Thức Dậy 1
Cật Điềm Thiếu Nữ
2024-08-10 13:26:00
Rèm ở cửa sổ bị gió cuốn lên, lụa mỏng theo gió nâng lên lộ ra chút ánh sáng từ bên ngoài cửa, lại theo gió chậm rãi hạ xuống.
Trong phòng không bật đèn, trên chiếc giường đôi trong phòng ngủ tối tăm có một bóng người.
Trên người cô không đắp chăn chỉ mặc một chiếc váy ngủ có đai đeo màu trắng, eo ra eo mông ra mông, ngủ nghiêng đè ép bộ ngực ra rãnh ngực rất sâu, đường cong dáng người hoàn mỹ cũng không bị che giấu, cũng có thể nhìn ra được làn da rất tốt, giống như mỡ dê thượng đẳng, vẻ đẹp dịu dàng và thầm lặng.
Cô gái nhỏ cảm nhận được lạnh lẽo mà ngẩng đầu lên, lộ ra gương mặt xinh đẹp.
Đây là gương mặt trứng ngỗng cỡ bàn tay, tóc đen dài tới tận eo buông xõa trên gối, trên trán cắt kiểu tóc lưu hành hiện giờ, dưới tóc mái có đôi lông mày lá liễu đậm nhạt thích hợp.
Đôi mắt đang nhắm mắt khóe mắt hơi nhướng lên, có thể nghĩ tới sau khi mở mắt ra sẽ đẹp cỡ nào. Lông mày dài mà rậm như cái quạt nhỏ, theo hơi thở của cô mà run nhè nhẹ. Cái mũi không phải rất cao, nhưng trông xinh xắn và thanh tú.
Xuất sắc nhất vẫn là cái miệng nhỏ màu sắc và hoa văn trông như trái anh đào, màu sắc thủy nộn giống như bôi mật ong tốt nhất lên, óng ánh trong suốt mê người.
Ngũ quan đều vô cùng tinh xảo, sắp xếp lại với nhau sẽ không cảm thấy bất cứ không ổn gì, hợp lại càng thêm thích hợp.
Cạch một tiếng, cửa phòng ngủ được người ta mở ra.
Kỷ Lăng Giang nhẹ nhàng bước tới mép giường, vươn tay vuốt ve lỗ tai của cô gái nhỏ, nhỏ giọng nói: “Cục cưng Ngải Ngải, anh đã trở về.”
Hiện giờ đã là gần 8 giờ, kết thúc lượng công việc một ngày anh mới về đến nhà, thấy cô vợ nhỏ ngoan ngoãn nằm trên giường đợi anh trở về, còn có dáng vẻ thực ngon miệng, mệt mỏi trong lòng lập tức đều hóa thành mềm mại, ấm áp.
Lâm Khả Ngải ừm một tiếng tỉnh táo lại, xoa đôi mắt vẫn còn buồn ngủ, nhào vào trong lòng anh nói: “Ông xã, sao lúc này anh mới trở về.”
Thiếu nữ giống như con mèo nhỏ vươn đầu từ ngực anh ra, dáng người no đủ của người phụ nữ thành thục ôm vào trong lòng giữa mũi tràn ngập hương thơm của cô, cho dù là ai cũng không ngờ tới vậy mà gương mặt trẻ tuổi như thế đã là cô vợ nhỏ gả cho người ta.
“Tâm trạng của Trần Hằng không tốt đi uống hai ly với cậu ấy, cậu ấy uống say anh đưa cậu ấy trở về nên về hơi muộn.” Kỷ Lăng Giang chỉnh lại tóc giúp cô còn lau mồ hôi trên trán, cúi đầu hôn lên trán cô gái nhỏ nói.
Trong phòng không bật đèn, trên chiếc giường đôi trong phòng ngủ tối tăm có một bóng người.
Trên người cô không đắp chăn chỉ mặc một chiếc váy ngủ có đai đeo màu trắng, eo ra eo mông ra mông, ngủ nghiêng đè ép bộ ngực ra rãnh ngực rất sâu, đường cong dáng người hoàn mỹ cũng không bị che giấu, cũng có thể nhìn ra được làn da rất tốt, giống như mỡ dê thượng đẳng, vẻ đẹp dịu dàng và thầm lặng.
Cô gái nhỏ cảm nhận được lạnh lẽo mà ngẩng đầu lên, lộ ra gương mặt xinh đẹp.
Đây là gương mặt trứng ngỗng cỡ bàn tay, tóc đen dài tới tận eo buông xõa trên gối, trên trán cắt kiểu tóc lưu hành hiện giờ, dưới tóc mái có đôi lông mày lá liễu đậm nhạt thích hợp.
Đôi mắt đang nhắm mắt khóe mắt hơi nhướng lên, có thể nghĩ tới sau khi mở mắt ra sẽ đẹp cỡ nào. Lông mày dài mà rậm như cái quạt nhỏ, theo hơi thở của cô mà run nhè nhẹ. Cái mũi không phải rất cao, nhưng trông xinh xắn và thanh tú.
Xuất sắc nhất vẫn là cái miệng nhỏ màu sắc và hoa văn trông như trái anh đào, màu sắc thủy nộn giống như bôi mật ong tốt nhất lên, óng ánh trong suốt mê người.
Ngũ quan đều vô cùng tinh xảo, sắp xếp lại với nhau sẽ không cảm thấy bất cứ không ổn gì, hợp lại càng thêm thích hợp.
Cạch một tiếng, cửa phòng ngủ được người ta mở ra.
Kỷ Lăng Giang nhẹ nhàng bước tới mép giường, vươn tay vuốt ve lỗ tai của cô gái nhỏ, nhỏ giọng nói: “Cục cưng Ngải Ngải, anh đã trở về.”
Hiện giờ đã là gần 8 giờ, kết thúc lượng công việc một ngày anh mới về đến nhà, thấy cô vợ nhỏ ngoan ngoãn nằm trên giường đợi anh trở về, còn có dáng vẻ thực ngon miệng, mệt mỏi trong lòng lập tức đều hóa thành mềm mại, ấm áp.
Lâm Khả Ngải ừm một tiếng tỉnh táo lại, xoa đôi mắt vẫn còn buồn ngủ, nhào vào trong lòng anh nói: “Ông xã, sao lúc này anh mới trở về.”
Thiếu nữ giống như con mèo nhỏ vươn đầu từ ngực anh ra, dáng người no đủ của người phụ nữ thành thục ôm vào trong lòng giữa mũi tràn ngập hương thơm của cô, cho dù là ai cũng không ngờ tới vậy mà gương mặt trẻ tuổi như thế đã là cô vợ nhỏ gả cho người ta.
“Tâm trạng của Trần Hằng không tốt đi uống hai ly với cậu ấy, cậu ấy uống say anh đưa cậu ấy trở về nên về hơi muộn.” Kỷ Lăng Giang chỉnh lại tóc giúp cô còn lau mồ hôi trên trán, cúi đầu hôn lên trán cô gái nhỏ nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro