Trên Quốc Lộ Cầu Sinh, Ta Tích Trữ Gấp Đôi Vật Tư
A
2024-10-22 21:29:43
Vừa thơm vừa ngọt lại còn đẹp mắt.
Mập Trà Trà thì thiếu ăn thiếu uống, còn thiếu cả cảm giác được nâng niu, cái bánh này thực sự đã nắm thóp tâm lý của bà ấy rồi!
Vương Thanh Nghiên lấy bánh kem ra, xác định Mập Trà Trà rất thích, ngay lúc bà ấy định đưa tay ra, lại cất bánh kem vào kho.
Mập Trà Trà nhìn Vương Thanh Nghiên với ánh mắt lưu luyến, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Cho tôi nhìn thêm hai cái, thêm hai cái nữa thôi."
Vương Thanh Nghiên trực tiếp đưa ra yêu cầu.
“Đống trên bàn này đổi hết thành thịt heo cho tôi, nhớ chọn loại ngon ngon một tí, đừng có lấy đồ dơ dáy mà lừa tôi đấy, làm xong việc này thì cái bánh này là của bà.”
Mập Trà Trà quay đầu nhìn lại đống tiền xu chất thành núi nhỏ trên bàn, cuối cùng vẫn không thể cưỡng lại được cám dỗ mà gật đầu đồng ý.
Bên ngoài trời đã tối, Mập Trà Trà vừa vào nhà chưa được bao lâu thì đã uống một ngụm trà, vì để có được bảo bối trong lòng, bà đành phải cố gắng phớt lờ cơn đau nhức ở tay chân.
Chủ nhà bị đuổi đi làm việc rồi, Vương Thanh Nghiên thì quay về phòng ngủ khì.
Ngày thứ 37 trong game, ngày thứ 3 trong phó bản.
Sáng sớm hôm sau, Vương Thanh Nghiên đã bị tiếng gõ cửa ầm ĩ của Mập Trà Trà đánh thức.
May mà cô không có thói quen cáu gắt khi mới ngủ dậy, nhanh chóng thu dọn bản thân, vừa mở cửa ra đã nhìn thấy Mập Trà Trà với quầng thâm mắt.
Mập Trà Trà ủ rũ buông thõng hai tay, uể oải nói với cô: “Đồ đạc đều ở trong kho lạnh phía sau hết rồi, đây là chìa khóa, cô tự đi lấy đi. Mà thôi, bây giờ cô làm bữa sáng cho tôi trước đã, tôi ăn xong phải lên ngủ bù một giấc.”
Nói xong, bà ngáp một cái rõ to.
Nhìn bộ dạng này của bà ấy, Vương Thanh Nghiên biết ngay là bà ấy thức cả đêm rồi.
Vương Thanh Nghiên đưa tay lên sờ ngực, một chút áy náy cũng không có.
Cô trả tiền sòng phẳng, lại còn có vật phẩm xịn sò dụ dỗ, tăng ca một chút cũng là chuyện nên làm thôi!
Tuy nhiên, nhìn bộ dạng như sắp ngã lăn ra ngủ đến nơi của Mập Trà Trà, Vương Thanh Nghiên vẫn nhanh chóng vào bếp làm một bữa sáng thịnh soạn.
Mập Trà Trà ăn sáng xong, nhận lấy chiếc bánh kem tỏ tình hình trái tim hồng phấn hệ tiên nữ với cái tên dài ơi là dài, loạng choạng bước lên lầu hai ngủ bù.
Nhìn cái dáng lạch cạch leo cầu thang của Mập Trà Trà, Vương Thanh Nghiên cứ sợ bà ấy không đứng vững mà lăn từ trên xuống.
Mà thôi, số Mập Trà Trà cũng đỏ phết, vừa đi vừa lắc lư mà vẫn an toàn về đến phòng.
Thấy Mập Trà Trà còn say giấc nồng, Vương Thanh Nghiên cũng không nỡ lòng nào quấy phá, bèn rón rén cầm chìa khóa ra kho lạnh phía sau lấy đồ.
Cánh cửa kho lạnh vừa mở ra, Vương Thanh Nghiên đã há hốc mồm trước cảnh tượng trước mắt.
Trời ơi, thịt heo, thịt heo đầy kho luôn!
Các loại thịt được phân chia rõ ràng, ngăn nắp: chân giò một hàng, ba chỉ một hàng, sườn một hàng, thậm chí đầu heo cũng được xếp gọn gàng thành một hàng riêng.
Vương Thanh Nghiên hớn hở chạy vào, nhanh tay chuyển hết số thịt heo muôn hình vạn trạng này vào kho.
A hí hụi, vui quá xá là vui!
Thẻ gia cố, thẻ tăng tốc, thẻ Lộ Lộ...
Đổi hết, đổi tất!
Dám cá là chẳng có con dân nước Hoa nào lại từ chối thịt heo đâu nha, trừ mấy bồ đạo Hồi với ăn chay trường ra.
Xúc xích, lạp xưởng, jambon, thịt heo khô, thịt heo kho, thịt heo muối.
Đầu heo luộc, tai heo ngâm sả tắc, thịt kho tàu, sườn xào chua ngọt.
Mập Trà Trà thì thiếu ăn thiếu uống, còn thiếu cả cảm giác được nâng niu, cái bánh này thực sự đã nắm thóp tâm lý của bà ấy rồi!
Vương Thanh Nghiên lấy bánh kem ra, xác định Mập Trà Trà rất thích, ngay lúc bà ấy định đưa tay ra, lại cất bánh kem vào kho.
Mập Trà Trà nhìn Vương Thanh Nghiên với ánh mắt lưu luyến, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Cho tôi nhìn thêm hai cái, thêm hai cái nữa thôi."
Vương Thanh Nghiên trực tiếp đưa ra yêu cầu.
“Đống trên bàn này đổi hết thành thịt heo cho tôi, nhớ chọn loại ngon ngon một tí, đừng có lấy đồ dơ dáy mà lừa tôi đấy, làm xong việc này thì cái bánh này là của bà.”
Mập Trà Trà quay đầu nhìn lại đống tiền xu chất thành núi nhỏ trên bàn, cuối cùng vẫn không thể cưỡng lại được cám dỗ mà gật đầu đồng ý.
Bên ngoài trời đã tối, Mập Trà Trà vừa vào nhà chưa được bao lâu thì đã uống một ngụm trà, vì để có được bảo bối trong lòng, bà đành phải cố gắng phớt lờ cơn đau nhức ở tay chân.
Chủ nhà bị đuổi đi làm việc rồi, Vương Thanh Nghiên thì quay về phòng ngủ khì.
Ngày thứ 37 trong game, ngày thứ 3 trong phó bản.
Sáng sớm hôm sau, Vương Thanh Nghiên đã bị tiếng gõ cửa ầm ĩ của Mập Trà Trà đánh thức.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
May mà cô không có thói quen cáu gắt khi mới ngủ dậy, nhanh chóng thu dọn bản thân, vừa mở cửa ra đã nhìn thấy Mập Trà Trà với quầng thâm mắt.
Mập Trà Trà ủ rũ buông thõng hai tay, uể oải nói với cô: “Đồ đạc đều ở trong kho lạnh phía sau hết rồi, đây là chìa khóa, cô tự đi lấy đi. Mà thôi, bây giờ cô làm bữa sáng cho tôi trước đã, tôi ăn xong phải lên ngủ bù một giấc.”
Nói xong, bà ngáp một cái rõ to.
Nhìn bộ dạng này của bà ấy, Vương Thanh Nghiên biết ngay là bà ấy thức cả đêm rồi.
Vương Thanh Nghiên đưa tay lên sờ ngực, một chút áy náy cũng không có.
Cô trả tiền sòng phẳng, lại còn có vật phẩm xịn sò dụ dỗ, tăng ca một chút cũng là chuyện nên làm thôi!
Tuy nhiên, nhìn bộ dạng như sắp ngã lăn ra ngủ đến nơi của Mập Trà Trà, Vương Thanh Nghiên vẫn nhanh chóng vào bếp làm một bữa sáng thịnh soạn.
Mập Trà Trà ăn sáng xong, nhận lấy chiếc bánh kem tỏ tình hình trái tim hồng phấn hệ tiên nữ với cái tên dài ơi là dài, loạng choạng bước lên lầu hai ngủ bù.
Nhìn cái dáng lạch cạch leo cầu thang của Mập Trà Trà, Vương Thanh Nghiên cứ sợ bà ấy không đứng vững mà lăn từ trên xuống.
Mà thôi, số Mập Trà Trà cũng đỏ phết, vừa đi vừa lắc lư mà vẫn an toàn về đến phòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thấy Mập Trà Trà còn say giấc nồng, Vương Thanh Nghiên cũng không nỡ lòng nào quấy phá, bèn rón rén cầm chìa khóa ra kho lạnh phía sau lấy đồ.
Cánh cửa kho lạnh vừa mở ra, Vương Thanh Nghiên đã há hốc mồm trước cảnh tượng trước mắt.
Trời ơi, thịt heo, thịt heo đầy kho luôn!
Các loại thịt được phân chia rõ ràng, ngăn nắp: chân giò một hàng, ba chỉ một hàng, sườn một hàng, thậm chí đầu heo cũng được xếp gọn gàng thành một hàng riêng.
Vương Thanh Nghiên hớn hở chạy vào, nhanh tay chuyển hết số thịt heo muôn hình vạn trạng này vào kho.
A hí hụi, vui quá xá là vui!
Thẻ gia cố, thẻ tăng tốc, thẻ Lộ Lộ...
Đổi hết, đổi tất!
Dám cá là chẳng có con dân nước Hoa nào lại từ chối thịt heo đâu nha, trừ mấy bồ đạo Hồi với ăn chay trường ra.
Xúc xích, lạp xưởng, jambon, thịt heo khô, thịt heo kho, thịt heo muối.
Đầu heo luộc, tai heo ngâm sả tắc, thịt kho tàu, sườn xào chua ngọt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro