Tìm được rồi
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Nàng biểu đạt suy nghĩ áy
náy rất rõ ràng. Chính nàng cũng không có cách nào đi vào. Cũng đúng.
Nàng đi tới dãy núi tuyết phía trên Ma Uyên, ngay cả lối vào còn không
tìm được, vậy làm sao thông qua được nơi mê huyễn này?
Bài từ kia thật ra chính là được viết ra ở chính nơi mê huyễn này. Nàng đương nhiên đã bị nhốt cùng Tuyết Ma ở đây. Sau đó, là do Tuyết Ma tìm được đường ra ngoài, nàng mới có thể rời khỏi đây. Bởi vì nơi này tràn ngập mê huyễn. Trước lối vào lại giống như vực sâu khủng khiếp vậy, cho nên bọn họ mới có thể gọi ở đây là Ma Uyên. Đúng vậy, Ma Uyên, cái tên này chính là do Tuyết Ma và Ngôn Vũ tạo ra.
- A, vậy chúng ta sẽ nghĩ biện pháp.
Vu Nhai nhún vai, nhanh chóng thu Ngôn Vũ vào trong Huyền Binh Điển. Nếu ngay cả nàng cũng không biết phải rời khỏi chỗ này thế nào, vậy để nàng ở bên ngoài cũng không có tác dụng gì?
- Vu Nhai, chuyện này...
- Đây là chuyện cũ của sư phụ biến thái nàng, xem ra cũng là một người đáng thương...
Vu Nhai kể sơ qua cho Thủy Tinh nghe về chuyện cũ của Ngôn Vũ. Đương nhiên, rất nhiều điều cũng do bản thân Vu Nhai suy đoán ra được, nhưng cũng đúng tám chín phần.
- Không trách được, không trách được trước đó, ta cảm thấy trong đội ngũ Thanh Môn các ngươi có một nữ hài nhìn rất quen mắt. Nhưng lúc đó ta cũng không để ở trong lòng. Thật không nghĩ tới lại đúng là Tô Lôi.
Thủy Tinh lại hỏi:
- Nói như vậy, Băng Tuyết Ma Vương rất khả năng chính là Tuyết Ma mà sư phụ ta nhắc tới?
- Rất có thể. Nói chung chúng ta vẫn phải tự nghĩ cách đi vào thôi.
- Ừ. Chỉ có điều ở đây trong lúc nhất thời ngay cả cấp bậc Thần Vương cũng không tìm được đường. Chúng ta tiến vào thế nào? Cũng không biết có thể phá được âm mưu của Băng Tuyết Ma Vương trước khi hoàn thành hay không?
Thủy Tinh gật đầu, sau đó lo lắng nói. Ở bên ngoài là nữ hán tử, có chủ ý. Nhưng thời điểm ở cùng một chỗ với Vu Nhai, trong tiềm thức nàng muốn dựa vào Vu Nhai, cũng lười động não.
- Âm mưu của Băng Tuyết Ma Vương chắc hẳn không ngoài ý định muốn nắm lấy Thần Chi Nguyên Giới trong tay. Nhưng hắn sao có thể nắm giữ được Thần Chi Nguyên Giới? Cho dù hắn náo loạn gây động tĩnh lớn như vậy, thậm chí giết người nhiều như vậy, ta cũng không coi trọng hắn. Điều ta lo lắng chính là Nguyệt Lâm Sa. Nếu như ta đoán không nhầm, chắc hẳn Nguyệt Lâm Sa cũng đang ở đây. Ngoại trừ Ma Uyên ra, ta thật sự không nghĩ ra cái gì có thể khiến Nguyệt Lâm Sa và đoàn ủng hộ công chúa biến mất thậm chí hủy thi diệt tích.
Vu Nhai có chút ngưng trọng nói, đồng thời xác định suy đoán này.
- Ngươi nói Băng Tuyết Ma Vương còn cấu kết với dân Cổ Duệ sao?
- Rất có thể. Nhưng tất cả cũng chỉ là suy đoán của ta. Chúng ta vẫn phải nghĩ biện pháp thông qua đây rồi nói sau. Nếu như theo phương pháp phá trận bình thường, rất khó rời khỏi nơi này. Chúng ta vẫn nên lấy quy tắc của thế giới Lữ Giả ra. Cũng chính là, tìm kiếm vật trung tâm của mỗi một giải đất thuộc tính. Đồng thời, cảm ngộ địa thế của Thần Chi Nguyên Giới này.
Vu Nhai chỉ nghĩ tới phương pháp này.
Vu Nhai và Thủy Tinh đều không phải là ma pháp sư thuần túy, càng không phải là ma trận sư gì đó, vậy giải trận thế nào? Cho dù là ma trận sư, ma trận ở đây cũng là tồn tại cao cấp hơn. Ngay cả Thần Vương, trong lúc nhất thời cũng cảm thấy đau đầu.
Cho nên, hắn cũng chỉ có thể nghĩ tới biện pháp này. Hơn nữa hắn cảm thấy được độ khó đặc biệt cao.
Giống như trước đó đã nói, địa thế là thứ tồn tại ở bất kỳ thế giới nào. Chỉ cần lĩnh ngộ địa thế, rất nhiều thứ đều có thể giải quyết dễ dàng, Giống như trước đó, Vu Nhai có thể dùng địa thế để phá giải ma pháp trận tự nhiên ở lối ra Mê Uyên.
Thủy Tinh gật đầu, nói:
- Vậy chúng ta bắt đầu đi. Bây giờ nơi chúng ta đang đứng là hệ thủy. Làm sao để tìm kiếm được?
- Nơi hệ thủy!
Vu Nhai khẽ nhíu mày, Tuy rằng hắn cảm ngộ rất nhiều nguyên tố thành thánh, lại rất ít sử dụng. Thậm chí bởi vì quy tắc nguyên của thế giới Lữ Giả trước đó mới lĩnh ngộ. Sau đó thực lực của hắn tinh thâm, thánh đạo cũng tiện thể theo sát bước tiến.
Nhưng muốn nói tới thông hiểu sâu, hắn thật sự không hiểu sâu lắm. Nhưng Thủy Tinh nguyên tố lĩnh ngộ thánh đạo cũng không nhiều. Có lẽ hệ quang minh còn có khả năng dựa vào nàng, những cáci khác thì không được.
- Được rồi. Chúng ta tìm một nơi hệ mộc thử trước rồi nói sau.
Vu Nhai không quên, lĩnh ngộ của hắn về nguyên tốc mộc cường đại hơn các nguyên tố khác, được gọi là sức sống nguyên.
Hiện tại bởi vì nguyên tốc mộc, mộc thánh đạo của hắn cũng đã đạt đến thánh đạo đỉnh phong. Đầu tiên đương nhiên chính là nơi hệ mộc. Như vậy, bọn họ bắt đầu tìm kiếm. Bởi vì nơi mê huyễn này luôn biến hóa, bọn họ có đôi khi chưa bước được vài bước đã rời khỏi chỗ cũ. Cho nên tìm những nơi như vậy hình như dễ dàng hơn một chút. Chỉ khoảng nửa phút bọn họ đã đi tới một nơi hệ mộc.
- Được rồi. Hiện tại ta thử một chút xem có thể cảm ứng được vật trung tâm của chỗ này hay không.
Vu Nhai nhìn Thủy Tinh gật đầu, sau đó trực tiếp ngồi xếp bằng xuống. Không đi được. Bởi vì mê huyễn, cho nên cảm ngộ địa thế trước đó tạm thời không thể thực hiện được. Tốt nhất vẫn nên lấy vật ở trung tâm hệ này vào tay, cũng chính là xem có thể tìm được Nguyên hay không.
Nhắm mắt lại, Vu Nhai không ngừng cảm ngộ nguyên tố xung quanh. Đồng thời bởi vì mê huyễn khủng khiếp, mặc dù hắn ở hệ mộc, vnẫ có thể cảm nhận được nguyên tố khác. Thậm chí không phân biệt rõ được nguyên tố nào thuộc về nơi hệ mộc này. Bởi vậy, bước đầu tiên của hắn chính là muốn tìm được nguyên tố ở đây. Ở đây giống như một không gian bị quấy đục. Sợ rằng ngay cả Thần Vương cũng khó phân biệt được.
Thời gian trôi qua, Vu Nhai không ngừng nhận biết. Thậm chí tất cả Binh Linh trong cơ thể cũng đang giúp hắn.
- Thời gian dừng lại...
Dù vậy hắn vẫn không phân biệt được. Cho dù là Thôn Thiên Kiếm Linh cắn nuốt nguyên tố vào cũng không phân biệt rõ. Thậm chí bắt vào trong Huyền Binh Điển cũng không phân biệt rõ được. Có lẽ là do thực lực của hắn còn chưa đủ. Bởi vậy, Vu Nhai chỉ có thể dùng thánh đạo thời gian.
Trong nháy mắt thời gian dừng lại, không gian xung quanh cũng giống như bị tạm dừng. Nhưng chỉ dừng lại gần như trong chớp mắt có thể không đáng kể tới. Bởi vì xung quanh cũng có nguyên tố thời gian ảnh hưởng tới hắn. Nhưng Vu Nhai biết, trong nháy mắt này hắn có thể sẽ tìm được cơ hội. Bởi vậy hắn bắt đầu điên cuồng sử dụng lực lượng thời gian. Nhưng lực lượng thời gian đang tiêu hao quá kinh khủng.
Hắn điên cuồng bổ sung đan dược giống như không tốn tiền, chính là muốn bắt được một chút cơ hội này.
Sau khi khởi động thánh đạo thời gian, quan tự quyết, Vu Nhai lại nghĩ tới Quan tự quyết của Luân Chuyển Thần Ấn. Hắn trợn tròn hai mắt tìm kiếm nguyên tố mộc ở nơi này...
- Tìm được rồi. Chính là khí tức này.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, cuối cùng Vu Nhai đã tìm được một tia nguyên tố mộc trong nguyên tố hỗn loạn này.
Bài từ kia thật ra chính là được viết ra ở chính nơi mê huyễn này. Nàng đương nhiên đã bị nhốt cùng Tuyết Ma ở đây. Sau đó, là do Tuyết Ma tìm được đường ra ngoài, nàng mới có thể rời khỏi đây. Bởi vì nơi này tràn ngập mê huyễn. Trước lối vào lại giống như vực sâu khủng khiếp vậy, cho nên bọn họ mới có thể gọi ở đây là Ma Uyên. Đúng vậy, Ma Uyên, cái tên này chính là do Tuyết Ma và Ngôn Vũ tạo ra.
- A, vậy chúng ta sẽ nghĩ biện pháp.
Vu Nhai nhún vai, nhanh chóng thu Ngôn Vũ vào trong Huyền Binh Điển. Nếu ngay cả nàng cũng không biết phải rời khỏi chỗ này thế nào, vậy để nàng ở bên ngoài cũng không có tác dụng gì?
- Vu Nhai, chuyện này...
- Đây là chuyện cũ của sư phụ biến thái nàng, xem ra cũng là một người đáng thương...
Vu Nhai kể sơ qua cho Thủy Tinh nghe về chuyện cũ của Ngôn Vũ. Đương nhiên, rất nhiều điều cũng do bản thân Vu Nhai suy đoán ra được, nhưng cũng đúng tám chín phần.
- Không trách được, không trách được trước đó, ta cảm thấy trong đội ngũ Thanh Môn các ngươi có một nữ hài nhìn rất quen mắt. Nhưng lúc đó ta cũng không để ở trong lòng. Thật không nghĩ tới lại đúng là Tô Lôi.
Thủy Tinh lại hỏi:
- Nói như vậy, Băng Tuyết Ma Vương rất khả năng chính là Tuyết Ma mà sư phụ ta nhắc tới?
- Rất có thể. Nói chung chúng ta vẫn phải tự nghĩ cách đi vào thôi.
- Ừ. Chỉ có điều ở đây trong lúc nhất thời ngay cả cấp bậc Thần Vương cũng không tìm được đường. Chúng ta tiến vào thế nào? Cũng không biết có thể phá được âm mưu của Băng Tuyết Ma Vương trước khi hoàn thành hay không?
Thủy Tinh gật đầu, sau đó lo lắng nói. Ở bên ngoài là nữ hán tử, có chủ ý. Nhưng thời điểm ở cùng một chỗ với Vu Nhai, trong tiềm thức nàng muốn dựa vào Vu Nhai, cũng lười động não.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Âm mưu của Băng Tuyết Ma Vương chắc hẳn không ngoài ý định muốn nắm lấy Thần Chi Nguyên Giới trong tay. Nhưng hắn sao có thể nắm giữ được Thần Chi Nguyên Giới? Cho dù hắn náo loạn gây động tĩnh lớn như vậy, thậm chí giết người nhiều như vậy, ta cũng không coi trọng hắn. Điều ta lo lắng chính là Nguyệt Lâm Sa. Nếu như ta đoán không nhầm, chắc hẳn Nguyệt Lâm Sa cũng đang ở đây. Ngoại trừ Ma Uyên ra, ta thật sự không nghĩ ra cái gì có thể khiến Nguyệt Lâm Sa và đoàn ủng hộ công chúa biến mất thậm chí hủy thi diệt tích.
Vu Nhai có chút ngưng trọng nói, đồng thời xác định suy đoán này.
- Ngươi nói Băng Tuyết Ma Vương còn cấu kết với dân Cổ Duệ sao?
- Rất có thể. Nhưng tất cả cũng chỉ là suy đoán của ta. Chúng ta vẫn phải nghĩ biện pháp thông qua đây rồi nói sau. Nếu như theo phương pháp phá trận bình thường, rất khó rời khỏi nơi này. Chúng ta vẫn nên lấy quy tắc của thế giới Lữ Giả ra. Cũng chính là, tìm kiếm vật trung tâm của mỗi một giải đất thuộc tính. Đồng thời, cảm ngộ địa thế của Thần Chi Nguyên Giới này.
Vu Nhai chỉ nghĩ tới phương pháp này.
Vu Nhai và Thủy Tinh đều không phải là ma pháp sư thuần túy, càng không phải là ma trận sư gì đó, vậy giải trận thế nào? Cho dù là ma trận sư, ma trận ở đây cũng là tồn tại cao cấp hơn. Ngay cả Thần Vương, trong lúc nhất thời cũng cảm thấy đau đầu.
Cho nên, hắn cũng chỉ có thể nghĩ tới biện pháp này. Hơn nữa hắn cảm thấy được độ khó đặc biệt cao.
Giống như trước đó đã nói, địa thế là thứ tồn tại ở bất kỳ thế giới nào. Chỉ cần lĩnh ngộ địa thế, rất nhiều thứ đều có thể giải quyết dễ dàng, Giống như trước đó, Vu Nhai có thể dùng địa thế để phá giải ma pháp trận tự nhiên ở lối ra Mê Uyên.
Thủy Tinh gật đầu, nói:
- Vậy chúng ta bắt đầu đi. Bây giờ nơi chúng ta đang đứng là hệ thủy. Làm sao để tìm kiếm được?
- Nơi hệ thủy!
Vu Nhai khẽ nhíu mày, Tuy rằng hắn cảm ngộ rất nhiều nguyên tố thành thánh, lại rất ít sử dụng. Thậm chí bởi vì quy tắc nguyên của thế giới Lữ Giả trước đó mới lĩnh ngộ. Sau đó thực lực của hắn tinh thâm, thánh đạo cũng tiện thể theo sát bước tiến.
Nhưng muốn nói tới thông hiểu sâu, hắn thật sự không hiểu sâu lắm. Nhưng Thủy Tinh nguyên tố lĩnh ngộ thánh đạo cũng không nhiều. Có lẽ hệ quang minh còn có khả năng dựa vào nàng, những cáci khác thì không được.
- Được rồi. Chúng ta tìm một nơi hệ mộc thử trước rồi nói sau.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vu Nhai không quên, lĩnh ngộ của hắn về nguyên tốc mộc cường đại hơn các nguyên tố khác, được gọi là sức sống nguyên.
Hiện tại bởi vì nguyên tốc mộc, mộc thánh đạo của hắn cũng đã đạt đến thánh đạo đỉnh phong. Đầu tiên đương nhiên chính là nơi hệ mộc. Như vậy, bọn họ bắt đầu tìm kiếm. Bởi vì nơi mê huyễn này luôn biến hóa, bọn họ có đôi khi chưa bước được vài bước đã rời khỏi chỗ cũ. Cho nên tìm những nơi như vậy hình như dễ dàng hơn một chút. Chỉ khoảng nửa phút bọn họ đã đi tới một nơi hệ mộc.
- Được rồi. Hiện tại ta thử một chút xem có thể cảm ứng được vật trung tâm của chỗ này hay không.
Vu Nhai nhìn Thủy Tinh gật đầu, sau đó trực tiếp ngồi xếp bằng xuống. Không đi được. Bởi vì mê huyễn, cho nên cảm ngộ địa thế trước đó tạm thời không thể thực hiện được. Tốt nhất vẫn nên lấy vật ở trung tâm hệ này vào tay, cũng chính là xem có thể tìm được Nguyên hay không.
Nhắm mắt lại, Vu Nhai không ngừng cảm ngộ nguyên tố xung quanh. Đồng thời bởi vì mê huyễn khủng khiếp, mặc dù hắn ở hệ mộc, vnẫ có thể cảm nhận được nguyên tố khác. Thậm chí không phân biệt rõ được nguyên tố nào thuộc về nơi hệ mộc này. Bởi vậy, bước đầu tiên của hắn chính là muốn tìm được nguyên tố ở đây. Ở đây giống như một không gian bị quấy đục. Sợ rằng ngay cả Thần Vương cũng khó phân biệt được.
Thời gian trôi qua, Vu Nhai không ngừng nhận biết. Thậm chí tất cả Binh Linh trong cơ thể cũng đang giúp hắn.
- Thời gian dừng lại...
Dù vậy hắn vẫn không phân biệt được. Cho dù là Thôn Thiên Kiếm Linh cắn nuốt nguyên tố vào cũng không phân biệt rõ. Thậm chí bắt vào trong Huyền Binh Điển cũng không phân biệt rõ được. Có lẽ là do thực lực của hắn còn chưa đủ. Bởi vậy, Vu Nhai chỉ có thể dùng thánh đạo thời gian.
Trong nháy mắt thời gian dừng lại, không gian xung quanh cũng giống như bị tạm dừng. Nhưng chỉ dừng lại gần như trong chớp mắt có thể không đáng kể tới. Bởi vì xung quanh cũng có nguyên tố thời gian ảnh hưởng tới hắn. Nhưng Vu Nhai biết, trong nháy mắt này hắn có thể sẽ tìm được cơ hội. Bởi vậy hắn bắt đầu điên cuồng sử dụng lực lượng thời gian. Nhưng lực lượng thời gian đang tiêu hao quá kinh khủng.
Hắn điên cuồng bổ sung đan dược giống như không tốn tiền, chính là muốn bắt được một chút cơ hội này.
Sau khi khởi động thánh đạo thời gian, quan tự quyết, Vu Nhai lại nghĩ tới Quan tự quyết của Luân Chuyển Thần Ấn. Hắn trợn tròn hai mắt tìm kiếm nguyên tố mộc ở nơi này...
- Tìm được rồi. Chính là khí tức này.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, cuối cùng Vu Nhai đã tìm được một tia nguyên tố mộc trong nguyên tố hỗn loạn này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro