Trở Thành Tang Thi Mang Thai Trong Sách
Chương 16
2024-11-21 23:20:39
Lâm Không Lộc: “……” Hoá ra là cố ý phát nhiều thịt cho tôi?
Thật đúng là không thể chịu nổi lòng tốt này.
Phía Sầm Tân không được, ngẫm nghĩ, cậu chỉ có thể đi tìm những người khác để đổi.
Sau khi giải quyết xong vấn đề đồ hộp, đoàn xe vừa lúc xuất phát.
Khi Lâm Không Lộc đến căn cứ, cậu lái một chiếc xe từ gara của căn biệt thự nơi cậu từng sống.
Hiệu suất của xe không tồi, cậu còn đặc biệt cải tiến nó, ghế sau có thể ngủ, Trong cốp xe còn có vài thùng xăng do cậu ấy lấy từ những chiếc xe khác.
Lần này khi xuất phát, cậu cũng lái chiếc xe đó, chẳng qua nhiều thêm một người là Phan Trác Dật.
Buổi chiều nắng nóng vẫn rất gay gắt, phần lớn xác sống đều tránh nắng ở các tòa nhà cao tầng hoặc bóng râm, hiếm khi hoạt động. Mà vào mùa hè ngày lại dài, đến hơn bảy giờ trời mới tối, nhiệt độ cao cũng kéo dài đến lúc đó.
Con người ra ngoài trong thời gian này tương đối an toàn, nhưng cũng chỉ là tương đối.
Dù sao thây ma và quái vật chỉ là không thích ánh mặt trời cùng nhiệt độ cao chứ không phải gặp nắng là chết, nếu thật sự đụng phải bọn chúng thì vẫn rất nguy hiểm.
Mà vận may của đám người Lâm Không Lộc có lẽ không được tốt cho lắm, vừa xuất phát không đến nửa giờ, đã kinh động một đám thây ma ẩn mình trong bóng râm góc phố.
Nhưng để không thu hút thêm xác sống và quái vật, bọn họ không lựa chọn nổ súng, mà lại giẫm mạnh chân ga, định đi vòng qua đường khác.
Nhưng sau khi đi đường vòng, tình hình cũng không khá hơn là bao, thậm chí còn tệ hơn.
Bọn họ càng tiến về phía trước, thây ma lao ra từ tòa nhà cao tầng càng nhiều, chẳng mấy chốc, thây ma ở hai bên tòa nhà giống như há cảo ào ào lao xuống, xông thẳng về phía đoàn xe. Ba chiếc xe nhanh chóng bị bao vây, mọi người đành phải rút súng, vừa bắn giết thây ma đang lao tới, vừa tìm cơ hội phá vòng vây.
Nhưng những thây ma này không phải là thây ma cấp thấp hành động chậm chạp, cũng không phải loại mới biến dị có thể dễ dàng bắn chết.
Bọn họ thường bắn vài phát nhưng cũng không xuyên qua được đầu thây ma, chỉ có thể lấy ra vũ khí hạng nặng. Nhưng do tốc độ của những thây ma này quá nhanh, trong chớp mắt đã lao tới trước xe, khiến không ai có thời gian để nổ súng.
Có thây ma còn hợp nhất với quái vật khác, cánh tay nháy mắt phân tách thành xúc tu bạch tuộc dính nhớp, cứng như sắt thép, lực tấn công vô cùng mạnh, chộp lấy xe bọn họ.
May mắn bên Sầm Tân có người thức tỉnh, kịp thời triển khai lá chắn băng, chặn lại một kích. Nhưng lá chắn nháy mắt xuất hiện vết nứt, hiển nhiên cũng không trụ được bao lâu.
Lâm Không Lộc bên trong xe đang tập trung tinh thần lái xe, đồng thời tránh né các cuộc tấn công của thây ma, theo sát hai xe phía trước.
Phan Trác Dật ngồi ở ghế sau, sốt ruột đến độ trán đổ đầy mồ hôi, dùng bazooka nhắm chuẩn một con thây ma có xúc tu, giọng nói run rẩy không ngừng nhắc lại: “Lần này phải bắn trúng, lần này nhất định phải bắn trúng……”
Thật đúng là không thể chịu nổi lòng tốt này.
Phía Sầm Tân không được, ngẫm nghĩ, cậu chỉ có thể đi tìm những người khác để đổi.
Sau khi giải quyết xong vấn đề đồ hộp, đoàn xe vừa lúc xuất phát.
Khi Lâm Không Lộc đến căn cứ, cậu lái một chiếc xe từ gara của căn biệt thự nơi cậu từng sống.
Hiệu suất của xe không tồi, cậu còn đặc biệt cải tiến nó, ghế sau có thể ngủ, Trong cốp xe còn có vài thùng xăng do cậu ấy lấy từ những chiếc xe khác.
Lần này khi xuất phát, cậu cũng lái chiếc xe đó, chẳng qua nhiều thêm một người là Phan Trác Dật.
Buổi chiều nắng nóng vẫn rất gay gắt, phần lớn xác sống đều tránh nắng ở các tòa nhà cao tầng hoặc bóng râm, hiếm khi hoạt động. Mà vào mùa hè ngày lại dài, đến hơn bảy giờ trời mới tối, nhiệt độ cao cũng kéo dài đến lúc đó.
Con người ra ngoài trong thời gian này tương đối an toàn, nhưng cũng chỉ là tương đối.
Dù sao thây ma và quái vật chỉ là không thích ánh mặt trời cùng nhiệt độ cao chứ không phải gặp nắng là chết, nếu thật sự đụng phải bọn chúng thì vẫn rất nguy hiểm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà vận may của đám người Lâm Không Lộc có lẽ không được tốt cho lắm, vừa xuất phát không đến nửa giờ, đã kinh động một đám thây ma ẩn mình trong bóng râm góc phố.
Nhưng để không thu hút thêm xác sống và quái vật, bọn họ không lựa chọn nổ súng, mà lại giẫm mạnh chân ga, định đi vòng qua đường khác.
Nhưng sau khi đi đường vòng, tình hình cũng không khá hơn là bao, thậm chí còn tệ hơn.
Bọn họ càng tiến về phía trước, thây ma lao ra từ tòa nhà cao tầng càng nhiều, chẳng mấy chốc, thây ma ở hai bên tòa nhà giống như há cảo ào ào lao xuống, xông thẳng về phía đoàn xe. Ba chiếc xe nhanh chóng bị bao vây, mọi người đành phải rút súng, vừa bắn giết thây ma đang lao tới, vừa tìm cơ hội phá vòng vây.
Nhưng những thây ma này không phải là thây ma cấp thấp hành động chậm chạp, cũng không phải loại mới biến dị có thể dễ dàng bắn chết.
Bọn họ thường bắn vài phát nhưng cũng không xuyên qua được đầu thây ma, chỉ có thể lấy ra vũ khí hạng nặng. Nhưng do tốc độ của những thây ma này quá nhanh, trong chớp mắt đã lao tới trước xe, khiến không ai có thời gian để nổ súng.
Có thây ma còn hợp nhất với quái vật khác, cánh tay nháy mắt phân tách thành xúc tu bạch tuộc dính nhớp, cứng như sắt thép, lực tấn công vô cùng mạnh, chộp lấy xe bọn họ.
May mắn bên Sầm Tân có người thức tỉnh, kịp thời triển khai lá chắn băng, chặn lại một kích. Nhưng lá chắn nháy mắt xuất hiện vết nứt, hiển nhiên cũng không trụ được bao lâu.
Lâm Không Lộc bên trong xe đang tập trung tinh thần lái xe, đồng thời tránh né các cuộc tấn công của thây ma, theo sát hai xe phía trước.
Phan Trác Dật ngồi ở ghế sau, sốt ruột đến độ trán đổ đầy mồ hôi, dùng bazooka nhắm chuẩn một con thây ma có xúc tu, giọng nói run rẩy không ngừng nhắc lại: “Lần này phải bắn trúng, lần này nhất định phải bắn trúng……”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro