Trọng Sinh 70: Tháo Hán Mạnh Mẽ Ôm Trọn Tiểu Kiều Thê

Chương 24

2024-12-02 15:16:21

Cô nhóc này đúng là miệng lưỡi sắc bén, tự tin chẳng thiếu.

Nghe cô nói như thể thi đại học chẳng khác gì trò chơi trẻ con.

Mẹ Hách ho nhẹ, lên tiếng nhắc nhở: “Thi đại học không phải chuyện dễ dàng đâu. Dạy tiểu học không nhất thiết phải có bằng đại học, chỉ cần tốt nghiệp cấp ba là được rồi.”

Ở thời điểm này, đại học vẫn là ước mơ xa vời với nhiều người. Vì thi cử còn chưa hoàn toàn được khôi phục, muốn vào đại học thường phải có thư giới thiệu từ cơ quan hoặc qua suất đặc cách. Vậy mà ngay cả khi có cơ hội, để đỗ được cũng là điều không dễ dàng.

Trường Khanh rất thông minh, nhưng anh đi bộ đội từ sớm. Phương Phương thì học hành chẳng ra sao, nên hy vọng lớn nhất của gia đình đặt vào anh cả, người đang là giảng viên đại học. Thành tích đó làm rạng rỡ gia đình không ít, nhưng mọi người đều biết anh cả đã nỗ lực đến nhường nào.

Thanh Thanh chỉ là cô gái từ quê lên, có lẽ học hành chỉ đến bậc tiểu học. Chuyện cô mơ tưởng thi đại học nghe chẳng khác gì "chưa biết đi đã muốn chạy”. May mà câu chuyện chỉ diễn ra trong nhà, nếu để người ngoài biết được, chắc chắn họ sẽ bị cười nhạo.

“Không có bằng cấp ba thì vẫn thi đại học được sao?”

Thanh Thanh ngơ ngác hỏi tiếp.

Trường Khanh lúc này mới lên tiếng: “Không cần bằng cấp ba, nhưng cô thực sự muốn thi đại học à?”

Thanh Thanh gật đầu chắc nịch: “Ừ, thi đại học cũng chỉ mất vài ngày thôi mà. Dù sao cũng phải thử, biết đâu lại đỗ.”

Cô không dám tỏ ra quá tự tin, tránh làm ba mẹ Hách nghĩ ngợi nhiều, nhưng trong lòng vẫn tin rằng mình có thể làm được.

Trường Khanh nhẹ nhàng nhắc nhở: “Nếu cô quyết tâm thi đại học, vừa phải làm việc, vừa chăm con, lại thêm thời gian học hành, liệu cô có xoay sở nổi không? Mà nghe nói kỳ thi đại học cũng sắp được khôi phục, không cần thư giới thiệu nữa.”

Anh không quên rằng mục đích của việc cưới Thanh Thanh là để cô chăm sóc các con. Nếu cô không thể hoàn thành trách nhiệm đó, anh sẽ phải cân nhắc lại cuộc hôn nhân này.

Bất ngờ, Thanh Thanh mỉm cười lắc đầu: “Tôi không đến trường học đâu. Tôi sẽ tự học ở nhà. Tôi thích tự học hơn là đến trường.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nghe vậy, mọi người trong nhà đều nghĩ cô đang khoác lác, nhưng không ai lên tiếng phản bác.

“Thế thì được.”

Trường Khanh nhún vai, miễn là việc thi đại học không ảnh hưởng đến việc chăm sóc bọn trẻ, anh cũng không ý kiến.

Nhưng vấn đề tiếp theo là tìm công việc cho Thanh Thanh.

“Ba, hay ba cho con thử làm ở đài phát thanh đi. Nếu con qua được bài kiểm tra thì làm phát thanh viên, không qua cũng chẳng sao, ba cũng không cần khó xử.”

Thanh Thanh biết rằng mình không thể ngại ngùng lúc này. Công việc của cô sẽ quyết định cuộc sống sau này. Nếu chẳng may phải làm công nhân, không khéo tay chân cô sẽ mệt mỏi rã rời mất.

“Được, ngày mai theo ba đến thử.”

Ba Hách là người quyết đoán, nói là làm ngay, kiểu người này Thanh Thanh rất thích.

“Cảm ơn ba.”

Thanh Thanh tự tin đáp, vì cô biết khả năng phát âm tiếng phổ thông của mình rất chuẩn. Trở thành phát thanh viên đối với cô là chuyện trong tầm tay.

Mẹ Hách không nói gì, nhưng trong lòng bà đã mặc định rằng cô sẽ không qua nổi bài kiểm tra. Nếu không được, bà sẽ tùy tiện sắp xếp cho cô một công việc khác, không để cô rảnh rỗi.

Nhà họ Hách không cần lương của Thanh Thanh, nhưng việc cô có một công việc tử tế sẽ giúp gia đình được nở mặt nở mày.

Sau bữa ăn, Thanh Thanh chủ động đi rửa bát.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh 70: Tháo Hán Mạnh Mẽ Ôm Trọn Tiểu Kiều Thê

Số ký tự: 0