Trọng Sinh 70, Vả Mặt Chồng Cũ, Nhân Sinh Làm Lại Từ Đầu
Chương 15
2024-12-18 22:55:52
Hướng Trường Lâm mắt láo liên không dám nhìn cô, nói thật, anh ngại rồi, đây là cô gái anh đã để ý mấy năm nay, thực sự có thể dễ dàng hôn như vậy sao?
Diệp Thanh thấy anh nhát gan như vậy thì lật mắt một cách vô ngữ, không có cô thì anh ta có lẽ cả đời này chỉ có thể sống trong cảnh độc thân.
"Anh không hôn thì em tìm người khá... ngô ~"
Khoảnh khắc môi chạm môi, Hướng Trường Lâm cảm thấy tim mình như muốn nhảy ra ngoài, cô ấy thật mềm mại, thật ngọt ngào! Khiến anh không thể dừng lại.
Diệp Thanh còn đang nghĩ tên ngốc này sắp thông suốt rồi, kết quả anh ta lại buông cô ra.
"Thanh Thanh~ Anh sẽ chịu trách nhiệm với em! Bắt đầu từ bây giờ, anh sẽ làm nhiều việc hơn, anh sẽ kiếm nhiều điểm công hơn, anh chắc chắn sẽ không để em phải chịu khổ theo anh!"
Trước giờ anh vẫn không dám nói với cô, một mặt là vì điều kiện gia đình thực sự không tốt nhưng anh có thể cố gắng làm nhiều việc hơn, kiếm nhiều tiền hơn, tuyệt đối không để cô phải chịu khổ theo mình. Anh tự ti vì mình không được đi học, không có học vấn, anh biết Diệp Thanh thích những trí thức ở thành phố, đây là điều anh không thể sánh bằng.
Bây giờ Diệp Thanh đã nói rõ ràng như vậy, nếu anh không nắm bắt chặt thì chính là đồ ngốc.
"Không cần đâu, bây giờ anh làm nhiều việc lắm rồi, mệt mỏi thì em sẽ đau lòng, đợi sau này chúng ta kết hôn rồi em cũng có thể kiếm điểm công."
Hướng Trường Lâm nghe cô nói đau lòng mình thì vui đến nỗi không biết trời trăng mây là gì, có vợ đau lòng cho mình cảm giác thật tuyệt!
"Không được, anh đã nói sẽ không để em phải chịu khổ theo anh, anh là đàn ông, làm nhiều một chút không sao đâu, không mệt đâu."
Diệp Thanh biết anh không phải vẽ vời cho mình, mà là thật lòng muốn làm như vậy, bởi vì kiếp trước anh đã làm như vậy.
Từ khi lấy anh, cô thực sự rất ít khi làm việc, cơ bản đều do anh làm, vì vậy cô không ít lần bị mẹ chồng trách móc nhưng lần nào anh cũng bảo vệ cô.
Nghĩ đến sự ngọt ngào của hai người ở kiếp trước, cô có chút nóng lòng muốn lấy anh, đợi đến khi kết hôn nhất định phải sinh một đứa con, kiếp trước vì sinh đứa thứ hai mà băng huyết, dẫn đến sau này vẫn không thể mang thai, đây cũng là điều hối tiếc cả đời của cô, cô rất cảm ơn trời đã cho cô một cơ hội được sống lại, lần này, cô nhất định sẽ nắm bắt thật tốt, trân trọng thật nhiều!
"Thôi không nói những chuyện này nữa, chúng ta về trước thôi."
"Được!"
Diệp Thanh được anh đỡ lên xe ngồi quay lưng về phía anh, Hướng Trường Lâm lại chạy ra phía trước chuẩn bị kéo xe.
"Ngồi vững nhé!"
"Được!"
Anh vừa đi vừa há miệng cười, chân như mọc thêm cánh, lần này kéo vợ thật rồi!
Hai người vừa nói vừa cười đi, Hướng Trường Lâm thấy phía trước có ba người đi tới nên chậm lại.
"Sao vậy?"
Diệp Thanh cảm thấy anh ta chậm lại nên quay đầu hỏi.
Diệp Thanh thấy anh nhát gan như vậy thì lật mắt một cách vô ngữ, không có cô thì anh ta có lẽ cả đời này chỉ có thể sống trong cảnh độc thân.
"Anh không hôn thì em tìm người khá... ngô ~"
Khoảnh khắc môi chạm môi, Hướng Trường Lâm cảm thấy tim mình như muốn nhảy ra ngoài, cô ấy thật mềm mại, thật ngọt ngào! Khiến anh không thể dừng lại.
Diệp Thanh còn đang nghĩ tên ngốc này sắp thông suốt rồi, kết quả anh ta lại buông cô ra.
"Thanh Thanh~ Anh sẽ chịu trách nhiệm với em! Bắt đầu từ bây giờ, anh sẽ làm nhiều việc hơn, anh sẽ kiếm nhiều điểm công hơn, anh chắc chắn sẽ không để em phải chịu khổ theo anh!"
Trước giờ anh vẫn không dám nói với cô, một mặt là vì điều kiện gia đình thực sự không tốt nhưng anh có thể cố gắng làm nhiều việc hơn, kiếm nhiều tiền hơn, tuyệt đối không để cô phải chịu khổ theo mình. Anh tự ti vì mình không được đi học, không có học vấn, anh biết Diệp Thanh thích những trí thức ở thành phố, đây là điều anh không thể sánh bằng.
Bây giờ Diệp Thanh đã nói rõ ràng như vậy, nếu anh không nắm bắt chặt thì chính là đồ ngốc.
"Không cần đâu, bây giờ anh làm nhiều việc lắm rồi, mệt mỏi thì em sẽ đau lòng, đợi sau này chúng ta kết hôn rồi em cũng có thể kiếm điểm công."
Hướng Trường Lâm nghe cô nói đau lòng mình thì vui đến nỗi không biết trời trăng mây là gì, có vợ đau lòng cho mình cảm giác thật tuyệt!
"Không được, anh đã nói sẽ không để em phải chịu khổ theo anh, anh là đàn ông, làm nhiều một chút không sao đâu, không mệt đâu."
Diệp Thanh biết anh không phải vẽ vời cho mình, mà là thật lòng muốn làm như vậy, bởi vì kiếp trước anh đã làm như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Từ khi lấy anh, cô thực sự rất ít khi làm việc, cơ bản đều do anh làm, vì vậy cô không ít lần bị mẹ chồng trách móc nhưng lần nào anh cũng bảo vệ cô.
Nghĩ đến sự ngọt ngào của hai người ở kiếp trước, cô có chút nóng lòng muốn lấy anh, đợi đến khi kết hôn nhất định phải sinh một đứa con, kiếp trước vì sinh đứa thứ hai mà băng huyết, dẫn đến sau này vẫn không thể mang thai, đây cũng là điều hối tiếc cả đời của cô, cô rất cảm ơn trời đã cho cô một cơ hội được sống lại, lần này, cô nhất định sẽ nắm bắt thật tốt, trân trọng thật nhiều!
"Thôi không nói những chuyện này nữa, chúng ta về trước thôi."
"Được!"
Diệp Thanh được anh đỡ lên xe ngồi quay lưng về phía anh, Hướng Trường Lâm lại chạy ra phía trước chuẩn bị kéo xe.
"Ngồi vững nhé!"
"Được!"
Anh vừa đi vừa há miệng cười, chân như mọc thêm cánh, lần này kéo vợ thật rồi!
Hai người vừa nói vừa cười đi, Hướng Trường Lâm thấy phía trước có ba người đi tới nên chậm lại.
"Sao vậy?"
Diệp Thanh cảm thấy anh ta chậm lại nên quay đầu hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro