Trọng Sinh Ai Cũng Sủng Ái Tôi
Ngủ chung
2024-08-19 13:40:18
Anh nhìn cậu chòng chọc 1 lúc sau
đó véo cái má phúng phính búng ra sữa của cậu rồi còn không quên hôn 1
cái chóc lên đó rồi bảo cậu nhanh chóng đi nghỉ ngơi, sau đó anh cũng bỏ đi để lại một mình cậu đứng như trời trồng ở đó chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra
*Cái nhà này cư nhiên thích ăn đậu hủ của tôi quá
vậy?*
Cậu đứng bần thần ở hành lang một hồi rồi cũng nhanh chóng lết cái thân tàn về phòng tắm rửa rồi đi ngủ, hình như mai nguyên chủ còn phải đi học
Vào phòng tắm cậu mới chợt rùng mình nhận ra thân thể này chỉ vừa bị véo má một chút đã đỏ lên rồi, thật sự là rất yếu a, xoa xoa nắn nắn má mình một hồi cậu mới có cảm giác chân thực rằng cậu thật sự trọng sinh rồi, lại còn vào cơ thể thằng oắt con miệng còn hôi mùi sữa
Cơ mà nhìn kĩ mới thấy cơ thể này thực sự rất gầy và thấp bé, cơ thể chỉ cao vỏn vẹn có 1m56 dù là con trai, làn da trắng bệch tưởng như trong suốt, nhìn qua như 1 đoá hoa kiều diễm yếu ớt tưởng chừng chỉ một cơn gió thoáng qua cũng có thể thổi bay đi vậy, thật sự là phải tẩm bổ lại cho cơ thể này rồi.
Cậu tự thì thầm với bản thân rồi nhanh chóng đi tắm sau đó nhanh chóng say giấc trên chiếc giường êm ấm đó, đêm hôm đó là 1 đêm dài..
Buổi sáng mặt trời nhanh chóng chiếu xuống xuyên qua cánh cửa le lói vài tia nắng chiếu xuống gương mặt thiếu niên kiều diễm còn đang say giấc nồng, nhìn tựa như một thiên sứ đang yên giấc trong thế giới của riêng mình vậy. Một vẻ đẹp không chân thực đến vô độ ấy khiến ai cũng phải ngẩn ngơ khi thấy nó
Chuông báo thức rung lên khiến mi mắt thiếu niên lay động khẽ cau mày khi bị đánh thức, tay cậu không tự chủ mà mò mẫm bên cạnh để tắt đi tiếng chuông ồn ào ấy thì đột nhiên đụng phải thứ gì đó rắn chắc, hình như còn có chút cứng?
Để kiểm chứng đó là thứ gì khiến cậu vô tình sờ soạng lung tung mà không để ý cánh tay hư hỏng của mình đã bị ai đó nắm lấy mà lên giọng gắt gao quở trách cậu:
-“Cục cưng mới sáng sớm mà có vẻ hào hứng quá nhỉ?”
Giọng điệu vừa có chút uỷ khuất vừa đùa cợt khiến cậu cảm thấy có gì đó không đúng liền từ từ mở mắt ra, thì đập vào cậu là hình ảnh một người đàn ông to lớn với 6 múi rắn chắc đang nhìn cậu chòng chọc khiến lòng cậu có chút ngứa ngáy ..
Cư nhiên lại là tên anh trai brocon kia lại nằm ngủ cạnh cậu khiến cậu kinh hãi mà nhanh chóng hỏi tội anh ta:
-“S-sao anh lại ở đây?”
Anh chỉ nhìn cậu chòng chọc rồi nhéo nhẹ mũi cậu một cái sau đó nói với giọng tỉnh bơ như không có chuyện gì nghiêm trọng:
“-Anh biết là thiếu anh em ngủ không được mà nên anh mới đến đây ngủ với cục cưng đấy, chả phải chúng ta đã như này từ nhỏ rồi sao?”
Cái nhìn thẳng thừng của anh khiến cậu nhất thời cứng họng không biết nên đáp trả lại gì cho đúng, thật sự là nguyên chủ cùng với anh trai thân nhau đến mức ngủ chung với nhau luôn sao?
Cậu nhìn anh trân trân rồi sau đó cũng chịu thua sau đó nhanh chóng đi vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo chuẩn bị ăn sáng rồi đi học
Anh thấy cậu như vậy cũng không nói gì rồi nhanh chóng rời đi, trước khi ra khỏi phòng còn quăng lại một câu khiến cậu chết điếng người:
“-Em thay áo quần xong thì xuống ăn sáng rồi anh chở đi học nhé cục cưng”
Sau đó là một tiếng “cạch” đóng cửa lại, cậu thế mà lại phải ngồi chung xe với tên anh trai đại ác nhân thích ăn đậu hủ này sao??
Thật không cam lòng mà..* Tiếng ai oán trong lòng của Giang Nam không một ai nghe thấy được...*
*Cái nhà này cư nhiên thích ăn đậu hủ của tôi quá
vậy?*
Cậu đứng bần thần ở hành lang một hồi rồi cũng nhanh chóng lết cái thân tàn về phòng tắm rửa rồi đi ngủ, hình như mai nguyên chủ còn phải đi học
Vào phòng tắm cậu mới chợt rùng mình nhận ra thân thể này chỉ vừa bị véo má một chút đã đỏ lên rồi, thật sự là rất yếu a, xoa xoa nắn nắn má mình một hồi cậu mới có cảm giác chân thực rằng cậu thật sự trọng sinh rồi, lại còn vào cơ thể thằng oắt con miệng còn hôi mùi sữa
Cơ mà nhìn kĩ mới thấy cơ thể này thực sự rất gầy và thấp bé, cơ thể chỉ cao vỏn vẹn có 1m56 dù là con trai, làn da trắng bệch tưởng như trong suốt, nhìn qua như 1 đoá hoa kiều diễm yếu ớt tưởng chừng chỉ một cơn gió thoáng qua cũng có thể thổi bay đi vậy, thật sự là phải tẩm bổ lại cho cơ thể này rồi.
Cậu tự thì thầm với bản thân rồi nhanh chóng đi tắm sau đó nhanh chóng say giấc trên chiếc giường êm ấm đó, đêm hôm đó là 1 đêm dài..
Buổi sáng mặt trời nhanh chóng chiếu xuống xuyên qua cánh cửa le lói vài tia nắng chiếu xuống gương mặt thiếu niên kiều diễm còn đang say giấc nồng, nhìn tựa như một thiên sứ đang yên giấc trong thế giới của riêng mình vậy. Một vẻ đẹp không chân thực đến vô độ ấy khiến ai cũng phải ngẩn ngơ khi thấy nó
Chuông báo thức rung lên khiến mi mắt thiếu niên lay động khẽ cau mày khi bị đánh thức, tay cậu không tự chủ mà mò mẫm bên cạnh để tắt đi tiếng chuông ồn ào ấy thì đột nhiên đụng phải thứ gì đó rắn chắc, hình như còn có chút cứng?
Để kiểm chứng đó là thứ gì khiến cậu vô tình sờ soạng lung tung mà không để ý cánh tay hư hỏng của mình đã bị ai đó nắm lấy mà lên giọng gắt gao quở trách cậu:
-“Cục cưng mới sáng sớm mà có vẻ hào hứng quá nhỉ?”
Giọng điệu vừa có chút uỷ khuất vừa đùa cợt khiến cậu cảm thấy có gì đó không đúng liền từ từ mở mắt ra, thì đập vào cậu là hình ảnh một người đàn ông to lớn với 6 múi rắn chắc đang nhìn cậu chòng chọc khiến lòng cậu có chút ngứa ngáy ..
Cư nhiên lại là tên anh trai brocon kia lại nằm ngủ cạnh cậu khiến cậu kinh hãi mà nhanh chóng hỏi tội anh ta:
-“S-sao anh lại ở đây?”
Anh chỉ nhìn cậu chòng chọc rồi nhéo nhẹ mũi cậu một cái sau đó nói với giọng tỉnh bơ như không có chuyện gì nghiêm trọng:
“-Anh biết là thiếu anh em ngủ không được mà nên anh mới đến đây ngủ với cục cưng đấy, chả phải chúng ta đã như này từ nhỏ rồi sao?”
Cái nhìn thẳng thừng của anh khiến cậu nhất thời cứng họng không biết nên đáp trả lại gì cho đúng, thật sự là nguyên chủ cùng với anh trai thân nhau đến mức ngủ chung với nhau luôn sao?
Cậu nhìn anh trân trân rồi sau đó cũng chịu thua sau đó nhanh chóng đi vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo chuẩn bị ăn sáng rồi đi học
Anh thấy cậu như vậy cũng không nói gì rồi nhanh chóng rời đi, trước khi ra khỏi phòng còn quăng lại một câu khiến cậu chết điếng người:
“-Em thay áo quần xong thì xuống ăn sáng rồi anh chở đi học nhé cục cưng”
Sau đó là một tiếng “cạch” đóng cửa lại, cậu thế mà lại phải ngồi chung xe với tên anh trai đại ác nhân thích ăn đậu hủ này sao??
Thật không cam lòng mà..* Tiếng ai oán trong lòng của Giang Nam không một ai nghe thấy được...*
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro