Trọng Sinh Trở Về 70, Mỹ Nhân Kiều Diễm Có Một Gia Đình Sung Túc

Người Phụ Nữ Nà...

2024-12-17 18:25:15

Dù tự an ủi mình như vậy, Hứa Chi Miểu vẫn không thể không đề phòng. Đặc biệt là với những kẻ tâm địa chẳng ngay thẳng như Vương Xuân Phân. Về sau nhất định phải cẩn thận hơn, cô muốn xem rốt cuộc bà ta đang bày mưu tính kế gì!

"Được rồi. Ăn cơm thôi." Tần Liệt nhìn sâu vào mắt cô, không bỏ sót tia sợ hãi thoáng qua trong đó.

Cô sợ gì? Vương Xuân Phân ư? Người phụ nữ đó, lần trước làm tổn thương Miểu Miểu còn chưa tính sổ, giờ lại tiếp tục gây chuyện, đúng là chẳng biết sửa đổi.

Tần Liệt đưa đũa và bát cho cô, ánh mắt cúi xuống, sâu thẳm như có cơn sóng ngầm dữ dội.

Ở cuối thôn Hạ Hoài, trong căn nhà đất vàng ọp ẹp, Dương Què nhếch miệng cười, để lộ hàm răng vàng khè bốc mùi hôi, hỏi Vương Xuân Phân: "Sao bà tới đây? Xong việc chưa?"

Vương Xuân Phân trời chưa sáng đã ra khỏi nhà, đi bộ mấy tiếng đồng hồ, nước mang theo cũng đã cạn. Cổ họng khô khốc như bốc cháy, bà ta không ngừng liếm môi, giọng khản đặc: "Mau, mau đưa tôi uống miếng nước trước đã."

Dương Què nghển cổ nhìn ra sau lưng bà ta, không thấy ai, nên nhăn nhó mặt mày, kéo lê chân què ra, tiện tay cầm một chiếc cốc bẩn thỉu đổ cho bà ta một cốc nước: "Tiền đặt cọc cũng đưa rồi, bao giờ thì bà dẫn con bé đó đến đây?"

Cô gái nhà họ Hứa đó, trong vùng mười dặm tám thôn làm gì tìm được người thứ hai xinh đẹp như thế. Nếu thật sự có thể đưa cô ấy lên giường mình...

Vương Xuân Phân khát đến mức chẳng để ý đến lớp bụi đen không biết là gì trong cốc, ngửa đầu uống ừng ực hết sạch. Uống xong, bà ta lại chìa cốc ra, ánh mắt thèm thuồng: "Dương Què, cho tôi thêm một cốc nữa."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Uống cái quái gì mà uống! Người đâu? Bao giờ bà giao người đây?"

Dương Què thả mạnh cốc xuống bàn, ánh mắt sắc lẹm quét qua bà ta, mặt mày lộ vẻ khó chịu.

Không làm xong chuyện cho hắn, hắn việc gì phải hầu hạ bà ta?

"Chuyện này..." Vương Xuân Phân nghe vậy, rụt tay lại với vẻ lúng túng.

Tần Liệt vừa về, bà ta lấy đâu ra cơ hội đưa người cho hắn?

Chuyện gả bán Hứa Chi Miểu giờ đã không khả thi, Tần Đại Thành tức đến mức quyết định sẽ tìm cách bán cô đi, còn bảo bà ta đến đây trả lại tiền cọc rồi lập tức liên hệ với họ hàng chuyên làm buôn người.

Tần Đại Thành không sợ, nhưng Vương Xuân Phân thì không khỏi lo lắng. Nếu bán người mà bị cảnh sát tóm được, chẳng phải sẽ bị bắn bỏ sao?

"Chuyện này, e rằng không thành rồi." Vương Xuân Phân nghĩ đến việc phải trả lại số tiền đã cầm, nụ cười giả tạo trên mặt cũng không thể kéo lên nổi: "Không biết chuyện gì xảy ra, thằng nhãi Tần Liệt ấy vậy mà không chết, còn bình yên vô sự trở về."

Tần Liệt lớn lên rồi, bà ta đã sợ anh từ lâu. Chỉ vì bớt đi chút lương thực của ông già nhà hắn, mà nắm đấm của hắn suýt nữa giáng thẳng vào mặt bà. Làm sao có thể đưa được con hồ ly đó đến trước mặt hắn mà không bị phát hiện?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Trở Về 70, Mỹ Nhân Kiều Diễm Có Một Gia Đình Sung Túc

Số ký tự: 0