Trọng Sinh Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Mang Con Bỏ Chạy
Chương 48
2024-08-17 22:25:44
Nhưng bao bì chỉ có thể chờ đến khi thiết kế xong bên ngoài mới có thể mời người chế tác, cũng không vội.
Khương Ngư cẩn thận cất xà phòng vào trong từng miếng giấy da trâu, dùng dây thừng vải đay thô buộc lên, như này cũng là một miếng xà phòng đóng gói đơn giản rồi.
Lúc Khương Ngư cầm một đống lớn xà phòng đi ra ngoài, nhìn thấy nơi đóng quân an tĩnh, đột nhiên nhớ ra, hình như hôm nay sẽ bắt đầu thi đấu quân sự, Hoắc Diên Xuyên nhất định lại là tiêu điểm của toàn đợt. Những cô gái kia nói không chừng còn muốn chửi mình vài câu, hoa nhài cắm bãi cứt trâu, hoa nhài dĩ nhiên là Hoắc Diên Xuyên.
Khương Ngư đột nhiên khẽ mỉm cười một cái, thế nhưng chuyện này có liên quan gì đến cô đâu? Dù sao bọn họ cũng sẽ ly hôn.
Mặc dù nói khuôn mặt đã hồi phục, nhưng Khương Ngư vẫn rất cẩn thận đeo khẩu trang và đội mũ. Cũng không phải cô tự luyến, cảm thấy người khác ngấp nghé dung mạo xinh đẹp của cô, nhưng dù sao đây cũng là đầu thập niên tám mươi, trị an cũng không tốt, con gái đi một mình, bán xà phòng ở ngoài đường, khó đảm bảo sẽ không có người trông thấy mà đỏ mắt, nhiều thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện.
Sau khi mặc đồ xong xuôi, lúc này Khương Ngư mới cầm xà phòng ra khỏi cửa, bởi vì lần trước bán hàng ở cửa ký túc xá dành cho công nhân viên chức, hiệu quả không tệ, nơi này cách trường học cũng không xa, Khương Ngư ở đây trước một lúc, bán được không ít xà phòng, trong đó có không ít người còn là khách quen.
"Làm sao lâu như vậy cô mới đến chứ, xà phòng kia của cô dùng rất tốt."
Khương Ngư vừa dọn hàng xong, đã có một nữ công nhân viên chức tan làm đi tới.
"Cái này có thời gian chế tạo dài, cho nên lâu như vậy không tới, xà phòng trước đó dùng cũng không tệ lắm phải không."
"Còn không à, giặt quần áo vô cùng sạch, quần áo còn có một mùi thơm, vô cùng dễ ngửi."
“Đúng vậy, lần trước tôi cũng mua một miếng, ông chồng nhà tôi chạy xe ở bên ngoài, mỗi lần trở về, quần áo đều bẩn không ra hình dáng gì, tôi dùng xà phòng của cô giặt, khỏi phải nói, rất sạch sẽ, chủ yếu là một miếng lại to như vậy, cũng không phải rất đau lòng."
"Ha ha, thím Ngưu, chị vẫn sống như thế à."
Đám người đều phát ra một trận cười náo nhiệt, loại cảm giác vui vẻ này cũng lây cho Khương Ngư, đừng thấy lúc này vật tư túng thiếu, tiền lương của mọi người cũng không cao, nhưng chính là rất vui vẻ.
"Ngoại trừ giặt quần áo, tắm rửa cũng dùng rất tốt, trên người thơm mát."
Khương Ngư nghe thấy mọi người láo nháo, ngoại trừ kiếm tiền, cũng có một loại cảm giác thỏa mãn, loại cảm giác được người khác cần này, thật sự rất tốt.
“Có điều tôi thấy xà phòng lần này của cô sao lại không giống với lần trước?"
Có người nhìn thấy Khương Ngư bày ra hàng mẫu, xanh xanh đỏ đỏ.
"Đúng, lần này tăng thêm mấy loại, ngoài xà phòng hoa hồng trước đó, còn có trà xanh và sữa bò."
"Mấy cái này có cái gì khác nhau?"
Mọi người đều có chút tò mò.
Khương Ngư cũng không chê phiền, kiên nhẫn giải thích.
"Xà phòng sữa bò dùng lúc tắm rửa, có thể khiến da thịt trở nên trắng mềm hơn, nhưng cái này cũng tùy từng người mà khác nhau, nên không thể đảm bảo là sẽ có hiệu quả luôn, về phần xà phòng trà xanh thì có thể làm sạch tốt hơn, trừ khử được dầu nhờn, khiến cho thân thể trở nên nhẹ nhàng khoan khoái."
Đám con gái nghe nói da thịt trở nên trắng mềm, dĩ nhiên là lập tức động tâm, còn loại có thể khử dầu nhờn, đàn ông con trai dùng là thích hợp.
"Vậy giá tiền có còn giống như trước đó không?"
Mọi người sinh hoạt, vẫn quan tâm đến giá cả hơn.
"Có, hàng đợt này giá vẫn bằng trước đó, vẫn là một đồng năm một miếng, nhưng sau này thì không dám hứa chắc nữa."
Khương Ngư cũng không gạt người, mà chính cô đã quyết định thiết kế bao bì, vậy thì giá cả chắc chắn sẽ tăng lên.
Mọi người nghe xong, sốt ruột, như vậy sao được, hàng đẹp giá rẻ như thế, không giành lấy không phải người ngu à, chẳng lẽ còn chờ sau khi tăng giá mới mua?
Cho dù có mua nhiều thêm mấy miếng, để đó cũng không hỏng mất, sau đó cục diện trong lúc nhất thời trở nên điên cuồng.
"Tôi muốn hai miếng, không, ba miếng, một miếng trắng đẹp, hai miếng trà xanh."
"Tôi cũng muốn hai miếng. . . ."
Khương Ngư cũng có chút trợn tròn mắt, cô vẫn đánh giá thấp lực chiến đấu của mọi người, cuối cùng không thể không hạn chế một người mua nhiều nhất hai miếng.
Khương Ngư cẩn thận cất xà phòng vào trong từng miếng giấy da trâu, dùng dây thừng vải đay thô buộc lên, như này cũng là một miếng xà phòng đóng gói đơn giản rồi.
Lúc Khương Ngư cầm một đống lớn xà phòng đi ra ngoài, nhìn thấy nơi đóng quân an tĩnh, đột nhiên nhớ ra, hình như hôm nay sẽ bắt đầu thi đấu quân sự, Hoắc Diên Xuyên nhất định lại là tiêu điểm của toàn đợt. Những cô gái kia nói không chừng còn muốn chửi mình vài câu, hoa nhài cắm bãi cứt trâu, hoa nhài dĩ nhiên là Hoắc Diên Xuyên.
Khương Ngư đột nhiên khẽ mỉm cười một cái, thế nhưng chuyện này có liên quan gì đến cô đâu? Dù sao bọn họ cũng sẽ ly hôn.
Mặc dù nói khuôn mặt đã hồi phục, nhưng Khương Ngư vẫn rất cẩn thận đeo khẩu trang và đội mũ. Cũng không phải cô tự luyến, cảm thấy người khác ngấp nghé dung mạo xinh đẹp của cô, nhưng dù sao đây cũng là đầu thập niên tám mươi, trị an cũng không tốt, con gái đi một mình, bán xà phòng ở ngoài đường, khó đảm bảo sẽ không có người trông thấy mà đỏ mắt, nhiều thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện.
Sau khi mặc đồ xong xuôi, lúc này Khương Ngư mới cầm xà phòng ra khỏi cửa, bởi vì lần trước bán hàng ở cửa ký túc xá dành cho công nhân viên chức, hiệu quả không tệ, nơi này cách trường học cũng không xa, Khương Ngư ở đây trước một lúc, bán được không ít xà phòng, trong đó có không ít người còn là khách quen.
"Làm sao lâu như vậy cô mới đến chứ, xà phòng kia của cô dùng rất tốt."
Khương Ngư vừa dọn hàng xong, đã có một nữ công nhân viên chức tan làm đi tới.
"Cái này có thời gian chế tạo dài, cho nên lâu như vậy không tới, xà phòng trước đó dùng cũng không tệ lắm phải không."
"Còn không à, giặt quần áo vô cùng sạch, quần áo còn có một mùi thơm, vô cùng dễ ngửi."
“Đúng vậy, lần trước tôi cũng mua một miếng, ông chồng nhà tôi chạy xe ở bên ngoài, mỗi lần trở về, quần áo đều bẩn không ra hình dáng gì, tôi dùng xà phòng của cô giặt, khỏi phải nói, rất sạch sẽ, chủ yếu là một miếng lại to như vậy, cũng không phải rất đau lòng."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ha ha, thím Ngưu, chị vẫn sống như thế à."
Đám người đều phát ra một trận cười náo nhiệt, loại cảm giác vui vẻ này cũng lây cho Khương Ngư, đừng thấy lúc này vật tư túng thiếu, tiền lương của mọi người cũng không cao, nhưng chính là rất vui vẻ.
"Ngoại trừ giặt quần áo, tắm rửa cũng dùng rất tốt, trên người thơm mát."
Khương Ngư nghe thấy mọi người láo nháo, ngoại trừ kiếm tiền, cũng có một loại cảm giác thỏa mãn, loại cảm giác được người khác cần này, thật sự rất tốt.
“Có điều tôi thấy xà phòng lần này của cô sao lại không giống với lần trước?"
Có người nhìn thấy Khương Ngư bày ra hàng mẫu, xanh xanh đỏ đỏ.
"Đúng, lần này tăng thêm mấy loại, ngoài xà phòng hoa hồng trước đó, còn có trà xanh và sữa bò."
"Mấy cái này có cái gì khác nhau?"
Mọi người đều có chút tò mò.
Khương Ngư cũng không chê phiền, kiên nhẫn giải thích.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Xà phòng sữa bò dùng lúc tắm rửa, có thể khiến da thịt trở nên trắng mềm hơn, nhưng cái này cũng tùy từng người mà khác nhau, nên không thể đảm bảo là sẽ có hiệu quả luôn, về phần xà phòng trà xanh thì có thể làm sạch tốt hơn, trừ khử được dầu nhờn, khiến cho thân thể trở nên nhẹ nhàng khoan khoái."
Đám con gái nghe nói da thịt trở nên trắng mềm, dĩ nhiên là lập tức động tâm, còn loại có thể khử dầu nhờn, đàn ông con trai dùng là thích hợp.
"Vậy giá tiền có còn giống như trước đó không?"
Mọi người sinh hoạt, vẫn quan tâm đến giá cả hơn.
"Có, hàng đợt này giá vẫn bằng trước đó, vẫn là một đồng năm một miếng, nhưng sau này thì không dám hứa chắc nữa."
Khương Ngư cũng không gạt người, mà chính cô đã quyết định thiết kế bao bì, vậy thì giá cả chắc chắn sẽ tăng lên.
Mọi người nghe xong, sốt ruột, như vậy sao được, hàng đẹp giá rẻ như thế, không giành lấy không phải người ngu à, chẳng lẽ còn chờ sau khi tăng giá mới mua?
Cho dù có mua nhiều thêm mấy miếng, để đó cũng không hỏng mất, sau đó cục diện trong lúc nhất thời trở nên điên cuồng.
"Tôi muốn hai miếng, không, ba miếng, một miếng trắng đẹp, hai miếng trà xanh."
"Tôi cũng muốn hai miếng. . . ."
Khương Ngư cũng có chút trợn tròn mắt, cô vẫn đánh giá thấp lực chiến đấu của mọi người, cuối cùng không thể không hạn chế một người mua nhiều nhất hai miếng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro