Trở Về Ngày Đói Kém Trong Mạt Thế, Mỹ Nhân Mang Không Gian Siêu Thị, Một Đường Thẳng Tiến!

A

2025-01-05 13:58:36

Người lãnh đạo quay sang nhìn An Dương.

“Được ạ.” An Dương gật đầu ngay lập tức, quay sang thảo luận với nhóm trưởng các sinh viên khác về cách phân bổ lương thực trong không gian của Ôn Tình sao cho tối ưu nhất.

Kế hoạch của An Dương được bàn bạc rất nhanh chóng. Dựa vào diện tích đất và lượng thực phẩm lưu trữ trong không gian của Ôn Tình, kế hoạch được xây dựng vô cùng chi tiết.

Đến tháng thứ ba của thời kỳ đói kém, trường học cơ bản đã cạn kiệt lương thực. Sinh viên hầu như không còn chút sức lực nào vì đói.

Để xoa dịu tình hình, kế hoạch đã thay đổi từ một bữa ăn mỗi ngày thành hai bữa, với khẩu phần vẫn là một cái bánh bao mỗi bữa, nhưng giờ đây đã có thể cung cấp thêm rau củ.

Nước uống cũng được giới hạn mỗi người nửa chai nước khoáng mỗi ngày. Ôn Tình cho biết diện tích hồ nước trong không gian của cô ta có thể không chính xác và nguồn nước sẽ cạn nếu không được tiết kiệm. Vì vậy, tất cả đều phải cẩn thận để phòng hờ.

Trong điều kiện hiện tại, thức ăn nếu lấy hết ra một lần sẽ nhanh chóng bị hỏng. Do đó, mọi người quyết định để toàn bộ thực phẩm trong không gian của Ôn Tình và chỉ lấy ra lượng cần dùng mỗi ngày.

“Bạn học Ôn Tình, em thấy kế hoạch này thế nào, có vấn đề gì không?”

Sau khi lãnh đạo trường kiểm tra và chấp nhận kế hoạch do An Dương đề xuất, họ đưa nó cho Ôn Tình xem.

“Cứ làm như mọi người nói đi. Nhưng tôi có một yêu cầu.” Ôn Tình đáp, giọng uể oải. Nhìn vào kế hoạch, cô ta đã thấy đau đầu, vì thực ra thực phẩm trong không gian của cô ta đều có thể tái tạo, cô ta chẳng buồn quan tâm mấy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Trong trường có một số người tôi không hợp, tôi không muốn chia thức ăn của mình cho họ. Không vấn đề gì chứ?”

“Không vấn đề gì. Đồ của cậu thì cậu có quyền quyết định phân phối.” An Dương trả lời ngay, không hề suy nghĩ nhiều.

Trong mắt anh ta, Ôn Tình chỉ đang tỏ chút tính khí tiểu thư, có lẽ chỉ không ưa một vài người.

Nhưng anh ta không ngờ, ngay sau đó, Ôn Tình lấy điện thoại ra, thêm An Dương vào danh sách bạn bè và gửi ngay một danh sách gồm hơn 30 cái tên.

Nhìn danh sách bao gồm cả nam lẫn nữ, thậm chí có cả giáo viên và bạn học, An Dương cảm thấy cạn lời. Nhưng anh ta vẫn gật đầu đồng ý.

Việc anh ta có thể làm là âm thầm tìm cách hỗ trợ những người có tên trong danh sách này sau.

Cuộc họp kéo dài suốt 5 giờ, đến tận 9 giờ tối. Cuối cùng, nhà trường chính thức thông báo trong nhóm chat.

Thông báo ngắn gọn giới thiệu về không gian của Ôn Tình và công bố thay đổi về khẩu phần thực phẩm.

Hai bữa ăn mỗi ngày?

Còn có cả nửa chai nước?

Khi đọc những dòng này, cả nhóm chat bùng nổ cảm xúc. Nhiều người thậm chí rưng rưng nước mắt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Liệu họ… thật sự đã có hy vọng rồi sao?

An Dương nhanh chóng gắn thẻ Ôn Tình trong nhóm chat:

“Sau này tất cả thực phẩm của chúng ta đều đến từ bạn học Ôn Tình. Cảm ơn sự cống hiến vô tư của bạn đã giúp mọi người duy trì sự sống.”

Phải thừa nhận, An Dương rất giỏi nắm bắt tâm lý con người.

Lợi ích đã thực sự đến tay, ai còn quan tâm liệu Ôn Tình có đang tính toán điều gì? Trong nhóm, mọi người đồng loạt gửi lời cảm ơn.

“Không ngờ Ôn Tình lại rộng rãi, vì lợi ích chung như vậy.” Lý Lan Lan cũng không khỏi xúc động, vừa nhìn thông báo về hai bữa ăn mỗi ngày, vừa hòa vào dòng người gửi lời cảm ơn.

Tống Thanh và Đường Mạt không nói gì. Cả hai đều hiểu rõ tính cách thật của Ôn Tình. Tống Thanh từng làm việc chung với cô ta trong phòng thí nghiệm, còn Đường Mạt thì đã biết từ trước.

Rộng rãi vì lợi ích chung? Có lẽ vậy. Nhưng cũng chẳng cao thượng đến thế.

Ôn Tình chỉ đang thỏa mãn sự hư vinh, tận hưởng cảm giác được mọi người tâng bốc. Còn về sự sống chết của người khác? Với cô ta, điều đó chẳng hề quan trọng.

Lý Lan Lan có vẻ đã nghĩ hơi xa, nhưng bất kể là vì mục đích gì, việc lấy đồ của mình ra chia sẻ cũng là điều đáng cảm kích. Không phải ai cũng sẵn sàng tiết lộ bí mật của mình chỉ để đổi lấy chút tiếng tăm tốt đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trở Về Ngày Đói Kém Trong Mạt Thế, Mỹ Nhân Mang Không Gian Siêu Thị, Một Đường Thẳng Tiến!

Số ký tự: 0