Trọng Sinh Tầm An
Đánh giá:
5.9
/10 từ 16 lượt
Đọc truyện Full Trọng Sinh Tầm An trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. Trọng Sinh Tầm An - Đang tiến hành - Luna Huang
Giới thiệu truyện xuyên không hấp dẫn này:
Ngón tay của Diệp Cẩn Huyên khẽ động, cái cổ cứng ngắc một trận ê buốt, nàng cảm giác được cả người mình ẩm ướt, thân thể lúc nóng lúc lạnh, tê dại lại có chút đau nhức, bên tai ngoại trừ tiếng dế thì không còn âm thanh nào khác.
Cả người nàng cứng đờ, cố gắng dùng sức mở mắt ra nhìn rõ cảnh vật xung quanh, rất quen mắt. Nàng đương nhiên là biết mình đang ở đâu rồi. Nơi này nàng ở đến tận mười bảy năm cơ mà.
Nhưng là… chuyện này là thế nào? Nàng không phải đã đến địa ngục rồi sao?
Hốt hoảng, sợ hãi, theo bản năng nàng lập tức đưa hai bàn tay lên nhìn, trong lòng kinh hỉ muôn vạn lần. Đây là tay của nàng, bàn tay yêu quý của nàng. Các khớp tay, móng tay, da thịt trên tay trên người tất cả đều nguyên vẹn.
Nàng ngồi bật dậy xem xét đôi chân nhỏ. Các ngón chân nhỏ lành lặn cũng có thể cử động linh hoạt. Tay nàng run run lại sờ lên khuôn mặt láng mịn, rồi sờ những chiếc răng nhỏ của mình. Lần nữa không tin tưởng, nàng lại cởi bỏ lớp trung y bên người, da thịt của nàng lộ ra trước mắt, tất cả đều là lành lặn, láng mịn như thuở ban đầu.
Nàng xúc động ngồi bó gối dùng hai tay ôm chặt lấy thân thể của mình khóc rống lên.
Thời khắc này đây, nàng biết được, Diệp Cẩn Huyên nàng đã được trọng sinh. Trong lòng vừa đau khổ, vừa vui sướng đan xen với nhau. Nàng thầm cảm tạ lão thiên gia đã cho nàng thêm một cơ hội sửa chữa cái đầu ngu ngốc của bản thân, để tìm cuộc sống cho riêng mình.
Giới thiệu truyện xuyên không hấp dẫn này:
Ngón tay của Diệp Cẩn Huyên khẽ động, cái cổ cứng ngắc một trận ê buốt, nàng cảm giác được cả người mình ẩm ướt, thân thể lúc nóng lúc lạnh, tê dại lại có chút đau nhức, bên tai ngoại trừ tiếng dế thì không còn âm thanh nào khác.
Cả người nàng cứng đờ, cố gắng dùng sức mở mắt ra nhìn rõ cảnh vật xung quanh, rất quen mắt. Nàng đương nhiên là biết mình đang ở đâu rồi. Nơi này nàng ở đến tận mười bảy năm cơ mà.
Nhưng là… chuyện này là thế nào? Nàng không phải đã đến địa ngục rồi sao?
Hốt hoảng, sợ hãi, theo bản năng nàng lập tức đưa hai bàn tay lên nhìn, trong lòng kinh hỉ muôn vạn lần. Đây là tay của nàng, bàn tay yêu quý của nàng. Các khớp tay, móng tay, da thịt trên tay trên người tất cả đều nguyên vẹn.
Nàng ngồi bật dậy xem xét đôi chân nhỏ. Các ngón chân nhỏ lành lặn cũng có thể cử động linh hoạt. Tay nàng run run lại sờ lên khuôn mặt láng mịn, rồi sờ những chiếc răng nhỏ của mình. Lần nữa không tin tưởng, nàng lại cởi bỏ lớp trung y bên người, da thịt của nàng lộ ra trước mắt, tất cả đều là lành lặn, láng mịn như thuở ban đầu.
Nàng xúc động ngồi bó gối dùng hai tay ôm chặt lấy thân thể của mình khóc rống lên.
Thời khắc này đây, nàng biết được, Diệp Cẩn Huyên nàng đã được trọng sinh. Trong lòng vừa đau khổ, vừa vui sướng đan xen với nhau. Nàng thầm cảm tạ lão thiên gia đã cho nàng thêm một cơ hội sửa chữa cái đầu ngu ngốc của bản thân, để tìm cuộc sống cho riêng mình.