Trưởng lão bí ẩn.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Có một điều Vu Nhai hiểu là nếu muốn đến địa binh sư thì phải ngưng tụ tất cả huyễn ảnh này, hắn không biết phải làm sao, không thể nào là không có chừng mực được.
Vu Nhai cảm giác được hắn không ngừng tiến bộ, tuy là cửu đoạn nhưng lại như đạt đến đỉnh, vẫn có thể tiến triển.
Vu Nhai rất bình tĩnh, khi linh ý thiên hành cũng là loại tình huống này. Lúc Vu Nhai nuốt Ám Hắc Ma Vân căn để đánh quang minh thánh tử liền hấp thu nhiều lực lượng của Ám Hắc Ma Vân căn, mãi đến ngày hôm qua hắn mới tiêu hóa hết. Thực lực của Vu Nhai mạnh hơn lúc liên tục đột phá hai đoạn nhiều.
Chuyện tu luyện đã xong, đến công tác thanh lý đồ đạc.
Trong mắt mọi người Vu Nhai đang cười đáng đánh, như người nghèo bỗng thấy một đống vàng. Đã là kim bào Độc Cô gia còn không đàng hoàng.
Hết cách, lần này Vu Nhai được rất nhiều thứ.
Hôm đó Độc Cô Anh bắt Trần kỵ sĩ xong thì tan họp, rồi mở tiệc mừng công này nọ. Tóm lại Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị trở thành bên thắng lớn nhất, không chỉ được hạng nhất so đấu, có cơ hội tập thể cùng đi Huyền Thần chủ điện còn được vô số ban thưởng.
Tâm tình Hoàng Phủ đại tướng quân tốt vung tay lấy nhiều thứ trong Bắc Tuyết yếu tắc ban thưởng cho Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị. Lúc trước đám người Vu Nhai cũng kiếm được nhiều thứ tốt, ví dụ như không gian giới chỉ của mỗi thánh quang ma kỵ đoàn.
Những thứ này là vặt vãnh, thu hoạch lớn nhất là Vu Nhai bỗng nảy ý thư bồi thường chiến tranh, tức là chiếm được không gian giới chỉ của Lôi Áo Phu đại soái. Bây giờ Vu Nhai đang sửa sang lại, vừa choáng váng mờ mắt vừa nhễu nước miếng ròng ròng.
Đương nhiên có vài phần thưởng để lại cho các tội phạm kề vai chiến đấu.
Các tội phạm không còn là tội phạm, đa số ở lại Kiếm Sơn hùng quan tiếp tục kiến công lập nghiệp, số ít về quê, tóm lại kết cuộc vui mừng. Chỉ tiếc cho những người chết trận.
Tin tưởng Độc Cô Anh sẽ giúp Vu Nhai giải quyết những điều này. Sau ngày hôm đó không xảy ra chuyện gì, cơ bản chỉ có bấy nhiêu chuyện bên trên. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị xuất phát đi Hoàng Vực, cũng là đội cuối cùng lên đường.
Tiễn Vực hành tỉnh, Thuẫn Lĩnh hành tỉnh, Liêm Châu hành tỉnh ngày hôm sau liền rời khỏi Kiếm Sơn hùng quan, ở lại cũng không có gì vui. Trước khi đi Vu Nhai hỏi Độc Cô Anh sẽ giải quyết đám người Trần kỵ sĩ Thuẫn Lĩnh hành tỉnh như thế nào.
Độc Cô Anh lạnh lùng nói:
- Hiện tại Kiếm Phong lĩnh đã không có tội phạm, người Độc Cô gia chúng ta thích nhất là ăn miếng trả miếng.
Tuy sự việc Kiếm Sơn hùng quan đã chấm dứt nhưng câu chuyện của Vu Nhai còn ca tụng ở biên cảnh. Sách 'Vu Nhai và quang minh thánh nữ ba ngày' này nọ đã không được yêu thích, đổi thành 'Tử Thần Vu Nhai'. Mấy cái này viết sự thật, khiến Vu Nhai buồn bực là trước khi hắn đi chuyện hắn cởi đồ quang minh thánh nữ, dùng cục gạch vỗ mông trắng nõn nà không được thanh mịnh. Lạc hiệu úy đứng ra giải thích vẫn không làm nên chuyện gì, cuối cùng Vu Nhai hiểu tại sao ngâm du thi nhân sẽ bị vài người hận.
Vu Nhai sẽ không về Độc Cô gia bây giờ, cũng không tham gia nghi thức gì đó. Vu Nhai vẫn làm theo ý mình, hắn gửi một phong thư cho Độc Cô Chu, cũng viết cho mẫu thân Vu Thiên Tuyết, Thủy Tinh. Tiếc rằng Thủy Tinh vẫn bặt vô âm tín.
Đang lúc Vu Nhai chảy nước miếng sửa sang đồ trong không gian giới chỉ siêu to của Lôi Áo Phu đại soái, Tiểu Mỹ phồng má bay tới nói:
- Kẻ lừa đảo, khi nào ta mới không cần cõng tấm thuẫn nữa?
Tiểu Mỹ nhảy lên Tiểu Thúy, chỉ vào tấm thuẫn sau lưng mình.
Vu Nhai trả lời:
- Cũng hết cách, trong tấm thuẫn của nàng có quá nhiều binh linh, ta làm mỗi một bước phải hết sức cẩn thận, không thể hoàn thành trong một sớm một chiều. Chủ yếu không phải khó mà là rườm rà.
Vu Nhai nhìn bộ dạng của Tiểu Mỹ rất muốn cười. Cơ thể hơi mũm mĩm cõng tấm thuẫn to như mỹ nữ mai rùa. Vu Nhai nói chuyện tay táy máy ăn bớt Tiểu Mỹ, thật ra hắn chỉ choàng vai nàng một cái. Nhưng trong mắt Dạ Tình, Nghiêm Sương thì dê xồm đang giở trò. Đặc biệt là chuyện rèn tấm thuẫn, chắc chắn tiểu tử này cố ý không làm xong một lần để tiện ăn bớt nhiều lần.
Dạ Tình, Nghiêm Sương kháng nghị Vu Nhai nhiều lần nhưng hắn trả lời một câu làm hai nàng câm nín.
- Mỗi lần các nàng đều không tin ta, nhưng có lần nào các nàng đúng không?
Dạ Tình, Nghiêm Sương liếc nhau, nhớ lại. Đúng vậy, mỗi lần bọn họ nghi ngờ Vu Nhai cuối cùng phát hiện toàn là trách lầm. Ví dụ Nghiêm Lôi gả Nghiêm Sương cho Vu Nhai, như vẽ bùa, như quang minh thánh nữ Lộ Luân Na.
Lần này Vu Nhai nói thật, hắn không phải lòng sắt đá, hắn biết bốn chữ thương hương tiếc ngọc như thế nào. Tuy Tiểu Mỹ cõng tấm thuẫn rất đáng yêu nhưng cũng vô cùng vất vả, sự thật thì rèn tấm thuẫn này rất rườm rà.
Tiểu Mỹ kêu la hai tiếng nhưng không quay về tọa kỵ của mình, ngồi trên lưng Tiểu Thúy cùng Vu Nhai sửa sang đồ đạc, cùng nhau chảy nước miếng.
Vu Nhai thế mới biết Tiểu Mỹ có tiềm chất ham tiền. Thấy bộ dạng của Vu Nhai và Tiểu Mỹ, hai nàng Dạ Tình, Nghiêm Sương vừa tức giận vừa bất đắc dĩ, Tiểu Mỹ sắp bị kẻ lừa đảo gạt gẫm.
Dạ Tình có chút ghen tỵ, nàng không đố kỵ Tiểu Mỹ trở thành địa binh sư nhưng ganh tỵ Tiểu Mỹ ở chung với Vu Nhai. Nhưng vì U Hoang nên Dạ Tình không có cách nào đặt quyết tâm, tuổi thanh xuân phức tạp.
Hạng Phi giáo quan thành quản gia từ bao giờ, dặn dò mọi người:
- Đằng trước chính là Huyền Binh đế đô, Huyền Thần chủ điện nằm hướng đông bắc đế quốc. Trước tiên mang các ngươi đi đăng ký, tham quan. Cách lần kiểm tra cuối cùng còn một đoạn thời gian.
Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị trông thấy đế đô, vừa rồi ngắm Hoàng Vực phồn hoa khiến bọn họ trông chờ đế đô. Nhìn Huyền Binh đế đô xong không nhiều rung động, cảm giác duy nhất là to, mênh mông vô bờ giống như Độc Cô Thần thành, từng vòng nối từng vòng. Khác nhau là ngoài Độc Cô Thần thành không phồn hoa, đế đô có thể nói là từ ngoài vào trong đều phồn thịnh.
Trong đó có thể thấy nhiều kiến trúc lớn, có mấy chỗ đặc sắc nét riêng, ví dụ như Huyền Thần chủ điện sắp đến.
Bởi vì Huyền Thần chủ điện không ở vị trí trung tâm đế đô nên mọi người không mất bao nhiêu thời gian đã đến nơi.
Bắt đầu là ngoại điện, khi mọi người đi vào thấy nhiều người trẻ tuổi đi dạo, huấn luyện, so đấu này nọ. Thì ra Huyền Thần điện cũng có tổ chức thành viên của mình, Huyền Thần ngoại điện được người gọi là Huyền Thần học viện.
Kỵ sĩ chính thức bình thường được chọn từ Huyền Thần ngoại điện, chỉ số ít là tuyển từ các nơi. Dù sao địa vị Huyền Thần phân điện ở khắp nơi không cao, phát hiện có hạt giống là sẽ đưa đi đế đô. Thánh hội kế hoạch thần binh lần này thuộc về tổ chức đặc biệt, không phải luôn luôn có.
Huyền Thần ngoại điện gì đó không liên quan tới nhóm Vu Nhai. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị tương đương đệ tử tốt nghiệp Huyền Thần ngoại điện chuẩn bị thi đậu kỵ sĩ chính thức, cả đám theo Yến đại nhân dẫn vào nội điện.
Vu Nhai cảm giác được hắn không ngừng tiến bộ, tuy là cửu đoạn nhưng lại như đạt đến đỉnh, vẫn có thể tiến triển.
Vu Nhai rất bình tĩnh, khi linh ý thiên hành cũng là loại tình huống này. Lúc Vu Nhai nuốt Ám Hắc Ma Vân căn để đánh quang minh thánh tử liền hấp thu nhiều lực lượng của Ám Hắc Ma Vân căn, mãi đến ngày hôm qua hắn mới tiêu hóa hết. Thực lực của Vu Nhai mạnh hơn lúc liên tục đột phá hai đoạn nhiều.
Chuyện tu luyện đã xong, đến công tác thanh lý đồ đạc.
Trong mắt mọi người Vu Nhai đang cười đáng đánh, như người nghèo bỗng thấy một đống vàng. Đã là kim bào Độc Cô gia còn không đàng hoàng.
Hết cách, lần này Vu Nhai được rất nhiều thứ.
Hôm đó Độc Cô Anh bắt Trần kỵ sĩ xong thì tan họp, rồi mở tiệc mừng công này nọ. Tóm lại Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị trở thành bên thắng lớn nhất, không chỉ được hạng nhất so đấu, có cơ hội tập thể cùng đi Huyền Thần chủ điện còn được vô số ban thưởng.
Tâm tình Hoàng Phủ đại tướng quân tốt vung tay lấy nhiều thứ trong Bắc Tuyết yếu tắc ban thưởng cho Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị. Lúc trước đám người Vu Nhai cũng kiếm được nhiều thứ tốt, ví dụ như không gian giới chỉ của mỗi thánh quang ma kỵ đoàn.
Những thứ này là vặt vãnh, thu hoạch lớn nhất là Vu Nhai bỗng nảy ý thư bồi thường chiến tranh, tức là chiếm được không gian giới chỉ của Lôi Áo Phu đại soái. Bây giờ Vu Nhai đang sửa sang lại, vừa choáng váng mờ mắt vừa nhễu nước miếng ròng ròng.
Đương nhiên có vài phần thưởng để lại cho các tội phạm kề vai chiến đấu.
Các tội phạm không còn là tội phạm, đa số ở lại Kiếm Sơn hùng quan tiếp tục kiến công lập nghiệp, số ít về quê, tóm lại kết cuộc vui mừng. Chỉ tiếc cho những người chết trận.
Tin tưởng Độc Cô Anh sẽ giúp Vu Nhai giải quyết những điều này. Sau ngày hôm đó không xảy ra chuyện gì, cơ bản chỉ có bấy nhiêu chuyện bên trên. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị xuất phát đi Hoàng Vực, cũng là đội cuối cùng lên đường.
Tiễn Vực hành tỉnh, Thuẫn Lĩnh hành tỉnh, Liêm Châu hành tỉnh ngày hôm sau liền rời khỏi Kiếm Sơn hùng quan, ở lại cũng không có gì vui. Trước khi đi Vu Nhai hỏi Độc Cô Anh sẽ giải quyết đám người Trần kỵ sĩ Thuẫn Lĩnh hành tỉnh như thế nào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Độc Cô Anh lạnh lùng nói:
- Hiện tại Kiếm Phong lĩnh đã không có tội phạm, người Độc Cô gia chúng ta thích nhất là ăn miếng trả miếng.
Tuy sự việc Kiếm Sơn hùng quan đã chấm dứt nhưng câu chuyện của Vu Nhai còn ca tụng ở biên cảnh. Sách 'Vu Nhai và quang minh thánh nữ ba ngày' này nọ đã không được yêu thích, đổi thành 'Tử Thần Vu Nhai'. Mấy cái này viết sự thật, khiến Vu Nhai buồn bực là trước khi hắn đi chuyện hắn cởi đồ quang minh thánh nữ, dùng cục gạch vỗ mông trắng nõn nà không được thanh mịnh. Lạc hiệu úy đứng ra giải thích vẫn không làm nên chuyện gì, cuối cùng Vu Nhai hiểu tại sao ngâm du thi nhân sẽ bị vài người hận.
Vu Nhai sẽ không về Độc Cô gia bây giờ, cũng không tham gia nghi thức gì đó. Vu Nhai vẫn làm theo ý mình, hắn gửi một phong thư cho Độc Cô Chu, cũng viết cho mẫu thân Vu Thiên Tuyết, Thủy Tinh. Tiếc rằng Thủy Tinh vẫn bặt vô âm tín.
Đang lúc Vu Nhai chảy nước miếng sửa sang đồ trong không gian giới chỉ siêu to của Lôi Áo Phu đại soái, Tiểu Mỹ phồng má bay tới nói:
- Kẻ lừa đảo, khi nào ta mới không cần cõng tấm thuẫn nữa?
Tiểu Mỹ nhảy lên Tiểu Thúy, chỉ vào tấm thuẫn sau lưng mình.
Vu Nhai trả lời:
- Cũng hết cách, trong tấm thuẫn của nàng có quá nhiều binh linh, ta làm mỗi một bước phải hết sức cẩn thận, không thể hoàn thành trong một sớm một chiều. Chủ yếu không phải khó mà là rườm rà.
Vu Nhai nhìn bộ dạng của Tiểu Mỹ rất muốn cười. Cơ thể hơi mũm mĩm cõng tấm thuẫn to như mỹ nữ mai rùa. Vu Nhai nói chuyện tay táy máy ăn bớt Tiểu Mỹ, thật ra hắn chỉ choàng vai nàng một cái. Nhưng trong mắt Dạ Tình, Nghiêm Sương thì dê xồm đang giở trò. Đặc biệt là chuyện rèn tấm thuẫn, chắc chắn tiểu tử này cố ý không làm xong một lần để tiện ăn bớt nhiều lần.
Dạ Tình, Nghiêm Sương kháng nghị Vu Nhai nhiều lần nhưng hắn trả lời một câu làm hai nàng câm nín.
- Mỗi lần các nàng đều không tin ta, nhưng có lần nào các nàng đúng không?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dạ Tình, Nghiêm Sương liếc nhau, nhớ lại. Đúng vậy, mỗi lần bọn họ nghi ngờ Vu Nhai cuối cùng phát hiện toàn là trách lầm. Ví dụ Nghiêm Lôi gả Nghiêm Sương cho Vu Nhai, như vẽ bùa, như quang minh thánh nữ Lộ Luân Na.
Lần này Vu Nhai nói thật, hắn không phải lòng sắt đá, hắn biết bốn chữ thương hương tiếc ngọc như thế nào. Tuy Tiểu Mỹ cõng tấm thuẫn rất đáng yêu nhưng cũng vô cùng vất vả, sự thật thì rèn tấm thuẫn này rất rườm rà.
Tiểu Mỹ kêu la hai tiếng nhưng không quay về tọa kỵ của mình, ngồi trên lưng Tiểu Thúy cùng Vu Nhai sửa sang đồ đạc, cùng nhau chảy nước miếng.
Vu Nhai thế mới biết Tiểu Mỹ có tiềm chất ham tiền. Thấy bộ dạng của Vu Nhai và Tiểu Mỹ, hai nàng Dạ Tình, Nghiêm Sương vừa tức giận vừa bất đắc dĩ, Tiểu Mỹ sắp bị kẻ lừa đảo gạt gẫm.
Dạ Tình có chút ghen tỵ, nàng không đố kỵ Tiểu Mỹ trở thành địa binh sư nhưng ganh tỵ Tiểu Mỹ ở chung với Vu Nhai. Nhưng vì U Hoang nên Dạ Tình không có cách nào đặt quyết tâm, tuổi thanh xuân phức tạp.
Hạng Phi giáo quan thành quản gia từ bao giờ, dặn dò mọi người:
- Đằng trước chính là Huyền Binh đế đô, Huyền Thần chủ điện nằm hướng đông bắc đế quốc. Trước tiên mang các ngươi đi đăng ký, tham quan. Cách lần kiểm tra cuối cùng còn một đoạn thời gian.
Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị trông thấy đế đô, vừa rồi ngắm Hoàng Vực phồn hoa khiến bọn họ trông chờ đế đô. Nhìn Huyền Binh đế đô xong không nhiều rung động, cảm giác duy nhất là to, mênh mông vô bờ giống như Độc Cô Thần thành, từng vòng nối từng vòng. Khác nhau là ngoài Độc Cô Thần thành không phồn hoa, đế đô có thể nói là từ ngoài vào trong đều phồn thịnh.
Trong đó có thể thấy nhiều kiến trúc lớn, có mấy chỗ đặc sắc nét riêng, ví dụ như Huyền Thần chủ điện sắp đến.
Bởi vì Huyền Thần chủ điện không ở vị trí trung tâm đế đô nên mọi người không mất bao nhiêu thời gian đã đến nơi.
Bắt đầu là ngoại điện, khi mọi người đi vào thấy nhiều người trẻ tuổi đi dạo, huấn luyện, so đấu này nọ. Thì ra Huyền Thần điện cũng có tổ chức thành viên của mình, Huyền Thần ngoại điện được người gọi là Huyền Thần học viện.
Kỵ sĩ chính thức bình thường được chọn từ Huyền Thần ngoại điện, chỉ số ít là tuyển từ các nơi. Dù sao địa vị Huyền Thần phân điện ở khắp nơi không cao, phát hiện có hạt giống là sẽ đưa đi đế đô. Thánh hội kế hoạch thần binh lần này thuộc về tổ chức đặc biệt, không phải luôn luôn có.
Huyền Thần ngoại điện gì đó không liên quan tới nhóm Vu Nhai. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị tương đương đệ tử tốt nghiệp Huyền Thần ngoại điện chuẩn bị thi đậu kỵ sĩ chính thức, cả đám theo Yến đại nhân dẫn vào nội điện.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro