Trọng Khải Thần Thoại (Bản Dịch)
Mau Lên Xe, Khô...
2024-11-12 17:21:53
Trấn nhỏ lan tràn ánh lửa, khói đen cuồn cuộn quanh quẩn mà lên, nghi thức hiến tế đang tiến hành, cho dù không có dấn thân trong đó, cũng có thể tưởng tượng ra nơi đó đang tiến hành một trận đồ sát tràn đầy máu tanh.
"Đáng chết, hiến tế đã bắt đầu."
Veronica nghiến chặt răng, hô một tiếng xuống dưới khe trượt: "Tử Vong hành giả ở trong trấn, chúng ta vồ hụt rồi, hai người các anh mau tìm đường bò lên đi, tôi đi qua đó cứu người trước, xe để lại cho các anh."
Nói xong, Veronica hít sâu một hơi, nắm chặt nắm tay đấm mạnh về phía trước.
Theo một tiếng ầm ầm vang lên, đá vụn bắn ra tứ phía, trong bụi mù bao phủ, một chỗ tường ngoài của lâu đài đã bị đánh phá ra một lỗ hổng lớn.
Veronica ôm Monica thả người nhảy lên, từ nơi cao năm mét rơi xuống, lúc rơi xuống làm mặt đất bắn lên một đống nước bùn.
Dưới chân cô như sinh ra gió, dùng tốc độ cực nhanh phóng tới trấn nhỏ Kafuno, qua mấy hơi thở sau, bóng dáng cô đã bị rừng sồi che đậy.
Trên bầu trời, dường như mặt trăng lại hạ xuống một đoạn, trở nên càng to lớn hơn so với trước đó, bề mặt gồ ghề lồi lõm hiện lên một vệt màu đỏ cam nhấp nháy tới lui, tựa như có ánh lửa đang nhảy múa.
————
Phía dưới khe trượt, hai tay Wayne chống lên bắp thịt rắn chắc ngồi dậy, lúc hắn rơi xuống bị đụng đầu lên tường một cái, đầu vẫn còn ong ong.
Hai bên lối đi sáng lên ánh lửa, chỉ dẫn một đường cho tới khúc ngoặt ở cuối lối đi.
Wayne phát hiện mình đang ngồi ở trên người William, William bị ngã chổng vó, từ trên cao nhìn xuống còn có thể nhìn thấy sự thẹn thùng trên mặt William.
Anh đỏ mặt cái ấm trà bong bóng!
*(Ấm trà bong bóng: Bubble Teapot -Bukubukuchagama nhân vật trong Overlord, có hình dạng là một chất nhờn màu hồng, và nó có hình dạng như con ciu.)*
Wayne bị dáng vẻ này của William làm tê cả da đầu, hùng hùng hổ hổ mắng chửi đứng dậy, nhắm mắt suy nghĩ đến dáng người và gương mặt của Veronica một lúc lâu, cuối cùng mới xua tan đi được bóng ma tâm lý mà William mang đến cho hắn.
Không chờ Wayne xoay người leo lên trên, liền nghe được tiếng nói của Veronica, trong đầu hắn còn hơi có chút bối rối hỗn loạn, nên không nghe rõ được đối phương nói cái gì, chỉ biết là sau một tiếng nổ lớn vang lên, khe trượt đã bị lấp kín.
Wayne thử hai lần, khe trượt nghiêng nên rất khó mượn lực, mỗi lần thử đẩy tảng đá ra thì đều sẽ vì tác dụng ngược mà trượt xuống bên dưới.
Hắn tức giận nói với William: "Còn ngẩn ra đó làm gì, hỗ trợ đi!"
William gật đầu liên tục, đứng ở sau lưng Wayne, xoa tay hầm hè chuẩn bị đẩy mông, thấy Wayne vẻ mặt âm trầm thì thật thà chất phác gãi gãi đầu: "Nếu anh cảm thấy ngại, tôi có thể lên phía trước, đổi thành anh đẩy tôi."
Làm ơn hãy có chút thường thức, anh một đại kim mao hơn một trăm ký, tôi đẩy động được à?
Không đúng, anh cái 1 quỷ kế đa đoan này, đừng hòng lấy mông sờ tay tôi!
*(Đại kim mao: ý chỉ William vóc người to cao tóc vàng, nhưng cũng có nghĩa là chó Golden lông vàng.
Trong mối quan hệ đồng tính thì 1 và 0 chỉ công và thụ (kiểu vai chồng và vợ).)*
Wayne từ bỏ ý định quay trở về bằng đường cũ, cau mày hỏi: "William, vừa rồi Veronica nói gì vậy, tôi không nghe rõ, anh nghe được không?"
"Cô ấy nói hiến tế đã bắt đầu, Tử Vong hành giả ở trong trấn, cô ấy đi trước, bảo chúng ta mau chóng qua đó."
William hít một hơi thật sâu: "Wayne, anh phải chuẩn bị tốt tâm lý, cứu người quan trọng, chuyến này chúng ta sợ là sẽ không thể giải trừ nguyền rủa được đâu."
Wayne gật đầu, chuyện có nặng nhẹ, cần phải như vậy, tiếp đó hắn mở miệng oán hận: "Tôi biết cô ấy sốt ruột đi cứu người, nhưng thuận tay cứu hai chúng ta cũng đâu trì hoãn mất bao nhiêu thời gian chứ, lần này thì hay rồi, chỉ có thể bất chấp tất cả đi về phía trước."
"Không sao, dò xét hang ổ của Tử Vong hành giả, tránh cho gã còn có kế hoạch khác." William cũng không lo lắng cho Veronica, dòng máu rồng có thể phát ra tấn công vật lý cực kỳ mạnh mẽ, chỉ cần Veronica muốn thì đối mặt là có thể đánh Tử Vong hành giả thành bức ảnh.
Ngược lại, muốn bắt sống thì tương đối phiền phức.
"Nói thì nói như thế, không sai, nhưng tôi...."
Wayne muốn nói lại thôi, nếu đây là phim kinh dị thì chia ra hành động là điều tối kỵ.
"Có tôi bảo vệ, anh không có việc gì đâu." William vỗ ngực, bóp méo tạo hình hình thể.
Sắc mặt Wayne lại càng đen, đêm hôm khuya khoắt, lâu đài không có một người nào khác, hắn có la rách cả cổ cũng vô dụng.
Hắn nhặt đá vụn rơi trên đất lên, ném về phía trước dò đường, sau khi thăm dò mấy lần, xác định không có phát động cơ quan, dụ dỗ William đi ở phía trước.
"Veronica nói, Tử Vong hành giả ở trong trấn, chúng ta rất an toàn...."
William nói nhỏ, bước từng bước dò xét ở phía trước.
Wayne quá cẩn thận làm cho anh cũng hơi luống cuống theo.
" Cẩn thận một chút không bao giờ thừa."
Wayne căn dặn một tiếng, cảm ứng siêu tự nhiên không có nhắc nhở dị thường, cho thấy bên trong lâu đài vô cùng an toàn, ít nhất là hiện tại vô cùng an toàn.
Hai người đi dọc theo con đường dưới ánh đuốc, sau mấy lần rẽ ngoặt, Wayne ngửi được mùi rượu, hắn vẫy tay với William, hai người tiến vào nhà kho bên dưới lâu đài, tìm kiếm vũ khí thuận tay.
Có lẽ là bên trong lâu đài chỉ có một cái nhà kho này, rượu cùng một ít vật dụng sinh hoạt được chất đống đặt chung một chỗ, Wayne không tìm được xà beng, William tìm được một cái đèn pin.
Chẳng có tác dụng gì mấy, trên người bọn họ đã có đèn pin.
Tin tức tốt là, Wayne loại bỏ những mùi trong không khí, xác nhận trong tòa lâu đài này, ngoại trừ bọn họ thì chỉ có một người sống, người thăm mộ là Mike, hằng năm gã đều trở về trấn nhỏ Kafuno.
"Tại sao hàng năm cái gã kia đều quay trở lại đây một chuyến nhỉ, chỉ là vì thăm mộ à?"
Wayne nói một mình, dựa theo mùi hương trong không khí chỉ đường, rất nhanh hắn đã tìm được lối ra.
Cơ quan khởi động cửa đá, hai người đi tới sân thượng trên lâu đài, bốn phía quang đãng rộng rãi, đối diện với cổng chính lâu đài, hiển nhiên là lúc kiến tạo đã suy xét đến công dụng quân sự.
Màn đêm không sao, mặt trăng khổng lồ quan sát đại địa, làm cho mỗi một người ngước nhìn lên đều cảm thấy bị đè nén.
Khoảng giữa sân thượng đã được dọn dẹp sạch sẽ rong rêu cỏ dại, mực nước màu đen vẽ ra ký hiệu hình tam giác ngược, một đám khói đen quấn quanh, vặn vẹo giữa không trung hóa thành vô số những cánh tay màu đen đang đung đưa không theo một trật tự nào.
Những cánh tay kia lớn nhỏ không đều, có thanh niên có trẻ nhỏ, có nam có nữ, toàn bộ những bàn tay lớn nhỏ đó đều vươn thẳng lên bầu trời, giống như là muốn kéo mặt trăng xuống vậy.
Hình ảnh kinh khủng này khiến trong lòng Wayne dâng lên một luồng lệ khí, dục vọng muốn phá hoại hết thảy dần dần bị phóng đại từng chút một, chậm rãi hao mòn đi lý trí tỉnh táo, tốc độ rất chậm, nhưng làm cho hắn rất khó chịu.
William cũng có cảm nhận tương tự, anh nheo hai mắt lại, trong mắt lập tức bắn ra một luồng ánh sáng chói mắt, dưới sự dẫn động của ma lực, ánh mặt trời đã trải ra toàn bộ sân thượng.
Cả người William đắm chìm trong ánh sáng mặt trời rực rỡ, thân thể cường tráng cùng nét mặt nghiêm nghị khiến anh trông như bất khả chiến bại.
Nhưng Wayne đã nhận ra không ổn, trong khoảnh khắc William phá tan nghi thức Tử vong, cảm ứng siêu tự nhiên đã lâu không có dị động đột nhiên lại phát ra cảnh cáo dữ dội.
Một cái cánh tay màu đen rời ra khỏi đám sương mù đen dày đặc, hóa thành một con quái vật có toàn thân đen kịt.
Hình người.
Bên ngoài thân thể giống như có vô số rắn độc màu đen đang di chuyển quấn quanh, chỗ nào cũng đều đang uốn éo vặn vẹo, ở vị trí miệng và con mắt, khoang trống màu xám xoắn ốc lún xuống tựa như là động không đáy.
Quái vật này cao hơn William một cái đầu, nó không có cổ, tứ chi trên thân thể giây trước còn thô to tráng kiện như tráng hán, giây sau đã mảnh nhỏ như cành cây, vẫn chưa thể ổn định được hình thể.
Giờ phút này William đã biến thành một người ánh sáng, quanh thân bốc lên hơi nước màu trắng, sóng nhiệt cuồn cuộn áp bách quái vật màu đen kêu rên không ngừng.
Không có dây dưa đại chiến ba trăm hiệp, William một quyền nện quái vật thành mảnh vụn, sau đó hai tay giơ lên một vầng sáng, trực tiếp đẩy về phía đám xúc tu vặn vẹo.
Xúc tu màu đen đồng loạt phủ xuống, bao bọc toàn bộ William vào bên trong.
Tựa như mỡ bò gặp phải dao nóng, tiếng gào thét chói tai phát ra liên tiếp, khiến màng nhĩ người ta đau đớn như bị đâm, Wayne ở cự ly gần lập tức tầm mắt mơ hồ, đầu váng mắt hoa, suýt chút nữa đã không thể đứng vững.
Đến khi hắn lấy lại tinh thần thì tai vẫn còn ù ù, trong bụng cuộn trào không yên, cúi đầu nôn, nhưng không thể nôn được cái gì ra cả.
Ánh sáng chiến thắng tăm tối, William thành công cắt đứt nghi thức, vầng sáng trên người anh cũng cấp tốc suy giảm, anh ném ra cái lọ bên trong túi đeo bên hông, dùng chút ma lực cuối cùng còn sót lại kích phát đạo cụ, cây xanh điên cuồng sinh trưởng bao phủ lấy ký hiệu hình tam giác ngược, hoàn toàn ngăn chặn khả năng nghi thức khởi động lại.
Đạo cụ ma pháp này do Veronica chế tác, tuy rằng William không thể sử dụng lực lượng của nữ thần Tự Nhiên, nhưng bởi vì ba vị nữ thần có quan hệ đồng minh, cho nên ma lực của anh có thể kích phát đạo cụ ma pháp do giáo đồ Tự Nhiên chế tạo.
Dây leo sinh trưởng nhanh như thổi cắm rễ xuống nền gạch, tạo ra một cái ụ cao ngất, ma lực William hao hết, tinh thần và thể lực cũng bị hao tổn không ít, chân đứng không vững trực tiếp ngã xuống.
Rầm!
"Wayne, thật vô tình, tôi cho rằng anh sẽ đỡ tôi đấy." William tủi thân trách móc.
"Nghĩ gì vậy, sao anh không tự nhìn lại bản thân nặng bao nhiêu cân lượng đi!" Wayne bày tỏ bất lực, hắn đúng là có ý định đó, nhưng hắn sợ bị đập chết.
Wayne tiến lên đỡ William dậy, hai người thông qua thềm đá lâu đài đi đến vườn hoa, nhìn thấy một cái bóng lơ lửng bay giữa khoảng không trên các bia mộ.
Wayne biết rõ đối phương không thể tổn thương được mình, nhưng lúc đi ngang qua vẫn có hơi sợ hãi.
Nếu nó thình lình lao đến hù mình thì phải làm sao đây?
William đã giải đáp thắc mắc này cho Wayne, khi đi ngang qua anh ta đã đột ngột hét to một tiếng về phía bóng ma, lập tức dọa cho bóng ma kia sợ hãi tới mức lùi về dưới mặt đất.
Thừa dịp ma chưa sẵn sàng, hù cho ma giật mình!
Wayne bày tỏ mình đã học được, lần sau hắn cũng thử một chút, William vênh váo tự đắc nói: "Nhìn thấy nhiều thành quen, trước đó là sợ kinh động đến Tử Vong hành giả, bằng không tôi đường đường là tín đồ của nữ thần Mặt Trời, làm sao lại bị mấy cái hồn ma u linh dọa sợ chứ."
Không cần giải thích, sợ ma quỷ không mất mặt.
William nói có lý, nhưng Wayne đã nhìn thấy dáng vẻ chân thật nhất của bọn họ, việc ma pháp sư có thể dễ dàng tiêu diệt ma quỷ với việc ma pháp sư sợ ma quỷ hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, cả hai không hề xung đột.
Hai người một bước một dấu chân rời khỏi trang viên, đạp lên bùn lầy tìm tới chiếc xe con màu xanh lam, Wayne khởi động xe, mở ra đèn lớn rồi lái thẳng đến trấn nhỏ Kafuno.
Ánh lửa vẫn còn đang lan tràn, lão giặc trời không nể mặt, lại ngừng mưa to.
Lần này không cần lo lắng bứt dây động rừng, Wayne dùng tốc độ nhanh nhất bẻ cua, lốp xe trượt đi bay ra một đoạn khiến cho William sợ tới mức thét to.
Rất nhanh, chiếc xe con màu xanh lam đã dừng lại trước trấn nhỏ, trái tim Wayne đập loạn không ngừng, cảm ứng siêu tự nhiên phát ra cảnh báo dữ dội nhất từ trước tới giờ.
Nguy hiểm!
Khắp nơi đều là nguy hiểm trí mạng!
"Khoan đã, tình hình không đúng... "
Wayne gọi lại William đang chăm chú xông về phía trước, hắn hít sâu một hơi ngửi mùi trong không khí, tê cả da đầu nói: "Chúng ta tới muộn rồi, nơi này không có mùi người sống, toàn bộ đều là mùi hôi thối mục nát..."
Mục nát giống như đã chết từ rất lâu rồi, đến hiện tại vừa mới bị moi ra.
"Tại sao ta không ngửi thấy được?" William không rõ ràng cho lắm.
Đúng lúc này, một bóng người cấp tốc chạy như bay hướng về phía hai người, là Veronica, phía sau là trấn nhỏ nổi lên lửa lớn rừng rực cùng những bóng hình cổ quái với tứ chi vặn vẹo, hành động cứng ngắc.
Trên mặt Veronica dính đầy tro bụi, cô kêu Wayne và William mau lên xe, còn mình thì ngồi lên ghế lái, khởi động xe chuẩn bị chạy đi.
"Khoan đã, Monica đâu?" William vội vàng hỏi.
"Đừng phí lời nữa, mau lên xe, không có thời gian giải thích."
Veronica nôn nóng thúc giục, nhưng nét mặt William lại trở nên lạnh lùng, anh bạo lực kéo mạnh cửa xe ghế lái ra, nắm tay phóng ra một vòng ánh sáng nhàn nhạt, hung hăng đấm về phía mặt Veronica.
Chỉ nghe răng rắc một tiếng, cổ Veronica gãy rời, nửa gương mặt bị đánh nát, dưới túi da tươi sống là bắp thịt màu đen xám khô quắt cùng với xương cốt ố vàng dễ vỡ.
"Veronica sẽ không bao giờ bỏ lại Monica, đừng mơ lừa tao."
William kéo kẻ giả mạo xuống xe, Wayne lấy xà beng từ cốp sau ra, mỗi người một cái, bing bing bụp bụp đập một hồi, thành công phá vỡ hàng giả dễ vỡ thành linh kiện.
Cách đó không xa, một đám lớn hàng dễ vỡ chậm rãi tới gần, vầng trăng tròn trên trời cao dường như lại hạ xuống một chút....
"Đáng chết, hiến tế đã bắt đầu."
Veronica nghiến chặt răng, hô một tiếng xuống dưới khe trượt: "Tử Vong hành giả ở trong trấn, chúng ta vồ hụt rồi, hai người các anh mau tìm đường bò lên đi, tôi đi qua đó cứu người trước, xe để lại cho các anh."
Nói xong, Veronica hít sâu một hơi, nắm chặt nắm tay đấm mạnh về phía trước.
Theo một tiếng ầm ầm vang lên, đá vụn bắn ra tứ phía, trong bụi mù bao phủ, một chỗ tường ngoài của lâu đài đã bị đánh phá ra một lỗ hổng lớn.
Veronica ôm Monica thả người nhảy lên, từ nơi cao năm mét rơi xuống, lúc rơi xuống làm mặt đất bắn lên một đống nước bùn.
Dưới chân cô như sinh ra gió, dùng tốc độ cực nhanh phóng tới trấn nhỏ Kafuno, qua mấy hơi thở sau, bóng dáng cô đã bị rừng sồi che đậy.
Trên bầu trời, dường như mặt trăng lại hạ xuống một đoạn, trở nên càng to lớn hơn so với trước đó, bề mặt gồ ghề lồi lõm hiện lên một vệt màu đỏ cam nhấp nháy tới lui, tựa như có ánh lửa đang nhảy múa.
————
Phía dưới khe trượt, hai tay Wayne chống lên bắp thịt rắn chắc ngồi dậy, lúc hắn rơi xuống bị đụng đầu lên tường một cái, đầu vẫn còn ong ong.
Hai bên lối đi sáng lên ánh lửa, chỉ dẫn một đường cho tới khúc ngoặt ở cuối lối đi.
Wayne phát hiện mình đang ngồi ở trên người William, William bị ngã chổng vó, từ trên cao nhìn xuống còn có thể nhìn thấy sự thẹn thùng trên mặt William.
Anh đỏ mặt cái ấm trà bong bóng!
*(Ấm trà bong bóng: Bubble Teapot -Bukubukuchagama nhân vật trong Overlord, có hình dạng là một chất nhờn màu hồng, và nó có hình dạng như con ciu.)*
Wayne bị dáng vẻ này của William làm tê cả da đầu, hùng hùng hổ hổ mắng chửi đứng dậy, nhắm mắt suy nghĩ đến dáng người và gương mặt của Veronica một lúc lâu, cuối cùng mới xua tan đi được bóng ma tâm lý mà William mang đến cho hắn.
Không chờ Wayne xoay người leo lên trên, liền nghe được tiếng nói của Veronica, trong đầu hắn còn hơi có chút bối rối hỗn loạn, nên không nghe rõ được đối phương nói cái gì, chỉ biết là sau một tiếng nổ lớn vang lên, khe trượt đã bị lấp kín.
Wayne thử hai lần, khe trượt nghiêng nên rất khó mượn lực, mỗi lần thử đẩy tảng đá ra thì đều sẽ vì tác dụng ngược mà trượt xuống bên dưới.
Hắn tức giận nói với William: "Còn ngẩn ra đó làm gì, hỗ trợ đi!"
William gật đầu liên tục, đứng ở sau lưng Wayne, xoa tay hầm hè chuẩn bị đẩy mông, thấy Wayne vẻ mặt âm trầm thì thật thà chất phác gãi gãi đầu: "Nếu anh cảm thấy ngại, tôi có thể lên phía trước, đổi thành anh đẩy tôi."
Làm ơn hãy có chút thường thức, anh một đại kim mao hơn một trăm ký, tôi đẩy động được à?
Không đúng, anh cái 1 quỷ kế đa đoan này, đừng hòng lấy mông sờ tay tôi!
*(Đại kim mao: ý chỉ William vóc người to cao tóc vàng, nhưng cũng có nghĩa là chó Golden lông vàng.
Trong mối quan hệ đồng tính thì 1 và 0 chỉ công và thụ (kiểu vai chồng và vợ).)*
Wayne từ bỏ ý định quay trở về bằng đường cũ, cau mày hỏi: "William, vừa rồi Veronica nói gì vậy, tôi không nghe rõ, anh nghe được không?"
"Cô ấy nói hiến tế đã bắt đầu, Tử Vong hành giả ở trong trấn, cô ấy đi trước, bảo chúng ta mau chóng qua đó."
William hít một hơi thật sâu: "Wayne, anh phải chuẩn bị tốt tâm lý, cứu người quan trọng, chuyến này chúng ta sợ là sẽ không thể giải trừ nguyền rủa được đâu."
Wayne gật đầu, chuyện có nặng nhẹ, cần phải như vậy, tiếp đó hắn mở miệng oán hận: "Tôi biết cô ấy sốt ruột đi cứu người, nhưng thuận tay cứu hai chúng ta cũng đâu trì hoãn mất bao nhiêu thời gian chứ, lần này thì hay rồi, chỉ có thể bất chấp tất cả đi về phía trước."
"Không sao, dò xét hang ổ của Tử Vong hành giả, tránh cho gã còn có kế hoạch khác." William cũng không lo lắng cho Veronica, dòng máu rồng có thể phát ra tấn công vật lý cực kỳ mạnh mẽ, chỉ cần Veronica muốn thì đối mặt là có thể đánh Tử Vong hành giả thành bức ảnh.
Ngược lại, muốn bắt sống thì tương đối phiền phức.
"Nói thì nói như thế, không sai, nhưng tôi...."
Wayne muốn nói lại thôi, nếu đây là phim kinh dị thì chia ra hành động là điều tối kỵ.
"Có tôi bảo vệ, anh không có việc gì đâu." William vỗ ngực, bóp méo tạo hình hình thể.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sắc mặt Wayne lại càng đen, đêm hôm khuya khoắt, lâu đài không có một người nào khác, hắn có la rách cả cổ cũng vô dụng.
Hắn nhặt đá vụn rơi trên đất lên, ném về phía trước dò đường, sau khi thăm dò mấy lần, xác định không có phát động cơ quan, dụ dỗ William đi ở phía trước.
"Veronica nói, Tử Vong hành giả ở trong trấn, chúng ta rất an toàn...."
William nói nhỏ, bước từng bước dò xét ở phía trước.
Wayne quá cẩn thận làm cho anh cũng hơi luống cuống theo.
" Cẩn thận một chút không bao giờ thừa."
Wayne căn dặn một tiếng, cảm ứng siêu tự nhiên không có nhắc nhở dị thường, cho thấy bên trong lâu đài vô cùng an toàn, ít nhất là hiện tại vô cùng an toàn.
Hai người đi dọc theo con đường dưới ánh đuốc, sau mấy lần rẽ ngoặt, Wayne ngửi được mùi rượu, hắn vẫy tay với William, hai người tiến vào nhà kho bên dưới lâu đài, tìm kiếm vũ khí thuận tay.
Có lẽ là bên trong lâu đài chỉ có một cái nhà kho này, rượu cùng một ít vật dụng sinh hoạt được chất đống đặt chung một chỗ, Wayne không tìm được xà beng, William tìm được một cái đèn pin.
Chẳng có tác dụng gì mấy, trên người bọn họ đã có đèn pin.
Tin tức tốt là, Wayne loại bỏ những mùi trong không khí, xác nhận trong tòa lâu đài này, ngoại trừ bọn họ thì chỉ có một người sống, người thăm mộ là Mike, hằng năm gã đều trở về trấn nhỏ Kafuno.
"Tại sao hàng năm cái gã kia đều quay trở lại đây một chuyến nhỉ, chỉ là vì thăm mộ à?"
Wayne nói một mình, dựa theo mùi hương trong không khí chỉ đường, rất nhanh hắn đã tìm được lối ra.
Cơ quan khởi động cửa đá, hai người đi tới sân thượng trên lâu đài, bốn phía quang đãng rộng rãi, đối diện với cổng chính lâu đài, hiển nhiên là lúc kiến tạo đã suy xét đến công dụng quân sự.
Màn đêm không sao, mặt trăng khổng lồ quan sát đại địa, làm cho mỗi một người ngước nhìn lên đều cảm thấy bị đè nén.
Khoảng giữa sân thượng đã được dọn dẹp sạch sẽ rong rêu cỏ dại, mực nước màu đen vẽ ra ký hiệu hình tam giác ngược, một đám khói đen quấn quanh, vặn vẹo giữa không trung hóa thành vô số những cánh tay màu đen đang đung đưa không theo một trật tự nào.
Những cánh tay kia lớn nhỏ không đều, có thanh niên có trẻ nhỏ, có nam có nữ, toàn bộ những bàn tay lớn nhỏ đó đều vươn thẳng lên bầu trời, giống như là muốn kéo mặt trăng xuống vậy.
Hình ảnh kinh khủng này khiến trong lòng Wayne dâng lên một luồng lệ khí, dục vọng muốn phá hoại hết thảy dần dần bị phóng đại từng chút một, chậm rãi hao mòn đi lý trí tỉnh táo, tốc độ rất chậm, nhưng làm cho hắn rất khó chịu.
William cũng có cảm nhận tương tự, anh nheo hai mắt lại, trong mắt lập tức bắn ra một luồng ánh sáng chói mắt, dưới sự dẫn động của ma lực, ánh mặt trời đã trải ra toàn bộ sân thượng.
Cả người William đắm chìm trong ánh sáng mặt trời rực rỡ, thân thể cường tráng cùng nét mặt nghiêm nghị khiến anh trông như bất khả chiến bại.
Nhưng Wayne đã nhận ra không ổn, trong khoảnh khắc William phá tan nghi thức Tử vong, cảm ứng siêu tự nhiên đã lâu không có dị động đột nhiên lại phát ra cảnh cáo dữ dội.
Một cái cánh tay màu đen rời ra khỏi đám sương mù đen dày đặc, hóa thành một con quái vật có toàn thân đen kịt.
Hình người.
Bên ngoài thân thể giống như có vô số rắn độc màu đen đang di chuyển quấn quanh, chỗ nào cũng đều đang uốn éo vặn vẹo, ở vị trí miệng và con mắt, khoang trống màu xám xoắn ốc lún xuống tựa như là động không đáy.
Quái vật này cao hơn William một cái đầu, nó không có cổ, tứ chi trên thân thể giây trước còn thô to tráng kiện như tráng hán, giây sau đã mảnh nhỏ như cành cây, vẫn chưa thể ổn định được hình thể.
Giờ phút này William đã biến thành một người ánh sáng, quanh thân bốc lên hơi nước màu trắng, sóng nhiệt cuồn cuộn áp bách quái vật màu đen kêu rên không ngừng.
Không có dây dưa đại chiến ba trăm hiệp, William một quyền nện quái vật thành mảnh vụn, sau đó hai tay giơ lên một vầng sáng, trực tiếp đẩy về phía đám xúc tu vặn vẹo.
Xúc tu màu đen đồng loạt phủ xuống, bao bọc toàn bộ William vào bên trong.
Tựa như mỡ bò gặp phải dao nóng, tiếng gào thét chói tai phát ra liên tiếp, khiến màng nhĩ người ta đau đớn như bị đâm, Wayne ở cự ly gần lập tức tầm mắt mơ hồ, đầu váng mắt hoa, suýt chút nữa đã không thể đứng vững.
Đến khi hắn lấy lại tinh thần thì tai vẫn còn ù ù, trong bụng cuộn trào không yên, cúi đầu nôn, nhưng không thể nôn được cái gì ra cả.
Ánh sáng chiến thắng tăm tối, William thành công cắt đứt nghi thức, vầng sáng trên người anh cũng cấp tốc suy giảm, anh ném ra cái lọ bên trong túi đeo bên hông, dùng chút ma lực cuối cùng còn sót lại kích phát đạo cụ, cây xanh điên cuồng sinh trưởng bao phủ lấy ký hiệu hình tam giác ngược, hoàn toàn ngăn chặn khả năng nghi thức khởi động lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đạo cụ ma pháp này do Veronica chế tác, tuy rằng William không thể sử dụng lực lượng của nữ thần Tự Nhiên, nhưng bởi vì ba vị nữ thần có quan hệ đồng minh, cho nên ma lực của anh có thể kích phát đạo cụ ma pháp do giáo đồ Tự Nhiên chế tạo.
Dây leo sinh trưởng nhanh như thổi cắm rễ xuống nền gạch, tạo ra một cái ụ cao ngất, ma lực William hao hết, tinh thần và thể lực cũng bị hao tổn không ít, chân đứng không vững trực tiếp ngã xuống.
Rầm!
"Wayne, thật vô tình, tôi cho rằng anh sẽ đỡ tôi đấy." William tủi thân trách móc.
"Nghĩ gì vậy, sao anh không tự nhìn lại bản thân nặng bao nhiêu cân lượng đi!" Wayne bày tỏ bất lực, hắn đúng là có ý định đó, nhưng hắn sợ bị đập chết.
Wayne tiến lên đỡ William dậy, hai người thông qua thềm đá lâu đài đi đến vườn hoa, nhìn thấy một cái bóng lơ lửng bay giữa khoảng không trên các bia mộ.
Wayne biết rõ đối phương không thể tổn thương được mình, nhưng lúc đi ngang qua vẫn có hơi sợ hãi.
Nếu nó thình lình lao đến hù mình thì phải làm sao đây?
William đã giải đáp thắc mắc này cho Wayne, khi đi ngang qua anh ta đã đột ngột hét to một tiếng về phía bóng ma, lập tức dọa cho bóng ma kia sợ hãi tới mức lùi về dưới mặt đất.
Thừa dịp ma chưa sẵn sàng, hù cho ma giật mình!
Wayne bày tỏ mình đã học được, lần sau hắn cũng thử một chút, William vênh váo tự đắc nói: "Nhìn thấy nhiều thành quen, trước đó là sợ kinh động đến Tử Vong hành giả, bằng không tôi đường đường là tín đồ của nữ thần Mặt Trời, làm sao lại bị mấy cái hồn ma u linh dọa sợ chứ."
Không cần giải thích, sợ ma quỷ không mất mặt.
William nói có lý, nhưng Wayne đã nhìn thấy dáng vẻ chân thật nhất của bọn họ, việc ma pháp sư có thể dễ dàng tiêu diệt ma quỷ với việc ma pháp sư sợ ma quỷ hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, cả hai không hề xung đột.
Hai người một bước một dấu chân rời khỏi trang viên, đạp lên bùn lầy tìm tới chiếc xe con màu xanh lam, Wayne khởi động xe, mở ra đèn lớn rồi lái thẳng đến trấn nhỏ Kafuno.
Ánh lửa vẫn còn đang lan tràn, lão giặc trời không nể mặt, lại ngừng mưa to.
Lần này không cần lo lắng bứt dây động rừng, Wayne dùng tốc độ nhanh nhất bẻ cua, lốp xe trượt đi bay ra một đoạn khiến cho William sợ tới mức thét to.
Rất nhanh, chiếc xe con màu xanh lam đã dừng lại trước trấn nhỏ, trái tim Wayne đập loạn không ngừng, cảm ứng siêu tự nhiên phát ra cảnh báo dữ dội nhất từ trước tới giờ.
Nguy hiểm!
Khắp nơi đều là nguy hiểm trí mạng!
"Khoan đã, tình hình không đúng... "
Wayne gọi lại William đang chăm chú xông về phía trước, hắn hít sâu một hơi ngửi mùi trong không khí, tê cả da đầu nói: "Chúng ta tới muộn rồi, nơi này không có mùi người sống, toàn bộ đều là mùi hôi thối mục nát..."
Mục nát giống như đã chết từ rất lâu rồi, đến hiện tại vừa mới bị moi ra.
"Tại sao ta không ngửi thấy được?" William không rõ ràng cho lắm.
Đúng lúc này, một bóng người cấp tốc chạy như bay hướng về phía hai người, là Veronica, phía sau là trấn nhỏ nổi lên lửa lớn rừng rực cùng những bóng hình cổ quái với tứ chi vặn vẹo, hành động cứng ngắc.
Trên mặt Veronica dính đầy tro bụi, cô kêu Wayne và William mau lên xe, còn mình thì ngồi lên ghế lái, khởi động xe chuẩn bị chạy đi.
"Khoan đã, Monica đâu?" William vội vàng hỏi.
"Đừng phí lời nữa, mau lên xe, không có thời gian giải thích."
Veronica nôn nóng thúc giục, nhưng nét mặt William lại trở nên lạnh lùng, anh bạo lực kéo mạnh cửa xe ghế lái ra, nắm tay phóng ra một vòng ánh sáng nhàn nhạt, hung hăng đấm về phía mặt Veronica.
Chỉ nghe răng rắc một tiếng, cổ Veronica gãy rời, nửa gương mặt bị đánh nát, dưới túi da tươi sống là bắp thịt màu đen xám khô quắt cùng với xương cốt ố vàng dễ vỡ.
"Veronica sẽ không bao giờ bỏ lại Monica, đừng mơ lừa tao."
William kéo kẻ giả mạo xuống xe, Wayne lấy xà beng từ cốp sau ra, mỗi người một cái, bing bing bụp bụp đập một hồi, thành công phá vỡ hàng giả dễ vỡ thành linh kiện.
Cách đó không xa, một đám lớn hàng dễ vỡ chậm rãi tới gần, vầng trăng tròn trên trời cao dường như lại hạ xuống một chút....
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro