Trò Chơi Sinh Tồn Bắt Đầu Từ Căn Nhà Cũ Nát
Chương 26
2024-12-17 20:56:14
Ngày mai giai đoạn bảo hộ tân thủ sẽ kết thúc, Lục Kỳ cần một món vũ khí để tự vệ.
Lục Kỳ thấp thỏm đợi phản hồi của Hứa Chi, sợ cô không đồng ý. Thế nhưng tin nhắn trả lời nhanh chóng đến: “Được, 3 quặng sắt và 1 mảnh kim loại. Nếu cô tin tôi thì gửi trước, liềm làm xong tôi sẽ đưa cô sau.”
Đây rõ ràng là giá ưu đãi cho người quen, bán cho người khác chắc chắn không dưới mức này, nhưng với thẻ nhân đôi thì Hứa Chi vẫn lời chán.
Lục Kỳ: “Được! Tôi tin cô!”
Lục Kỳ không phải kẻ ngốc, niềm tin này được xây dựng từ nhiều lần giao dịch trước đó, Hứa Chi cũng luôn là người làm ăn rất uy tín.
[Nhận được: Quặng sắt ×3, Mảnh kim loại ×1]
[Thẻ nhân đôi hiệu lực!]
[Nhận được: Quặng sắt ×3, Mảnh kim loại ×1]
Hứa Chi ghi nhớ giao dịch này, đợi bận xong sẽ làm liềm cho Lục Kỳ, cô phải tranh thủ từng giây một.
Năm phút trôi qua, hai chiếc liềm lại hoàn thành. Lần này người trả giá cao nhất là một người chơi tên Tiền Đông Diễn, anh ta sẵn sàng bỏ ra 8 quặng sắt và 2 nhựa cây.
[Nhận được: Quặng sắt ×8, Nhựa cây ×2]
[Thẻ nhân đôi hiệu lực!]
[Nhận được: Quặng sắt ×8, Nhựa cây ×2]
Cảm giác lời to làm Hứa Chi suýt chút nữa không kiềm chế nổi tiếng cười.
Lê Mộng là người đưa ra mức giá đứng thứ hai lại gửi tin hơi muộn.
“6 quặng sắt, 10 gỗ và 2 đá vụn để đổi lấy một chiếc rìu sắt. Cô thấy sao?”
Hứa Chi trả lời ngay: “Được thôi, cô có ngại gửi nguyên liệu trước không? Tôi sẽ giảm giá cho cô, hai viên đá vụn thì khỏi cần.”
Lê Mộng có vẻ còn đang chần chừ, không trả lời ngay. Hứa Chi cũng không thúc ép, đây chỉ là thiện ý dành cho người quen, còn với người lạ, cô luôn làm việc rất sòng phẳng và rõ ràng.
Hiện tại cô chưa có rìu sắt trong tay, nhưng dù sao rìu sắt cũng có nguyên liệu giống hệt với liềm, chỉ cần 3 quặng sắt để chế tạo.
Không phí thời gian, Hứa Chi lại thả nguyên liệu vào bàn làm việc rồi tiếp tục lướt qua tin nhắn tìm người ra giá tốt nhất.
Đa số người chơi chỉ đưa ra mức giá 6 quặng sắt kèm thêm một ít gỗ hoặc đá vụn. Dù sao thì trong tình cảnh không biết người khác trả giá bao nhiêu, ai cũng có xu hướng “trả vừa phải” để tránh bị hớ.
Chỉ có Tiền Đông Diễn là mạnh tay ra giá cao, Hứa Chi âm thầm ghi nhớ cái tên này, chắc chắn anh ta còn tích trữ rất nhiều vật tư.
Đúng phút cuối cùng, Hứa Chi nhận được hai chiếc rìu sắt.
Cô nhanh chóng giao dịch với ba người khác nhau.
[Nhận được: Quặng sắt ×6, Đá vụn ×2, Sợi thực vật ×2]
[Thẻ nhân đôi hiệu lực!]
[Nhận được: Quặng sắt ×6, Đá vụn ×2, Sợi thực vật ×2]
[Nhận được: Quặng sắt ×6, Gỗ ×3, Đá vụn ×2]
[Thẻ nhân đôi hiệu lực!]
[Nhận được: Quặng sắt ×6, Gỗ ×3, Đá vụn ×2]
[Nhận được: Quặng sắt ×5, Gỗ ×5, Đá vụn ×6]
[Thẻ nhân đôi hiệu lực!]
[Nhận được: Quặng sắt ×5, Gỗ ×5, Đá vụn ×6]
Cuối cùng Lê Mộng cũng đồng ý giao dịch và gửi nguyên liệu.
[Nhận được: Quặng sắt ×6, Gỗ ×10]
[Thẻ nhân đôi hiệu lực!]
[Nhận được: Quặng sắt ×6, Gỗ ×10]
Đúng lúc này, hiệu ứng thẻ nhân đôi biến mất, biểu tượng buff x2 ở góc phải màn hình tắt ngúm, báo hiệu thời gian đã hết.
Hứa Chi thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cô cũng không phải tranh thủ từng phút một nữa.
Cô lại thả thêm 3 quặng sắt lên bàn làm việc để làm liềm cho Lục Kỳ, sau đó tiếp tục làm rìu sắt cho Lê Mộng.
Lục Kỳ thấp thỏm đợi phản hồi của Hứa Chi, sợ cô không đồng ý. Thế nhưng tin nhắn trả lời nhanh chóng đến: “Được, 3 quặng sắt và 1 mảnh kim loại. Nếu cô tin tôi thì gửi trước, liềm làm xong tôi sẽ đưa cô sau.”
Đây rõ ràng là giá ưu đãi cho người quen, bán cho người khác chắc chắn không dưới mức này, nhưng với thẻ nhân đôi thì Hứa Chi vẫn lời chán.
Lục Kỳ: “Được! Tôi tin cô!”
Lục Kỳ không phải kẻ ngốc, niềm tin này được xây dựng từ nhiều lần giao dịch trước đó, Hứa Chi cũng luôn là người làm ăn rất uy tín.
[Nhận được: Quặng sắt ×3, Mảnh kim loại ×1]
[Thẻ nhân đôi hiệu lực!]
[Nhận được: Quặng sắt ×3, Mảnh kim loại ×1]
Hứa Chi ghi nhớ giao dịch này, đợi bận xong sẽ làm liềm cho Lục Kỳ, cô phải tranh thủ từng giây một.
Năm phút trôi qua, hai chiếc liềm lại hoàn thành. Lần này người trả giá cao nhất là một người chơi tên Tiền Đông Diễn, anh ta sẵn sàng bỏ ra 8 quặng sắt và 2 nhựa cây.
[Nhận được: Quặng sắt ×8, Nhựa cây ×2]
[Thẻ nhân đôi hiệu lực!]
[Nhận được: Quặng sắt ×8, Nhựa cây ×2]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cảm giác lời to làm Hứa Chi suýt chút nữa không kiềm chế nổi tiếng cười.
Lê Mộng là người đưa ra mức giá đứng thứ hai lại gửi tin hơi muộn.
“6 quặng sắt, 10 gỗ và 2 đá vụn để đổi lấy một chiếc rìu sắt. Cô thấy sao?”
Hứa Chi trả lời ngay: “Được thôi, cô có ngại gửi nguyên liệu trước không? Tôi sẽ giảm giá cho cô, hai viên đá vụn thì khỏi cần.”
Lê Mộng có vẻ còn đang chần chừ, không trả lời ngay. Hứa Chi cũng không thúc ép, đây chỉ là thiện ý dành cho người quen, còn với người lạ, cô luôn làm việc rất sòng phẳng và rõ ràng.
Hiện tại cô chưa có rìu sắt trong tay, nhưng dù sao rìu sắt cũng có nguyên liệu giống hệt với liềm, chỉ cần 3 quặng sắt để chế tạo.
Không phí thời gian, Hứa Chi lại thả nguyên liệu vào bàn làm việc rồi tiếp tục lướt qua tin nhắn tìm người ra giá tốt nhất.
Đa số người chơi chỉ đưa ra mức giá 6 quặng sắt kèm thêm một ít gỗ hoặc đá vụn. Dù sao thì trong tình cảnh không biết người khác trả giá bao nhiêu, ai cũng có xu hướng “trả vừa phải” để tránh bị hớ.
Chỉ có Tiền Đông Diễn là mạnh tay ra giá cao, Hứa Chi âm thầm ghi nhớ cái tên này, chắc chắn anh ta còn tích trữ rất nhiều vật tư.
Đúng phút cuối cùng, Hứa Chi nhận được hai chiếc rìu sắt.
Cô nhanh chóng giao dịch với ba người khác nhau.
[Nhận được: Quặng sắt ×6, Đá vụn ×2, Sợi thực vật ×2]
[Thẻ nhân đôi hiệu lực!]
[Nhận được: Quặng sắt ×6, Đá vụn ×2, Sợi thực vật ×2]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Nhận được: Quặng sắt ×6, Gỗ ×3, Đá vụn ×2]
[Thẻ nhân đôi hiệu lực!]
[Nhận được: Quặng sắt ×6, Gỗ ×3, Đá vụn ×2]
[Nhận được: Quặng sắt ×5, Gỗ ×5, Đá vụn ×6]
[Thẻ nhân đôi hiệu lực!]
[Nhận được: Quặng sắt ×5, Gỗ ×5, Đá vụn ×6]
Cuối cùng Lê Mộng cũng đồng ý giao dịch và gửi nguyên liệu.
[Nhận được: Quặng sắt ×6, Gỗ ×10]
[Thẻ nhân đôi hiệu lực!]
[Nhận được: Quặng sắt ×6, Gỗ ×10]
Đúng lúc này, hiệu ứng thẻ nhân đôi biến mất, biểu tượng buff x2 ở góc phải màn hình tắt ngúm, báo hiệu thời gian đã hết.
Hứa Chi thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cô cũng không phải tranh thủ từng phút một nữa.
Cô lại thả thêm 3 quặng sắt lên bàn làm việc để làm liềm cho Lục Kỳ, sau đó tiếp tục làm rìu sắt cho Lê Mộng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro