Con người này thật không văn hóa (hạ).
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Buồn cười là lúc ở Kiếm Sơn hùng quan Hoàng Thăng Long không xem Vu Nhai như đối thủ thật sự.
Tuy Hoàng Thăng Long kiêu ngạo nhưng rộng rãi, nếu gã giống Vệ Hiên thì lúc này sẽ không kiềm được đánh lén Vu Nhai. Nếu Vu Nhai đã mạnh hơn bản thân vậy Hoàng Thăng Long xem hắn là bậc thang tiến bộ, cố gắng vượt qua.
Hoàng Thăng Long có chút hưng phấn, vì gã biết sắp được thấy cực hạn của Vu Nhai. Trừ khán giả ra trong những thí sinh chỉ có Hoàng Thăng Long là hiểu màn biểu diễn xuất sắc tiếp theo của Vu Nhai.
Vu Tiểu Dạ, Lý Thân Bá không thể thấy tình hình bên ngoài sương mù.
Tên của Vu Nhai bay ra, phương hướng là chỗ Hô Diên Bất Hướng. Đây là người thứ nhất Vu Nhai muốn bắn chết. Hô Diên Bất Hướng đang đấu với Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, không bắn gã thì bắn ai?
- Hừ! Quyết đấu bắn tên đã kết thúc? Muốn dựa vào mũi tên này giết ta? Buồn cười quá.
Nói sao thì Hô Diên Bất Hướng là siêu thiên tài của Hô Diên gia Tiên vực, qua 10 dài gã nhìn ra hai mũi tên đang quyết đấu.
- Là Hoàng Thăng Long sao? Nếu ngươi xuất hiện trước mặt ta, dùng tên huyền binh thật sự bắn ta thì ta còn hơi sợ, nhưng mũi tên huyền khí . . . Quá yếu!
mũi tên huyền khí xé gió bay hướng Hô Diên Bất Hướng, gã điên cuồng vỗ đánh mũi tên. Hô Diên Bất Hướng lạnh lùng nói như muốn truyền lời đến người bắn tên, người gã cho rằng là Hoàng Thăng Long.
Hô Diên Bất Hướng cảm thấy Hoàng Thăng Long chiến thắng, mũi tên này là gã bắn ra.
Tiểu Mỹ hơi ngước mặt lên ngây thơ khinh bỉ nhìn Hô Diên Bất Hướng, nói:
- Dạ Tình tỷ, người này thật không có văn hóa, hình dạng mũi tên rõ ràng là tên cự nỗ. Chắc chắn kẻ lừa đảo thắng vậy mà hắn còn tưởng là họ Hoàng gì đó.
Khóe môi Dạ Tình, Nghiêm Sương, co giật. Hai người cũng biết Vu Nhai đã thắng, sao hắn biến thái quá vậy?
Lúc trước Dạ Tình, Nghiêm Sương xem nhàm Vu Nhai biến chuyện không thể thành có thể. Nhưng Vu Nhai thắng Hoàng Thăng Long của Hoàng gia về tiễn kỹ làm hai nàng không cách nào bình tĩnh. Dạ Tình, Nghiêm Sương cảm giác như trong sương mù, dù bọn họ biết tiễn pháp của Vu Nhai siêu mạnh.
Dạ Tình, Nghiêm Sương không để ý đến Tiểu Mỹ, hai người căng thẳng nhìn hướng Hô Diên Bất Hướng, chuẩn bị tùy thời ra tay.
Hô Diên Bất Hướng cũng nghe thấy lời Tiểu Mỹ nói, biểu tình không cho là đúng.
- Hừ!
Một huyền binh giả cục gạch sao có thể chiến thắng thiên tài Hoàng Thăng Long của Tiễn vực hành tỉnh? Bụng nghĩ vậy nhưng lòng Hô Diên Bất Hướng rối rắm, trong đầu luôn hiện lên khuôn mặt Vu Nhai. Không phải Hô Diên Bất Hướng không công nhận lời Tiểu Mỹ nói mà là không mốn tin.
Các thiên tài khinh thường Vu Nhai, dù hắn biểu hiện mạnh mẽ thì sao?
Khi Hô Diên Bất Hướng đỡ mũi tên thì gian hình vuông khác lại bắt đầu quyết đấu. Có lẽ vì mũi tên nên trong lòng mọi người còn hơi sợ, sợ tên lại xuất hiện. Các kỵ sĩ dự bị vừa đánh vừa cảnh giác.
Tiêu điểm đấu trường hoàng gia vẫn là Vu Nhai.
- Quá yếu, vẫn quá yếu, mũi tên như vậy không thể đủ bắn chết người cùng đẳng cấp với ta.
Bây giờ Vu Nhai không để ý đến chuyện bên ngoài. Như Hoàng Thăng Long suy nghĩ, đối thủ của Vu Nhai là bản thân hắn, cũng là mọi người trong đấu trường hoàng gia trừ người Tiễn vực, Bắc Đầu hành tỉnh, tức là bảy người còn lại.
Rất nhanh Vu Nhai đã hao hết cảm ngộ vận mệnh Tinh linh thần nỗ.
Tinh linh binh linh chỉ ngưng kết đến mắt cá chân hì ngừng. Lúc này chỉ có từ mắt cá hai chân Tinh linh binh linh trở xuống là thuộc về linh thể binh linh, bên trên vẫn là như khói như sương, tuy có mặt mũi nhưng mông lung.
Vu Nhai nhanh chóng quyết định, nhìn hướng Phong Doanh nói:
- Phong Doanh, hãy thả lỏng thể xác và tinh thần, y thức của ta sắp vào linh thể của nàng.
Vu Nhai không đợi Phong Doanh đồng ý đã bá đạo khuếch tán ý thức bao trùm linh thể của nàng. Như lúc trước Vu Nhai đã cảm ngộ Tinh linh thần nỗ, hắn bắt đầu cảm ngộ vận mệnh thuộc về Phong Doanh.
Phong Doanh là binh linh hình người được chủ nhân cũ tạo ra. Chủ nhân cũ của Phong Doanh là kiếm khách độc hành, con người hờ hững với mọi thứ, đi đến đâu hay tới đó. Kiếm khách độc hành thích du lịch khắp nơi, phiêu dạt theo gió. Phong Doanh đi qua rất nhiều nơi, vui vẻ sống với chủ nhân cũ. Không có câu chuyện khắc cốt minh tâm nhưng khiến người ấm áp, vui vẻ.
Tính cách của Vu Nhai cũng hơi tản mạn, hắn thích cảm giác tự do tự tại. Nhưng Vu Nhai không hờ hững không có dã tâm như chủ nhân cũ của Phong Doanh, tuy nhiên khát vọng tự do đều giống nhau. Trong khoảnh khắc này Vu Nhai sinh ra cộng minh với Phong Doanh.
Vù vù vù vù vù!
Như là bản năng, khi Vu Nhai cảm ngộ xong Vu Nhai bộc phát, thiên địa nguyên tố xung quanh càng hùng dũng. Tinh linh binh linh có thể phát ra tiếng reo trong trẻo, nàng còn đang tiến hóa.
- Sao có thể như vậy? Sao có thể biến mạnh nữa? Hắn vẫn đang lĩnh ngộ địa binh sư?
Hoàng Thăng Long nhìn với khoảng cách gần hay cao thủ trong khán giả, bọn họ vừa mới ngồi xuống hiện tại kiềm không được lại đứng lên. Tuy chỉ một chút nhưng lĩnh ngộ của Vu Nhai làm người ta giật mình.
Hôm nay Vu Nhai đã cảm ngộ rất nhiều.
Khiến người khó hiểu hơn là Vu Nhai không ngừng cảm ngộ, mũi tên của hắn liên tục lớn mạnh.
Đây là đạo lý gì? Tại sao lại như vậy? Dù Vu Nhai cảm ngộ nhưng chưa đến mức đột phá cảnh giới, nghĩa là độ mạnh huyền khí không thêm bao nhiêu. Tại sao mũi tên huyền khí trở nên mạnh mẽ hơn?
Hoàng Thăng Long nhìn thấy nguyên nhân Vu Nhai biến mạnh, gã cũng không hiểu.
Đừng nói là Hoàng Thăng Long, dù là Huyền Thần điện chủ, Đan Đạo Hùng cngx nhíu chặt mày. Tư Mã Tường bình tĩnh như lúc đầu, đương nhiên gã không xem hiểu nhưng huyền binh giả cục gạch có thể tu luyện đến trình độ này bản thân đã là kỳ tích.
Trên Thần Huyền đại lục có nhiều chuyện không thể giải thích, không có gì là không được.
Đương nhiên trong lòng nhiều người có giải thích thế này: Tiễn kỹ của Vu Nhai là tuyệt kỹ cường đại giai đoạn địa binh sư, cảm ngộ địa binh sư càng nhiều thì lực lượng mũi tên càng mạnh. Tuyệt kỹ này chắc chắn rất quý giá.
Không ai ngờ rằng trong cơ thể Vu Nhai có một binh linh thần binh liên tục tiến hóa.
Vu Nhai rời khỏi linh thể Phong Doanh, nhìn hướng U Hoang:
- U Hoang.
Biểu tình của Vu Nhai không tự do như Phong Doanh mà chứa chút bi thương. Thì ra Phong Doanh không phải luôn vui vẻ. Chủ nhân chết trong tay kẻ thù, thân kiếm gãy, biến thành vật triển lãm, đổi nhiều chủ nhân. Phong Doanh như nước chảy bèo trôi, không ai có thể tu sửa thân kiếm của nàng.
Thân kiếm không được chữa lành thì sẽ không ai dung hợp Phong Doanh làm huyền binh bản mệnh, nàng chỉ có thể chờ đợi cái chết đến, tan biến đi. Dù làm gì cũng không thể thay đổi Phong Doanh cô độc.
- Ngươi đã biết chuyện của ta, chắc chủ nhân cũng cảm nhận được vận mệnh của ta, bây giờ ngươi hãy tự cảm nhận đi.
U Hoang không như ban đầu hay nổi điên, thẫn thờ. Bây giờ U Hoang chỉ ngẫu nhiên phát bệnh một lần, may mà lúc nào không phải thời gian bị bệnh. Vu Nhai gật đầu, ý thức tiến vào linh thể của U Hoang.
Tuy Hoàng Thăng Long kiêu ngạo nhưng rộng rãi, nếu gã giống Vệ Hiên thì lúc này sẽ không kiềm được đánh lén Vu Nhai. Nếu Vu Nhai đã mạnh hơn bản thân vậy Hoàng Thăng Long xem hắn là bậc thang tiến bộ, cố gắng vượt qua.
Hoàng Thăng Long có chút hưng phấn, vì gã biết sắp được thấy cực hạn của Vu Nhai. Trừ khán giả ra trong những thí sinh chỉ có Hoàng Thăng Long là hiểu màn biểu diễn xuất sắc tiếp theo của Vu Nhai.
Vu Tiểu Dạ, Lý Thân Bá không thể thấy tình hình bên ngoài sương mù.
Tên của Vu Nhai bay ra, phương hướng là chỗ Hô Diên Bất Hướng. Đây là người thứ nhất Vu Nhai muốn bắn chết. Hô Diên Bất Hướng đang đấu với Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, không bắn gã thì bắn ai?
- Hừ! Quyết đấu bắn tên đã kết thúc? Muốn dựa vào mũi tên này giết ta? Buồn cười quá.
Nói sao thì Hô Diên Bất Hướng là siêu thiên tài của Hô Diên gia Tiên vực, qua 10 dài gã nhìn ra hai mũi tên đang quyết đấu.
- Là Hoàng Thăng Long sao? Nếu ngươi xuất hiện trước mặt ta, dùng tên huyền binh thật sự bắn ta thì ta còn hơi sợ, nhưng mũi tên huyền khí . . . Quá yếu!
mũi tên huyền khí xé gió bay hướng Hô Diên Bất Hướng, gã điên cuồng vỗ đánh mũi tên. Hô Diên Bất Hướng lạnh lùng nói như muốn truyền lời đến người bắn tên, người gã cho rằng là Hoàng Thăng Long.
Hô Diên Bất Hướng cảm thấy Hoàng Thăng Long chiến thắng, mũi tên này là gã bắn ra.
Tiểu Mỹ hơi ngước mặt lên ngây thơ khinh bỉ nhìn Hô Diên Bất Hướng, nói:
- Dạ Tình tỷ, người này thật không có văn hóa, hình dạng mũi tên rõ ràng là tên cự nỗ. Chắc chắn kẻ lừa đảo thắng vậy mà hắn còn tưởng là họ Hoàng gì đó.
Khóe môi Dạ Tình, Nghiêm Sương, co giật. Hai người cũng biết Vu Nhai đã thắng, sao hắn biến thái quá vậy?
Lúc trước Dạ Tình, Nghiêm Sương xem nhàm Vu Nhai biến chuyện không thể thành có thể. Nhưng Vu Nhai thắng Hoàng Thăng Long của Hoàng gia về tiễn kỹ làm hai nàng không cách nào bình tĩnh. Dạ Tình, Nghiêm Sương cảm giác như trong sương mù, dù bọn họ biết tiễn pháp của Vu Nhai siêu mạnh.
Dạ Tình, Nghiêm Sương không để ý đến Tiểu Mỹ, hai người căng thẳng nhìn hướng Hô Diên Bất Hướng, chuẩn bị tùy thời ra tay.
Hô Diên Bất Hướng cũng nghe thấy lời Tiểu Mỹ nói, biểu tình không cho là đúng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Hừ!
Một huyền binh giả cục gạch sao có thể chiến thắng thiên tài Hoàng Thăng Long của Tiễn vực hành tỉnh? Bụng nghĩ vậy nhưng lòng Hô Diên Bất Hướng rối rắm, trong đầu luôn hiện lên khuôn mặt Vu Nhai. Không phải Hô Diên Bất Hướng không công nhận lời Tiểu Mỹ nói mà là không mốn tin.
Các thiên tài khinh thường Vu Nhai, dù hắn biểu hiện mạnh mẽ thì sao?
Khi Hô Diên Bất Hướng đỡ mũi tên thì gian hình vuông khác lại bắt đầu quyết đấu. Có lẽ vì mũi tên nên trong lòng mọi người còn hơi sợ, sợ tên lại xuất hiện. Các kỵ sĩ dự bị vừa đánh vừa cảnh giác.
Tiêu điểm đấu trường hoàng gia vẫn là Vu Nhai.
- Quá yếu, vẫn quá yếu, mũi tên như vậy không thể đủ bắn chết người cùng đẳng cấp với ta.
Bây giờ Vu Nhai không để ý đến chuyện bên ngoài. Như Hoàng Thăng Long suy nghĩ, đối thủ của Vu Nhai là bản thân hắn, cũng là mọi người trong đấu trường hoàng gia trừ người Tiễn vực, Bắc Đầu hành tỉnh, tức là bảy người còn lại.
Rất nhanh Vu Nhai đã hao hết cảm ngộ vận mệnh Tinh linh thần nỗ.
Tinh linh binh linh chỉ ngưng kết đến mắt cá chân hì ngừng. Lúc này chỉ có từ mắt cá hai chân Tinh linh binh linh trở xuống là thuộc về linh thể binh linh, bên trên vẫn là như khói như sương, tuy có mặt mũi nhưng mông lung.
Vu Nhai nhanh chóng quyết định, nhìn hướng Phong Doanh nói:
- Phong Doanh, hãy thả lỏng thể xác và tinh thần, y thức của ta sắp vào linh thể của nàng.
Vu Nhai không đợi Phong Doanh đồng ý đã bá đạo khuếch tán ý thức bao trùm linh thể của nàng. Như lúc trước Vu Nhai đã cảm ngộ Tinh linh thần nỗ, hắn bắt đầu cảm ngộ vận mệnh thuộc về Phong Doanh.
Phong Doanh là binh linh hình người được chủ nhân cũ tạo ra. Chủ nhân cũ của Phong Doanh là kiếm khách độc hành, con người hờ hững với mọi thứ, đi đến đâu hay tới đó. Kiếm khách độc hành thích du lịch khắp nơi, phiêu dạt theo gió. Phong Doanh đi qua rất nhiều nơi, vui vẻ sống với chủ nhân cũ. Không có câu chuyện khắc cốt minh tâm nhưng khiến người ấm áp, vui vẻ.
Tính cách của Vu Nhai cũng hơi tản mạn, hắn thích cảm giác tự do tự tại. Nhưng Vu Nhai không hờ hững không có dã tâm như chủ nhân cũ của Phong Doanh, tuy nhiên khát vọng tự do đều giống nhau. Trong khoảnh khắc này Vu Nhai sinh ra cộng minh với Phong Doanh.
Vù vù vù vù vù!
Như là bản năng, khi Vu Nhai cảm ngộ xong Vu Nhai bộc phát, thiên địa nguyên tố xung quanh càng hùng dũng. Tinh linh binh linh có thể phát ra tiếng reo trong trẻo, nàng còn đang tiến hóa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Sao có thể như vậy? Sao có thể biến mạnh nữa? Hắn vẫn đang lĩnh ngộ địa binh sư?
Hoàng Thăng Long nhìn với khoảng cách gần hay cao thủ trong khán giả, bọn họ vừa mới ngồi xuống hiện tại kiềm không được lại đứng lên. Tuy chỉ một chút nhưng lĩnh ngộ của Vu Nhai làm người ta giật mình.
Hôm nay Vu Nhai đã cảm ngộ rất nhiều.
Khiến người khó hiểu hơn là Vu Nhai không ngừng cảm ngộ, mũi tên của hắn liên tục lớn mạnh.
Đây là đạo lý gì? Tại sao lại như vậy? Dù Vu Nhai cảm ngộ nhưng chưa đến mức đột phá cảnh giới, nghĩa là độ mạnh huyền khí không thêm bao nhiêu. Tại sao mũi tên huyền khí trở nên mạnh mẽ hơn?
Hoàng Thăng Long nhìn thấy nguyên nhân Vu Nhai biến mạnh, gã cũng không hiểu.
Đừng nói là Hoàng Thăng Long, dù là Huyền Thần điện chủ, Đan Đạo Hùng cngx nhíu chặt mày. Tư Mã Tường bình tĩnh như lúc đầu, đương nhiên gã không xem hiểu nhưng huyền binh giả cục gạch có thể tu luyện đến trình độ này bản thân đã là kỳ tích.
Trên Thần Huyền đại lục có nhiều chuyện không thể giải thích, không có gì là không được.
Đương nhiên trong lòng nhiều người có giải thích thế này: Tiễn kỹ của Vu Nhai là tuyệt kỹ cường đại giai đoạn địa binh sư, cảm ngộ địa binh sư càng nhiều thì lực lượng mũi tên càng mạnh. Tuyệt kỹ này chắc chắn rất quý giá.
Không ai ngờ rằng trong cơ thể Vu Nhai có một binh linh thần binh liên tục tiến hóa.
Vu Nhai rời khỏi linh thể Phong Doanh, nhìn hướng U Hoang:
- U Hoang.
Biểu tình của Vu Nhai không tự do như Phong Doanh mà chứa chút bi thương. Thì ra Phong Doanh không phải luôn vui vẻ. Chủ nhân chết trong tay kẻ thù, thân kiếm gãy, biến thành vật triển lãm, đổi nhiều chủ nhân. Phong Doanh như nước chảy bèo trôi, không ai có thể tu sửa thân kiếm của nàng.
Thân kiếm không được chữa lành thì sẽ không ai dung hợp Phong Doanh làm huyền binh bản mệnh, nàng chỉ có thể chờ đợi cái chết đến, tan biến đi. Dù làm gì cũng không thể thay đổi Phong Doanh cô độc.
- Ngươi đã biết chuyện của ta, chắc chủ nhân cũng cảm nhận được vận mệnh của ta, bây giờ ngươi hãy tự cảm nhận đi.
U Hoang không như ban đầu hay nổi điên, thẫn thờ. Bây giờ U Hoang chỉ ngẫu nhiên phát bệnh một lần, may mà lúc nào không phải thời gian bị bệnh. Vu Nhai gật đầu, ý thức tiến vào linh thể của U Hoang.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro