Trở Về 1960, Dọn Sạch Gia Sản Xông Pha Đất Hong Kong
Chương 41
Cảnh Tố Như Cố
2024-09-08 03:10:13
"Trò Lâm Tố Ngọc, hoan nghênh em đến trường học của chúng ta, Liêu lão sư là trưởng ban toán học kiêm nhiệm giáo viên chủ nhiệm lớp, chờ em làm xong thủ tục nhập học là có thể để cho thầy ấy dẫn dắt em."
Liêu lão sư đã cực kỳ cố gắng để Lâm Tố Ngọc vào lớp của thầy ấy, lúc này thầy đang tươi cười khả ái nhìn Lâm Tố Ngọc gật đầu, vẻ mặt vô cùng hài lòng.
"Trò Lâm Tố Ngọc, học phí trường chúng ta là hai đồng năm hào một học kỳ, em đã có sách giáo khoa chưa?”
Lâm Tố Ngọc ý thức được kiến thức trong sách giáo khoa ở thế giới này cùng với kiến thức học ở kiếp trước khả năng sẽ không giống nhau, lúc này cô cũng đang muốn tìm đủ sách giáo khoa để học hỏi thêm về thế giới này hơn.
"Thưa thầy, em làm mất hết sách vở rồi, liệu em có thể dùng sách giáo khoa của trường học không?"
“Được, vậy em nộp bốn đồng năm hào đi, lát nữa thầy sẽ dẫn em đến lớp chúng ta.”
Sau khi nộp học phí bốn đồng năm hào, Lâm Tố Ngọc liền nhận được bộ sách giáo khoa năm lớp năm, Liêu lão sư trực tiếp dẫn cô đến lớp của mình.
“Các trò im lặng, đây là bạn học Lâm Tố Ngọc, sau này bạn ấy sẽ học cùng các em, mọi người vỗ tay hoan nghênh.”
“Lâm Tố Ngọc? Thật sự là cô, sao cô lại đến lớp chúng tôi học?”
Lương Tuệ ngẩng đầu nhìn lại, cực kỳ kinh ngạc. Cô ấy trước kia thường xuyên bị mẹ mang đến Lâm phủ chơi, tự nhiên sẽ biết Lâm Tố Ngọc từ bé sống trong Lâm phủ, chỉ là trước kia Lâm Tố Ngọc nhát gan sợ phiền phức, đi đâu cũng đều cúi đầu...
Hiện tại Lâm Tố Ngọc ở trước mắt cô ta ngẩng cao đầu ưỡn ngực, ánh mắt bình thản tự nhiên hào phóng, người này cùng Tố Ngọc trong ấn tượng của cô ta hoàn toàn giống như là hai người khác nhau.
“Lương tiểu thư, xin chào.”
“Đừng đừng, gọi tôi là Lương Tuệ, hoặc là bạn học Lương là được rồi.”
Muốn cô ta chết sao mà gọi là Lương tiểu thư. Trước kia ở Lâm gia, nhà bọn họ mang tư tưởng cặn bã mới để cho người hầu gọi lão gia, phu nhân, tiểu thư, cô ta là con dân xã hội chủ nghĩa, mỗi lần nghe đều thấy chói tai. Hiện tại ở bên ngoài lâm phủ, cô ta cũng không thể để cho Lâm Tố Ngọc tiếp tục gọi mình như vậy.
“Vậy ra hai người đã quen nhau sao, vậy bạn học Lâm Tố Ngọc cùng ngồi với bạn học Lương Tuệ đi! Bạn học Trần Dịch và bạn học ở phía sau, các em đều dịch ra sau một chút.”
Liêu lão sư chiếu cố Lâm Tố Ngọc, trực tiếp an bài cô ngồi cùng Lương Tuệ. Lương Tuệ cũng tỏ ra nhiệt tình, cô ấy giúp bạn cùng bàn lúc trước đem đồ dùng học tập về bàn sau, lại gọi Lâm Tố Ngọc đến ngồi bên cạnh.
Liêu lão sư đã cực kỳ cố gắng để Lâm Tố Ngọc vào lớp của thầy ấy, lúc này thầy đang tươi cười khả ái nhìn Lâm Tố Ngọc gật đầu, vẻ mặt vô cùng hài lòng.
"Trò Lâm Tố Ngọc, học phí trường chúng ta là hai đồng năm hào một học kỳ, em đã có sách giáo khoa chưa?”
Lâm Tố Ngọc ý thức được kiến thức trong sách giáo khoa ở thế giới này cùng với kiến thức học ở kiếp trước khả năng sẽ không giống nhau, lúc này cô cũng đang muốn tìm đủ sách giáo khoa để học hỏi thêm về thế giới này hơn.
"Thưa thầy, em làm mất hết sách vở rồi, liệu em có thể dùng sách giáo khoa của trường học không?"
“Được, vậy em nộp bốn đồng năm hào đi, lát nữa thầy sẽ dẫn em đến lớp chúng ta.”
Sau khi nộp học phí bốn đồng năm hào, Lâm Tố Ngọc liền nhận được bộ sách giáo khoa năm lớp năm, Liêu lão sư trực tiếp dẫn cô đến lớp của mình.
“Các trò im lặng, đây là bạn học Lâm Tố Ngọc, sau này bạn ấy sẽ học cùng các em, mọi người vỗ tay hoan nghênh.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Lâm Tố Ngọc? Thật sự là cô, sao cô lại đến lớp chúng tôi học?”
Lương Tuệ ngẩng đầu nhìn lại, cực kỳ kinh ngạc. Cô ấy trước kia thường xuyên bị mẹ mang đến Lâm phủ chơi, tự nhiên sẽ biết Lâm Tố Ngọc từ bé sống trong Lâm phủ, chỉ là trước kia Lâm Tố Ngọc nhát gan sợ phiền phức, đi đâu cũng đều cúi đầu...
Hiện tại Lâm Tố Ngọc ở trước mắt cô ta ngẩng cao đầu ưỡn ngực, ánh mắt bình thản tự nhiên hào phóng, người này cùng Tố Ngọc trong ấn tượng của cô ta hoàn toàn giống như là hai người khác nhau.
“Lương tiểu thư, xin chào.”
“Đừng đừng, gọi tôi là Lương Tuệ, hoặc là bạn học Lương là được rồi.”
Muốn cô ta chết sao mà gọi là Lương tiểu thư. Trước kia ở Lâm gia, nhà bọn họ mang tư tưởng cặn bã mới để cho người hầu gọi lão gia, phu nhân, tiểu thư, cô ta là con dân xã hội chủ nghĩa, mỗi lần nghe đều thấy chói tai. Hiện tại ở bên ngoài lâm phủ, cô ta cũng không thể để cho Lâm Tố Ngọc tiếp tục gọi mình như vậy.
“Vậy ra hai người đã quen nhau sao, vậy bạn học Lâm Tố Ngọc cùng ngồi với bạn học Lương Tuệ đi! Bạn học Trần Dịch và bạn học ở phía sau, các em đều dịch ra sau một chút.”
Liêu lão sư chiếu cố Lâm Tố Ngọc, trực tiếp an bài cô ngồi cùng Lương Tuệ. Lương Tuệ cũng tỏ ra nhiệt tình, cô ấy giúp bạn cùng bàn lúc trước đem đồ dùng học tập về bàn sau, lại gọi Lâm Tố Ngọc đến ngồi bên cạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro