Trọng Sinh Tránh Xa Nam Nhân Cặn Bã
Chương 50
Tiểu Mai Hoa
2024-08-25 13:40:08
Du Hương Nguyệt đỏ mặt sắp búng được ra máu, ngoài mắng nàng là con nhóc xấu xa, phải lên đánh vào miệng Du Uyển một cái, Du Uyển vội vàng trốn sau lưng tam thẩm. Du Hương Nguyệt chẳng những phải tự mình thêu của hồi môn, mà mỗi họ hàng cùng trưởng lão trong nhà chồng cũng đều phải chuẩn bị lễ vật, còn có các chị em dâu em gái trong nhà cũng đều phải chuẩn bị quà, nàng ấy thêu mấy cái túi thơm cùng khăn tay, tìm Du Uyển để mua dầu thơm, định dùng dầu hun một lượt cho thơm.
Đúng lúc Du Uyển làm được mấy hộp phấn hương hoa quế, tam thúc mang đi bán gần hết, chỉ để lại một hộp: “Vậy tỷ dùng cái này đi, cho vào than củi trong nhà, dùng lồng đậy lại sau đó trải túi thơm khăn tay lên trên, khói sẽ tự bốc ra hun lên đồ, mùi thơm có thể kéo dài được mấy tháng. Nhưng tỷ đừng đổ hết một lần mà chia nhỏ ra mỗi lần dùng nhiều bằng đầu ngón tay, dùng ba hoặc năm lần là đủ rồi.”
Du Hương Nguyệt nhận lấy phấn thơm, trước tiên ngửi thử một chút, yêu thích không muốn buông tay, cảm kích không biết làm thế nào cho phải: "Nếu cha ta cầm thứ này đi bán sợ là cũng đến bốn năm trăm đồng, muội cứ như vậy đưa cho tỷ, tỷ biết cảm tạ muội thế nào mới tốt bây giờ? Lần trước tỷ có đến nhà chị dâu ở trấn trên, phấn thơm của chị ấy nghe nói cũng đủ tốt, nghe nói cũng tốn rất nhiều tiền, nhưng ta thấy lại không thể nào tốt bằng cái này của muội, hương thơm cũng không nhẹ nhàng tự nhiên như mang theo hoa quế tươi này của muội, Uyển Uyển, nếu muội có cần giúp gì cứ nói với tỷ một câu."
Du Uyển nào có việc gì nữa đâu, nàng có thể tự làm dầu thơm và phấn thơm, hơn nữa nàng cũng không che giấu công thức hay cái bí quyết linh tinh gì đó, bất kể là Du Hương Nguyệt, Du La Y hay những cô em gái khác nàng cũng không ngại để họ đến xem, nếu họ có thể học được liền mặc kệ bọn họ thôi. Những người khác còn tốt, họ xem xong về nhà cũng tự làm thử, nhưng thành phẩm làm ra lại không được tốt như Du Uyển làm, liền ngoan ngoãn mua lấy đồ nàng làm hoặc mang thứ khác đến trao đổi.
Đúng lúc Du Uyển làm được mấy hộp phấn hương hoa quế, tam thúc mang đi bán gần hết, chỉ để lại một hộp: “Vậy tỷ dùng cái này đi, cho vào than củi trong nhà, dùng lồng đậy lại sau đó trải túi thơm khăn tay lên trên, khói sẽ tự bốc ra hun lên đồ, mùi thơm có thể kéo dài được mấy tháng. Nhưng tỷ đừng đổ hết một lần mà chia nhỏ ra mỗi lần dùng nhiều bằng đầu ngón tay, dùng ba hoặc năm lần là đủ rồi.”
Du Hương Nguyệt nhận lấy phấn thơm, trước tiên ngửi thử một chút, yêu thích không muốn buông tay, cảm kích không biết làm thế nào cho phải: "Nếu cha ta cầm thứ này đi bán sợ là cũng đến bốn năm trăm đồng, muội cứ như vậy đưa cho tỷ, tỷ biết cảm tạ muội thế nào mới tốt bây giờ? Lần trước tỷ có đến nhà chị dâu ở trấn trên, phấn thơm của chị ấy nghe nói cũng đủ tốt, nghe nói cũng tốn rất nhiều tiền, nhưng ta thấy lại không thể nào tốt bằng cái này của muội, hương thơm cũng không nhẹ nhàng tự nhiên như mang theo hoa quế tươi này của muội, Uyển Uyển, nếu muội có cần giúp gì cứ nói với tỷ một câu."
Du Uyển nào có việc gì nữa đâu, nàng có thể tự làm dầu thơm và phấn thơm, hơn nữa nàng cũng không che giấu công thức hay cái bí quyết linh tinh gì đó, bất kể là Du Hương Nguyệt, Du La Y hay những cô em gái khác nàng cũng không ngại để họ đến xem, nếu họ có thể học được liền mặc kệ bọn họ thôi. Những người khác còn tốt, họ xem xong về nhà cũng tự làm thử, nhưng thành phẩm làm ra lại không được tốt như Du Uyển làm, liền ngoan ngoãn mua lấy đồ nàng làm hoặc mang thứ khác đến trao đổi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro