Con người này thật không văn hóa.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Quan gia hy vọng huynh đã gần điên cuồng. Gã cứ tưởng mũi tên cường đại như vậy chắc không bắn được bao lâu, nhưng gần nửa canh giờ mũi tên vẫn bay. Đặc biệt khi Quan gia hy vọng huynh nhìn Độc Cô Cửu Huyền ngồi xếp bằng xem kịch thì gã rất sốt ruột, có mấy lần gã thử công kích nàng nhưng tiện nữ nhân này rõ ràng thực lực hồi phục nhiều lại không chịu đánh với gã. Độc Cô Cửu Huyền né đòn, mỉm cười nhìn Quan gia hy vọng huynh 'biểu diễn đặc sắc'. Điên, điên, điên thật rồi.
- Chết tiệt, lão tử che chắn linh giác, hai mũi tên các ngươi thì làm gì thì làm, ta dùng đôi mắt của mình!
Quan gia hy vọng huynh rốt cuộc quyết định che chắn linh giác, vậy thì sẽ không cảm ứng được tiếng mũi tên xé gió, chỉ dùng mắt nhìn, độ thần kinh nhạy cảm giảm đến thấp nhất. Nên biết mũi tên bắn lại sẽ mang theo cảm giác nguy hiểm mãnh liệt ảnh hưởng tinh thần của ngươi. Như người Độc Cô gia bị loại, vì gã không chịu nổi cảm giác này nên lòng rối bời, như bị lăng trì.
Dù sao mũi tên bay tới sẽ có mũi tên thứ hai đánh bay, không tổn thương Quan gia hy vọng huynh, tuy mất linh giác giảm sức chiến đấu nhưng gã có thể tập trung đánh nhau.
Quan gia hy vọng huynh cười nanh tranh:
- Tiểu cô nương Độc Cô gia, dù lão tử chỉ còn lại đôi mắt cũng có thể . . .
Quan gia hy vọng huynh huơ thanh quan đao to giết hướng Độc Cô Cửu Huyền. Nhưng khi Quan gia hy vọng huynh nói được một nửa thì ngừng bặt, vì gã nghe thấy trên người vang tiếng nổ. Quan gia hy vọng huynh cúi đầu nhìn, một mũi mũi tên huyền khí nổ tung trên người gã. Quan gia hy vọng huynh chưa kịp phản ứng thì mũi tên huyền khí cũng nổ.
Quan gia hy vọng huynh chửi tục:
- Tổ cha nó, không lẽ mũi tên này chờ ta che linh giác?
Quan gia hy vọng huynh bị đá khỏi cuộc chơi, Quan gia toàn quân bị diệt trong thánh hội trận quyết đấu cuối cùng.
Độc Cô Cửu Huyền đã sẵn sàng chiến đấu ai ngờ biến đổi đột ngột, mắt nàng nhấp nháy sau đó lao nhanh hướng mũi tên bay ra. Độc Cô Cửu Huyền rất muốn biết sự thật về quyết đấu bắn tên.
Nguyên đấu trường hoàng gia trừ gian hình vuông của Vu Nhai ra người các gian hình vuông khác khá bình tĩnh, vì bọn họ không thấy cuộc quyết đấu của Hoàng Thăng Long và Vu Nhai, càng không thấy lúc này hắn bùng nổ.
Ngay khi Quan gia hy vọng huynh bị bắn ra khỏi chiến trường thì toàn đấu trường hoàng gia điên cuồng, mọi người đứng dậy. Cuối cùng Vu Nhai dẫn đầu, hắn sắp thắng sao? Cuộc quyết đấu bắn tên rốt cuộc chia ra thắng thua.
Đúng vậy, "Quan gia hy vọng huynh" bị bắn trúng hai mũi tên là vì tên của Vu Nhai bỗng biến mạnh, Hoàng Thăng Long chậm hơn một chút. Tên của Hoàng Thăng Long không đuổi kịp tên của Vu Nhai nên một trước một sau bắn trúng người Quan gia hy vọng huynh.
Không thể
Hoàng Thăng Long lau tơ máu bên khóe môi, không phải tại gã bắn hụt mũi tên tức ói máu mà do càng lúc càng không theo kịp tốc độ của Vu Nhai nên gã điên cuồng dùng bí pháp tăng lực lượng mũi tên huyền khí.
Nhưng dù Hoàng Thăng Long sử dụng bí pháp vẫn không thể bắt kịp Vu Nhai, hắn ngày càng nhanh, càng lúc càng đáng sợ, cuối cùng gã bắn hụt một mũi tên. Hoàng Thăng Long không hiểu nổi sao Vu Nhai làm được? Ban đầu mũi tên Vu Nhai biến linh động, càng lúc càng dào dạt sức sống, đến bây giờ Hoàng Thăng Long không theo kịp. Bắn hụt không đáng sợ, khủng khiếp là không thấy rõ cực hạn của kẻ địch.
Hoàng Thăng Long cảm giác được mũi tên của Vu Nhai vẫn đang biến mạnh hơn.
Cùng là địa binh sư tam đoạn, Hoàng Thăng Long có huyền binh bản mệnh thánh giai sao có thể thua? Trừ phi Vu Nhai cũng có huyền binh bản mệnh thánh giai hoặc thần giai, nhưng rõ ràng Vu Nhai là huyền binh giả cục gạch. Chẳng lẽ cục gạch đó là thần binh?
Nếu Vu Nhai biết suy nghĩ của Hoàng Thăng Long chắc chắn sẽ giơ ngón tay cái lên, ngươi nói đúng, cục gạch của ta chính là thần binh!
Chưa kết thúc, dù đã định sẽ thua!
Hoàng Thăng Long cắn răng, lại kéo cung, tăng lực lượng lên cực hạn, bí pháp gia cố. May mắn mũi tên này chặn lại tên của Vu Nhai. Hoàng Thăng Long liếc Vu Nhai một cái, không thấy hắn có dao động gì. Vu Nhai vẫn cầm cự nỏ, ngưng tụ tên huyền khí.
Hoàng Thăng Long đành nâng lên cực hạn và bí pháp đánh trả.
Cùng lúc đó, trong gian hình vuông của Độc Cô Cửu Diệp, gã trầm giọng nói:
- A? Sắp phân ra thắng bại rồi sao?
Độc Cô Cửu Diệp vung tay lên, một mũi tên bị gã bóp nát. Độc Cô Cửu Diệp duỗi tay ra ngay, ngón tay nhẹ điểm, mũi tên thứ hai cũng nổ.
Gió nhẹ thổi, bụi mù tan mất.
Độc Cô Cửu Diệp đã đứng dậy, nhẹ nhàng đi hướng cánh cửa mũi tên bay ra. Độc Cô Cửu Diệp đứng lại trước cửa một lúc nhưng không bước qua, gã đang chờ điều gì.
Một lão tiền bối trầm giọng nói:
- Hắn đang chờ quyết đấu bắn tên kết thúc.
Bởi vì đấu trường hoàng gia tĩnh lặng nên giọng lão tiền bối truyền rất xa, mọi người đều nghe thấy. Các khán giả truyền tai nhau câu này, trong phút chốc mọi người mong chờ đại chiến thật sự sắp bắt đầu.
Cuộc quyết đấu bắn tên đi đến hồi kết.
- Ta thua.
Sau khi nhắm vào Độc Cô Cửu Diệp, Vu Nhai và Hoàng Thăng Long lại bắn hai mũi tên hướng Hô Diên Bất Hướng, độc hành hiệp Kiếm vực hành tỉnh đánh nhau cùng Độc Cô Cửu Tà. Tiếc rằng bây giờ Hoàng Thăng Long bắn mệt chết cũng không đuổi kịp tốc độ bắn tên của Vu Nhai, quả nhiên hắn không ngừng tiến bộ.
Hai mũi tên cuối cùng giống như với Độc Cô Cửu Diệp, không bắn Hô Diên Bất Hướng, độc hành hiệp Kiếm vực hành tỉnh đánh nhau cùng Độc Cô Cửu Tà ra khỏi chiến trường được. Tên huyền khí bị hai người nổ nát. Như lúc trước đã nói, người nào không đuổi kịp tên của người khác thì thua.
Đến đây thì quyết đấu bắn tên kết thúc, Hoàng Thăng Long thua hoàn toàn, Vu Nhai bốn thắng một hòa. Hòa là người Độc Cô gia tính cách nóng nóng nảy và người Côn vực hành tỉnh xui xẻo. Bốn trận thắng chỉ có Quan gia hy vọng huynh là bị bắn ra khỏi cuộc chơi.
Tức là trừ bảy người Tiễn vực, Bắc Đầu hành tỉnh ra còn bảy người tồn tại trong đấu trường hoàng gia, chiến đấu bình thường lại bắt đầu. Không biết Độc Cô Cửu Diệp có cất bước đi tiếp?
Độc Cô Cửu Diệp vẫn đứng yên tại chỗ, chờ đợi điều gì.
- Mau nhìn kìa, Vu Nhai còn đang bắn tên. Hắn muốn làm cái gì?
- Không lẽ như ban đầu Hoàng Thăng Long đã nói, Vu Nhai muốn dọn dẹp nguyên đấu trường?
- Không thể nào! Chỉ bằng vào lực lượng của Vu Nhai sao có thể?
Hoàng Thăng Long nhận thua, theo lý thuyết Vu Nhai nên nói mấy câu khách sáo lạt thích như 'đã nhường'. Nhưng Vu Nhai không làm vậy, thmậ chí không thèm nhìn Hoàng Thăng Long cái nào, vẫn cài tên lên nỗ bắn tiếp.
Hoàng Thăng Long không tức giận vì Vu Nhai vô lễ, khi gã thấy hắn như thế này thì mắt bắn ra tia sáng rực rỡ. Hoàng Thăng Long cười khổ ngồi xuống, lấy đan dược ra. Trong một khoảnh khắc Hoàng Thăng Long không theo kịp Vu Nhai, không thể làm đối thủ của hắn. Bây giờ Vu Nhai đang khiêu chiến bản thân hắn, khiêu chiến nguyên đấu trường hoàng gia.
- Chết tiệt, lão tử che chắn linh giác, hai mũi tên các ngươi thì làm gì thì làm, ta dùng đôi mắt của mình!
Quan gia hy vọng huynh rốt cuộc quyết định che chắn linh giác, vậy thì sẽ không cảm ứng được tiếng mũi tên xé gió, chỉ dùng mắt nhìn, độ thần kinh nhạy cảm giảm đến thấp nhất. Nên biết mũi tên bắn lại sẽ mang theo cảm giác nguy hiểm mãnh liệt ảnh hưởng tinh thần của ngươi. Như người Độc Cô gia bị loại, vì gã không chịu nổi cảm giác này nên lòng rối bời, như bị lăng trì.
Dù sao mũi tên bay tới sẽ có mũi tên thứ hai đánh bay, không tổn thương Quan gia hy vọng huynh, tuy mất linh giác giảm sức chiến đấu nhưng gã có thể tập trung đánh nhau.
Quan gia hy vọng huynh cười nanh tranh:
- Tiểu cô nương Độc Cô gia, dù lão tử chỉ còn lại đôi mắt cũng có thể . . .
Quan gia hy vọng huynh huơ thanh quan đao to giết hướng Độc Cô Cửu Huyền. Nhưng khi Quan gia hy vọng huynh nói được một nửa thì ngừng bặt, vì gã nghe thấy trên người vang tiếng nổ. Quan gia hy vọng huynh cúi đầu nhìn, một mũi mũi tên huyền khí nổ tung trên người gã. Quan gia hy vọng huynh chưa kịp phản ứng thì mũi tên huyền khí cũng nổ.
Quan gia hy vọng huynh chửi tục:
- Tổ cha nó, không lẽ mũi tên này chờ ta che linh giác?
Quan gia hy vọng huynh bị đá khỏi cuộc chơi, Quan gia toàn quân bị diệt trong thánh hội trận quyết đấu cuối cùng.
Độc Cô Cửu Huyền đã sẵn sàng chiến đấu ai ngờ biến đổi đột ngột, mắt nàng nhấp nháy sau đó lao nhanh hướng mũi tên bay ra. Độc Cô Cửu Huyền rất muốn biết sự thật về quyết đấu bắn tên.
Nguyên đấu trường hoàng gia trừ gian hình vuông của Vu Nhai ra người các gian hình vuông khác khá bình tĩnh, vì bọn họ không thấy cuộc quyết đấu của Hoàng Thăng Long và Vu Nhai, càng không thấy lúc này hắn bùng nổ.
Ngay khi Quan gia hy vọng huynh bị bắn ra khỏi chiến trường thì toàn đấu trường hoàng gia điên cuồng, mọi người đứng dậy. Cuối cùng Vu Nhai dẫn đầu, hắn sắp thắng sao? Cuộc quyết đấu bắn tên rốt cuộc chia ra thắng thua.
Đúng vậy, "Quan gia hy vọng huynh" bị bắn trúng hai mũi tên là vì tên của Vu Nhai bỗng biến mạnh, Hoàng Thăng Long chậm hơn một chút. Tên của Hoàng Thăng Long không đuổi kịp tên của Vu Nhai nên một trước một sau bắn trúng người Quan gia hy vọng huynh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không thể
Hoàng Thăng Long lau tơ máu bên khóe môi, không phải tại gã bắn hụt mũi tên tức ói máu mà do càng lúc càng không theo kịp tốc độ của Vu Nhai nên gã điên cuồng dùng bí pháp tăng lực lượng mũi tên huyền khí.
Nhưng dù Hoàng Thăng Long sử dụng bí pháp vẫn không thể bắt kịp Vu Nhai, hắn ngày càng nhanh, càng lúc càng đáng sợ, cuối cùng gã bắn hụt một mũi tên. Hoàng Thăng Long không hiểu nổi sao Vu Nhai làm được? Ban đầu mũi tên Vu Nhai biến linh động, càng lúc càng dào dạt sức sống, đến bây giờ Hoàng Thăng Long không theo kịp. Bắn hụt không đáng sợ, khủng khiếp là không thấy rõ cực hạn của kẻ địch.
Hoàng Thăng Long cảm giác được mũi tên của Vu Nhai vẫn đang biến mạnh hơn.
Cùng là địa binh sư tam đoạn, Hoàng Thăng Long có huyền binh bản mệnh thánh giai sao có thể thua? Trừ phi Vu Nhai cũng có huyền binh bản mệnh thánh giai hoặc thần giai, nhưng rõ ràng Vu Nhai là huyền binh giả cục gạch. Chẳng lẽ cục gạch đó là thần binh?
Nếu Vu Nhai biết suy nghĩ của Hoàng Thăng Long chắc chắn sẽ giơ ngón tay cái lên, ngươi nói đúng, cục gạch của ta chính là thần binh!
Chưa kết thúc, dù đã định sẽ thua!
Hoàng Thăng Long cắn răng, lại kéo cung, tăng lực lượng lên cực hạn, bí pháp gia cố. May mắn mũi tên này chặn lại tên của Vu Nhai. Hoàng Thăng Long liếc Vu Nhai một cái, không thấy hắn có dao động gì. Vu Nhai vẫn cầm cự nỏ, ngưng tụ tên huyền khí.
Hoàng Thăng Long đành nâng lên cực hạn và bí pháp đánh trả.
Cùng lúc đó, trong gian hình vuông của Độc Cô Cửu Diệp, gã trầm giọng nói:
- A? Sắp phân ra thắng bại rồi sao?
Độc Cô Cửu Diệp vung tay lên, một mũi tên bị gã bóp nát. Độc Cô Cửu Diệp duỗi tay ra ngay, ngón tay nhẹ điểm, mũi tên thứ hai cũng nổ.
Gió nhẹ thổi, bụi mù tan mất.
Độc Cô Cửu Diệp đã đứng dậy, nhẹ nhàng đi hướng cánh cửa mũi tên bay ra. Độc Cô Cửu Diệp đứng lại trước cửa một lúc nhưng không bước qua, gã đang chờ điều gì.
Một lão tiền bối trầm giọng nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Hắn đang chờ quyết đấu bắn tên kết thúc.
Bởi vì đấu trường hoàng gia tĩnh lặng nên giọng lão tiền bối truyền rất xa, mọi người đều nghe thấy. Các khán giả truyền tai nhau câu này, trong phút chốc mọi người mong chờ đại chiến thật sự sắp bắt đầu.
Cuộc quyết đấu bắn tên đi đến hồi kết.
- Ta thua.
Sau khi nhắm vào Độc Cô Cửu Diệp, Vu Nhai và Hoàng Thăng Long lại bắn hai mũi tên hướng Hô Diên Bất Hướng, độc hành hiệp Kiếm vực hành tỉnh đánh nhau cùng Độc Cô Cửu Tà. Tiếc rằng bây giờ Hoàng Thăng Long bắn mệt chết cũng không đuổi kịp tốc độ bắn tên của Vu Nhai, quả nhiên hắn không ngừng tiến bộ.
Hai mũi tên cuối cùng giống như với Độc Cô Cửu Diệp, không bắn Hô Diên Bất Hướng, độc hành hiệp Kiếm vực hành tỉnh đánh nhau cùng Độc Cô Cửu Tà ra khỏi chiến trường được. Tên huyền khí bị hai người nổ nát. Như lúc trước đã nói, người nào không đuổi kịp tên của người khác thì thua.
Đến đây thì quyết đấu bắn tên kết thúc, Hoàng Thăng Long thua hoàn toàn, Vu Nhai bốn thắng một hòa. Hòa là người Độc Cô gia tính cách nóng nóng nảy và người Côn vực hành tỉnh xui xẻo. Bốn trận thắng chỉ có Quan gia hy vọng huynh là bị bắn ra khỏi cuộc chơi.
Tức là trừ bảy người Tiễn vực, Bắc Đầu hành tỉnh ra còn bảy người tồn tại trong đấu trường hoàng gia, chiến đấu bình thường lại bắt đầu. Không biết Độc Cô Cửu Diệp có cất bước đi tiếp?
Độc Cô Cửu Diệp vẫn đứng yên tại chỗ, chờ đợi điều gì.
- Mau nhìn kìa, Vu Nhai còn đang bắn tên. Hắn muốn làm cái gì?
- Không lẽ như ban đầu Hoàng Thăng Long đã nói, Vu Nhai muốn dọn dẹp nguyên đấu trường?
- Không thể nào! Chỉ bằng vào lực lượng của Vu Nhai sao có thể?
Hoàng Thăng Long nhận thua, theo lý thuyết Vu Nhai nên nói mấy câu khách sáo lạt thích như 'đã nhường'. Nhưng Vu Nhai không làm vậy, thmậ chí không thèm nhìn Hoàng Thăng Long cái nào, vẫn cài tên lên nỗ bắn tiếp.
Hoàng Thăng Long không tức giận vì Vu Nhai vô lễ, khi gã thấy hắn như thế này thì mắt bắn ra tia sáng rực rỡ. Hoàng Thăng Long cười khổ ngồi xuống, lấy đan dược ra. Trong một khoảnh khắc Hoàng Thăng Long không theo kịp Vu Nhai, không thể làm đối thủ của hắn. Bây giờ Vu Nhai đang khiêu chiến bản thân hắn, khiêu chiến nguyên đấu trường hoàng gia.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro