Trò Chơi Bão Táp Trong Phòng Học Nhỏ

Chương 33

Tích Á

2024-07-22 04:21:48

Sau khi có được câu trả lời của cô, Tống Loan liền bắt đầu mãnh liệt thọc vào rút ra.

Muốn vững vàng ôm lấy Hựu Nhi đối với hắn mà nói là một chuyện rất đơn giản, tốc độ chống đẩy mông và sức thúc cũng không hề bị ảnh hưởng bởi thời gian di chuyển.

Hựu Nhi bị côn th*t thô to cắm đến kêu loạn lên ê ê a a, đôi mắt cơ hồ hoàn toàn đóng lại, hưởng thụ mỗi một lần côn th*t kéo ra đưa vào, kích động vô số đầu dây thần kinh sung sướng.

Ngón tay không tự chủ được bắt lấy áo sơ mi của Tống Loan, thân thể mềm mại phập phồng lên xuống, phun ra nuốt vào dục vọng của hắn.

Chỗ hai người giao hợp nhỏ giọt ra rất nhiều chất lỏng trong suốt, rơi trên mặt đất cũng như làm ướt cả quần tây của Tống Loan, cho thấy trận tính ái này thật sự vui sướng tràn trề.

Tống Loan sau khi nhắm hướng tiểu huyệt thọc vào rút ra vô số lần liền dừng động tác lại, đứng thẳng thân mình, dự định đổi một tư thế khác.

Tư thế vừa rồi đích thực khiến cơ thể vô cùng thoải mái, nhưng lại làm hắn có cảm giác sắp mất khống chế, nếu cắm thêm vài cái, có lẽ hắn sẽ đẩy Hựu Nhi ngã ra mặt đất không màng tới bất cứ sự kêu gào vì không chịu nổi của cô mà làm cũng không chừng.

Hắn chỉ thích kiểm soát mọi thứ.

“A ưm... a...”

Từ việc ôm chặt lấy eo và mông Hựu Nhi, đến việc chỉ vừa nâng vừa tách chân cô ra kẹp lấy eo mình.

Tống Loan cứ như vậy giữ lấy Hựu Nhi trên người mình phập phập phồng phồng, dùng cái miệng vừa nhỏ hẹp vừa ấm áp bên dưới nhấm nháp dục vọng của chính mình.

Tuy rằng tiết tấu so với lúc trước thong thả hơn một chút, nhưng khoái cảm vẫn như cũ, sướng đến nỗi eo Hựu Nhi cũng run lên.

Nghe thấy giọng nói đã vô cùng khàn của cô, Tống Loan dừng lại một chút, bản thân mình cũng thở dốc, sau đó nâng khuôn mặt cô lên, hôn xuống môi cô.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng đại khái là quá mức thoải mái, cho nên Hựu Nhi dù bị hôn cũng vẫn không khắc chế được giọng nói phát ra tiếng rên khe khẽ.

Vì thế hắn liền trực tiếp đưa đầu lưỡi duỗi vào bên trong, dùng lưỡi mình cuốn lấy lưỡi cô, hung hăng ngang ngược đoạt lấy cả không khí và nước bọt trong miệng cô nuốt vào khoang miệng mình.

Thanh âm của Tảm Hựu Nhi ít đi một chút, Tống Loan mới đổi thành ngậm lấy đầu lưỡi cô, lại thỉnh thoảng đẩy nhẹ chiếc lưỡi đinh hương của cô một cái.

Trận tính ái này không thể kết thúc nhanh được, nếu cứ để cho cô tiếp tục rên rỉ như thế, ngày mai tỉnh lại chắc chắn cổ họng sẽ khan đến mức nói không nên lời.

Tống Loan phun ra hơi thở mang theo dục vọng và sự gợi cảm, gần như khiến Hựu Nhi sa vào trong đó, cô nhắm mắt lại tập trung sự chú ý phân ra đến môi và dưới thân, hai nơi cuồn cuộn không ngừng truyền đến khoái cảm làm tiểu huyệt cô không ngừng co rút lại, ái dịch cũng càng chảy ra mãnh liệt hơn.

Chỗ hai người giao hợp âm thanh rất vang, đã có tiếng chất lỏng òm ọp triền miên, cũng có tiếng thân thể chạm vào nhau nghe bành bạch.

Bên ngoài gió vẫn rất lớn, thổi cửa sổ kêu lên loảng xoảng vang dội, mang theo một sức mạnh gần như phá hủy cửa sổ để chui vào phòng học, nhưng cũng không hề ảnh hưởng đến hai người bên trong.

Khe cửa đã có một vài sợi gió lạnh len lỏi, phất tới trên mặt Tống Loan.

Hắn lo Hựu Nhi sẽ cảm lạnh, liền dừng động tác đưa đẩy của côn th*t trong tiểu huyệt cô, một tay vững vàng ôm lấy cô, sau đó kéo áo khoác của mình xuống bao trùm lấy Hựu Nhi, khóa chặt trong lồng ngực mình.

“Lạnh không?”

Tống Loan buông cánh môi đang dán sát vào Hựu Nhi ra, hơi thở nhẹ nhàng thấp giọng hỏi cô, ánh mắt cũng mang theo sự quan tâm nhìn khuôn mặt đỏ hồng của cô.

“Không lạnh... Khụ...”

Dù nói không lạnh, nhưng phản ứng ho khan đã bán đứng cô, Tống Loan chân mày khẽ nhíu lại, quả nhiên làm việc này trong phòng học cũng là không thích hợp.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vì thế hắn lại đỡ Hựu Nhi cao hơn một chút trên người mình, ôn hoà dịu dàng nói:

“Nếu muốn làm nhanh hơn, thì nhắm chặt miệng nhỏ lại, tận tình hưởng thụ.”

Kịch liệt thọc vào rút ra, hoàn toàn khác với vừa rồi, côn th*t mang theo ý muốn tốc chiến tốc thắng kiên định mạnh mẽ xô đẩy vào cửa tử cung, chèn ép các nếp uốn bên trong huyệt thịt một cách khít khao.

Các nếp thịt này thậm chí gần như sắp bị kéo ra ngoài, lại khôi phục trở về một cách nhanh chóng khi vách thịt bị quy đầu kéo căng ra không bao lâu đã một lần nữa hút lấy côn th*t.

Hựu Nhi hô hấp lập tức đình trệ khi Tống Loan lần thứ hai cúi đầu hôn lên môi cô, ngoại trừ nắm chặt lấy quần áo hắn, để mặc ái dịch bừa bãi chảy xuôi ra ngoài, cô không có phương thức nào để đón nhận khoái cảm dâng lên với cường độ càng lúc càng cao này.

Bởi vậy sau khi Tống Loan kịch liệt thọc vào rút ra mấy trăm lần, khi quy đầu của hắn lại một lần nữa hung hăng cọ vào điểm G, rồi chạm lên cửa tử cung thì thân thể mềm mại của Hựu Nhi chợt rùng mình leo lên ngọn núi cao nhất thoải mái nhất, d*m thủy tuôn trào bắn ra khắp nơi, mãnh liệt xối lên trên côn th*t hắn.

Bạch trọc đã cố nhịn một lúc lâu cũng khó dằn nổi nữa, lập tức bắn vọt ra, toàn bộ phóng vào bên trong tử cung Hựu Nhi.

“A... Nóng quá...”

Đùi cô không ngăn được sự run rẩy, thân thể lây lất tiếp nhận tinh dịch của Tống Loan, giằng co gần nửa phút mới chậm rãi dừng lại.

“Ổn không?”

“Ừ, cô ấy đã ngủ rồi.”

“Chúng ta đi thôi.”

“Được.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Bão Táp Trong Phòng Học Nhỏ

Số ký tự: 0