Trì Âm (H)

Dỗ Dành Anh (Hơ...

2024-08-17 09:56:48

Anh ôm cô thật chặt, gục đầu vào bên cổ cô, há miệng mút một phần da nhỏ, ngậm lấy, liếm rồi mút, tiếng thở dốc gấp rút, giọng nói có chút khàn khàn trầm thấp:

"Nói một câu dễ nghe, dỗ dành tôi."

Anh nói, dỗ dành anh.

Giống như chỉ cần cô mở miệng, anh có thể cùng cô xóa bỏ chín năm qua.

Hơi thở như thiêu đốt, vồ lấy bên cổ Thẩm Từ Âm, rậm rạp chui vào cơ thể cô, câu lấy thứ gì đó, rục rịch muốn phá tan phòng tuyến chui ra.

"... Anh muốn nghe gì? "

Anh cắn cổ cô: "Còn cần tôi dạy sao? Nói em yêu tôi, thích tôi. "

Thẩm Từ Âm mím môi, hạ mắt xuống nói: "Tôi ......"

Cô do dự, ngập ngừng không nói.

Ngôn Chiêu cũng không thất vọng, nhướng mi nói: "Xem ra thân thể thành thật hơn."

Thẩm Từ Âm cúi đầu xuống, vô tình nhìn thấy vai của Ngôn Chiêu, gần chỗ cánh tay, có một dấu vết, rõ ràng là khác với màu da xung quanh, điều mà cô chưa từng thấy trước đây.

Nhưng trước khi cô có thể nhìn thấy nó, anh đã đứng dậy, dấu vết rung lên nhanh đến nỗi nó thoáng qua trước mắt cô.

Là hình xăm? Hay là...... Sẹo?

Không cho cô thời gian suy nghĩ, Ngôn Chiêu lại ép xuống, dương vật còn chưa xuất tinh nóng hổi lại dán giữa chân tâm, anh khép hai chân cô lại, đâm qua khe chân non mịn, để cô dùng chân kẹp cho anh.



Nếu tiếp tục mài huyệt, cô sẽ lại lên đỉnh, tiêu hao thể lực, chỉ sợ cô thực sự ngất đi.

Thẩm Từ Âm bị anh ôm từ phía sau, ôm trong tay, mông không ngừng đánh vào cơ bụng rắn chắc của hắn, cắn môi vừa đẩy, thế giới đang quay cuồng trước mặt hắn.

Ngôn Chiêu ôm cô thật chặt, ngón tay anh đi lên bụng dưới của cô, mông thịt không ngừng đánh vào cơ bụng rắn chắc, cô cắn môi thừa nhận anh va chạm, thế giới trước mắt quay cuồng.

Thẩm Từ Âm thở hổn hển: "Anh nhanh lên ......"

"Sắp rồi."

Hung ác đâm mạnh không biết bao nhiêu lần, cảm giác tê dại phía sau lưng Ngôn Chiêu ngày càng mãnh liệt, lúc chuẩn bị xuất tinh, anh xé áo choàng tắm anh cởi ra, áp má lên vai cô, thở hổn hển thật sâu, toàn bộ bắn ra.

Sự kích động hoàn toàn lắng xuống, hai người ôm nhau hồi phục hơi thở hỗn loạn.

Ga trải giường và áo choàng tắm hoàn toàn hỏng bét.

Ngôn Chiêu vẫn chưa thỏa mãn, giọng nói vẫn khàn khàn vì dục vọng, lồng ngực lên xuống, ôm cô thật chặt, chóp tóc ướt đẫm mồ hôi áp vào má cô, anh trìu mến khen ngợi: "Đã lâu rồi mới vui vẻ xuất tinh, thật tuyệt, cảm ơn…."

Âm cuối ngữ điệu kéo dài, sau đó đột ngột dừng lại, như thể có điều gì đó khác mà anh cố tình che giấu, có ý gì đó, rõ ràng muốn cô nhớ lại.

Nhờ trí nhớ, não của Thẩm Từ Âm tự động bổ sung cho câu sau.

Điều anh muốn nói là,

Cảm ơn bà xã.

Thẩm Từ Âm vô cùng mệt mỏi : "Cũng không thật sự làm, chỉ dùng chân thôi."

"Ở đâu cũng vậy, chỉ cần đó là em, tôi đều thoải mái." Lời nói của Ngôn Chiêu càng ngày càng không kiêng nể gì cả, giọng điệu mỉm cười: "Đương nhiên, tôi thích nhất là —— "



Thẩm Từ Âm quay đầu lại, dùng chút sức lực cuối cùng, hung hăng cắn anh một cái, muốn anh câm miệng.

Chóng mặt, buồn ngủ, mệt mỏi.

Thẩm Từ Âm bỗng nhiên bừng tỉnh, xung quanh đều là bóng tối.

Cô thậm chí còn không nhớ mình đã ngủ thiếp đi từ khi nào, cơ thể cô khô mát dễ chịu, hiển nhiên Ngôn Chiêu đã giúp cô tắm rửa.

Có thể do cao trào tiêu hao quá nhiều năng lượng, cô ngoài ý muốn ngủ rất ngon, không mơ gì, ngủ rất sâu.

Một cánh tay từ phía sau vòng qua eo cô, ôm cô thật chặt trong ngực.

Cô cô sức bò lên, liếc nhìn đồng hồ đầu giường, ba giờ sáng.

Bị động tác của cô ảnh hưởng, Ngôn Chiêu cũng mở mắt ra, nhưng anh vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo,thanh âm mơ hồ, trầm thấp: "Sao vậy? "

Cô thì thầm: "Muốn đi vệ sinh." "

Anh nhẹ ‘ừm’ trả lời, không nghi ngờ gì, nghiêng người còn ngái ngủ hôn cô, sau đó buông bàn tay đang ôm cô ra.

Thẩm Từ Âm nhặt quần áo trên mặt đất lên, đi vào nhà vệ sinh mặc quần áo, nhẹ tay nhẹ chân thừa dịp Ngôn Chiêu không chú ý, nhanh chóng chuồn ra khỏi phòng.

Tình dục dường như là một thứ gì đó riêng biệt với lý trí và thực tế.

Mọi thứ tan biến, cơ thể hạ nhiệt độ, gió lạnh thổi làm não cô tỉnh táo, khi cô nằm lại trên giường mình, tất cả cơn buồn ngủ biến mất, ngược lại có chút không ngủ được.

Mối quan hệ giữa họ dường như ngày càng vượt khỏi tầm kiểm soát.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trì Âm (H)

Số ký tự: 0