Mời ngươi uống rượu. . .
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
- Tiểu tử còn chưa cảm ơn Đông Phương đại nhân. Trước đây là nhờ Đông Phương đại nhân chỉ dẫn cho tiểu tử kinh nghiệm tu luyện, tiểu tử mới có được như ngày hôm nay. Tiểu tử không thể không báo đáp.
Tất nhiên Vu Nhai cũng thật lòng cảm ơn. Đối với hắn, người nào có ơn với hắn, hắn đương nhiên sẽ nhớ. Trước đây kinh nghiệm tu luyện và thánh nguyên đan đã cho hắn trợ giúp không nhỏ. Nếu như không có thánh nguyên đan, trong trận chiến hắn dẫn theo Tiểu Mỹ, có lẽ có thể đã bị Hắc Đạt Tư giết chết. Nếu như trước trận chiến, người cầu kiến chính là Đông Phương Thần Thông mà không phải là Trương Tả, Vu Nhai nhất định sẽ gặp một lần.
Bất kể thế nào, bây giờ là người trong giang hồ, thân bất do kỷ. Tình thế không cho hắn nhiều sự lựa chọn. Hai bên tuy rằng biểu hiện thoạt nhìn vẫn rất hòa hợp, nhưng bất kỳ ai cũng không biết lúc nào đao kiếm sẽ giao tranh. Dương nhiên, chí ít tạm thời sẽ không như vậy.
Về phần danh hiệu kẻ phản bội Vu Nhai, chỉ sợ sẽ có. Nhưng Vu Nhai sẽ không quan tâm, hắn chỉ cần sống sót.
Đối với đế quốc Huyền Binh, hắn vốn không có lòng trung thành gì đó. Tất cả những gì hắn có đều do bản thân hắn tranh thủ được. Đế quốc Huyền Binh cho hắn lợi ích sao? Đó là bởi vì hắn có thực lực như vậy, hắn làm việc cho đế quốc Huyền Binh. Hắc hắc, đương nhiên nếu không phải hắn có giá trị cường đại, chuyện Mông thân vương, đế quốc Huyền Binh sẽ đứng ở phía bên nào, dùng mông nghĩ cũng biết.
Hắn không muốn đi làm lính hầu cho đế quốc Huyền Binh, cũng không muốn người thân và bằng hữu của mình làm lính hầu cho đế quốc Huyền Binh. Hắn chỉ muốn nắm giữ số phận ở trong tay mình.
Vẫn là lời nói lúc trước, hắn chỉ muốn tranh thủ càng nhiều cơ hội sống sót trong thế giới hỗn loạn này càng tốt. Không hơn!
- Ha ha, vậy chờ sau khi giết chết dân Cổ Duệ, Bách Tộc Vương sẽ tới Huyền Binh Đế Đô, ta mời ngươi uống rượu.
- Được. Đến lúc đó tiểu tử nhất định sẽ cùng Đông Phương đại nhân không say không về. Tiểu tử thiếu ngài ân tình tạm thời chưa trả hết được. Chờ sau khi uống rượu sẽ nói sau.
Vu Nhai cũng phá lên cười.
- Hắc, ta lại chưa từng nghĩ sẽ muốn cho tiểu tử ngươi hoàn trả ân tình của ta.
Đông Phương Thần Thông vẫn cười nói.
- Tiểu tử không thể là loại người nợ ân tình người khác mà không trả. Đông Phương đại nhân đừng làm khó dễ ta. Được rồi. Tiểu tử cũng không cùng Đông Phương đại nhân nói mãi về chuyện này nữa. Nói chung đến lúc đó nói sau. Hiện tại ngài cũng thấy Bách Tộc Loạn Địa đã thành bộ dạng như vậy, còn có rất nhiều chuyện cần tiểu tử đi làm. Tiểu tử tạm thời cáo từ. Chờ tới khi tiểu tử giữ được Bách tộc, lại mời Đông Phương đại nhân tới liên minh Bách Tộc ta làm khách.
Vu Nhai vừa nói vừa nhanh chóng chuyển sang chuyện khác. Hiện tại hắn quả thực không có thời gian cùng Đông Phương Thần Thông nói chuyện phiếm. Thần Tướng Bách tộc và Thủy Tinh còn đang ở trong Thú Đằng Vương Thành. Hiện tại Thú Đằng Vương Thành đã sớm bị chìm ngập trong sát lục chi địa. Nếu vạn nhất Thần Tướng Bách tộc chạy đến, bị sát lục chi địa chém sạch sẽ gặp phải bi kịch. Tốt nhất là nhanh chóng về trước. Nơi này cũng không có gì chiêu đãi Đông Phương Thần Thông.
- Được, Bách Tộc Vương mời.
- Đông Phương đại nhân mời, các vị mời!
Vu Nhai vẫn rất lễ phép, nói lời từ biệt với đám người Trương Tả.
Điều này làm cho Trương Tả cũng theo bản năng phải nói một tiếng Bách Tộc Vương mời. Nói thật ra, hắn thật sự rất không được tự nhiên. Sắc mặt cũng đặc biệt không dễ nhìn. Sau đó hắn đưa mắt nhìn Bách Tộc Vương hai ngày trước còn bị mình gọi là tiểu tử miệng còn hôi sữa. . .
Không biết vì sao, trong lòng Trương Tả cũng thở dài một hơi. Trước đó hắn còn lo lắng liệu Vu Nhai có thể tìm mình gây phiền phức hay không? Thật không nghĩ tới Vu Nhai vẫn rộng rãi địa nói lời từ biệt với mình như vậy. Điều này làm cho trong lòng hắn có chút cảm nhận kỳ quái.
Rộng rãi sao?
Nếu như Vu Nhai biết được suy nghĩ của Trương Tả, nhất định sẽ rất choáng váng.
Ta rộng rãi gì chứ? Ngay cả ngươi là ai ta còn quên. Ta nói lời từ biệt với ngươi, căn bản cũng không biết ngươi là nguyên soái tỏ vẻ cao ngạo đã đến Thú Đằng Vương Thành hai ngày trước. Ta thật sự đã quên mất.
Ách, nếu như Trương Tả lại biết được suy nghĩ của Vu Nhai, nhất định sẽ đặc biệt đau trứng. Hắn bị người ta hoàn toàn không để ý tới.
Cứ như vậy, đám người Đông Phương Thần Thông đưa mắt nhìn Vu Nhai thờ ơ chui vào trong sát trận khủng khiếp kia, sau đó chậm rãi biến mất. Không ngờ Vu Nhai có thể ung dung tiến vào những sát trận khủng khiếp đó. . .
- Đông Phương đại nhân, ngài cảm thấy đại đế đối với Vu Nhai như vậy, có phải là quyết định hay nhất không?
Sau khi đưa mắt nhìn Vu Nhai biến mất, Trương Tả lại không nhịn được hỏi. Nếu không phải ý chỉ của đế quốc Huyền Binh đã phát ra ngoài, nếu không phải hắn không có mặt ở trên đại điện Huyền Binh, hắn thật sự sẽ đi ra phản bác lại thánh chỉ này của đại đế này. Không ngờ nhìn thấy Vu Nhai phản loạn, đế quốc còn muốn phong vương cho hắn?
Đương nhiên, hắn cũng hiểu một chút về suy nghĩ của Huyền Binh Đại Đế. Thật sự phức tạp. Sau đó hắn mới có thể hỏi ý tứ của Đông Phương Thần Thông một chút.
- Đây là kết quả tốt nhất. Vẫn là lời nói trước kia. Ngay cả ta cũng không chắc có thể giết chết Vu Nhai. Ngươi cũng thấy đấy. . .
Đông Phương Thần Thông vừa nói vừa chỉ về phía Vu Nhai biến mất. Khóe miệng đám người Trương Tả giật giật vài cái.
Đúng vậy, chỉ cần Vu Nhai có thể ngăn cản được một đợt công kích của Đông Phương Thần Thông, như vậy hắn có thể trốn vào trong sát trận thiên nhiên khủng khiếp phía trước kia. Đến lúc đó chỉ sợ Đông Phương Thần Thông cũng không có cách nào làm gì hắn. Mọi người lại nghe Đông Phương Thần Thông nói:
- Hơn nữa, bên trong Bách Tộc còn có một vị Thần Vương cảm ngộ địa thế đạt được Thần Hoàng hoặc nói Chuẩn Thần Hoàng. Hình như còn có một Thần Vương quỷ dị hơn có thể định trụ Hắc Nguyệt Thần Vương. Hai vị Thần Vương cường đại như vậy, lại thêm thứ có thể ngăn cản Kinh Thiên Nhất Kiếm. Ngươi nói đế quốc Huyền Binh chúng ta tới chinh phạt hắn, phải tiêu hao bao nhiêu lực lượng? Lại nói, Vu Nhai còn là người của Độc Cô gia. Đến lúc đó nói không chừng Độc Cô gia còn có cớ có thể tới tạo phản. . .
- Đồng thời, hiện tại đế quốc Ma Pháp đại loạn. Dân Cổ Duệ nhất định sẽ phái chủ lực đi chinh chiến với đế quốc Ma Pháp. Đây chính là thời điểm đế quốc Huyền Binh chúng ta tập trung lực lượng đoạt lại đất đai của chúng ta, thật sự không có lòng dạ nào nghĩ tới chuyện đánh Vu Nhai.
Đông Phương Thần Thông lại phân tích nói:
- Lại nói, Vu Nhai tồn tại, còn có thể lại ngăn chặn được một phần lực lượng của dân Cổ Duệ. Cơ hội chúng ta đoạt lại đất đai sẽ lớn hơn.
- Nói thật ra, Vu Nhai đánh thắng trong cuộc chiến Bách tộc cũng không phải là chuyện xấu. Nếu như trước đó dân Cổ Duệ thắng, chiến tuyến của chúng ta đã có thể không chỉ là tuyến Phá Thần Tuyến, còn có phía bên Bách tộc.
Tất nhiên Vu Nhai cũng thật lòng cảm ơn. Đối với hắn, người nào có ơn với hắn, hắn đương nhiên sẽ nhớ. Trước đây kinh nghiệm tu luyện và thánh nguyên đan đã cho hắn trợ giúp không nhỏ. Nếu như không có thánh nguyên đan, trong trận chiến hắn dẫn theo Tiểu Mỹ, có lẽ có thể đã bị Hắc Đạt Tư giết chết. Nếu như trước trận chiến, người cầu kiến chính là Đông Phương Thần Thông mà không phải là Trương Tả, Vu Nhai nhất định sẽ gặp một lần.
Bất kể thế nào, bây giờ là người trong giang hồ, thân bất do kỷ. Tình thế không cho hắn nhiều sự lựa chọn. Hai bên tuy rằng biểu hiện thoạt nhìn vẫn rất hòa hợp, nhưng bất kỳ ai cũng không biết lúc nào đao kiếm sẽ giao tranh. Dương nhiên, chí ít tạm thời sẽ không như vậy.
Về phần danh hiệu kẻ phản bội Vu Nhai, chỉ sợ sẽ có. Nhưng Vu Nhai sẽ không quan tâm, hắn chỉ cần sống sót.
Đối với đế quốc Huyền Binh, hắn vốn không có lòng trung thành gì đó. Tất cả những gì hắn có đều do bản thân hắn tranh thủ được. Đế quốc Huyền Binh cho hắn lợi ích sao? Đó là bởi vì hắn có thực lực như vậy, hắn làm việc cho đế quốc Huyền Binh. Hắc hắc, đương nhiên nếu không phải hắn có giá trị cường đại, chuyện Mông thân vương, đế quốc Huyền Binh sẽ đứng ở phía bên nào, dùng mông nghĩ cũng biết.
Hắn không muốn đi làm lính hầu cho đế quốc Huyền Binh, cũng không muốn người thân và bằng hữu của mình làm lính hầu cho đế quốc Huyền Binh. Hắn chỉ muốn nắm giữ số phận ở trong tay mình.
Vẫn là lời nói lúc trước, hắn chỉ muốn tranh thủ càng nhiều cơ hội sống sót trong thế giới hỗn loạn này càng tốt. Không hơn!
- Ha ha, vậy chờ sau khi giết chết dân Cổ Duệ, Bách Tộc Vương sẽ tới Huyền Binh Đế Đô, ta mời ngươi uống rượu.
- Được. Đến lúc đó tiểu tử nhất định sẽ cùng Đông Phương đại nhân không say không về. Tiểu tử thiếu ngài ân tình tạm thời chưa trả hết được. Chờ sau khi uống rượu sẽ nói sau.
Vu Nhai cũng phá lên cười.
- Hắc, ta lại chưa từng nghĩ sẽ muốn cho tiểu tử ngươi hoàn trả ân tình của ta.
Đông Phương Thần Thông vẫn cười nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Tiểu tử không thể là loại người nợ ân tình người khác mà không trả. Đông Phương đại nhân đừng làm khó dễ ta. Được rồi. Tiểu tử cũng không cùng Đông Phương đại nhân nói mãi về chuyện này nữa. Nói chung đến lúc đó nói sau. Hiện tại ngài cũng thấy Bách Tộc Loạn Địa đã thành bộ dạng như vậy, còn có rất nhiều chuyện cần tiểu tử đi làm. Tiểu tử tạm thời cáo từ. Chờ tới khi tiểu tử giữ được Bách tộc, lại mời Đông Phương đại nhân tới liên minh Bách Tộc ta làm khách.
Vu Nhai vừa nói vừa nhanh chóng chuyển sang chuyện khác. Hiện tại hắn quả thực không có thời gian cùng Đông Phương Thần Thông nói chuyện phiếm. Thần Tướng Bách tộc và Thủy Tinh còn đang ở trong Thú Đằng Vương Thành. Hiện tại Thú Đằng Vương Thành đã sớm bị chìm ngập trong sát lục chi địa. Nếu vạn nhất Thần Tướng Bách tộc chạy đến, bị sát lục chi địa chém sạch sẽ gặp phải bi kịch. Tốt nhất là nhanh chóng về trước. Nơi này cũng không có gì chiêu đãi Đông Phương Thần Thông.
- Được, Bách Tộc Vương mời.
- Đông Phương đại nhân mời, các vị mời!
Vu Nhai vẫn rất lễ phép, nói lời từ biệt với đám người Trương Tả.
Điều này làm cho Trương Tả cũng theo bản năng phải nói một tiếng Bách Tộc Vương mời. Nói thật ra, hắn thật sự rất không được tự nhiên. Sắc mặt cũng đặc biệt không dễ nhìn. Sau đó hắn đưa mắt nhìn Bách Tộc Vương hai ngày trước còn bị mình gọi là tiểu tử miệng còn hôi sữa. . .
Không biết vì sao, trong lòng Trương Tả cũng thở dài một hơi. Trước đó hắn còn lo lắng liệu Vu Nhai có thể tìm mình gây phiền phức hay không? Thật không nghĩ tới Vu Nhai vẫn rộng rãi địa nói lời từ biệt với mình như vậy. Điều này làm cho trong lòng hắn có chút cảm nhận kỳ quái.
Rộng rãi sao?
Nếu như Vu Nhai biết được suy nghĩ của Trương Tả, nhất định sẽ rất choáng váng.
Ta rộng rãi gì chứ? Ngay cả ngươi là ai ta còn quên. Ta nói lời từ biệt với ngươi, căn bản cũng không biết ngươi là nguyên soái tỏ vẻ cao ngạo đã đến Thú Đằng Vương Thành hai ngày trước. Ta thật sự đã quên mất.
Ách, nếu như Trương Tả lại biết được suy nghĩ của Vu Nhai, nhất định sẽ đặc biệt đau trứng. Hắn bị người ta hoàn toàn không để ý tới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cứ như vậy, đám người Đông Phương Thần Thông đưa mắt nhìn Vu Nhai thờ ơ chui vào trong sát trận khủng khiếp kia, sau đó chậm rãi biến mất. Không ngờ Vu Nhai có thể ung dung tiến vào những sát trận khủng khiếp đó. . .
- Đông Phương đại nhân, ngài cảm thấy đại đế đối với Vu Nhai như vậy, có phải là quyết định hay nhất không?
Sau khi đưa mắt nhìn Vu Nhai biến mất, Trương Tả lại không nhịn được hỏi. Nếu không phải ý chỉ của đế quốc Huyền Binh đã phát ra ngoài, nếu không phải hắn không có mặt ở trên đại điện Huyền Binh, hắn thật sự sẽ đi ra phản bác lại thánh chỉ này của đại đế này. Không ngờ nhìn thấy Vu Nhai phản loạn, đế quốc còn muốn phong vương cho hắn?
Đương nhiên, hắn cũng hiểu một chút về suy nghĩ của Huyền Binh Đại Đế. Thật sự phức tạp. Sau đó hắn mới có thể hỏi ý tứ của Đông Phương Thần Thông một chút.
- Đây là kết quả tốt nhất. Vẫn là lời nói trước kia. Ngay cả ta cũng không chắc có thể giết chết Vu Nhai. Ngươi cũng thấy đấy. . .
Đông Phương Thần Thông vừa nói vừa chỉ về phía Vu Nhai biến mất. Khóe miệng đám người Trương Tả giật giật vài cái.
Đúng vậy, chỉ cần Vu Nhai có thể ngăn cản được một đợt công kích của Đông Phương Thần Thông, như vậy hắn có thể trốn vào trong sát trận thiên nhiên khủng khiếp phía trước kia. Đến lúc đó chỉ sợ Đông Phương Thần Thông cũng không có cách nào làm gì hắn. Mọi người lại nghe Đông Phương Thần Thông nói:
- Hơn nữa, bên trong Bách Tộc còn có một vị Thần Vương cảm ngộ địa thế đạt được Thần Hoàng hoặc nói Chuẩn Thần Hoàng. Hình như còn có một Thần Vương quỷ dị hơn có thể định trụ Hắc Nguyệt Thần Vương. Hai vị Thần Vương cường đại như vậy, lại thêm thứ có thể ngăn cản Kinh Thiên Nhất Kiếm. Ngươi nói đế quốc Huyền Binh chúng ta tới chinh phạt hắn, phải tiêu hao bao nhiêu lực lượng? Lại nói, Vu Nhai còn là người của Độc Cô gia. Đến lúc đó nói không chừng Độc Cô gia còn có cớ có thể tới tạo phản. . .
- Đồng thời, hiện tại đế quốc Ma Pháp đại loạn. Dân Cổ Duệ nhất định sẽ phái chủ lực đi chinh chiến với đế quốc Ma Pháp. Đây chính là thời điểm đế quốc Huyền Binh chúng ta tập trung lực lượng đoạt lại đất đai của chúng ta, thật sự không có lòng dạ nào nghĩ tới chuyện đánh Vu Nhai.
Đông Phương Thần Thông lại phân tích nói:
- Lại nói, Vu Nhai tồn tại, còn có thể lại ngăn chặn được một phần lực lượng của dân Cổ Duệ. Cơ hội chúng ta đoạt lại đất đai sẽ lớn hơn.
- Nói thật ra, Vu Nhai đánh thắng trong cuộc chiến Bách tộc cũng không phải là chuyện xấu. Nếu như trước đó dân Cổ Duệ thắng, chiến tuyến của chúng ta đã có thể không chỉ là tuyến Phá Thần Tuyến, còn có phía bên Bách tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro