Trở Thành Tang Thi Mang Thai Trong Sách
Chương 50
2024-11-21 23:20:39
Hồ sơ bệnh án của Đường Dịch Xuyên rất kỳ lạ, thay vì là bệnh án thì nhìn nó lại giống một bản sơ yếu lý lịch hơn.
Anh ta sinh ra ở một ngôi làng hẻo lánh, gia đình nghèo khó, nhưng nhờ vào nỗ lực của bản thân, anh ta đã thi đậu vào Đại học A— ngôi trường bậc nhất ở Trung Châu. Sau đó, vì có thành tích xuất sắc, anh ta đã được giữ lại làm nghiên cứu sinh, nhưng vào năm thứ hai khi học nghiên cứu sinh, anh ta bất ngờ bị đuổi học và hủy bỏ học vị.
Đại học A cũng là trường mà nam chính theo học, tính theo năm nhập học, Đường Dịch Xuyên có thể được xem như là đàn anh của nam chính.
Lâm Không Lộc suy nghĩ, vô thức hỏi Giang Từ: “Anh có từng nghe nói về anh ta không?”
Chỉ hỏi một câu vô thưởng vô phạt, cũng không hy vọng gì.
Dù sao tuổi tác hai người chênh lệch cũng khá nhiều, cách nhau lại nhiều khóa, sinh viên Đại học A cũng rất đâu, chưa chắc nam chính đã biết.
Không ngờ là vừa hỏi Giang Từ đã gật đầu, nói: “Có từng nghe qua.”
Lâm Không Lộc kinh ngạc, điều này chứng tỏ Đường Dịch Xuyên cũng từng là người có tiếng ở Đại học A.
“Chuyện của đàn anh Đường Dịch Xuyên, nhiều sinh viên có quan hệ tốt với các giáo sư, thầy cô đều sẽ biết một chút.” Giang Từ trầm ngâm nói.
Tình hình cũng giống như Lâm Không Lộc đoán, nhưng năm đó Đường Dịch Xuyên thật sự là người nổi tiếng ở Đại học A. Anh ta chăm chỉ, thành tích xuất sắc, tính tình khiêm tốn hòa nhã, vẻ ngoài thì ưa nhìn, rất được lòng mọi người.
Nghe nói, năm đó có rất nhiều người ngưỡng mộ anh ta, cũng có nhiều người thầm mến anh ta. Nhưng sau khi học lên nghiên cứu sinh, đột nhiên anh ta lại liên tục bị đồn thổi về việc ban đêm hay lui tới các quán bar, quấy rối tình dục bạn học, sau đó lại bị đuổi học vì làm giả học thuật.
Hoàn cảnh gia đình của Đường Dịch Xuyên khó khăn, cả khi đã học lên học nghiên cứu sinh thì cuộc sống vẫn rất chật vật. Sau khi anh ta bị đuổi học, tìm việc ở chỗ nào cũng khó khăn, cuối cùng phải rời bỏ thành phố A trong cảnh túng quẫn, một tài năng xuất sắc của Đại học A năm nào, từ đó trở đi không ai biết tung tích của anh ta.
“Nghe nói sau đó anh ấy đã nhờ bạn cùng phòng thời đại học giúp đỡ, tìm được một công việc tạm bợ ở Dung Thành, xem ra đúng là vậy.” Giang Từ nói thêm.
Lâm Không Lộc gật đầu, những điều này không có trong “lý lịch”, trên này chỉ viết đơn giản rằng anh ta bị trường đuổi học, một năm sau đó vào làm việc cho tập đoàn Hồng Phong, làm một nhân viên nhỏ ở một công ty con.
Một năm sau đó, anh ta kết hôn, rồi bất hạnh lại ập đến, đầu tiên là vợ anh ta gặp tai nạn qua đời, sau đó con gái thì mắc bệnh nặng.
Tiếp theo đó là một bản cam kết tự nguyện, người ký tên là Đường Dịch Xuyên. Nội dung trong đó viết, chủ yếu là thử một số loại thuốc mới, cam kết nếu xảy ra sự cố, bệnh viện sẽ không phải chịu trách nhiệm, nhưng bệnh viện sẽ đưa cho Đường Dịch Xuyên ba triệu nhân dân tệ để anh ta chi trả tiền viện phí cho Đường Tân Nhụy.
Anh ta sinh ra ở một ngôi làng hẻo lánh, gia đình nghèo khó, nhưng nhờ vào nỗ lực của bản thân, anh ta đã thi đậu vào Đại học A— ngôi trường bậc nhất ở Trung Châu. Sau đó, vì có thành tích xuất sắc, anh ta đã được giữ lại làm nghiên cứu sinh, nhưng vào năm thứ hai khi học nghiên cứu sinh, anh ta bất ngờ bị đuổi học và hủy bỏ học vị.
Đại học A cũng là trường mà nam chính theo học, tính theo năm nhập học, Đường Dịch Xuyên có thể được xem như là đàn anh của nam chính.
Lâm Không Lộc suy nghĩ, vô thức hỏi Giang Từ: “Anh có từng nghe nói về anh ta không?”
Chỉ hỏi một câu vô thưởng vô phạt, cũng không hy vọng gì.
Dù sao tuổi tác hai người chênh lệch cũng khá nhiều, cách nhau lại nhiều khóa, sinh viên Đại học A cũng rất đâu, chưa chắc nam chính đã biết.
Không ngờ là vừa hỏi Giang Từ đã gật đầu, nói: “Có từng nghe qua.”
Lâm Không Lộc kinh ngạc, điều này chứng tỏ Đường Dịch Xuyên cũng từng là người có tiếng ở Đại học A.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chuyện của đàn anh Đường Dịch Xuyên, nhiều sinh viên có quan hệ tốt với các giáo sư, thầy cô đều sẽ biết một chút.” Giang Từ trầm ngâm nói.
Tình hình cũng giống như Lâm Không Lộc đoán, nhưng năm đó Đường Dịch Xuyên thật sự là người nổi tiếng ở Đại học A. Anh ta chăm chỉ, thành tích xuất sắc, tính tình khiêm tốn hòa nhã, vẻ ngoài thì ưa nhìn, rất được lòng mọi người.
Nghe nói, năm đó có rất nhiều người ngưỡng mộ anh ta, cũng có nhiều người thầm mến anh ta. Nhưng sau khi học lên nghiên cứu sinh, đột nhiên anh ta lại liên tục bị đồn thổi về việc ban đêm hay lui tới các quán bar, quấy rối tình dục bạn học, sau đó lại bị đuổi học vì làm giả học thuật.
Hoàn cảnh gia đình của Đường Dịch Xuyên khó khăn, cả khi đã học lên học nghiên cứu sinh thì cuộc sống vẫn rất chật vật. Sau khi anh ta bị đuổi học, tìm việc ở chỗ nào cũng khó khăn, cuối cùng phải rời bỏ thành phố A trong cảnh túng quẫn, một tài năng xuất sắc của Đại học A năm nào, từ đó trở đi không ai biết tung tích của anh ta.
“Nghe nói sau đó anh ấy đã nhờ bạn cùng phòng thời đại học giúp đỡ, tìm được một công việc tạm bợ ở Dung Thành, xem ra đúng là vậy.” Giang Từ nói thêm.
Lâm Không Lộc gật đầu, những điều này không có trong “lý lịch”, trên này chỉ viết đơn giản rằng anh ta bị trường đuổi học, một năm sau đó vào làm việc cho tập đoàn Hồng Phong, làm một nhân viên nhỏ ở một công ty con.
Một năm sau đó, anh ta kết hôn, rồi bất hạnh lại ập đến, đầu tiên là vợ anh ta gặp tai nạn qua đời, sau đó con gái thì mắc bệnh nặng.
Tiếp theo đó là một bản cam kết tự nguyện, người ký tên là Đường Dịch Xuyên. Nội dung trong đó viết, chủ yếu là thử một số loại thuốc mới, cam kết nếu xảy ra sự cố, bệnh viện sẽ không phải chịu trách nhiệm, nhưng bệnh viện sẽ đưa cho Đường Dịch Xuyên ba triệu nhân dân tệ để anh ta chi trả tiền viện phí cho Đường Tân Nhụy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro