Trọng Sinh Niên Đại Kiều Thê Có Không Gian
Đem Không Được...
Du Nhiên Kiểm Tiền Tiền
2024-09-30 16:37:32
Editor: Cafe26
Ông Tống cùng bà Tống vội vàng muốn trở về thành phố, Kiều Uyển Uyển mệt mỏi không chịu nổi, nhưng vẫn đi theo sau Tống Duyên Minh đưa tiễn hai ông bà đến nhà ga.
Họ đến rất sớm, ngay cả chuyến xe đầu tiên còn chưa tới thời gian mở cửa.
Họ ngồi chờ trong phòng chờ.
Chỗ ngồi trong phòng chờ của thời đại này, là loại ghế gỗ lớn xếp hàng.
Tuy rằng bây giờ là rạng sáng, nhưng trong phòng chờ đã người ngồi không đi đường xa, hơn nữa có người trực tiếp nằm trên một cái ghế gỗ dài ngủ, Kiều Uyển Uyển tìm một hồi lâu mới tìm được chỗ ngồi.
Kiều Uyển Uyển vừa ngồi xuống, liền muốn đi ra ngoài.
Không khí trong phòng đợi xe quá tệ, hỗn hợp các loại mùi hôi, thêm nữa cô cả đêm không ngủ, lúc này ngửi được mùi khó ngửi, khiến cô muốn nôn.
Ông Tống nhìn sắc mặt của Kiều Uyển Uyển không được tốt, nói với Tống Duyên Minh rằng: “Duyên Minh con và Kiều Uyển nhanh chóng trở về nghỉ ngơi. Đợi chút cần đi lấy chụp ảnh, lấy chứng nhận kết hôn”.
Ông lấy trong túi ra ít tiền,: “Cầm lấy, đây là tiền lấy chứng nhận kết hôn của các con”.
“Không cần”. Tống Duyên Minh đẩy tiền qua lại cho ông, “Con có”.
Ống Tống: “Con là của con, đây là tiền cho các con lấy chứng nhận kết hôn, cha cho, ý nghĩa không giống nhau”.
Ống Tống cứng rắn đưa tiền nhét trong túi của Tống Duyên Minh, cười với ý nghĩa sâu sắc.
Bà Tống khuôn mặt thon dài: “Tôi xem, vẫn không cần vội vàng đi lấy chứng nhận kết hôn”.
Lời này vội vàng muốn mở miệng như vậy, Kiều Uyển Uyển không muốn kết hôn nghe được, mắt sáng lên.
“Đúng vậy, con và Tống Duyên Minh quen nhau chưa lâu, nhanh lấy chứng nhận kết hôn như vậy quá vội vàng rồi”. Kiều Uyển Uyển vội vàng đồng ý.
Bà Tống nói như vậy, chỉ vì tự cao tự đại để Kiều Uyển Uyển qua đây lấy lòng bà, không ngờ rằng Kiều Uyển Uyển lại nói như vậy, đột nhiên choáng váng.
Kiều Uyển Uyển không phải mặt dày muốn gả cho con trai bà sao?
Sao lại nói như vậy.
Ông Tống nghe được Kiều Uyển Uyển hôm nay không đồng ý đi lấy chứng nhận kết hôn, lập tức vội vàng rồi.
“Duyên Minh và Uyển Uyển là tình hình đặc biệt, đương nhiêu phải xử lý đặc biệt, sớm lấy chứng nhận kết hôn cũng sớm chặn miệng những người kia.
Ông Tống cùng bà Tống vội vàng muốn trở về thành phố, Kiều Uyển Uyển mệt mỏi không chịu nổi, nhưng vẫn đi theo sau Tống Duyên Minh đưa tiễn hai ông bà đến nhà ga.
Họ đến rất sớm, ngay cả chuyến xe đầu tiên còn chưa tới thời gian mở cửa.
Họ ngồi chờ trong phòng chờ.
Chỗ ngồi trong phòng chờ của thời đại này, là loại ghế gỗ lớn xếp hàng.
Tuy rằng bây giờ là rạng sáng, nhưng trong phòng chờ đã người ngồi không đi đường xa, hơn nữa có người trực tiếp nằm trên một cái ghế gỗ dài ngủ, Kiều Uyển Uyển tìm một hồi lâu mới tìm được chỗ ngồi.
Kiều Uyển Uyển vừa ngồi xuống, liền muốn đi ra ngoài.
Không khí trong phòng đợi xe quá tệ, hỗn hợp các loại mùi hôi, thêm nữa cô cả đêm không ngủ, lúc này ngửi được mùi khó ngửi, khiến cô muốn nôn.
Ông Tống nhìn sắc mặt của Kiều Uyển Uyển không được tốt, nói với Tống Duyên Minh rằng: “Duyên Minh con và Kiều Uyển nhanh chóng trở về nghỉ ngơi. Đợi chút cần đi lấy chụp ảnh, lấy chứng nhận kết hôn”.
Ông lấy trong túi ra ít tiền,: “Cầm lấy, đây là tiền lấy chứng nhận kết hôn của các con”.
“Không cần”. Tống Duyên Minh đẩy tiền qua lại cho ông, “Con có”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ống Tống: “Con là của con, đây là tiền cho các con lấy chứng nhận kết hôn, cha cho, ý nghĩa không giống nhau”.
Ống Tống cứng rắn đưa tiền nhét trong túi của Tống Duyên Minh, cười với ý nghĩa sâu sắc.
Bà Tống khuôn mặt thon dài: “Tôi xem, vẫn không cần vội vàng đi lấy chứng nhận kết hôn”.
Lời này vội vàng muốn mở miệng như vậy, Kiều Uyển Uyển không muốn kết hôn nghe được, mắt sáng lên.
“Đúng vậy, con và Tống Duyên Minh quen nhau chưa lâu, nhanh lấy chứng nhận kết hôn như vậy quá vội vàng rồi”. Kiều Uyển Uyển vội vàng đồng ý.
Bà Tống nói như vậy, chỉ vì tự cao tự đại để Kiều Uyển Uyển qua đây lấy lòng bà, không ngờ rằng Kiều Uyển Uyển lại nói như vậy, đột nhiên choáng váng.
Kiều Uyển Uyển không phải mặt dày muốn gả cho con trai bà sao?
Sao lại nói như vậy.
Ông Tống nghe được Kiều Uyển Uyển hôm nay không đồng ý đi lấy chứng nhận kết hôn, lập tức vội vàng rồi.
“Duyên Minh và Uyển Uyển là tình hình đặc biệt, đương nhiêu phải xử lý đặc biệt, sớm lấy chứng nhận kết hôn cũng sớm chặn miệng những người kia.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro