Trì Âm (H)

Khát À

2024-08-17 09:56:48

Màn đêm ngoài cửa sổ trong trẻo, vầng trăng treo lơ lửng trên bầu trời bị những đám mây lang thang che khuất trong chốc lát rồi nhanh chóng tỏa sáng trở lại.

Phòng khách vẫn chìm trong bóng tối, bầu không khí xung quanh tràn ngập hơi thở mờ ám lạ thường.

Thẩm Từ Âm ngồi trên đùi Ngôn Chiêu, hai tay ôm cổ anh, cơ thể gần như chìm trong vòng tay anh, môi hôn không ngừng.

Cơn say ngày càng dâng cao, lý trí bốc hơi. Cô nhắm mắt lại, ngoài việc thở ra thì dường như cũng chẳng thể làm gì khác, hoàn toàn mất đi quyền chủ động của bản thân.

Nhưng ngay cả hơi thở của cô cũng bắt đầu gấp gáp hơn dưới nụ hôn của anh.

Ngôn Chiêu lùi ra, hôn nhẹ lên môi cô, sau đó liên tục chạm nhẹ vào chóp mũi, cằm và khóe môi. Đợi cô dần lấy lại hơi thở, anh lại áp môi lên, đầu lưỡi luồn vào trong giành quyền thống trị một lần nữa.

Không biết quá trình đó lặp đi lặp lại trong bao lâu, cho đến khi lưỡi của cô tê dại, hai người mới tách ra, kèm theo đó là tiếng nước bọt rõ ràng.

Một tay Ngôn Chiêu đỡ gáy cô, giữ chặt cô ở gần mình, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da mềm mại trên cổ cô, hỏi: “Muốn hôn nữa không?”

Đôi môi đỏ mọng nước vì nụ hôn của Thẩm Từ Âm hơi hé ra, không ngừng thở dốc, lồng ngực phập phồng dữ dội, cô cúi xuống lắc đầu.

“Vậy anh sẽ hôn chỗ khác.”



Ngôn Chiêu vén mái tóc dài của cô ra sau, ngón tay đặt dưới cằm cô, hơi nâng lên, để lộ cái cổ mềm mại yếu ớt. Anh cúi xuống, nghiêng đầu áp sát, môi cắn vào bên cổ ấm áp của cô, dường như có thể cảm nhận được mạch đập bên dưới.

Đầu lưỡi của anh nhẹ nhàng liếm qua da thịt, cố ý dừng lại trêu đùa, sau đó mím môi mút mạnh một cái khiến cho một mảng nhỏ đó trở nên ướt đẫm.

Những cái liếm và cắn mạnh mẽ, những nụ hôn biến tấu đa dạng và kéo dài.

Một tay Ngôn Chiêu đỡ gáy, vùi đầu tỉ mỉ hôn lên cổ cô, tay còn lại vòng qua eo cô, thỉnh thoảng lại vuốt ve trêu đùa.

Hơi thở ấm áp phả vào bên cổ di chuyển theo nụ hôn của anh, cảm giác vừa thân mật vừa tê dại. Đã lâu Thẩm Từ Âm không bị đối xử như vậy, cô hơi ngẩng đầu, hơi thở hỗn loạn, cổ họng như thắt lại, ngón tay vô thức nhéo lưng anh.

Anh liếm từ trên xuống dưới, gần chạm tới vai thì lại di chuyển dọc lên theo kết cấu, kèm theo đó là tiếng hít thở của anh khiến bầu không khí càng trở nên gợi tình.

Ngôn Chiêu cố ý đẩy eo lên, cách một lớp vải, nơi hai thân thể sát nhau lập tức truyền đến cảm giác nóng cứng.

Hơi thở của Thẩm Từ Âm như ngừng lại

Anh cười nhẹ.

Gần như ngay lúc đó, tai cô cũng bị cắn.

Cô thở hổn hển, ngón tay run rẩy, giữa hai chân ướt đẫm.



Ngôn Chiêu vừa hôn tai cô vừa cởi cúc áo sơ mi của cô, cổ họng Thẩm Từ Âm khô khốc, nói: “… Muốn uống nước.”

Giọng cô khàn khàn: “Khó chịu.”

“Khát à?”

“Ừm.”

Ngôn Chiêu ngẩng đầu lên, lấp kín môi cô. Anh ngậm lấy đầu lưỡi mềm mại, hôn từ trong ra ngoài một lần nữa rồi mới thả cô ra: “Anh đi lấy cho em.”

Anh mở điện thoại, đi vào trong bật đèn bếp lên, xung quanh lập tức trở nên sáng sủa, ánh sáng lan ra khiến phòng khách cũng đỡ tối hơn hẳn.

Ngôn Chiêu nhìn vào ấm nước, quả nhiên như Thẩm Từ Âm nói, trong nhà không có nước nóng.

Không thể trông chờ vào Coca trong tủ lạnh, uống vào chỉ càng khát thêm. Anh xắn tay áo, dứt khoát đi đun một ấm nước.

Sau khi bật công tắc, hơi nước bắt đầu bay lên trong không gian kín, thân ấm phát ra tiếng ồn trầm đục.

Trong lúc chờ nước sôi, Ngôn Chiêu đứng dựa vào cửa bếp, hai tay đút túi quần, đôi mắt đen láy chăm chú nhìn cô.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trì Âm (H)

Số ký tự: 0