Trọng Khải Thần Thoại (Bản Dịch)
Giáo Đường Và S...
2024-11-12 17:21:53
Dân trấn đã chết kéo lấy thân thể cứng đờ lảo đảo tiến lên, bọn họ giống như đã bị hút khô toàn bộ nước trong cơ thể trong nháy mắt, khô quắt cứng đờ, không có một chút hơi thở tươi mới nào.
Bởi vì không có, cho nên khát vọng, Wayne và William đã thành mục tiêu vây công hàng đầu.
Wayne không biết nên hình dung những người này như thế nào, vong linh, hay là cương thi. Nếu như nói rằng nghi thức của Tử Vong hành giả đã thành công, vậy thì không khỏi tà môn quá mức, không những giết chết tất cả dân trấn trong nháy mắt, còn xóa sạch đi toàn bộ sự sống, thậm chí ngay cả hơi thở người sống trong không khí cũng đều bị xóa đi.
Đám cương thi di chuyển cứng ngắc, số lượng hơn trăm, trong đó còn có không ít các vật nuôi trong nhà như gà, chó,...
Wayne cân nhắc xà beng trong tay, so sánh sức chiến đấu hai bên, tuân theo bản tâm đóng cửa khởi động xe.
"Chúng ta đi đâu?" William ngồi lên ghế phụ.
"Đi tìm Veronica, mau rời khỏi cái nơi chết tiệt này."
Vẻ mặt Wayne ngưng trọng, cương thi hành động chậm chạp lại dễ vỡ, cho hắn một cây xà beng là có thể giết đến sáng, không đáng sợ.
Lấy ví dụ, đưa cho một đứa con nít quậy một cây kiếm gỗ, ruộng rau cải đầu trong vòng năm kilomet sẽ không còn đến một mét.
Nhưng cảnh cáo từ cảm ứng siêu tự nhiên sẽ không làm giả, trong trấn nhỏ bao phủ thứ gì đó rất đáng sợ, nó ở khắp mọi nơi, tạo thành uy hiếp nghiêm trọng cho sinh mệnh của hắn.
Wayne không hiểu biết nhiều về siêu phàm ma pháp, tạm thời định nghĩa nó là nguyền rủa.
"Cái trấn này rộng như vậy, anh biết Veronica ở đâu không, hay là anh rút lui trước đi, tôi sẽ đi tìm Veronica và Monica." William đề nghị.
"Biết, tìm theo mùi là được."
Wayne de xe lui về phía sau một đoạn, chuyển số tăng tốc điều khiển xe phóng tới đám cương thi.
Xe con gia dụng có gầm xe thấp, tỷ lệ chất lượng - giá cả không bình thường cũng cho thấy chiếc xe này không chịu được va chạm, lốp xe lăn qua cương thi khô khốc, thân xe lắc lư xóc nảy, chỉ hoàn thành bắn vọt trong cự ly ngắn liền bất động.
Đã đủ!
Xe con lao ra khỏi vòng vây, thành công xông ra một con đường, hoàn thành nhiệm vụ mà Wayne giao phó cho nó.
William lao xuốn xe trước, anh quơ múa xà beng trong tay, dẫn động không khí phát ra tiếng vù vù, cương thi đến gần bị đập thành mảnh nhỏ, không có một bộ nào có thể giữ nguyên vẹn dưới xà beng.
Xuất phát từ kính nể, Wayne giữ một khoảng cách nhất định, hắn vừa vung vẩy xà beng, vừa hô to: "Veronica ở ngay bên trong giáo đường, thời gian chúng ta không nhiều lắm, mau đi qua đó mang người ra."
William khẽ quát một tiếng, một gậy trong tay, đánh đâu thắng đó, cứng rắn đánh ra cắt cỏ vô song.
Bên phía Wayne, cương thi và ma quỷ là hai loại sinh vật khác nhau, hắn không sợ hãi chút nào, đi qua lúc ban đầu có hơi luống cuống tay chân thì ký ức cơ bắp ngủ say đã được đánh thức, thân thể dưới ý thức cơ bắp sử dụng ra một vài kỹ xảo phát lực đơn giản, đảm bảo vừa có thể đánh ra sát thương vừa có thể tiết kiệm thể lực một cách hiệu quả.
Điểm kinh nghiệm up, +1, +1, +1. . .
Khi đi ngang qua quán trọ trong trấn, hắn gặp hai bóng người còng lưng khô cứng ngăn trở đường đi, hình thể như thây khô với diện mạo đáng sợ, không còn thấy được dáng vẻ lúc còn sống.
Wayne nhận ra quần áo trên thân bọn họ, hai vị tiểu tỷ tỷ tràn đầy của cải và rất hào phóng, số tiền mặt trong cổ áo kia còn là do chính tay hắn nhét vào.
Giọng nói và nụ cười vẫn còn đó, Wayne thầm hô đáng tiếc, hắn rưng rưng vung vẩy xà beng, nhặt tiền mặt lên rồi nhanh chân đuổi theo William.
Trong tiểu trấn ánh lửa ngút trời, không khí nóng bỏng gia tăng lượng nước bốc hơi, điều quỷ dị là, bất kể thế lửa có hung mãnh thế nào, vẫn luôn không thể đốt cháy các kiến trúc được làm từ vật liệu gỗ, thậm chí là ngay cả cương thi dễ cháy cũng không bị bén lửa.
Hai người hổn hển thở dốc chạy tới giáo đường ở cuối con đường, đây là kiến trúc duy nhất không bị ngọn lửa bao trùm, so sánh với khung cảnh tựa như địa ngục ở xung quanh thì giáo đường yên tĩnh trông hoàn toàn không ăn khớp.
Một tiếng súng vang lên, Wayne cùng William đồng thời sửng sốt, hai người xông qua hàng rào bãi cỏ, cùng nhau phát lực phá mở cửa lớn giáo đường.
Bên trong từng dãy ghế dài được sắp xếp chỉnh tề, phía trước thánh giá thập tự, ánh nến ảm đạm chập chờn nhảy nhót.
Cha xứ mặc thường phục áo choàng đen, góc viền ngay ngắn, cách ăn mặc không có chút cẩu thả nào, nhưng khuôn mặt khô quắt của ông ta thực sự không thể nào khen tặng, trông không khác gì với đám cương thi hỗn loạn ở bên ngoài.
Cha xứ cũng vì hiến tế mà đã mất đi sinh mệnh.
Veronica cầm súng lục, đang giằng co với cha xứ, cô vừa mới nã một phát súng vào chính giữa ngực cha xứ, để lại một lỗ hổng có thể nhìn thấy rõ bằng mắt thường.
"Ngươi không cần ngăn cản nghi thức, cái trấn nhỏ này đã chết đi nhiều năm, giờ đã đến lúc để chúng dân trong trấn nghỉ ngơi." Hàm trên hàm dưới cha xứ đóng mở, phát ra âm thanh mục nát chôn sâu dưới lòng đất.
Veronica hô một tiếng với William, William lập tức ngầm hiểu, bước nhanh lên phía trước, vung xà beng lên đập về phía Veronica.
Dưới chân Veronica tỏa ra vầng sáng màu trắng, quầng sáng thánh khiết bao phủ cô ở bên trong, quy định phạm vi hoạt động ngăn cản cô không thể rời khỏi đó, cũng không thể phát động ma pháp trong lồng giam.
Lồng giam này là ma pháp do cha xứ phát động, được nội bộ giáo đình xưng là thần thuật, là uy năng mà thần ban cho bọn họ, có thể giam cầm tà ác khiến cho nó giữ yên lặng lắng nghe vinh quang của Chủ.
Nghe có vẻ rất lợi hại, nhưng có thể đánh vỡ từ bên ngoài, cũng không tính là vô địch.
Hơn nữa phiên bản chưa được đổi mới từ rất lâu rồi, bản vá súng ống đều được cập nhập mấy đời, còn thần thuật của giáo đình vẫn là kiểu cũ, không bắt kịp thời đại chút nào.
Dưới sự dốc sức của William, Veronica rất nhanh đã thoát khỏi lồng giam, cô đấm một quyền vào bên cạnh, đánh cho vầng sáng trắng vỡ vụn, thả ra Monica cũng bị giam ở trong một lồng giam khác.
Mèo đen hòa làm một thể với cảnh vật xung quanh, nếu không nói lời nào thì hoàn toàn không thể trông thấy nó.
"Chúng dân trong trấn đã chết đi nhiều năm là có ý gì?" Monica lạnh giọng chất vấn, mặt trăng quỷ dị làm cho nó cảm thấy cực kỳ khó chịu, có hiềm nghi khinh nhờn nữ thần Ánh Trăng, nhất định phải tra hỏi rõ ràng.
"Năm mươi năm trước trấn nhỏ Kafuno gặp phải nguyền rủa, chúng dân trong trấn đã trở thành người chết nhưng vẫn tiếp tục tồn tại, bọn họ không biết rằng mình đã chết, vẫn có hô hấp vẫn có nhịp tim, khi bị thương vẫn sẽ đổ máu, vẫn có thể lớn lên, già đi, thai nghén đời sau, tất cả mọi người đều vẫn như còn sống..."
"Nhưng người chết chung quy vẫn là người chết, thành viên gia tộc Nelson phát hiện sự thật, người biết chuyện trong trấn được mời tham gia hội nghị, lúc đó ta cũng là một trong những người biết chuyện..."
"Gia tộc Nelson là tín đồ của nữ thần Tử Vong, bọn họ yêu cầu lập tức tổ chức nghi thức, để người chết trở về vòng tay ôm ấp của tử vong. Trưởng trấn và các nghị sĩ không đồng ý, không ai bằng lòng từ bỏ sinh mệnh, cũng không có quyền kết thúc sinh mệnh của người khác, huống hồ mọi người cũng không phải là thực sự đã chết, hoàn toàn có thể kết thúc một đời giống như người bình thường."
"Ta ủng hộ trưởng trấn và nghị sĩ..."
"Gia tộc Nelson kiên trì ý kiến của mình, thái độ vô cùng cương quyết, vì vậy còn triệu tập các thành viên gia tộc ở bên ngoài trở về, bọn họ khăng khăng tổ chức nghi thức, ngay đêm đó đã tiến hành đại khai sát giới..."
"Chúng ta thắng, phát thề chôn giấu bí mật đêm đó, chúng ta nhất trí cho là, chỉ cần giấu diếm sự thật, chúng dân trong trấn cũng sẽ không biết mình đã chết, sẽ sinh lão bệnh tử giống như người bình thường, cho đến khi người trẻ tuổi tiếp quản cái trấn nhỏ này."
Cha xứ như là NPC, máy móc giảng giải chuyện năm mươi năm qua, vì trình độ ma pháp bản thân, ông ta vẫn giữ nguyên chấp niệm, hy vọng người thừa kế gia tộc Nelson hoàn thành nghi thức.
Nhưng cũng chỉ thế mà thôi, tư duy của cha xứ đã mục nát từ lâu, hỏi gì đáp nấy, nói ra hết thảy không hề giữ lại chút nào.
"Thời gian chứng minh chúng ta đã sai, vào ngày này hàng năm, ngọn lửa sẽ lại quét sạch toàn bộ trấn nhỏ trở về cái đêm ấy..."
"Người chết lại bò từ dưới mộ phần ra ngoài, người sống sẽ bại lộ diện mạo thực sự của mình, trấn nhỏ không có tương lai, bởi vì một đứa trẻ sơ sinh sẽ mất đi sự sống ngay vào lúc nó vừa được thụ thai, kẻ từ bên ngoài đến cũng sẽ bởi vì tiến vào nơi đây mà nhiễm lên nguyền rủa..."
"Đây không phải là nguyền rủa, hẳn là tử vong bất biến, là một pháp tắc nào đó, tra tấn chúng ta không thể nào an nghỉ."
"Dần dần ta ý thức được sai lầm của mình, năm đó vì để cho bọc mủ sống sót, chúng ta đã cắt bỏ tổ chức khỏe mạnh..."
"Khoan đã!"
Wayne cắt ngang lời giảng giải, vẻ mặt ngưng trọng hỏi: "Kẻ từ bên ngoài đến cũng sẽ bởi vì tiến vào nơi đây mà nhiễm lên nguyền rủa, những lời này có nghĩa là gì?"
Bởi vì không có, cho nên khát vọng, Wayne và William đã thành mục tiêu vây công hàng đầu.
Wayne không biết nên hình dung những người này như thế nào, vong linh, hay là cương thi. Nếu như nói rằng nghi thức của Tử Vong hành giả đã thành công, vậy thì không khỏi tà môn quá mức, không những giết chết tất cả dân trấn trong nháy mắt, còn xóa sạch đi toàn bộ sự sống, thậm chí ngay cả hơi thở người sống trong không khí cũng đều bị xóa đi.
Đám cương thi di chuyển cứng ngắc, số lượng hơn trăm, trong đó còn có không ít các vật nuôi trong nhà như gà, chó,...
Wayne cân nhắc xà beng trong tay, so sánh sức chiến đấu hai bên, tuân theo bản tâm đóng cửa khởi động xe.
"Chúng ta đi đâu?" William ngồi lên ghế phụ.
"Đi tìm Veronica, mau rời khỏi cái nơi chết tiệt này."
Vẻ mặt Wayne ngưng trọng, cương thi hành động chậm chạp lại dễ vỡ, cho hắn một cây xà beng là có thể giết đến sáng, không đáng sợ.
Lấy ví dụ, đưa cho một đứa con nít quậy một cây kiếm gỗ, ruộng rau cải đầu trong vòng năm kilomet sẽ không còn đến một mét.
Nhưng cảnh cáo từ cảm ứng siêu tự nhiên sẽ không làm giả, trong trấn nhỏ bao phủ thứ gì đó rất đáng sợ, nó ở khắp mọi nơi, tạo thành uy hiếp nghiêm trọng cho sinh mệnh của hắn.
Wayne không hiểu biết nhiều về siêu phàm ma pháp, tạm thời định nghĩa nó là nguyền rủa.
"Cái trấn này rộng như vậy, anh biết Veronica ở đâu không, hay là anh rút lui trước đi, tôi sẽ đi tìm Veronica và Monica." William đề nghị.
"Biết, tìm theo mùi là được."
Wayne de xe lui về phía sau một đoạn, chuyển số tăng tốc điều khiển xe phóng tới đám cương thi.
Xe con gia dụng có gầm xe thấp, tỷ lệ chất lượng - giá cả không bình thường cũng cho thấy chiếc xe này không chịu được va chạm, lốp xe lăn qua cương thi khô khốc, thân xe lắc lư xóc nảy, chỉ hoàn thành bắn vọt trong cự ly ngắn liền bất động.
Đã đủ!
Xe con lao ra khỏi vòng vây, thành công xông ra một con đường, hoàn thành nhiệm vụ mà Wayne giao phó cho nó.
William lao xuốn xe trước, anh quơ múa xà beng trong tay, dẫn động không khí phát ra tiếng vù vù, cương thi đến gần bị đập thành mảnh nhỏ, không có một bộ nào có thể giữ nguyên vẹn dưới xà beng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xuất phát từ kính nể, Wayne giữ một khoảng cách nhất định, hắn vừa vung vẩy xà beng, vừa hô to: "Veronica ở ngay bên trong giáo đường, thời gian chúng ta không nhiều lắm, mau đi qua đó mang người ra."
William khẽ quát một tiếng, một gậy trong tay, đánh đâu thắng đó, cứng rắn đánh ra cắt cỏ vô song.
Bên phía Wayne, cương thi và ma quỷ là hai loại sinh vật khác nhau, hắn không sợ hãi chút nào, đi qua lúc ban đầu có hơi luống cuống tay chân thì ký ức cơ bắp ngủ say đã được đánh thức, thân thể dưới ý thức cơ bắp sử dụng ra một vài kỹ xảo phát lực đơn giản, đảm bảo vừa có thể đánh ra sát thương vừa có thể tiết kiệm thể lực một cách hiệu quả.
Điểm kinh nghiệm up, +1, +1, +1. . .
Khi đi ngang qua quán trọ trong trấn, hắn gặp hai bóng người còng lưng khô cứng ngăn trở đường đi, hình thể như thây khô với diện mạo đáng sợ, không còn thấy được dáng vẻ lúc còn sống.
Wayne nhận ra quần áo trên thân bọn họ, hai vị tiểu tỷ tỷ tràn đầy của cải và rất hào phóng, số tiền mặt trong cổ áo kia còn là do chính tay hắn nhét vào.
Giọng nói và nụ cười vẫn còn đó, Wayne thầm hô đáng tiếc, hắn rưng rưng vung vẩy xà beng, nhặt tiền mặt lên rồi nhanh chân đuổi theo William.
Trong tiểu trấn ánh lửa ngút trời, không khí nóng bỏng gia tăng lượng nước bốc hơi, điều quỷ dị là, bất kể thế lửa có hung mãnh thế nào, vẫn luôn không thể đốt cháy các kiến trúc được làm từ vật liệu gỗ, thậm chí là ngay cả cương thi dễ cháy cũng không bị bén lửa.
Hai người hổn hển thở dốc chạy tới giáo đường ở cuối con đường, đây là kiến trúc duy nhất không bị ngọn lửa bao trùm, so sánh với khung cảnh tựa như địa ngục ở xung quanh thì giáo đường yên tĩnh trông hoàn toàn không ăn khớp.
Một tiếng súng vang lên, Wayne cùng William đồng thời sửng sốt, hai người xông qua hàng rào bãi cỏ, cùng nhau phát lực phá mở cửa lớn giáo đường.
Bên trong từng dãy ghế dài được sắp xếp chỉnh tề, phía trước thánh giá thập tự, ánh nến ảm đạm chập chờn nhảy nhót.
Cha xứ mặc thường phục áo choàng đen, góc viền ngay ngắn, cách ăn mặc không có chút cẩu thả nào, nhưng khuôn mặt khô quắt của ông ta thực sự không thể nào khen tặng, trông không khác gì với đám cương thi hỗn loạn ở bên ngoài.
Cha xứ cũng vì hiến tế mà đã mất đi sinh mệnh.
Veronica cầm súng lục, đang giằng co với cha xứ, cô vừa mới nã một phát súng vào chính giữa ngực cha xứ, để lại một lỗ hổng có thể nhìn thấy rõ bằng mắt thường.
"Ngươi không cần ngăn cản nghi thức, cái trấn nhỏ này đã chết đi nhiều năm, giờ đã đến lúc để chúng dân trong trấn nghỉ ngơi." Hàm trên hàm dưới cha xứ đóng mở, phát ra âm thanh mục nát chôn sâu dưới lòng đất.
Veronica hô một tiếng với William, William lập tức ngầm hiểu, bước nhanh lên phía trước, vung xà beng lên đập về phía Veronica.
Dưới chân Veronica tỏa ra vầng sáng màu trắng, quầng sáng thánh khiết bao phủ cô ở bên trong, quy định phạm vi hoạt động ngăn cản cô không thể rời khỏi đó, cũng không thể phát động ma pháp trong lồng giam.
Lồng giam này là ma pháp do cha xứ phát động, được nội bộ giáo đình xưng là thần thuật, là uy năng mà thần ban cho bọn họ, có thể giam cầm tà ác khiến cho nó giữ yên lặng lắng nghe vinh quang của Chủ.
Nghe có vẻ rất lợi hại, nhưng có thể đánh vỡ từ bên ngoài, cũng không tính là vô địch.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hơn nữa phiên bản chưa được đổi mới từ rất lâu rồi, bản vá súng ống đều được cập nhập mấy đời, còn thần thuật của giáo đình vẫn là kiểu cũ, không bắt kịp thời đại chút nào.
Dưới sự dốc sức của William, Veronica rất nhanh đã thoát khỏi lồng giam, cô đấm một quyền vào bên cạnh, đánh cho vầng sáng trắng vỡ vụn, thả ra Monica cũng bị giam ở trong một lồng giam khác.
Mèo đen hòa làm một thể với cảnh vật xung quanh, nếu không nói lời nào thì hoàn toàn không thể trông thấy nó.
"Chúng dân trong trấn đã chết đi nhiều năm là có ý gì?" Monica lạnh giọng chất vấn, mặt trăng quỷ dị làm cho nó cảm thấy cực kỳ khó chịu, có hiềm nghi khinh nhờn nữ thần Ánh Trăng, nhất định phải tra hỏi rõ ràng.
"Năm mươi năm trước trấn nhỏ Kafuno gặp phải nguyền rủa, chúng dân trong trấn đã trở thành người chết nhưng vẫn tiếp tục tồn tại, bọn họ không biết rằng mình đã chết, vẫn có hô hấp vẫn có nhịp tim, khi bị thương vẫn sẽ đổ máu, vẫn có thể lớn lên, già đi, thai nghén đời sau, tất cả mọi người đều vẫn như còn sống..."
"Nhưng người chết chung quy vẫn là người chết, thành viên gia tộc Nelson phát hiện sự thật, người biết chuyện trong trấn được mời tham gia hội nghị, lúc đó ta cũng là một trong những người biết chuyện..."
"Gia tộc Nelson là tín đồ của nữ thần Tử Vong, bọn họ yêu cầu lập tức tổ chức nghi thức, để người chết trở về vòng tay ôm ấp của tử vong. Trưởng trấn và các nghị sĩ không đồng ý, không ai bằng lòng từ bỏ sinh mệnh, cũng không có quyền kết thúc sinh mệnh của người khác, huống hồ mọi người cũng không phải là thực sự đã chết, hoàn toàn có thể kết thúc một đời giống như người bình thường."
"Ta ủng hộ trưởng trấn và nghị sĩ..."
"Gia tộc Nelson kiên trì ý kiến của mình, thái độ vô cùng cương quyết, vì vậy còn triệu tập các thành viên gia tộc ở bên ngoài trở về, bọn họ khăng khăng tổ chức nghi thức, ngay đêm đó đã tiến hành đại khai sát giới..."
"Chúng ta thắng, phát thề chôn giấu bí mật đêm đó, chúng ta nhất trí cho là, chỉ cần giấu diếm sự thật, chúng dân trong trấn cũng sẽ không biết mình đã chết, sẽ sinh lão bệnh tử giống như người bình thường, cho đến khi người trẻ tuổi tiếp quản cái trấn nhỏ này."
Cha xứ như là NPC, máy móc giảng giải chuyện năm mươi năm qua, vì trình độ ma pháp bản thân, ông ta vẫn giữ nguyên chấp niệm, hy vọng người thừa kế gia tộc Nelson hoàn thành nghi thức.
Nhưng cũng chỉ thế mà thôi, tư duy của cha xứ đã mục nát từ lâu, hỏi gì đáp nấy, nói ra hết thảy không hề giữ lại chút nào.
"Thời gian chứng minh chúng ta đã sai, vào ngày này hàng năm, ngọn lửa sẽ lại quét sạch toàn bộ trấn nhỏ trở về cái đêm ấy..."
"Người chết lại bò từ dưới mộ phần ra ngoài, người sống sẽ bại lộ diện mạo thực sự của mình, trấn nhỏ không có tương lai, bởi vì một đứa trẻ sơ sinh sẽ mất đi sự sống ngay vào lúc nó vừa được thụ thai, kẻ từ bên ngoài đến cũng sẽ bởi vì tiến vào nơi đây mà nhiễm lên nguyền rủa..."
"Đây không phải là nguyền rủa, hẳn là tử vong bất biến, là một pháp tắc nào đó, tra tấn chúng ta không thể nào an nghỉ."
"Dần dần ta ý thức được sai lầm của mình, năm đó vì để cho bọc mủ sống sót, chúng ta đã cắt bỏ tổ chức khỏe mạnh..."
"Khoan đã!"
Wayne cắt ngang lời giảng giải, vẻ mặt ngưng trọng hỏi: "Kẻ từ bên ngoài đến cũng sẽ bởi vì tiến vào nơi đây mà nhiễm lên nguyền rủa, những lời này có nghĩa là gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro