Trì Âm (H)

Đừng Làm (Hơi H...

2024-08-17 09:56:48

Anh mới nhả vành tai cô ra, trở về tìm môi cô, đầu lưỡi tiến vào, hơi thở của hai người một lần nữa hòa quyện.

Nụ hôn ngày càng sâu, ngón tay anh chậm rãi trượt xuống muốn sờ ngực thì bị Thẩm Từ Âm thở hổn hển cắn răng cự tuyệt: “Anh dám sờ thử xem.”

Ngôn Chiêu nhướng mày: “Được, không sờ.”

Hôm nay cô mặc váy ngắn đến đầu gối, vạt váy mềm mại không được đệm kỹ rủ xuống từ mép ghế, lung lay sắp rơi. Ngôn Chiêu nói không sờ sẽ không sờ, đầu gối kề sát vạt váy rồi đẩy lên trên, vải vóc chậm rãi ma sát trên đùi cô, gợi lên cơn ngứa ngáy tê dại.

Thẩm Từ Âm không kịp phản ứng, hai chân theo bản năng khép lại từ chối, ngược lại kẹp lấy chân anh.

Ngôn Chiêu cười khẽ: “Đang mời gọi tôi?”

Vừa dứt lời, chân anh nhẹ nhàng dùng sức đẩy đầu gối, ấn vào giữa chân cô cách một lớp quần lót mềm mại.

Cổ họng Thẩm Từ Âm cứng lại, sũng sờ trong giây lát.

Đầu gối Ngôn Chiêu ấn vào tiểu huyệt nhẹ nhàng cọ qua lại, thỉnh thoảng dùng sức đè nhẹ, vải vóc bị anh đẩy lún vào một miếng nhỏ, như bị một cái lỗ háu đói nuốt chửng, ướt sũng dính đầy nước.

Vừa ngứa vừa tê.

Thẩm Từ Âm cắn môi không cho mình phát ra tiếng, giống như là đang phân cao thấp, cô ngẩng đầu lên, cần cổ trắng nõn tạo ra đường cong xinh đẹp, Ngôn Chiêu cúi đầu lại hôn cắn, mút ra vết đỏ loang lổ.

Đầu gối anh liên tục dùng sức, thong thả nhấn vào cửa huyệt, trượt lên trượt xuống dọc theo quần lót ẩm ướt, gãi không đúng chỗ ngứa, nhưng cũng có thể mang đến khoái cảm mông lung.

Âm đạo bị mài ra, hai cánh thịt mềm cách lớp vải vóc hút lấy anh, anh nhẹ nhàng cọ xát, tìm được viên thịt nhỏ kia.



Thẩm Từ Âm thở hổn hển một tiếng: “Anh - -“

Một giây sau, đầu gối cứng rắn ấn mạnh vào âm vật mềm mại mẫn cảm dùng sức ma sát, cả người Thẩm Từ Âm run rẩy như bị điện giật, miệng huyệt lại bắt đầu chảy nước, nhịn không được rên ra tiếng, cau mày, nhỏ giọng thở dốc gọi tên anh, bảo anh đừng làm nữa.

Giọng nói khàn khàn pha lẫn dục vọng ẩn chứa sự quyến rũ, âm cuối run rẩy khẽ khàng như mê hoặc lòng anh.

Khiến Ngôn Chiêu ngày càng cứng.

Đầu gối anh lại di một cái thạt mạnh vào tiểu huyệt: “Anh không được dùng tay, em có thể hay không?”

Thẩm Từ Âm đương nhiên không để ý tới anh.

Ngôn Chiêu giữ chặt eo cô, tăng nhanh tốc độ cọ xát, càng dùng sức ấn vào âm vật, Thẩm Từ Âm nói không nên lời, cảm giác ngây ngất chạy dọc từ sống lưng lên đến đỉnh đầu, đầu óc trống rỗng.

Làn váy lộn xộn, động tác của anh phập phồng lên xuống, đùi không ngừng đẩy gấu váy lên. Từ góc nhìn của cô trông vừa mông lung vừa mập mờ.

Cơn cực khoái tới rất nhanh.

Thẩm Từ Âm chỉ kịp ngắn ngủi kêu ra tiếng, thân thể căng thẳng, sau đó liền xụi lơ ở trên ghế, thở hổn hển dữ dội.

Quần lót hoàn toàn ướt đẫm, cũng làm quần dài của anh thấm ướt một mảnh. Ngôn Chiêu vô cùng ác liệt tiếp tục cọ xát, miệng huyệt lại phun ra một làn nước, kích thích cả người cô run rẩy, nức nở thành tiếng: “Đừng...”

Cổ họng anh lăn lộn.



Thật sự rất muốn thao cô.

Ngôn Chiêu rũ mắt nhìn vẻ mặt cao trào của Thẩm Từ Âm, cười nhẹ: “Anh liếm còn sướng hơn nữa đấy, có muốn thử không?”

Điện thoại di động ở trong túi đột nhiên vang lên, Thẩm Từ Âm bừng tỉnh sau cơn cao trào, vội vàng tìm kiếm điện thoại, hít thở đều một lúc rồi mới bắt máy.

Là điện thoại của Tiểu Thịnh:

“Chị Âm Âm, gần một giờ rồi sao chị vẫn chưa về, không sao chứ?”

Thẩm Từ Âm cố gắng kiềm chế giọng nói của mình: “Không sao, chị về liền đây.”

“À được.” Tiểu Thịnh ngáp một cái, cũng không nhận ra sự khác thường: “Chị không sao là được, em buồn ngủ quá, không đợi chị nữa, thôi em ngủ trước đây.”

“Được, em ngủ ngon.”

Sau khi cúp điện thoại, đầu ngón tay cô hình như vẫn còn run rẩy, khom lưng nhặt từng thứ rơi vương vãi dưới sàn vào trong túi xách, sau đó ngồi dậy.

Góc váy còn đang đè dưới chân Ngôn Chiêu, cô dùng sức giật ra.

Xong việc cô mới ngẩng đầu nhìn Ngôn Chiêu.

Không đợi cô mở miệng, Ngôn Chiêu đã chậm rãi cười:

“Thẩm Từ Âm, đừng nói là em sướng xong thì trở mặt không nhận người đấy nhé?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trì Âm (H)

Số ký tự: 0