Quên tự giới thiệu.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Cũng có thể kỵ sĩ dự bị Thuẫn Lĩnh hành tỉnh bị buộc bất đắc dĩ. Vệ Vi Vi là người Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh, nếu bị người ta bán làm kỹ nữ thì cả đám chỉ có nước trốn vào bách tộc loạn địa.
Mặc kệ bọn họ có lý do gì, đã dám nói ra lời đó phải có tinh thần ăn đập, nhưng người ra tay không phải Vu Nhai. Lúc này mọi người đều nhìn Vu Nhai chằm chằm, cao thủ như mây, dù tốc độ của Tiểu Thúy nhanh cách mấy cũng bó tay.
Kỵ sĩ chính thức Thuẫn Lĩnh hành tỉnh quát to:
- Yến Huy, ngươi làm cái gì?
Yến đại nhân lạnh lùng hỏi:
- Làm gì sao ta đang muốn hỏi ngươi đây, Trần kỵ sĩ. Người này chính là kỵ sĩ dự bị mà ngươi chọn sao? Phẩm đức như vậy có tư cách làm kỵ sĩ không?
Yến đại nhân đã hiểu rõ vụ việc, gã cũng cực kỳ tức giận.
- Hắn nói có gì sai?
Trần kỵ sĩ cười khẩy nói:
- Một nữ nhi của kỹ nữ sao có thể đánh đồng với tử tôn dòng chính Vệ gia? Dù hơi quá khích cũng không nên bán nàng ta đi. Nếu người của ta không có tư cách làm kỵ sĩ dự bị thì kẻ bán người cao quý hơn hắn vô số lần có tư cách sao? Tương lai hắn làm kỵ sĩ thấp một tầng có phải cũng muốn bán kỵ sĩ chúng ta?
Chênh lệch đẳng cấp trong Huyền Binh đế quốc thể hiện rõ ràng tại đây. Khác biệt giữa quý tộc và bình dân tàn nhẫn như vậy đấy. Quý tộc nhục nhã bình dân thì không sao, chỉ cần không quá đáng, không xúc phạm luật pháp đế quốc là được, cho dù làm trái pháp luật đôi khi cũng không sao. Nếu bình dân làm trái lại thì đó là khiêu chiến quyền uy, không được phép.
Tuy Bắc Đẩu hành tỉnh có nhiều quý tộc nhưng hầu như không thuộc thượng lưu, về đẳng cấp không ngang bằng. người Bắc Đẩu hành tỉnh đi ra ngoài bị xem thường là vì đôi khi họ không phân tôn ti.
Yến đại nhân không thể phủ nhận điều này, lạnh nhạt nói:
- Hừ! Bây giờ bọn họ cùng là kỵ sĩ dự bị.
Trần kỵ sĩ tự cho là đứng trên đỉnh cao nhất của quy tắc Huyền Binh đế quốc, nhìn xuống đám Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị Yến đại nhân.
- Hừ! Vậy thì sao? Kỵ sĩ dự bị rốt cuộc không phải kỵ sĩ chính thức. Bây giờ mang người về cho ta, sau đó tất cả những người vừa đánh nhau sẽ bị khai trừ ra đoàn kỵ sĩ dự bị. Còn người này, hừ, lấy cái chết tạ tội đi.
Trần kỵ sĩ nói người này ý chỉ Vu Nhai.
Yến đại nhân mặt không biểu tình, các kỵ sĩ chính thức sau lưng gã cũng mặt lạnh tanh. Hạng Phi giáo quan thì cười gian, Độc Cô Cửu Tà cũng cười. Lý Thân Bá muốn nói gì nhưng bị Độc Cô Cửu Tà ngăn lại. Người Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị vốn rất tức giận nhưng thấy biểu tình của mọi người thì không giận nữa. Có một loại chiến ý kỳ diệu, chiến ký khiêu chiến bất cứ quyền thế gì.
Trần kỵ sĩ cảm giác không khí là lạ, lòng bực mình.
Trần kỵ sĩ nhìn Hạng Phi giáo quan, tức giận nói:
- Hạng Phi, ngươi là thứ gì? Dám cười trước mặt ta?
Hạng Phi không phải kỵ sĩ chính thức nhưng khá nổi tiếng.
Hạng Phi giáo quan không khách sáo gắt giọng nói:
- Ta muốn cười liền cười, liên quan gì ngươi?
Hạng Phi giáo quan cười gian:
- Đúng rồi, ta chỉ là kỵ sĩ ngoại điện nho nhỏ, nhưng bây giờ ta chửi ngươi rồi ngươi làm gì được ta? Cắn thử xem! Ha ha ha ha ha ha! Kỵ sĩ thuộc hạ của Yến đại nhân khi nào đến lượt nươi vung tay múa chân?
- Dòng chính Vệ gia? Ta phi! Kỵ sĩ chúng ta bán nàng ta rồi sao? Ngươi làm được gì? Ngươi muốn sao? Đánh nhau? Muốn đánh cứ đánh, lão tử đã bao giờ sợ ngươi?
Hạng Phi giáo quan đối diện kỵ sĩ chính thức hay đám người Yến đại nhân đều là thái độ này, gã vẫn sống tốt với chức vụ kỵ sĩ ngoại điện, khiến người ta không biết tiếng gã cũng khó.
Người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh tức giận quát:
- Đánh thì đánh!
Có Trần đại nhân chống lưng, kỵ sĩ dự bị Thuẫn Lĩnh hành tỉnh muốn đánh đám Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị không biết trời cao đất rộng rụng răng. Bên Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị cũng không yếu thế. Cùng là người trẻ tuổi, sợ gì? Chưa chắc sẽ thua. Nhưng cuối cùng đám lính kiềm chế bọn họ lại.
Dương Như Hóa chạy ra giảng hòa:
- Mọi người đừng xúc động, kỵ sĩ dự bị đến Kiếm Sơn hùng quan không phải để trực tiếp đánh nhau quyết thắng bại. Chúng ta hãy từ từ giải quyết vụ việc. Theo ta thấy chờ người của ta tìm tiểu thư Vệ gia về rồi tính.
Gặp chuyện như vậy Dương Như Hóa nên căng thẳng mới đúng, nhưng nhìn biểu tình của gã rõ là vui sướng khi người gặp họa.
Trần kỵ sĩ mặc kệ người Bắc Đẩu hành tỉnh, chỉ thẳng hướng Vu Nhai:
- Dương tướng quân, mặc kệ có tìm về Vệ Vi Vi được hay không thì kẻ này phải chết. Hãy bắt hắn ngay, nếu để Vệ gia trách tội xuống dưới thì các ngươi khó thoát tội.
Phe Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị cười nhạt. Tại sao vừa rồi Độc Cô Cửu Tà, Hạng Phi giáo quan cười? Bởi vì người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh từ trên xuống dưới lấy thế quý tộc, Vệ gia đè người. Bọn họ không biết Vu Nhai có quan hệ phức tạp với Độc Cô gia.
Ít nhất phe Độc Cô Thanh Hải, lão già Mê Thành sẽ thừa nhận Vu Nhai là người Độc Cô gia.
Dương Như Hóa cũng cười nhạt, gã biết quan hệ giữa Vu Nhai và Độc Cô gia. Điều này không quan trọng, chủ yếu gã là người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh không sợ Thuẫn Lĩnh hành tỉnh gì đó. Trách tội? Buồn cười.
Lúc trước đã nói nếu Dương gia không sinh ra trong Kiếm vực hành tỉnh thì có đủ thực lực thành lĩnh chủ một hành tỉnh, thậm chí mạnh hơn Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh nhiều. Lúc trước Dương Như Hóa bảo với Dương Tiên Tuấn không thể đắc tội Vệ gia không phải không dám mà là không cần thiết.
Mặt ngoài thì Vệ gia vẫn là lĩnh chủ một hành tỉnh, địa vị cao hơn Dương gia.
Dù thế nào thì Dương Như Hóa và Thuẫn Lĩnh hành tỉnh cùng một kẻ địch, gã rất muốn Vu Nhai chết.
Dương Như Hóa lạnh nhạt nói:
- Ừm! Bắt người này lại.
- Tuân lệnh!
Độc Cô Anh đứng ra, lạnh lùng nói:
- Chờ chút, dựa vào cái gì bắt hắn? Đừng quên chuyện này do ai gây ra. Ta mặc kệ các ngươi là gia tộc gì nhưng ở đây có người bắt cóc kỵ sĩ dự bị của đối phương, còn chuẩn bị làm chuyện khiến trời giận người không án, chuyện này tính sao?
Độc Cô Anh vốn đối chọi với Dương Như Hóa.
- Hừ! Vừa rồi đã nói . . .
Độc Cô Anh ngắt lời Trần kỵ sĩ:
- Ta nói rồi, không cần biết các ngươi đến từ gia tộc, đã vào đây, trở thành binh sĩ Kiếm Sơn hùng quan thì các ngươi không khác gì bình dân. Bây giờ ta chỉ nói sự thật ta trông thấy, còn vị kỵ sĩ này, đừng quên chỗ này là đâu. Vệ gia có gì ghê gớm?
Tim mọi người đập nhanh. Người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh rất tức giận, bình thường bọn họ tác uy tác phúc trong hành tỉnh của mình, dùng gia tộc đè người hôm nay bị người ta đè lại, cảm giác rất tệ.
Độc Cô Cửu Tà bước ra, mỉm cười nói:
- Đúng rồi, quên tự giới thiệu. Chào mọi người, ta tên Độc Cô Cửu Tà, người Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị. Vừa rồi ta giúp Vu Nhai rất nhiều, vị kỵ sĩ này mới nói là bắt hết đồng lõa, xóa bỏ tư cách kỵ sĩ dự bị đúng không? Các ngươi còn đứng đó làm gì? Mau lại đây bắt ta đi.
Mặc kệ bọn họ có lý do gì, đã dám nói ra lời đó phải có tinh thần ăn đập, nhưng người ra tay không phải Vu Nhai. Lúc này mọi người đều nhìn Vu Nhai chằm chằm, cao thủ như mây, dù tốc độ của Tiểu Thúy nhanh cách mấy cũng bó tay.
Kỵ sĩ chính thức Thuẫn Lĩnh hành tỉnh quát to:
- Yến Huy, ngươi làm cái gì?
Yến đại nhân lạnh lùng hỏi:
- Làm gì sao ta đang muốn hỏi ngươi đây, Trần kỵ sĩ. Người này chính là kỵ sĩ dự bị mà ngươi chọn sao? Phẩm đức như vậy có tư cách làm kỵ sĩ không?
Yến đại nhân đã hiểu rõ vụ việc, gã cũng cực kỳ tức giận.
- Hắn nói có gì sai?
Trần kỵ sĩ cười khẩy nói:
- Một nữ nhi của kỹ nữ sao có thể đánh đồng với tử tôn dòng chính Vệ gia? Dù hơi quá khích cũng không nên bán nàng ta đi. Nếu người của ta không có tư cách làm kỵ sĩ dự bị thì kẻ bán người cao quý hơn hắn vô số lần có tư cách sao? Tương lai hắn làm kỵ sĩ thấp một tầng có phải cũng muốn bán kỵ sĩ chúng ta?
Chênh lệch đẳng cấp trong Huyền Binh đế quốc thể hiện rõ ràng tại đây. Khác biệt giữa quý tộc và bình dân tàn nhẫn như vậy đấy. Quý tộc nhục nhã bình dân thì không sao, chỉ cần không quá đáng, không xúc phạm luật pháp đế quốc là được, cho dù làm trái pháp luật đôi khi cũng không sao. Nếu bình dân làm trái lại thì đó là khiêu chiến quyền uy, không được phép.
Tuy Bắc Đẩu hành tỉnh có nhiều quý tộc nhưng hầu như không thuộc thượng lưu, về đẳng cấp không ngang bằng. người Bắc Đẩu hành tỉnh đi ra ngoài bị xem thường là vì đôi khi họ không phân tôn ti.
Yến đại nhân không thể phủ nhận điều này, lạnh nhạt nói:
- Hừ! Bây giờ bọn họ cùng là kỵ sĩ dự bị.
Trần kỵ sĩ tự cho là đứng trên đỉnh cao nhất của quy tắc Huyền Binh đế quốc, nhìn xuống đám Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị Yến đại nhân.
- Hừ! Vậy thì sao? Kỵ sĩ dự bị rốt cuộc không phải kỵ sĩ chính thức. Bây giờ mang người về cho ta, sau đó tất cả những người vừa đánh nhau sẽ bị khai trừ ra đoàn kỵ sĩ dự bị. Còn người này, hừ, lấy cái chết tạ tội đi.
Trần kỵ sĩ nói người này ý chỉ Vu Nhai.
Yến đại nhân mặt không biểu tình, các kỵ sĩ chính thức sau lưng gã cũng mặt lạnh tanh. Hạng Phi giáo quan thì cười gian, Độc Cô Cửu Tà cũng cười. Lý Thân Bá muốn nói gì nhưng bị Độc Cô Cửu Tà ngăn lại. Người Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị vốn rất tức giận nhưng thấy biểu tình của mọi người thì không giận nữa. Có một loại chiến ý kỳ diệu, chiến ký khiêu chiến bất cứ quyền thế gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trần kỵ sĩ cảm giác không khí là lạ, lòng bực mình.
Trần kỵ sĩ nhìn Hạng Phi giáo quan, tức giận nói:
- Hạng Phi, ngươi là thứ gì? Dám cười trước mặt ta?
Hạng Phi không phải kỵ sĩ chính thức nhưng khá nổi tiếng.
Hạng Phi giáo quan không khách sáo gắt giọng nói:
- Ta muốn cười liền cười, liên quan gì ngươi?
Hạng Phi giáo quan cười gian:
- Đúng rồi, ta chỉ là kỵ sĩ ngoại điện nho nhỏ, nhưng bây giờ ta chửi ngươi rồi ngươi làm gì được ta? Cắn thử xem! Ha ha ha ha ha ha! Kỵ sĩ thuộc hạ của Yến đại nhân khi nào đến lượt nươi vung tay múa chân?
- Dòng chính Vệ gia? Ta phi! Kỵ sĩ chúng ta bán nàng ta rồi sao? Ngươi làm được gì? Ngươi muốn sao? Đánh nhau? Muốn đánh cứ đánh, lão tử đã bao giờ sợ ngươi?
Hạng Phi giáo quan đối diện kỵ sĩ chính thức hay đám người Yến đại nhân đều là thái độ này, gã vẫn sống tốt với chức vụ kỵ sĩ ngoại điện, khiến người ta không biết tiếng gã cũng khó.
Người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh tức giận quát:
- Đánh thì đánh!
Có Trần đại nhân chống lưng, kỵ sĩ dự bị Thuẫn Lĩnh hành tỉnh muốn đánh đám Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị không biết trời cao đất rộng rụng răng. Bên Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị cũng không yếu thế. Cùng là người trẻ tuổi, sợ gì? Chưa chắc sẽ thua. Nhưng cuối cùng đám lính kiềm chế bọn họ lại.
Dương Như Hóa chạy ra giảng hòa:
- Mọi người đừng xúc động, kỵ sĩ dự bị đến Kiếm Sơn hùng quan không phải để trực tiếp đánh nhau quyết thắng bại. Chúng ta hãy từ từ giải quyết vụ việc. Theo ta thấy chờ người của ta tìm tiểu thư Vệ gia về rồi tính.
Gặp chuyện như vậy Dương Như Hóa nên căng thẳng mới đúng, nhưng nhìn biểu tình của gã rõ là vui sướng khi người gặp họa.
Trần kỵ sĩ mặc kệ người Bắc Đẩu hành tỉnh, chỉ thẳng hướng Vu Nhai:
- Dương tướng quân, mặc kệ có tìm về Vệ Vi Vi được hay không thì kẻ này phải chết. Hãy bắt hắn ngay, nếu để Vệ gia trách tội xuống dưới thì các ngươi khó thoát tội.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phe Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị cười nhạt. Tại sao vừa rồi Độc Cô Cửu Tà, Hạng Phi giáo quan cười? Bởi vì người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh từ trên xuống dưới lấy thế quý tộc, Vệ gia đè người. Bọn họ không biết Vu Nhai có quan hệ phức tạp với Độc Cô gia.
Ít nhất phe Độc Cô Thanh Hải, lão già Mê Thành sẽ thừa nhận Vu Nhai là người Độc Cô gia.
Dương Như Hóa cũng cười nhạt, gã biết quan hệ giữa Vu Nhai và Độc Cô gia. Điều này không quan trọng, chủ yếu gã là người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh không sợ Thuẫn Lĩnh hành tỉnh gì đó. Trách tội? Buồn cười.
Lúc trước đã nói nếu Dương gia không sinh ra trong Kiếm vực hành tỉnh thì có đủ thực lực thành lĩnh chủ một hành tỉnh, thậm chí mạnh hơn Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh nhiều. Lúc trước Dương Như Hóa bảo với Dương Tiên Tuấn không thể đắc tội Vệ gia không phải không dám mà là không cần thiết.
Mặt ngoài thì Vệ gia vẫn là lĩnh chủ một hành tỉnh, địa vị cao hơn Dương gia.
Dù thế nào thì Dương Như Hóa và Thuẫn Lĩnh hành tỉnh cùng một kẻ địch, gã rất muốn Vu Nhai chết.
Dương Như Hóa lạnh nhạt nói:
- Ừm! Bắt người này lại.
- Tuân lệnh!
Độc Cô Anh đứng ra, lạnh lùng nói:
- Chờ chút, dựa vào cái gì bắt hắn? Đừng quên chuyện này do ai gây ra. Ta mặc kệ các ngươi là gia tộc gì nhưng ở đây có người bắt cóc kỵ sĩ dự bị của đối phương, còn chuẩn bị làm chuyện khiến trời giận người không án, chuyện này tính sao?
Độc Cô Anh vốn đối chọi với Dương Như Hóa.
- Hừ! Vừa rồi đã nói . . .
Độc Cô Anh ngắt lời Trần kỵ sĩ:
- Ta nói rồi, không cần biết các ngươi đến từ gia tộc, đã vào đây, trở thành binh sĩ Kiếm Sơn hùng quan thì các ngươi không khác gì bình dân. Bây giờ ta chỉ nói sự thật ta trông thấy, còn vị kỵ sĩ này, đừng quên chỗ này là đâu. Vệ gia có gì ghê gớm?
Tim mọi người đập nhanh. Người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh rất tức giận, bình thường bọn họ tác uy tác phúc trong hành tỉnh của mình, dùng gia tộc đè người hôm nay bị người ta đè lại, cảm giác rất tệ.
Độc Cô Cửu Tà bước ra, mỉm cười nói:
- Đúng rồi, quên tự giới thiệu. Chào mọi người, ta tên Độc Cô Cửu Tà, người Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị. Vừa rồi ta giúp Vu Nhai rất nhiều, vị kỵ sĩ này mới nói là bắt hết đồng lõa, xóa bỏ tư cách kỵ sĩ dự bị đúng không? Các ngươi còn đứng đó làm gì? Mau lại đây bắt ta đi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro