Trở Thành Tang Thi Mang Thai Trong Sách

Chương 42

2024-11-21 23:20:39

Kết quả, Giang Từ vẫn luôn chuyên tâm nướng thịt.

Vẻ mặt hắn bình thản, tay đeo găng da cầm ba bốn cái que kim loại, không hề rời mắt khỏi tấm sắt, tay phải thành thạo dùng súng phun lửa.

Trước đó miếng thịt còn trong suốt long lanh, giờ phút này bị lửa nướng tới nướng lui liền biến thành đậu hũ trắng nõn, dần dần thành màu vàng nhạt, tỏa ra một mùi hương thơm phức.

Ngửi mùi không hề thấy dầu mỡ, cũng không thấy buồn nôn.

Lâm Không Lộc không chớp mắt, xem đến nỗi xuất thần.

“Đúng rồi, anh Tiểu Lộc.” Giọng Triệu Tinh Mặc kéo cậu hồi thần, “Cậu sao lại đến gần Tam Viện? Còn nữa…”

Bỗng dưng anh ta lại hơi do dự, hỏi: “Nghe nói trước kia, cậu quen biết với Triệu Châu Chi?”

Rốt cuộc Lâm Không Lộc cũng rời mắt, gật đầu nói: “Lúc trước ra ngoài tìm đồ ăn, vừa lúc gặp được cha cậu, cũng là ông ấy mời tôi đến căn cứ xưởng thực phẩm Đông Giao.”

Ở bên cạnh, động tác nướng thịt của Giang Từ dừng lại, thu súng phun lửa lại.

Triệu Tinh Mặc nhỏ giọng nói thầm: “Cha gì kiểu ông ấy?”

Nói thầm xong lại hỏi: “Triệu Chi Châu còn ở căn cứ à? Căn cứ không có việc gì chứ?”

Lâm Không Lộc lắc đầu, nói: “Căn cứ không có việc gì, nhưng nghe nói cậu xảy ra chuyện, chú Triệu liền gia nhập Sầm Tân nghĩ cách tới cứu viện cho đội, cũng tới Tam Viện…”

“Cái gì? Ông ta điên rồi à?” Không đợi cậu nói xong, Triệu Tinh Mặc liền kinh ngạc hô lên, rồi cả giận nói: “Ai cần ông ta tới cứu? Xen vào việc người khác, ông ta không thể cứ lo cho mình mình như trước đây à?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Đừng có gấp, chúng ta mau chóng ăn xong, chờ khôi phục sức lực thì đi tìm ông ấy.” Lâm Không Lộc an ủi.

Lại nói tiếp thì cũng không biết bây giờ đám người chú Triệu có an toàn hay không? Ngạo Thiên, Phan Trác Dật đang ở đâu?

“Ể? À, tôi, tôi cũng không có nóng nảy.” Triệu Tinh Mặc nghe xong, giọng điệu có chút không được tự nhiên.

Lâm Không Lộc cảm thấy anh ta thật là kỳ quái, rõ ràng rất là gấp gáp mà.

“Cậu thì sao, cũng là đi cùng Sầm Tân tới đây à?” Giang Từ ngồi bên cạnh đột nhiên lên tiếng, giọng điệu nhàn nhạt.

Lâm Không Lộc quay đầu lại, thấy hắn đang bôi sốt cà chua lên thịt nướng… Khoan, xốt cà chua ở đâu ra vậy?

“Vốn là đi chung với nhau, nhưng trên đường xảy ra chuyện…” Cậu theo bản năng trả lời, ánh mắt không tự chủ mà di chuyển theo cây cọ nhỏ.

“Muốn ăn?” Giang Từ đột nhiên ngẩng đầu, tầm mắt đối diện với ánh mắt của cậu, nhìn không rõ tâm trạng.

“Khụ, cũng không phải thế.” Lâm Không Lộc nháy mắt như bị giật điện, ngại ngùng liếc mắt đi chỗ khác.

Cơ mà nhìn qua thì hình như thật sự là đồ ngon á, sốt cà chua cũng chua chua ngọt ngọt kích thích vị giác lắm…

“Có.” Cậu nuốt nước bọt.

Không biết tại sao, cứ nghĩ đến vị chua hay cay, nước bọt của cậu cứ ứa ra không thể kiềm lại.

Vì để che giấu sự xấu hổ, ánh mắt của cậu cứ nhìn lung tung, cố không nhìn Giang Từ, thậm chí còn niệm tới niệm lui trong lòng: Thịt nhện, đó là thịt nhện, mình không ăn thịt nhện…

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trở Thành Tang Thi Mang Thai Trong Sách

Số ký tự: 0