Quan hệ giữa Lý Đạc Nghị và Đinh Vũ Thần
Tâm Ngữ Phong
2024-07-14 18:04:59
Tác giả: Tâm Ngữ Phong
Edit: Thiên Chân Vô Tà
Đinh Vũ Thần vội vàng chạy đến cửa phòng ký túc xá của Thời Úy, có chút chột dạ không dám đi vào, hắn không ngờ thành phố này lớn như vậy hắn còn có thể gặp lại người kia.
Hắn vốn tưởng rằng chỉ cần không gặp lại, hắn sẽ có thể coi như việc này chưa từng phát sinh, như vậy chuyện hắn ngoại tình sẽ không bị người khác phát hiện.
Chính là không nghĩ tới, hôm nay hắn lại gặp đối tượng ngoại tình kia tại ký túc xá của Thời Úy, hơn nữa đối phương khả năng còn cùng trường với Thời Úy.
Nếu đối phương biết quan hệ giữa hắn và Thời Úy, còn đem chuyện kia nói cho Thời Úy thì làm sao bây giờ?
Giờ phút này Đinh Vũ Thần tâm hoảng ý loạn, đứng trên hành lang bên ngoài ký túc xá, dựa vào vách tường thân thể trượt xuống, hối hận cùng hoảng hốt làm hắn đỏ hốc mắt, nhịn không được ủy khuất rơi lệ.
Cho đến khi tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên làm hắn bừng tỉnh, hắn hoảng loạn nhìn di động đang do dự có nên nghe hay không, lúc này cửa phòng ký túc xá đột nhiên mở ra, Thời Úy cầm điện thoại nhíu mày nhìn về phía Đinh Vũ Thần hốc mắt đỏ bừng đang dựa vào vách tường.
"Làm sao vậy?", Cậu ta bước nhanh tới nâng Đinh Vũ Thần dậy, gương mặt luôn luôn lạnh lùng giờ đây có chút lo lắng: "Gặp phải chuyện gì sao?".
"Tôi... Không có việc gì!", Đinh Vũ Thần nhào vào cái ôm của Thời Úy, nhìn thấy dáng vẻ cậu ta lo lắng vội vàng lộ ra một gương mặt tươi cười, không biết nên giải thích thế nào đành nói dối: "Vừa rồi nghe ba tôi nói mẹ tôi bị bệnh, tôi có chút lo lắng!".
"Mẹ cậu không sao chứ? Là bị bệnh gì?", Thời Úy đỡ Đinh Vũ Thần dậy lau nước mắt cho hắn, an ủi nói: "Đừng khóc!".
"Không sao, mẹ tôi chỉ là có chút cảm mạo!", Đinh Vũ Thần lắc đầu giải thích: "Cậu không cần gọi điện thoại cho bà ấy!".
Thời Úy nghe vậy có chút bất ngờ, cậu ta quả thật muốn gọi điện thoại quan tâm mẹ Đinh Vũ Thần một chút, dù sao cũng là mẫu thân của bạn trai mình, cậu ta vẫn luôn rất tôn kính đối phương.
Đinh Vũ Thần vừa thấy dáng vẻ Thời Úy liền biết cậu ta đang suy nghĩ cái gì, sợ lộ tẩy liền vội vàng nói: "Tôi vừa rồi gọi điện thoại cho mẹ, bà ấy không sao, chỉ là tôi có chút nhớ bà ấy cho nên khóc, cậu không cần gọi điện thoại".
"Được", Thời Úy gật đầu, vỗ vỗ lưng Đinh Vũ Thần an ủi hắn: "Lần sau chúng ta cùng nhau trở về thăm mẹ cậu".
Đinh Vũ Thần nở nụ cười, nhìn Thời Úy mãn nhãn ngọt ngào: "Ừ, được!".
Thời Úy nắm tay Đinh Vũ Thần vào ký túc xá, cầm lấy ba lô nói với hắn: "Chúng ta đi thôi, đi ăn cơm!".
Đinh Vũ Thần đang chuẩn bị cùng Thời Úy đi xuống, đột nhiên nghĩ tới vừa rồi ở dưới lầu gặp phải người kia, trong lòng lập tức chấn động, mất tự nhiên khuyên nhủ Thời Uý: "Nếu không chúng ta chờ một lát đi, tôi muốn nghỉ ngơi một lúc".
Thời Úy có chút bất ngờ nhìn Đinh Vũ Thần: "Cậu không phải đói bụng sao?".
"Không sao, chúng ta chờ một chút đi!", Đinh Vũ Thần ngồi ở trên ghế của Thời Úy, trực tiếp mở điện thoại chơi trò chơi.
Diệp Thanh và Hoàng Kha Duệ ăn cơm chiều xong, lúc trở về đã là nửa giờ sau, lúc hai người đi tới ký túc xá hạ, thấy Lý Đạc Nghị vẫn đứng ở một góc dưới lầu, nhất thời đều có chút kinh ngạc.
Hoàng Kha Duệ tò mò tiến lên hỏi hắn ta: "Này! Huynh đệ, sao cậu còn ở chỗ này vậy?".
Lý Đạc Nghị nhìn thoáng qua Diệp Thanh cười nói với hai người: "Vừa rồi nhìn thấy một người quen đi lên, hình như còn quen biết các em, muốn ở đây chờ cậu ta xuống".
Hoàng Kha Duệ nghe xong nhất thời mờ mịt, hỏi: "Quen biết chúng tôi? Ai vậy?".
"Chính là chàng trai gặp hai người lúc đi ăn cơm, trước đó tôi từng gặp cậu ta, nhưng không biết tên cậu ta"
Hoàng Kha Duệ nghe xong bừng tỉnh đại ngộ nói: "À, cậu nói Đinh Vũ Thần à?".
"Đinh Vũ Thần?", Lý Đạc Nghị tò mò hỏi: "Trước kia chưa từng thấy, không phải trường chúng ta thì phải?".
"Đúng vậy, cậu ta tới tìm Thời Úy, cậu ta học ở đại học S bên cạnh".
Lý Đạc Nghị không ngờ tới, chàng trai tên Đinh Vũ Thần này lại còn quen biết Thời Úy, liền nghi hoặc hỏi: "Cậu ta tìm Thời Úy làm gì, bọn họ là bạn tốt sao?",
Hoàng Kha Duệ nghe xong lời này cười khà khà: "Bọn họ ấy à, hì hì! Cậu ta là Thời Úy nam... Nam khuê mật, haha, nam khuê mật!".
Hoàng Kha Duệ thiếu chút nữa miệng rộng nói ra chuyện Đinh Vũ Thần là bạn trai Thời Úy, may mà Diệp Thanh ở bên cạnh kịp thời chọt vai cậu ta một cái, làm cậu ta lập tức thanh tỉnh lại.
Cậu ta có chút ngượng ngùng gãi gãi tóc, tùy tiện bạo người khác riêng tư là không đúng, hắn thiếu chút nữa liền phạm sai lầm, nghĩ vậy hắn không khỏi cảm kích nhìn thoáng qua Diệp Thanh.
Lý Đạc Nghị thấy Hoàng Kha Duệ đột nhiên gián đoạn lời nói, lại mẫn cảm nhận thấy động tác của cậu ta và Diệp Thanh, quan hệ giữa Thời Úy và Đinh Vũ Thần có lẽ không phải bạn bè bình thường, nam cái gì? Ngoại trừ nam khuê mật chẳng phải còn lại là bạn trai sao? Chẳng lẽ Đinh Vũ Thần và Thời Úy là loại quan hệ này?
Thật không ngờ! Lý Đạc Nghị vừa kinh ngạc vừa khiếp sợ: chẳng trách vừa rồi Đinh Vũ Thần thấy mình giống như gặp quỷ, thì ra cậu ta vốn đã có bạn trai, hơn nữa bạn trai còn cùng trường với mình, quả thật nên sợ hãi.
Dù sao thì đêm đó Đinh Vũ Thầncũng đã xuất quỹ, hắn còn nhớ rõ lần đó lúc ở khách sạn, Đinh Vũ Thần ngay từ đầu vốn không muốn, sau hai lần lại không còn giãy giụa cũn không còn không muốn, thậm chí còn tương đối phối hợp, tuy rằng bị tác dụng của cồn quấy phá, nhưng lúc sau lại tỉnh táo.
Không ngờ một người thân thế không tì vết, tướng mạo siêu quần thiên chi kiêu tử như Thời Úy, thế mà lại thích một người như cậu ta, còn bị đối phương cắm sừng.
Nếu hắn nói tin tức này cho Cố Trường Phong, Cố Trường Phong nhất định sẽ cười nhạo Thời Úy một phen.
Diệp Thanh nhíu mày nhìn Lý Đạc Nghị, lúc này gương mặt tuấn lãng luôn cười tỏa sáng của đối phương lại treo một ý cười trào phúng cùng kỳ quái, hắn không khỏi hỏi: "Cậu quen biết Đinh Vũ Thần?".
Lý Đạc Nghị nghe Diệp Thanh hỏi, nghĩ cậu không biết chuyện trước kia hắn ta tùy tiện ở quán bar liền kéo người qua đêm, liền cười qua loa nói: "Ừ, trước đó từng gặp có nói chuyện vài câu".
"Ừ, vậy chúng ta đi lên!", Diệp Thanh không muốn hỏi nhiều, lôi kéo Hoàng Kha Duệ lên lầu.
Lúc hai người đi lên, Đinh Vũ Thần cũng chuẩn bị cùng Thời Úy cùng nhau xuống lầu, hai bên chào hỏi lẫn nhau.
Đinh Vũ Thần nghĩ, đã lâu như vậy rồi, người kia chắc đã đi rồi, lúc này mới có can đảm cùng Thời Úy xuống lầu, thời điểm xuống lầu tâm tình còn rất thấp thỏm cùng hoảng loạn.
Đi đến cổng ký túc xá, Đinh Vũ Thần thấy trước cửa đã không còn bóng dáng người kia, lập tức nhẹ nhàng thở ra, trên mặt cũng khôi phục tươi cười, cùng Thời Úy đi ra ngoài.
Ở chỗ rẽ hai người nhìn không thấy, Lý Đạc Nghị từ trong bóng tối đi ra, nhìn thân ảnh hai người thân mật dựa vào nhau, tức khắc cong khóe miệng cười trào phúng......
Trong một gian phòng ánh đèn lập loè đủ các màu, một người thanh niên tuấn mỹ tà tứ ngồi ngay ngắn trên sô pha xa hoa, thanh niên nhíu mày bưng một chén rượu nhẹ nhàng nhấp, ngồi bên cạnh còn có một nam một nữ.
Chàng trai bên cạnh khuyên nhủ: "Quý Hiên, cậu uống rượu ít thôi!".
"Đúng vậy, A Hiên, uống ít một chút đi! Không tốt cho thân thể!", Cô gái bên cạnh ôn nhu phụ họa.
Người lúc này đang bưng chén rượu uống chính là Quý Hiên, mà người bên cạnh hắn đó là Cố Kính Tích và Diêu Hâm.
Quý Hiên trầm mặc uống xong một ngụm rượu, căn bản không nghe hai người bên cạnh khuyên giải, lấy điện thoại ra lật xem từng tấm ảnh, tất cả đều là thân ảnh Diệp Thanh.
Có ảnh ở thư viện đọc sách, đeo cặp sách đi ở trên đường, ăn cơm ở nhà ăn, thậm chí còn có ảnh luyện tập ở CLB võ thuật.
Lúc hắn lật đến một tấm Cố Trường Phong đỡ eo Diệp Thanh, sắc mặt lập tức lạnh xuống, Diêu Hâm và Cố Kính Tích ở một bên cũng thấy được bức ảnh này.
Cố Kính Tích nhìn thấy nhíu mày, trong lòng có chút lo lắng cùng bất mãn, còn Diêu Hâm thì bất động thần sắc cong chân mày, trong mắt có chút ý cười.
Cô ta cố tình hào phóng cười nói: "Có vẻ Diệp Thanh và Cố Trường Phong này quan hệ cũng không tồi?".
Cố Kính Tích nghe xong lời này nhíu mày: "Chẳng qua là dạy Diệp Thanh luyện tập mà thôi, hơn nữa tôi nghe nói sau đó hắn không còn dạy Diệp Thanh".
Quý Hiên ra vẻ mắt điếc tai ngơ, lướt xem từng tấm ảnh chụp.
Không ai hiểu rõ chuyện của Diệp Thanh hơn hắn, từ lần trước bị Diệp Thanh từ chối quay lại, hắn không còn đi tìm Diệp Thanh, nhưng hắn vẫn đang âm thầm chú ý nhất cử nhất động của Diệp Thanh.
Hắn giống như một tên nghiện thứ đồ vật yêu thích, theo dõi nhất cử nhất động của Diệp Thanh thông qua ảnh chụp và video.
Dĩ nhiên hắn biết Diệp Thanh đến bây giờ vẫn là một mình, tới mức Cố Trường Phong dám ngầm ăn đậu hủDiệp Thanh, muốn có ý với Diệp Thanh, hắn tất nhiên không cho phép.
Một tháng trước, hắn liền dùng thân phận người thừa kế của Quý gia nắm trong tay một hạng mục Cố Trường Phong hợp tác cùng nhà mình, cũng cho người gửi lời tới Cố Trường Phong, nếu không muốn tổn thất thì phải từ bỏ dây dưa với Diệp Thanh.
Cố Trường Phong cũng xem như người hiểu biết, biết thực lực nhà hắn ta không cách nào chống lại Quý gia, liền quyết đoán không còn đi dây dưa Diệp Thanh.
Quý Hiên lướt hướng hoạt động phía trước, bên trong xuất hiện hình ảnh Thời Úy cùng Diệp Thanh đứng bên nhau, cũng có ảnh Thời Úy dạy Diệp Thanh luyện võ.
Thời điểm hắn nhìn thấy tuy rằng trong lòng bất mãn, lại chịu đựng không thể phát tác, Thời Úy có bạn trai, trước mắt có vẻ như không có hứng thú với Diệp Thanh, bọn họ ở chung cũng tương đối khắc chế.
Diêu Hâm nhìn ảnh chụp trong điện thoại của Quý Hiên cười nói: "Thiếu gia của Thời gia - Thời Úy thoạt nhìn rất thân với Diệp Thanh?".
"Lần trước nghe Diệp Thanh nói bọn họ là bạn cùng phòng", Cố Kính Tích tiếp lời, sợ Quý Hiên nghĩ nhiều lại nói tiếp: "Lần trước tôi còn thấy bạn trai Thời Úy, một chàng trai lớn lên rất thanh tú".
Diêu Hâm ở một bên nhéo đồ đến đỏ móng tay, trong lòng rất bất mãn với Cố Kính Tích, Diệp Thanh đã chia tay với Quý Hiên, Cố Kính Tích còn nói giúp Diệp Thanh.
Mà cô ta vẫn luôn thích Quý Hiên, hắn cho dù bị Diệp Thanh đối đãi như vậy, thế mà vẫn nhớ mãi không quên Diệp Thanh.
Diệp Thanh cướp lấy mọi ánh mắt của Quý Hiên, ngoại trừ Diệp Thanh ra, người bên ngoài đều không thể làm Quý Hiên liếc mắt thêm một cái.
Diêu Hâm trong lòng ghen ghét Diệp Thanh muốn chết, ngay cả chia tay rồi Diệp Thanh cũng còn muốn chặt chẽ chiếm cứ vị trí hàng đầu trong lòng Quý Hiên.
Trong mắt cô ta hiện lên một tia giấu giếm hung ác, một ngày nào đó cô ta muốn cho Diệp Thanh thân bại danh liệt thống khổ vạn phần......
Edit: Thiên Chân Vô Tà
Đinh Vũ Thần vội vàng chạy đến cửa phòng ký túc xá của Thời Úy, có chút chột dạ không dám đi vào, hắn không ngờ thành phố này lớn như vậy hắn còn có thể gặp lại người kia.
Hắn vốn tưởng rằng chỉ cần không gặp lại, hắn sẽ có thể coi như việc này chưa từng phát sinh, như vậy chuyện hắn ngoại tình sẽ không bị người khác phát hiện.
Chính là không nghĩ tới, hôm nay hắn lại gặp đối tượng ngoại tình kia tại ký túc xá của Thời Úy, hơn nữa đối phương khả năng còn cùng trường với Thời Úy.
Nếu đối phương biết quan hệ giữa hắn và Thời Úy, còn đem chuyện kia nói cho Thời Úy thì làm sao bây giờ?
Giờ phút này Đinh Vũ Thần tâm hoảng ý loạn, đứng trên hành lang bên ngoài ký túc xá, dựa vào vách tường thân thể trượt xuống, hối hận cùng hoảng hốt làm hắn đỏ hốc mắt, nhịn không được ủy khuất rơi lệ.
Cho đến khi tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên làm hắn bừng tỉnh, hắn hoảng loạn nhìn di động đang do dự có nên nghe hay không, lúc này cửa phòng ký túc xá đột nhiên mở ra, Thời Úy cầm điện thoại nhíu mày nhìn về phía Đinh Vũ Thần hốc mắt đỏ bừng đang dựa vào vách tường.
"Làm sao vậy?", Cậu ta bước nhanh tới nâng Đinh Vũ Thần dậy, gương mặt luôn luôn lạnh lùng giờ đây có chút lo lắng: "Gặp phải chuyện gì sao?".
"Tôi... Không có việc gì!", Đinh Vũ Thần nhào vào cái ôm của Thời Úy, nhìn thấy dáng vẻ cậu ta lo lắng vội vàng lộ ra một gương mặt tươi cười, không biết nên giải thích thế nào đành nói dối: "Vừa rồi nghe ba tôi nói mẹ tôi bị bệnh, tôi có chút lo lắng!".
"Mẹ cậu không sao chứ? Là bị bệnh gì?", Thời Úy đỡ Đinh Vũ Thần dậy lau nước mắt cho hắn, an ủi nói: "Đừng khóc!".
"Không sao, mẹ tôi chỉ là có chút cảm mạo!", Đinh Vũ Thần lắc đầu giải thích: "Cậu không cần gọi điện thoại cho bà ấy!".
Thời Úy nghe vậy có chút bất ngờ, cậu ta quả thật muốn gọi điện thoại quan tâm mẹ Đinh Vũ Thần một chút, dù sao cũng là mẫu thân của bạn trai mình, cậu ta vẫn luôn rất tôn kính đối phương.
Đinh Vũ Thần vừa thấy dáng vẻ Thời Úy liền biết cậu ta đang suy nghĩ cái gì, sợ lộ tẩy liền vội vàng nói: "Tôi vừa rồi gọi điện thoại cho mẹ, bà ấy không sao, chỉ là tôi có chút nhớ bà ấy cho nên khóc, cậu không cần gọi điện thoại".
"Được", Thời Úy gật đầu, vỗ vỗ lưng Đinh Vũ Thần an ủi hắn: "Lần sau chúng ta cùng nhau trở về thăm mẹ cậu".
Đinh Vũ Thần nở nụ cười, nhìn Thời Úy mãn nhãn ngọt ngào: "Ừ, được!".
Thời Úy nắm tay Đinh Vũ Thần vào ký túc xá, cầm lấy ba lô nói với hắn: "Chúng ta đi thôi, đi ăn cơm!".
Đinh Vũ Thần đang chuẩn bị cùng Thời Úy đi xuống, đột nhiên nghĩ tới vừa rồi ở dưới lầu gặp phải người kia, trong lòng lập tức chấn động, mất tự nhiên khuyên nhủ Thời Uý: "Nếu không chúng ta chờ một lát đi, tôi muốn nghỉ ngơi một lúc".
Thời Úy có chút bất ngờ nhìn Đinh Vũ Thần: "Cậu không phải đói bụng sao?".
"Không sao, chúng ta chờ một chút đi!", Đinh Vũ Thần ngồi ở trên ghế của Thời Úy, trực tiếp mở điện thoại chơi trò chơi.
Diệp Thanh và Hoàng Kha Duệ ăn cơm chiều xong, lúc trở về đã là nửa giờ sau, lúc hai người đi tới ký túc xá hạ, thấy Lý Đạc Nghị vẫn đứng ở một góc dưới lầu, nhất thời đều có chút kinh ngạc.
Hoàng Kha Duệ tò mò tiến lên hỏi hắn ta: "Này! Huynh đệ, sao cậu còn ở chỗ này vậy?".
Lý Đạc Nghị nhìn thoáng qua Diệp Thanh cười nói với hai người: "Vừa rồi nhìn thấy một người quen đi lên, hình như còn quen biết các em, muốn ở đây chờ cậu ta xuống".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoàng Kha Duệ nghe xong nhất thời mờ mịt, hỏi: "Quen biết chúng tôi? Ai vậy?".
"Chính là chàng trai gặp hai người lúc đi ăn cơm, trước đó tôi từng gặp cậu ta, nhưng không biết tên cậu ta"
Hoàng Kha Duệ nghe xong bừng tỉnh đại ngộ nói: "À, cậu nói Đinh Vũ Thần à?".
"Đinh Vũ Thần?", Lý Đạc Nghị tò mò hỏi: "Trước kia chưa từng thấy, không phải trường chúng ta thì phải?".
"Đúng vậy, cậu ta tới tìm Thời Úy, cậu ta học ở đại học S bên cạnh".
Lý Đạc Nghị không ngờ tới, chàng trai tên Đinh Vũ Thần này lại còn quen biết Thời Úy, liền nghi hoặc hỏi: "Cậu ta tìm Thời Úy làm gì, bọn họ là bạn tốt sao?",
Hoàng Kha Duệ nghe xong lời này cười khà khà: "Bọn họ ấy à, hì hì! Cậu ta là Thời Úy nam... Nam khuê mật, haha, nam khuê mật!".
Hoàng Kha Duệ thiếu chút nữa miệng rộng nói ra chuyện Đinh Vũ Thần là bạn trai Thời Úy, may mà Diệp Thanh ở bên cạnh kịp thời chọt vai cậu ta một cái, làm cậu ta lập tức thanh tỉnh lại.
Cậu ta có chút ngượng ngùng gãi gãi tóc, tùy tiện bạo người khác riêng tư là không đúng, hắn thiếu chút nữa liền phạm sai lầm, nghĩ vậy hắn không khỏi cảm kích nhìn thoáng qua Diệp Thanh.
Lý Đạc Nghị thấy Hoàng Kha Duệ đột nhiên gián đoạn lời nói, lại mẫn cảm nhận thấy động tác của cậu ta và Diệp Thanh, quan hệ giữa Thời Úy và Đinh Vũ Thần có lẽ không phải bạn bè bình thường, nam cái gì? Ngoại trừ nam khuê mật chẳng phải còn lại là bạn trai sao? Chẳng lẽ Đinh Vũ Thần và Thời Úy là loại quan hệ này?
Thật không ngờ! Lý Đạc Nghị vừa kinh ngạc vừa khiếp sợ: chẳng trách vừa rồi Đinh Vũ Thần thấy mình giống như gặp quỷ, thì ra cậu ta vốn đã có bạn trai, hơn nữa bạn trai còn cùng trường với mình, quả thật nên sợ hãi.
Dù sao thì đêm đó Đinh Vũ Thầncũng đã xuất quỹ, hắn còn nhớ rõ lần đó lúc ở khách sạn, Đinh Vũ Thần ngay từ đầu vốn không muốn, sau hai lần lại không còn giãy giụa cũn không còn không muốn, thậm chí còn tương đối phối hợp, tuy rằng bị tác dụng của cồn quấy phá, nhưng lúc sau lại tỉnh táo.
Không ngờ một người thân thế không tì vết, tướng mạo siêu quần thiên chi kiêu tử như Thời Úy, thế mà lại thích một người như cậu ta, còn bị đối phương cắm sừng.
Nếu hắn nói tin tức này cho Cố Trường Phong, Cố Trường Phong nhất định sẽ cười nhạo Thời Úy một phen.
Diệp Thanh nhíu mày nhìn Lý Đạc Nghị, lúc này gương mặt tuấn lãng luôn cười tỏa sáng của đối phương lại treo một ý cười trào phúng cùng kỳ quái, hắn không khỏi hỏi: "Cậu quen biết Đinh Vũ Thần?".
Lý Đạc Nghị nghe Diệp Thanh hỏi, nghĩ cậu không biết chuyện trước kia hắn ta tùy tiện ở quán bar liền kéo người qua đêm, liền cười qua loa nói: "Ừ, trước đó từng gặp có nói chuyện vài câu".
"Ừ, vậy chúng ta đi lên!", Diệp Thanh không muốn hỏi nhiều, lôi kéo Hoàng Kha Duệ lên lầu.
Lúc hai người đi lên, Đinh Vũ Thần cũng chuẩn bị cùng Thời Úy cùng nhau xuống lầu, hai bên chào hỏi lẫn nhau.
Đinh Vũ Thần nghĩ, đã lâu như vậy rồi, người kia chắc đã đi rồi, lúc này mới có can đảm cùng Thời Úy xuống lầu, thời điểm xuống lầu tâm tình còn rất thấp thỏm cùng hoảng loạn.
Đi đến cổng ký túc xá, Đinh Vũ Thần thấy trước cửa đã không còn bóng dáng người kia, lập tức nhẹ nhàng thở ra, trên mặt cũng khôi phục tươi cười, cùng Thời Úy đi ra ngoài.
Ở chỗ rẽ hai người nhìn không thấy, Lý Đạc Nghị từ trong bóng tối đi ra, nhìn thân ảnh hai người thân mật dựa vào nhau, tức khắc cong khóe miệng cười trào phúng......
Trong một gian phòng ánh đèn lập loè đủ các màu, một người thanh niên tuấn mỹ tà tứ ngồi ngay ngắn trên sô pha xa hoa, thanh niên nhíu mày bưng một chén rượu nhẹ nhàng nhấp, ngồi bên cạnh còn có một nam một nữ.
Chàng trai bên cạnh khuyên nhủ: "Quý Hiên, cậu uống rượu ít thôi!".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đúng vậy, A Hiên, uống ít một chút đi! Không tốt cho thân thể!", Cô gái bên cạnh ôn nhu phụ họa.
Người lúc này đang bưng chén rượu uống chính là Quý Hiên, mà người bên cạnh hắn đó là Cố Kính Tích và Diêu Hâm.
Quý Hiên trầm mặc uống xong một ngụm rượu, căn bản không nghe hai người bên cạnh khuyên giải, lấy điện thoại ra lật xem từng tấm ảnh, tất cả đều là thân ảnh Diệp Thanh.
Có ảnh ở thư viện đọc sách, đeo cặp sách đi ở trên đường, ăn cơm ở nhà ăn, thậm chí còn có ảnh luyện tập ở CLB võ thuật.
Lúc hắn lật đến một tấm Cố Trường Phong đỡ eo Diệp Thanh, sắc mặt lập tức lạnh xuống, Diêu Hâm và Cố Kính Tích ở một bên cũng thấy được bức ảnh này.
Cố Kính Tích nhìn thấy nhíu mày, trong lòng có chút lo lắng cùng bất mãn, còn Diêu Hâm thì bất động thần sắc cong chân mày, trong mắt có chút ý cười.
Cô ta cố tình hào phóng cười nói: "Có vẻ Diệp Thanh và Cố Trường Phong này quan hệ cũng không tồi?".
Cố Kính Tích nghe xong lời này nhíu mày: "Chẳng qua là dạy Diệp Thanh luyện tập mà thôi, hơn nữa tôi nghe nói sau đó hắn không còn dạy Diệp Thanh".
Quý Hiên ra vẻ mắt điếc tai ngơ, lướt xem từng tấm ảnh chụp.
Không ai hiểu rõ chuyện của Diệp Thanh hơn hắn, từ lần trước bị Diệp Thanh từ chối quay lại, hắn không còn đi tìm Diệp Thanh, nhưng hắn vẫn đang âm thầm chú ý nhất cử nhất động của Diệp Thanh.
Hắn giống như một tên nghiện thứ đồ vật yêu thích, theo dõi nhất cử nhất động của Diệp Thanh thông qua ảnh chụp và video.
Dĩ nhiên hắn biết Diệp Thanh đến bây giờ vẫn là một mình, tới mức Cố Trường Phong dám ngầm ăn đậu hủDiệp Thanh, muốn có ý với Diệp Thanh, hắn tất nhiên không cho phép.
Một tháng trước, hắn liền dùng thân phận người thừa kế của Quý gia nắm trong tay một hạng mục Cố Trường Phong hợp tác cùng nhà mình, cũng cho người gửi lời tới Cố Trường Phong, nếu không muốn tổn thất thì phải từ bỏ dây dưa với Diệp Thanh.
Cố Trường Phong cũng xem như người hiểu biết, biết thực lực nhà hắn ta không cách nào chống lại Quý gia, liền quyết đoán không còn đi dây dưa Diệp Thanh.
Quý Hiên lướt hướng hoạt động phía trước, bên trong xuất hiện hình ảnh Thời Úy cùng Diệp Thanh đứng bên nhau, cũng có ảnh Thời Úy dạy Diệp Thanh luyện võ.
Thời điểm hắn nhìn thấy tuy rằng trong lòng bất mãn, lại chịu đựng không thể phát tác, Thời Úy có bạn trai, trước mắt có vẻ như không có hứng thú với Diệp Thanh, bọn họ ở chung cũng tương đối khắc chế.
Diêu Hâm nhìn ảnh chụp trong điện thoại của Quý Hiên cười nói: "Thiếu gia của Thời gia - Thời Úy thoạt nhìn rất thân với Diệp Thanh?".
"Lần trước nghe Diệp Thanh nói bọn họ là bạn cùng phòng", Cố Kính Tích tiếp lời, sợ Quý Hiên nghĩ nhiều lại nói tiếp: "Lần trước tôi còn thấy bạn trai Thời Úy, một chàng trai lớn lên rất thanh tú".
Diêu Hâm ở một bên nhéo đồ đến đỏ móng tay, trong lòng rất bất mãn với Cố Kính Tích, Diệp Thanh đã chia tay với Quý Hiên, Cố Kính Tích còn nói giúp Diệp Thanh.
Mà cô ta vẫn luôn thích Quý Hiên, hắn cho dù bị Diệp Thanh đối đãi như vậy, thế mà vẫn nhớ mãi không quên Diệp Thanh.
Diệp Thanh cướp lấy mọi ánh mắt của Quý Hiên, ngoại trừ Diệp Thanh ra, người bên ngoài đều không thể làm Quý Hiên liếc mắt thêm một cái.
Diêu Hâm trong lòng ghen ghét Diệp Thanh muốn chết, ngay cả chia tay rồi Diệp Thanh cũng còn muốn chặt chẽ chiếm cứ vị trí hàng đầu trong lòng Quý Hiên.
Trong mắt cô ta hiện lên một tia giấu giếm hung ác, một ngày nào đó cô ta muốn cho Diệp Thanh thân bại danh liệt thống khổ vạn phần......
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro