Trở Về 1960, Dọn Sạch Gia Sản Xông Pha Đất Hong Kong
Chương 10
Cảnh Tố Như Cố
2024-09-08 03:10:13
“Hai ngày tới phu nhân hãy cho người may một ít đai lưng thật lớn cho những nữ nhân trong nhà, đến lúc đó mỗi người giấu theo một ít vàng, đến nơi chúng ta sẽ thu lại.”
Lâm đại lão gia còn muốn cẩn thận dặn dò thêm một vài chuyện nữa, lúc này ngoài cửa lại truyền đến tiếng gọi từ xa xa.
“Không xong rồi, đại ca, không xong rồi......”
Cửa phòng mở ra kêu ken két, Lâm đại lão gia liền nhìn thấy nhị đệ nhà mình đang thở hổn hển nói:
“Đại ca, chúng ta...... trong nhà chúng ta bị trộm, địa khố...... địa khố bị dọn sạch, toàn bộ không còn, không còn gì cả.”
Nói đến chỗ thương tâm, nước mắt Lâm nhị lão gia ào ào chảy ra. Của cải mấy đời người nhà Lâm gia tích lũy đều ở trong địa khố bí mật ở hoa viên, hiện tại một đồng tiền cũng không còn, bầu trời Lâm gia sụp đổ.
Lâm đại lão gia nghe xong đầu tiên là cảm thấy nhị đệ của mình sợ là đang nói sảng, địa khố bí mật giấu bảo tàng của Lâm gia làm sao có thể bị người ta dọn sạch, nhiều hòm rương như vậy, gióng trống khua chiêng làm việc cũng phải mất một ngày mới dọn hết được.
“Chú nói bậy bạ gì thế, bị tâm thần à?”
“Anh mau theo tôi đi mà xem." Nói xong Lâm nhị lão gia kéo đại ca mình chạy về phía hoa viên, tuyệt không kiêng dè bước chân lảo đảo của đối phương.
Khi đến hoa viên, gia đinh Lâm gia đều vây quanh hòn núi giả. Đa số họ đều không biết chuyện gì, chỉ là kinh ngạc sao chỗ hòn núi giả cư nhiên xuất hiện một cái cửa động, chỉ một số ít người ở đó là biết chuyện, họ đều là các anh em thân tín của Lâm đại lão gia.
“Đại ca, nhị ca đây là.... chuyện gì đã xảy ra? "
"Chào đại bá, chào nhị bá.”
Mọi người mồm năm miệng mười để cho Lâm đại lão gia biết nhị đệ mình nói đều là sự thật, tài sản của Lâm gia bọn họ e là thật sự không còn nữa. Đầu óc Lâm đại lão gia nhanh chóng xoay chuyển tìm kiếm đối sách.
“Tụ tập chỗ này làm gì? Còn không mau đi làm việc! Lão tam ở lại đây.”
Đuổi gia đinh không biết chuyện rời đi, Lâm đại lão gia nhanh chóng tiến vào trong mật thất, nhìn thấy địa khố rộng lớn trống rỗng, đến tro bụi trên mặt đất cũng bị quét sạch.
“Chết tiệt!”, ngay cả dấu vết cũng không lưu lại, bọn họ muốn truy tìm cũng không có cách nào tra ra cái gì!
"Ai... ai là người đầu tiên phát hiện ra chuyện này?"
Lâm đại lão gia ở trong lòng sàng lọc những người khả nghi....
Lâm đại lão gia còn muốn cẩn thận dặn dò thêm một vài chuyện nữa, lúc này ngoài cửa lại truyền đến tiếng gọi từ xa xa.
“Không xong rồi, đại ca, không xong rồi......”
Cửa phòng mở ra kêu ken két, Lâm đại lão gia liền nhìn thấy nhị đệ nhà mình đang thở hổn hển nói:
“Đại ca, chúng ta...... trong nhà chúng ta bị trộm, địa khố...... địa khố bị dọn sạch, toàn bộ không còn, không còn gì cả.”
Nói đến chỗ thương tâm, nước mắt Lâm nhị lão gia ào ào chảy ra. Của cải mấy đời người nhà Lâm gia tích lũy đều ở trong địa khố bí mật ở hoa viên, hiện tại một đồng tiền cũng không còn, bầu trời Lâm gia sụp đổ.
Lâm đại lão gia nghe xong đầu tiên là cảm thấy nhị đệ của mình sợ là đang nói sảng, địa khố bí mật giấu bảo tàng của Lâm gia làm sao có thể bị người ta dọn sạch, nhiều hòm rương như vậy, gióng trống khua chiêng làm việc cũng phải mất một ngày mới dọn hết được.
“Chú nói bậy bạ gì thế, bị tâm thần à?”
“Anh mau theo tôi đi mà xem." Nói xong Lâm nhị lão gia kéo đại ca mình chạy về phía hoa viên, tuyệt không kiêng dè bước chân lảo đảo của đối phương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khi đến hoa viên, gia đinh Lâm gia đều vây quanh hòn núi giả. Đa số họ đều không biết chuyện gì, chỉ là kinh ngạc sao chỗ hòn núi giả cư nhiên xuất hiện một cái cửa động, chỉ một số ít người ở đó là biết chuyện, họ đều là các anh em thân tín của Lâm đại lão gia.
“Đại ca, nhị ca đây là.... chuyện gì đã xảy ra? "
"Chào đại bá, chào nhị bá.”
Mọi người mồm năm miệng mười để cho Lâm đại lão gia biết nhị đệ mình nói đều là sự thật, tài sản của Lâm gia bọn họ e là thật sự không còn nữa. Đầu óc Lâm đại lão gia nhanh chóng xoay chuyển tìm kiếm đối sách.
“Tụ tập chỗ này làm gì? Còn không mau đi làm việc! Lão tam ở lại đây.”
Đuổi gia đinh không biết chuyện rời đi, Lâm đại lão gia nhanh chóng tiến vào trong mật thất, nhìn thấy địa khố rộng lớn trống rỗng, đến tro bụi trên mặt đất cũng bị quét sạch.
“Chết tiệt!”, ngay cả dấu vết cũng không lưu lại, bọn họ muốn truy tìm cũng không có cách nào tra ra cái gì!
"Ai... ai là người đầu tiên phát hiện ra chuyện này?"
Lâm đại lão gia ở trong lòng sàng lọc những người khả nghi....
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro