Huyền Thần chủ điện.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Độc Cô Anh lạnh lùng nói:
- Lam Phách kỵ sĩ, đây chính là mục đích ta kêu ngươi chờ. Có phải ngươi vẫn cho rằng kim bào Độc Cô gia ta nếu không thành kỵ sĩ chính thức thì không là gì? Ngươi cảm thấy Độc Cô gia ta không là gì?
Có lẽ thực lực của Độc Cô Anh không bằng Lam Phách kỵ sĩ, nhưng khoác da hổ Độc Cô gia lên thế là không ai đấu lại.
Độc Cô Anh vốn không định công khai chuyện này ngay tại đây, nhưng Lam Phách kỵ sĩ khinh người quá đáng.
Hiện tại Lam Phách kỵ sĩ đã hiểu rõ ràng sự việc, biến sắc mặt. Trần kỵ sĩ nhớ đến lúc trước bọn họ xem thường Vu Nhai nhà quên, tại sao người Bắc Đẩu hành tỉnh cực kỳ bình tĩnh.
Độc Cô Anh lướt qua Hoàng Phủ đại tướng quân trực tiếp ra lệnh:
- Người đâu, bắt kỵ sĩ chính thức Thuẫn Lĩnh lại!
Lam Phách kỵ sĩ không ngờ Độc Cô Anh trực tiếp bắt người, quát to:
- Các ngươi dám?
Độc Cô Anh âm trầm nói:
- Lam Phách kỵ sĩ, xin đừng quên đây là Kiếm Vực.
Nếu ngươi kéo Huyền Thần điện ra coi thường lực lượng quân đội vậy ta giơ Độc Cô gia khinh thường sức mạnh Huyền Thần điện nhà ngươi, cái này gọi là ăn miếng trả miếng.
Một đám binh sĩ bao vây nhóm Trần kỵ sĩ, bọn họ không dễ bị binh sĩ bắt.
Độc Cô Anh lạnh nhạt nói:
- Như thế nào? Các ngươi muốn chống cự?
Độc Cô Anh nhìn hướng Lam Phách kỵ sĩ.
Lam Phách kỵ sĩ liên tục thay đổi sắc mặt, cuối cùng ra lệnh Trần kỵ sĩ chịu trói. Dù ở trong hành tỉnh khác người Độc Cô gia cũng không kiêng nể gì, một người một kiếm đập phá, trong Kiếm vực hành tỉnh càng đừng nói, bọn họ dám làm tất cả.
Lam Phách kỵ sĩ chỉ có thể nói một câu:
- Hy vọng Độc Cô gia công bình công chính đối với kỵ sĩ ta.
Lam Phách kỵ sĩ nói xong không án hận mang người của mình đi, trước khi đi liếc xéo Vu Nhai một cái.
Người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh cũng trừng Vu Nhai sau đó đi ra ngoài. Thì ra người bọn họ luôn muốn làm thịt là Độc Cô gia, thua người như vậy không xem như mất mặt bao nhiêu. Vệ Hiên cực kỳ kkiêu ngạo có cùng tâm lý với người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh hay không thì không biết.
Người Liêm Châu hành tỉnh không còn lời nào để nói, chuẩn bị vác bao lên vai về quê gặt lúa, không phục? Liêm Châu hành tỉnh không có tư cách này.
Người Tiễn Vực hành tỉnh bình tĩnh đi tới.
- Vu Nhai, ta là Hoàng Thăng Long của Tiễn Vực. Ngươi rất mạnh, sau khi đến đế đô chúng ta sẽ có cơ hội lại quyết đấu. Ta rất muốn xem tiễn kỹ như Tinh Linh tộc của ngươi một lần nữa.
Tuy trong lòng đám người Tiễn Vực hành tỉnh không phục nhưng người ta là kim bào Độc Cô gia thì tâm lý dễ chịu hơn. Người dẫn đầu Tiễn Vực hành tỉnh đi tới bắt tay với Vu Nhai xem như công nhận hắn, nhưng gã không dao động, giật mình bao nhiêu. Có lẽ ở trong mắt Hoàng Thăng Long nếu là gã đến Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh sẽ làm tốt hơn Vu Nhai nhiều, hắn chỉ miễn cưỡng xem như đối thủ của gã.
Vu Nhai gật đầu, người ta chủ động đến chào tất nhiên hắn sẽ không kiêu nạo đáp lại. Vu Nhai trả lời vài câu nhạt thếch, nhìn đám người Tiễn Vực hành tỉnh rời đi. Lúc đến cứ tưởng sẽ là các hành tỉnh đánh nhau, ai ngờ so đấu về giết đích.
Hoàng Phủ đại tướng quân nổi máu nhiều chuyện, hỏi:
- Thì ra Vu Nhai nhà ngươi là kim bào Độc Cô gia, giấu ta kỹ quá. Nhưng tại sao Độc Cô gia chủ đồng ý cho ngươi không dùng họ Độc Cô? Nghe nói Độc Cô gia không có nhiều quy tắc, nhưng thế này thì hơi quá.
Vu Nhai miễn cưỡng trả lời qua loa, nhanh chóng thi triển tuyệt chiêu, mắc tiểu.
- Phía trước là Hoàng Vực, người này đa số có bối cảnh nhất định, các ngươi cố gắng đừng xung đột với ai. Có một số người Huyền Thần điện chúng ta không trêu vào được, huống chi chưa chắc Huyền Thần điện sẽ bênh vực giúp.
Chớp mắt mười ngày đã qua, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị rời khỏi Kiếm Sơn hùng quan sắp đi vào Hoàng Vực, mục tiêu của bọn họ là Huyền Thần chủ điện.
Huyền Thần chủ điện nằm ngay giữa Hoàng Vực, cũng là trong Luân Chuyển Thần Ấn trung tâm nguyên Huyền Binh đế quốc.
Huyền Thần chủ điện cũng có thể gọi là Huyền Thần chủ điện hành tỉnh nhưng ít ai kêu như thế.
Diện tích Huyền Thần chủ điện không quá lớn, nhỏ hơn Bắc Đẩu hành tỉnh một chút nhưng nếu nói Bắc Đẩu hành tỉnh chỉ có thất tinh thành đưa ra khoe được thì các thanh thị thập nhị tinh tọa của Huyền Thần chủ điện gom lại một chỗ, vô cùng phồn hoa.
Người nói chuyện là Hạng Phi giáo quan, với cá tính của gã nói ra lời như vậy đủ đi thấy vào Huyền Thần chủ điện nên hết sức điệu thấp. Như Hạng giáo quan đã nói, chưa chắc Huyền Thần điện sẽ bênh vực bọn họ, vì trong Huyền Thần điện bọn họ không được yêu thích.
Hạng Phi giáo quan nói câu này bóng gió ai đó rất thích gây sự.
Hạng giáo quan tiếp tục nói:
- Mọi người bay tầm thấp, bay cao trong Huyền Thần chủ điện dễ gây rắc rối.
Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đều cưỡi tọa kỵ bay, nên tất cả đến trung tâm Huyền Binh đế quốc chỉ trong vòng mười ngày. Bọn họ cưỡi tọa kỵ bay là của thánh quang ma kỵ đoàn, tức là không lăng hạc nổi tiếng cao quý, ưu nhã. Lúc trước chiến đấu không ai quan tâm tọa kỵ bay có cao quý, ưu nhã gì không, cứ chém tới tấp. Không lăng hạc nhuộm máu không còn ưu nhã.
Không lăng hạc đã nhận mệnh, hoàn toàn thành tọa kỵ của Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị.
Cả đám bay tầm thấp dọc theo đường cái, thỉnh thoảng có ánh mắt kinh diễm nhìn Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, nhưng không có tham lam. Tuy không lăng hạc là cực phẩm nhưng không hiếm thấy, ít nhất dân chúng Huyền Thần chủ điện quen nhìn thứ tốt không mấy ngạc nhiên.
Rất ít thấy không lăng hạc tụ tập thành đoàn, nghe nói không lăng hạc sinh ra trong Ma Pháp đế quốc nên ít có ở Huyền Binh đế quốc.
Điều này nói lên khá nhiều người đi đường, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị mới vào đã bị nhiều ánh mắt nhìn. Đám người rất ngoan điệu thấp như lời Hạng Phi giáo quan dặn, bình tĩnh chờ đến Huyền Binh đế đô.
Vu Nhai không cưỡi không lăng hạc, hắn vẫn ngồi trên khưu phong thú Tiểu Thúy.
Lúc này Vu Nhai ngồi khoanh chân trên lưng Tiểu Thúy, bóng sáng liên tục nhấp nháy trên tay hắn. Vu Nhai đang sửa sang lại thu hoạch so đấu kỵ sĩ dự bị trong Kiếm Sơn hùng quan, mười ngày đi đường hắn toàn tu luyện, cảm ngộ hoàng đạo vô cực.
Sau khi Vu Nhai bị thương bế quan tu luyện trong Kiếm Sơn hùng quan năm ngày, hắn hơi lĩnh ngộ ra hoàng đạo vô cực, mười ngày qua càng làm sâu sắc nền móng, ngưng tụ thêm.
Chủ yếu nhất là nghiên cứu Thần Huyền Khí Điển.
Khi Vu Nhai đến hoàng binh sư cửu đoạn thì đệ ngũ trọng hoàng đạo vô cực Thần Huyền Khí Điển thay đổi, không lấy một chủ huyễn ảnh làm trung tâm, dung hợp vô số huyễn ảnh mà biến kỳ lạ hơn.
Hiện tại Vu Nhai chưa hiểu rõ, chủ huyễn ảnh vẫn tồn tại, nhưng những huyễn ảnh lấy chủ huyễn ảnh làm trung tâm không dung nhập vào, ngồi xếp bằng quanh chu huyễn ảnh, lúc ẩn lúc hiện không thấy rõ số lượng như nhiều vô số kể. Nhưng Huyền Binh Điển nho nhỏ làm sao có vô số? Rõ ràng là ảo giác chiếm một trang sách.
- Lam Phách kỵ sĩ, đây chính là mục đích ta kêu ngươi chờ. Có phải ngươi vẫn cho rằng kim bào Độc Cô gia ta nếu không thành kỵ sĩ chính thức thì không là gì? Ngươi cảm thấy Độc Cô gia ta không là gì?
Có lẽ thực lực của Độc Cô Anh không bằng Lam Phách kỵ sĩ, nhưng khoác da hổ Độc Cô gia lên thế là không ai đấu lại.
Độc Cô Anh vốn không định công khai chuyện này ngay tại đây, nhưng Lam Phách kỵ sĩ khinh người quá đáng.
Hiện tại Lam Phách kỵ sĩ đã hiểu rõ ràng sự việc, biến sắc mặt. Trần kỵ sĩ nhớ đến lúc trước bọn họ xem thường Vu Nhai nhà quên, tại sao người Bắc Đẩu hành tỉnh cực kỳ bình tĩnh.
Độc Cô Anh lướt qua Hoàng Phủ đại tướng quân trực tiếp ra lệnh:
- Người đâu, bắt kỵ sĩ chính thức Thuẫn Lĩnh lại!
Lam Phách kỵ sĩ không ngờ Độc Cô Anh trực tiếp bắt người, quát to:
- Các ngươi dám?
Độc Cô Anh âm trầm nói:
- Lam Phách kỵ sĩ, xin đừng quên đây là Kiếm Vực.
Nếu ngươi kéo Huyền Thần điện ra coi thường lực lượng quân đội vậy ta giơ Độc Cô gia khinh thường sức mạnh Huyền Thần điện nhà ngươi, cái này gọi là ăn miếng trả miếng.
Một đám binh sĩ bao vây nhóm Trần kỵ sĩ, bọn họ không dễ bị binh sĩ bắt.
Độc Cô Anh lạnh nhạt nói:
- Như thế nào? Các ngươi muốn chống cự?
Độc Cô Anh nhìn hướng Lam Phách kỵ sĩ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lam Phách kỵ sĩ liên tục thay đổi sắc mặt, cuối cùng ra lệnh Trần kỵ sĩ chịu trói. Dù ở trong hành tỉnh khác người Độc Cô gia cũng không kiêng nể gì, một người một kiếm đập phá, trong Kiếm vực hành tỉnh càng đừng nói, bọn họ dám làm tất cả.
Lam Phách kỵ sĩ chỉ có thể nói một câu:
- Hy vọng Độc Cô gia công bình công chính đối với kỵ sĩ ta.
Lam Phách kỵ sĩ nói xong không án hận mang người của mình đi, trước khi đi liếc xéo Vu Nhai một cái.
Người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh cũng trừng Vu Nhai sau đó đi ra ngoài. Thì ra người bọn họ luôn muốn làm thịt là Độc Cô gia, thua người như vậy không xem như mất mặt bao nhiêu. Vệ Hiên cực kỳ kkiêu ngạo có cùng tâm lý với người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh hay không thì không biết.
Người Liêm Châu hành tỉnh không còn lời nào để nói, chuẩn bị vác bao lên vai về quê gặt lúa, không phục? Liêm Châu hành tỉnh không có tư cách này.
Người Tiễn Vực hành tỉnh bình tĩnh đi tới.
- Vu Nhai, ta là Hoàng Thăng Long của Tiễn Vực. Ngươi rất mạnh, sau khi đến đế đô chúng ta sẽ có cơ hội lại quyết đấu. Ta rất muốn xem tiễn kỹ như Tinh Linh tộc của ngươi một lần nữa.
Tuy trong lòng đám người Tiễn Vực hành tỉnh không phục nhưng người ta là kim bào Độc Cô gia thì tâm lý dễ chịu hơn. Người dẫn đầu Tiễn Vực hành tỉnh đi tới bắt tay với Vu Nhai xem như công nhận hắn, nhưng gã không dao động, giật mình bao nhiêu. Có lẽ ở trong mắt Hoàng Thăng Long nếu là gã đến Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh sẽ làm tốt hơn Vu Nhai nhiều, hắn chỉ miễn cưỡng xem như đối thủ của gã.
Vu Nhai gật đầu, người ta chủ động đến chào tất nhiên hắn sẽ không kiêu nạo đáp lại. Vu Nhai trả lời vài câu nhạt thếch, nhìn đám người Tiễn Vực hành tỉnh rời đi. Lúc đến cứ tưởng sẽ là các hành tỉnh đánh nhau, ai ngờ so đấu về giết đích.
Hoàng Phủ đại tướng quân nổi máu nhiều chuyện, hỏi:
- Thì ra Vu Nhai nhà ngươi là kim bào Độc Cô gia, giấu ta kỹ quá. Nhưng tại sao Độc Cô gia chủ đồng ý cho ngươi không dùng họ Độc Cô? Nghe nói Độc Cô gia không có nhiều quy tắc, nhưng thế này thì hơi quá.
Vu Nhai miễn cưỡng trả lời qua loa, nhanh chóng thi triển tuyệt chiêu, mắc tiểu.
- Phía trước là Hoàng Vực, người này đa số có bối cảnh nhất định, các ngươi cố gắng đừng xung đột với ai. Có một số người Huyền Thần điện chúng ta không trêu vào được, huống chi chưa chắc Huyền Thần điện sẽ bênh vực giúp.
Chớp mắt mười ngày đã qua, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị rời khỏi Kiếm Sơn hùng quan sắp đi vào Hoàng Vực, mục tiêu của bọn họ là Huyền Thần chủ điện.
Huyền Thần chủ điện nằm ngay giữa Hoàng Vực, cũng là trong Luân Chuyển Thần Ấn trung tâm nguyên Huyền Binh đế quốc.
Huyền Thần chủ điện cũng có thể gọi là Huyền Thần chủ điện hành tỉnh nhưng ít ai kêu như thế.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diện tích Huyền Thần chủ điện không quá lớn, nhỏ hơn Bắc Đẩu hành tỉnh một chút nhưng nếu nói Bắc Đẩu hành tỉnh chỉ có thất tinh thành đưa ra khoe được thì các thanh thị thập nhị tinh tọa của Huyền Thần chủ điện gom lại một chỗ, vô cùng phồn hoa.
Người nói chuyện là Hạng Phi giáo quan, với cá tính của gã nói ra lời như vậy đủ đi thấy vào Huyền Thần chủ điện nên hết sức điệu thấp. Như Hạng giáo quan đã nói, chưa chắc Huyền Thần điện sẽ bênh vực bọn họ, vì trong Huyền Thần điện bọn họ không được yêu thích.
Hạng Phi giáo quan nói câu này bóng gió ai đó rất thích gây sự.
Hạng giáo quan tiếp tục nói:
- Mọi người bay tầm thấp, bay cao trong Huyền Thần chủ điện dễ gây rắc rối.
Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đều cưỡi tọa kỵ bay, nên tất cả đến trung tâm Huyền Binh đế quốc chỉ trong vòng mười ngày. Bọn họ cưỡi tọa kỵ bay là của thánh quang ma kỵ đoàn, tức là không lăng hạc nổi tiếng cao quý, ưu nhã. Lúc trước chiến đấu không ai quan tâm tọa kỵ bay có cao quý, ưu nhã gì không, cứ chém tới tấp. Không lăng hạc nhuộm máu không còn ưu nhã.
Không lăng hạc đã nhận mệnh, hoàn toàn thành tọa kỵ của Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị.
Cả đám bay tầm thấp dọc theo đường cái, thỉnh thoảng có ánh mắt kinh diễm nhìn Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị, nhưng không có tham lam. Tuy không lăng hạc là cực phẩm nhưng không hiếm thấy, ít nhất dân chúng Huyền Thần chủ điện quen nhìn thứ tốt không mấy ngạc nhiên.
Rất ít thấy không lăng hạc tụ tập thành đoàn, nghe nói không lăng hạc sinh ra trong Ma Pháp đế quốc nên ít có ở Huyền Binh đế quốc.
Điều này nói lên khá nhiều người đi đường, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị mới vào đã bị nhiều ánh mắt nhìn. Đám người rất ngoan điệu thấp như lời Hạng Phi giáo quan dặn, bình tĩnh chờ đến Huyền Binh đế đô.
Vu Nhai không cưỡi không lăng hạc, hắn vẫn ngồi trên khưu phong thú Tiểu Thúy.
Lúc này Vu Nhai ngồi khoanh chân trên lưng Tiểu Thúy, bóng sáng liên tục nhấp nháy trên tay hắn. Vu Nhai đang sửa sang lại thu hoạch so đấu kỵ sĩ dự bị trong Kiếm Sơn hùng quan, mười ngày đi đường hắn toàn tu luyện, cảm ngộ hoàng đạo vô cực.
Sau khi Vu Nhai bị thương bế quan tu luyện trong Kiếm Sơn hùng quan năm ngày, hắn hơi lĩnh ngộ ra hoàng đạo vô cực, mười ngày qua càng làm sâu sắc nền móng, ngưng tụ thêm.
Chủ yếu nhất là nghiên cứu Thần Huyền Khí Điển.
Khi Vu Nhai đến hoàng binh sư cửu đoạn thì đệ ngũ trọng hoàng đạo vô cực Thần Huyền Khí Điển thay đổi, không lấy một chủ huyễn ảnh làm trung tâm, dung hợp vô số huyễn ảnh mà biến kỳ lạ hơn.
Hiện tại Vu Nhai chưa hiểu rõ, chủ huyễn ảnh vẫn tồn tại, nhưng những huyễn ảnh lấy chủ huyễn ảnh làm trung tâm không dung nhập vào, ngồi xếp bằng quanh chu huyễn ảnh, lúc ẩn lúc hiện không thấy rõ số lượng như nhiều vô số kể. Nhưng Huyền Binh Điển nho nhỏ làm sao có vô số? Rõ ràng là ảo giác chiếm một trang sách.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro