Phong vương
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
- Nguyên soái Bắc Đấu Vu Nhai nghe lệnh.
Sau khi Trương Tả nhận lệnh xong, Đông Phương Thần Thông lại đột nhiên hô lớn lên.
Vừa nghe được Đông Phương Thần Thông nói như thế, Trương Tả vừa tiếp lệnh cũng ngây ngẩn cả người, vội vàng nhìn về phía Vu Nhai, sau đó con ngươi co lại. Không biết từ lúc nào Vu Nhai đã tu luyện xong, tỉnh táo trở lại, vô thanh vô tức lơ lửng ở nơi đó, đang nhìn chằm chằm về phía bên này.
Hắn tỉnh táo lại, mình không ngờ không phát hiện ra. Là mình bị mệnh lệnh của Huyền Binh Đại Đế thu hút sự chú ý, hay thực lực Vu Nhai đã đủ đạt tới mức ở trước mặt mình làm được vô thanh vô tức. Không đúng, thực lực của hắn chỉ mới đạt tới Thánh Binh Sư đỉnh phong mà thôi...
Chờ một chút, trong nháy mắt hắn lại chính là Thánh Binh Sư đỉnh phong. Hắn mới bao nhiêu tuổi chứ?
- Thuộc hạ nghe lệnh.
Không đợi Trương Tả nghĩ ra một manh mối nào, đã nghe giọng nói Vu Nhai nói một cách rõ ràng. Chính là giọng nói này, không ngờ ở trước trận chiến đã ra mệnh lệnh Giết không tha đối với mình. Lúc đó hắn phẫn nộ tới mức nào, có thể đoán ra được.
Thời điểm đó mình gọi hắn là tiểu tử miệng còn hôi sữa, hiện tại lại không dám có chút tâm tư gì khác.
- Vu Nhai, thiếu niên đầy hứa hẹn, chinh chiến Bách Tộc Loạn Địa, chém giết một Thần Vương Cổ Duệ, hơn mười Thần Tướng, loại trừ kiếm Kinh Thiên của Cổ Duệ, thống nhất Bách tộc, làm chuyện mà người đi trước không thể làm được, thực sự là đáng kính phục, công lao vô số. Trẫm không có cách nào kể ra từng chuyện. Trẫm càng không cách nào che giấu được tâm tình kích động lúc này. Ở đây, trẫm quyết định ban thưởng Vu Nhai danh hiệu Bách Tộc Vương, đất phong là Bách Tộc Loạn Địa, thống lĩnh Bách tộc, đồng thời giữ lại danh hiệu nguyên soái Bắc Đấu. Vu gia lại thăng làm lĩnh chủ gia tộc tỉnh Bắc Đấu... Vì Bách Tộc Loạn Địa còn có chiến sự khẩn trương, trẫm tạm thời không điều động Bách Tộc Vương quay về đế đô phong thưởng. Đến lúc đó, sẽ có quan văn nhận lệnh đưa tới...
Đông Phương Thần Thông trực tiếp đọc ra thánh chỉ của Huyền Binh Đại Đế. Nói nhiều như vậy, thật ra rất đơn giản, chính là cho Vu Nhai danh xưng Bách Tộc Vương, cũng chính là Vương gia khác họ, địa vị tương đương với sáu gia chủ tỉnh lớn. Sau đó, đất phong là cả Bách Tộc Loạn Địa. Căn bản không có ý thu hồi. Thậm chí còn giữ lại danh hiệu nguyên soái Bắc Đấu của hắn.
Thậm chí Vu gia còn được trở thành gia tộc lĩnh chủ Bắc Đấu. Lời tiên đoán của Ngọc Vấn Hiền trước đây đã thành hiện thực.
Cả thánh chỉ đều chỉ thử thăm dò thái độ của Vu Nhai. Vu Nhai tiếp nhận, hay là muốn trực tiếp xưng đế?
Nếu như Vu Nhai tiếp nhận, như vậy chuyện tạm thời cứ để như vậy. Thậm chí Bách Tộc Loạn Địa cũng có thể quang minh chính đại đưa về trong lãnh thổ của đế quốc Huyền Binh. Tuy rằng thực tế người khống chế Bách Tộc Loạn Địa vẫn là Vu Nhai. Nhưng điều này lại có thể từ từ lấy về được. Chờ sau khi đại lục đã bình yên, bọn họ sẽ lại nghĩ biện pháp đối phó với Vu Nhai cũng được.
Chủ yếu nhất chính là mặt mũi vẫn còn. Sẽ không có chuyện nguyên soái thiên tài của đế quốc Huyền Binh đột nhiên xưng đế.
Nguyên nhân giữ lại nguyên soái Bắc Đấu còn là muốn ràng buộc Vu Nhai vào đế quốc Huyền Binh. Đến lúc đó bọn họ còn có thể sai khiến hắn làm vài nhiệm vụ cho Bắc Đấu. Như vậy Huyền Binh Đại Đế cũng có chút cảm giác nắm Vu Nhai trong lòng bàn tay mình.
Tuy rằng loại cảm giác này có chút nhỏ bé, nhưng ít ra vẫn khiến hắn an tâm.
Đồng thời hắn cũng lấy lòng Vu Nhai. Bởi vì Vu Nhai sinh ra ở Bắc Đấu, Vu gia đã ở Bắc Đấu, chung quy vẫn có chút tình cảm. Vu gia thậm chí đột nhiên trở thành lãnh chủ gia tộc Bắc Đấu. Vu gia bởi vì vinh quang này hẳn cũng sẽ khuyên nhủ Vu Nhai, cũng chính là cho Vu Nhai chút áp lực gia đình.
Chính là có ý, bây giờ ta không quản được Vu Nhai ngươi, cũng tạm thời không muốn quản ngươi. Ngươi trái lại nhận được những lợi ích cùng phong hào, sau đó yêu cầu cũng phải có chút trách nhiệm. Chí ít chừa cho ta chút mặt mũi. Chí ít ngươi phải thừa nhận ngươi là người của đế quốc Huyền Binh.
Trước thì cầu hoà, chờ sau khi đánh xong dân Cổ Duệ sẽ xử lý dễ dàng hơn. . .
- Cảm ơn đại đế.
Vu Nhai nghe xong thánh chỉ của Huyền Binh Đại Đế, trong mắt lóe lên tinh quang. Hắn chợt hành lễ, nhận lấy thánh chỉ từ trong tay Đông Phương Thần Thông. Bởi vì phải nhận thánh chỉ, khoảng cách giữa Vu Nhai cùng đám người Đông Phương Thần Thông cũng rất gần, có thể cảm giác được áp lực khủng bố trên người Đông Phương Thần Thông. Đó là chấn áp. Vu Nhai hiểu rất rõ, nếu như mình không tiếp nhận, Đông Phương Thần Thông nhất định sẽ lập tức hạ sát thủ đối với mình.
Sau đó, sợ rằng đế quốc Huyền Binh liều mạng không cần Phá Thần Tuyến, cũng phải giết chết kẻ phản bội là hắn.
Sợ rằng có Thần Hoàng ra tay, nói không chừng hắn sẽ bị giết chết. Trong thư lệnh của đế quốc Huyền Binh khẳng định có đưa ra mệnh lệnh cho Đông Phương Thần Thông lựa chọn. Vu Nhai tiếp nhận thì hòa bình, không tiếp nhận sẽ giết chết. . .
Đây là tôn nghiêm của một đại đế quốc. Kẻ phản bội đáng hận hơn so với kẻ địch. Nhưng bởi vì hiện tại đế quốc Huyền Binh quả thực bị uy hiếp, có thể giữ được quyền thống trị đế quốc hay không cũng còn khó nói được. Dân Cổ Duệ thật đáng sợ.
Bởi vậy, ngươi chỉ cần cho đại đế quốc ta đủ mặt mũi, đại đế quốc ta tạm thời không để ý tới ngươi.
Vu Nhai cũng biết điểm ấy. Từ khi mới bắt đầu, hắn đã hiểu rất rõ thực lực mình không đủ, xưng đế là chuyện rất không sáng suốt. Bởi vậy hắn mới không chuyển Vu gia ở Bắc Đấu đến Bách Tộc Loạn Địa. Đây cũng là cho Huyền Binh Đại Đế một tín hiệu, ta vẫn là người của đế quốc Huyền Binh. Chí ít tạm thời là vậy. Chỉ sợ Huyền Binh Đại Đế cũng vì nhìn thấy Vu gia còn chưa rời khỏi Bắc Đấu, mới có thể hạ thánh chỉ như vậy.
- Chúc mừng Bách Tộc Vương. Thật không nghĩ tới, chúng ta mới chưa gặp bao lâu, người thiếu niên trước đây còn cần ta chỉ điểm, hiện tại đã trở thành Vương gia. Thậm chí bởi vì chuyện của Bách Tộc Loạn Địa mà dương danh thiên hạ. Thật sự khiến lão phu cũng không nhịn được, phải bội phục.
Đông Phương Thần Thông cảm thán nói. Nếu như Vu Nhai tiếp nhận thánh chỉ, Đông Phương Thần Thông cũng sẽ ép huyền khí Thần Vương trong cơ thể xuống.
Những lời hắn vừa nói đương nhiên đều là sự thật. Hiện tại bất kể là kẻ địch hay là bằng hữu, có người nào dám nói hắn không bội phục Vu Nhai?
Nhưng cảm thán thì cảm thán, đồng thời lại không có ai biết đươc hắn cũng đang thầm thở phào một hơi.
Ngay cả hắn cũng không nắm chắc có thể giết chết được Vu Nhai hay không. Đúng vậy, nếu như Vu Nhai không chịu tiếp nhận thánh chỉ, hắn thật sự không nắm chắc. Đến lúc đó tình hình thế nào hắn cũng không biết được.
Nghĩ tới đây, trong lòng hắn âm thầm cười khổ. Ban đầu thời điểm còn ở Bắc Đấu, hắn thật sự rất xem trọng người thiếu niên này. Bởi vậy lúc đó mới có thể chỉ dẫn cho Vu Nhai biết kinh nghiệm tu luyện. Cho Vu Nhai thánh nguyên đan. Chỉ có điều, hắn không nghĩ tới hắn vẫn chưa đủ xem trọng Vu Nhai. Còn lâu mới đủ.
Sau khi Trương Tả nhận lệnh xong, Đông Phương Thần Thông lại đột nhiên hô lớn lên.
Vừa nghe được Đông Phương Thần Thông nói như thế, Trương Tả vừa tiếp lệnh cũng ngây ngẩn cả người, vội vàng nhìn về phía Vu Nhai, sau đó con ngươi co lại. Không biết từ lúc nào Vu Nhai đã tu luyện xong, tỉnh táo trở lại, vô thanh vô tức lơ lửng ở nơi đó, đang nhìn chằm chằm về phía bên này.
Hắn tỉnh táo lại, mình không ngờ không phát hiện ra. Là mình bị mệnh lệnh của Huyền Binh Đại Đế thu hút sự chú ý, hay thực lực Vu Nhai đã đủ đạt tới mức ở trước mặt mình làm được vô thanh vô tức. Không đúng, thực lực của hắn chỉ mới đạt tới Thánh Binh Sư đỉnh phong mà thôi...
Chờ một chút, trong nháy mắt hắn lại chính là Thánh Binh Sư đỉnh phong. Hắn mới bao nhiêu tuổi chứ?
- Thuộc hạ nghe lệnh.
Không đợi Trương Tả nghĩ ra một manh mối nào, đã nghe giọng nói Vu Nhai nói một cách rõ ràng. Chính là giọng nói này, không ngờ ở trước trận chiến đã ra mệnh lệnh Giết không tha đối với mình. Lúc đó hắn phẫn nộ tới mức nào, có thể đoán ra được.
Thời điểm đó mình gọi hắn là tiểu tử miệng còn hôi sữa, hiện tại lại không dám có chút tâm tư gì khác.
- Vu Nhai, thiếu niên đầy hứa hẹn, chinh chiến Bách Tộc Loạn Địa, chém giết một Thần Vương Cổ Duệ, hơn mười Thần Tướng, loại trừ kiếm Kinh Thiên của Cổ Duệ, thống nhất Bách tộc, làm chuyện mà người đi trước không thể làm được, thực sự là đáng kính phục, công lao vô số. Trẫm không có cách nào kể ra từng chuyện. Trẫm càng không cách nào che giấu được tâm tình kích động lúc này. Ở đây, trẫm quyết định ban thưởng Vu Nhai danh hiệu Bách Tộc Vương, đất phong là Bách Tộc Loạn Địa, thống lĩnh Bách tộc, đồng thời giữ lại danh hiệu nguyên soái Bắc Đấu. Vu gia lại thăng làm lĩnh chủ gia tộc tỉnh Bắc Đấu... Vì Bách Tộc Loạn Địa còn có chiến sự khẩn trương, trẫm tạm thời không điều động Bách Tộc Vương quay về đế đô phong thưởng. Đến lúc đó, sẽ có quan văn nhận lệnh đưa tới...
Đông Phương Thần Thông trực tiếp đọc ra thánh chỉ của Huyền Binh Đại Đế. Nói nhiều như vậy, thật ra rất đơn giản, chính là cho Vu Nhai danh xưng Bách Tộc Vương, cũng chính là Vương gia khác họ, địa vị tương đương với sáu gia chủ tỉnh lớn. Sau đó, đất phong là cả Bách Tộc Loạn Địa. Căn bản không có ý thu hồi. Thậm chí còn giữ lại danh hiệu nguyên soái Bắc Đấu của hắn.
Thậm chí Vu gia còn được trở thành gia tộc lĩnh chủ Bắc Đấu. Lời tiên đoán của Ngọc Vấn Hiền trước đây đã thành hiện thực.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cả thánh chỉ đều chỉ thử thăm dò thái độ của Vu Nhai. Vu Nhai tiếp nhận, hay là muốn trực tiếp xưng đế?
Nếu như Vu Nhai tiếp nhận, như vậy chuyện tạm thời cứ để như vậy. Thậm chí Bách Tộc Loạn Địa cũng có thể quang minh chính đại đưa về trong lãnh thổ của đế quốc Huyền Binh. Tuy rằng thực tế người khống chế Bách Tộc Loạn Địa vẫn là Vu Nhai. Nhưng điều này lại có thể từ từ lấy về được. Chờ sau khi đại lục đã bình yên, bọn họ sẽ lại nghĩ biện pháp đối phó với Vu Nhai cũng được.
Chủ yếu nhất chính là mặt mũi vẫn còn. Sẽ không có chuyện nguyên soái thiên tài của đế quốc Huyền Binh đột nhiên xưng đế.
Nguyên nhân giữ lại nguyên soái Bắc Đấu còn là muốn ràng buộc Vu Nhai vào đế quốc Huyền Binh. Đến lúc đó bọn họ còn có thể sai khiến hắn làm vài nhiệm vụ cho Bắc Đấu. Như vậy Huyền Binh Đại Đế cũng có chút cảm giác nắm Vu Nhai trong lòng bàn tay mình.
Tuy rằng loại cảm giác này có chút nhỏ bé, nhưng ít ra vẫn khiến hắn an tâm.
Đồng thời hắn cũng lấy lòng Vu Nhai. Bởi vì Vu Nhai sinh ra ở Bắc Đấu, Vu gia đã ở Bắc Đấu, chung quy vẫn có chút tình cảm. Vu gia thậm chí đột nhiên trở thành lãnh chủ gia tộc Bắc Đấu. Vu gia bởi vì vinh quang này hẳn cũng sẽ khuyên nhủ Vu Nhai, cũng chính là cho Vu Nhai chút áp lực gia đình.
Chính là có ý, bây giờ ta không quản được Vu Nhai ngươi, cũng tạm thời không muốn quản ngươi. Ngươi trái lại nhận được những lợi ích cùng phong hào, sau đó yêu cầu cũng phải có chút trách nhiệm. Chí ít chừa cho ta chút mặt mũi. Chí ít ngươi phải thừa nhận ngươi là người của đế quốc Huyền Binh.
Trước thì cầu hoà, chờ sau khi đánh xong dân Cổ Duệ sẽ xử lý dễ dàng hơn. . .
- Cảm ơn đại đế.
Vu Nhai nghe xong thánh chỉ của Huyền Binh Đại Đế, trong mắt lóe lên tinh quang. Hắn chợt hành lễ, nhận lấy thánh chỉ từ trong tay Đông Phương Thần Thông. Bởi vì phải nhận thánh chỉ, khoảng cách giữa Vu Nhai cùng đám người Đông Phương Thần Thông cũng rất gần, có thể cảm giác được áp lực khủng bố trên người Đông Phương Thần Thông. Đó là chấn áp. Vu Nhai hiểu rất rõ, nếu như mình không tiếp nhận, Đông Phương Thần Thông nhất định sẽ lập tức hạ sát thủ đối với mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau đó, sợ rằng đế quốc Huyền Binh liều mạng không cần Phá Thần Tuyến, cũng phải giết chết kẻ phản bội là hắn.
Sợ rằng có Thần Hoàng ra tay, nói không chừng hắn sẽ bị giết chết. Trong thư lệnh của đế quốc Huyền Binh khẳng định có đưa ra mệnh lệnh cho Đông Phương Thần Thông lựa chọn. Vu Nhai tiếp nhận thì hòa bình, không tiếp nhận sẽ giết chết. . .
Đây là tôn nghiêm của một đại đế quốc. Kẻ phản bội đáng hận hơn so với kẻ địch. Nhưng bởi vì hiện tại đế quốc Huyền Binh quả thực bị uy hiếp, có thể giữ được quyền thống trị đế quốc hay không cũng còn khó nói được. Dân Cổ Duệ thật đáng sợ.
Bởi vậy, ngươi chỉ cần cho đại đế quốc ta đủ mặt mũi, đại đế quốc ta tạm thời không để ý tới ngươi.
Vu Nhai cũng biết điểm ấy. Từ khi mới bắt đầu, hắn đã hiểu rất rõ thực lực mình không đủ, xưng đế là chuyện rất không sáng suốt. Bởi vậy hắn mới không chuyển Vu gia ở Bắc Đấu đến Bách Tộc Loạn Địa. Đây cũng là cho Huyền Binh Đại Đế một tín hiệu, ta vẫn là người của đế quốc Huyền Binh. Chí ít tạm thời là vậy. Chỉ sợ Huyền Binh Đại Đế cũng vì nhìn thấy Vu gia còn chưa rời khỏi Bắc Đấu, mới có thể hạ thánh chỉ như vậy.
- Chúc mừng Bách Tộc Vương. Thật không nghĩ tới, chúng ta mới chưa gặp bao lâu, người thiếu niên trước đây còn cần ta chỉ điểm, hiện tại đã trở thành Vương gia. Thậm chí bởi vì chuyện của Bách Tộc Loạn Địa mà dương danh thiên hạ. Thật sự khiến lão phu cũng không nhịn được, phải bội phục.
Đông Phương Thần Thông cảm thán nói. Nếu như Vu Nhai tiếp nhận thánh chỉ, Đông Phương Thần Thông cũng sẽ ép huyền khí Thần Vương trong cơ thể xuống.
Những lời hắn vừa nói đương nhiên đều là sự thật. Hiện tại bất kể là kẻ địch hay là bằng hữu, có người nào dám nói hắn không bội phục Vu Nhai?
Nhưng cảm thán thì cảm thán, đồng thời lại không có ai biết đươc hắn cũng đang thầm thở phào một hơi.
Ngay cả hắn cũng không nắm chắc có thể giết chết được Vu Nhai hay không. Đúng vậy, nếu như Vu Nhai không chịu tiếp nhận thánh chỉ, hắn thật sự không nắm chắc. Đến lúc đó tình hình thế nào hắn cũng không biết được.
Nghĩ tới đây, trong lòng hắn âm thầm cười khổ. Ban đầu thời điểm còn ở Bắc Đấu, hắn thật sự rất xem trọng người thiếu niên này. Bởi vậy lúc đó mới có thể chỉ dẫn cho Vu Nhai biết kinh nghiệm tu luyện. Cho Vu Nhai thánh nguyên đan. Chỉ có điều, hắn không nghĩ tới hắn vẫn chưa đủ xem trọng Vu Nhai. Còn lâu mới đủ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro