Trọng Sinh Trở Về 70, Mỹ Nhân Kiều Diễm Có Một Gia Đình Sung Túc

Vẫn Phải Kiếm T...

2024-12-17 18:25:15

Lúc đó anh vừa từ ruộng lên, mới cấy mạ xong, người dính đầy bùn đất bẩn thỉu. Cô đi ngang qua, theo sau cha mẹ. Cô gái thành thị được nuôi dưỡng cẩn thận, mặc chiếc váy trắng tinh, tóc tết bím hai bên, đôi mắt sáng long lanh, làn da mịn màng như trứng bóc vỏ, eo còn nhỏ hơn cả cành liễu.

Chỉ là khoảnh khắc lướt qua, nhưng lại khiến Tần Liệt cảm thấy tự ti và thất bại, như một kẻ thua cuộc chạy trốn không dám đối diện.

Mình không với tới.

Dù tự nhủ như vậy, nhưng anh vẫn không ngăn được bản thân từ xa lén nhìn cô thêm vài lần.

Cô rộng lượng, tốt bụng và thích cười, mỗi khi cười khóe miệng lại hiện ra hai lúm đồng tiền nhỏ xinh.

Ngày qua ngày, anh dần đắm chìm trong cảm giác giằng xé. Dù biết là không thể, anh vẫn không kìm được mình, giống như nhân vật trong câu chuyện của các cụ già trong làng, yêu một vầng trăng ở tận trời cao.

Dù không thể sống bên cô cả đời, chỉ cần lặng lẽ dõi theo cô là đã đủ rồi.

Về sau, khi cha mẹ cô gặp tai nạn, mọi người đều nghĩ rằng Tần Liệt tình cờ cứu được Hứa Chi Miểu. Chỉ có anh biết, anh đã lo lắng và để ý đến cô từ lâu nên mới kịp phát hiện cô nhảy sông.

Cũng vì vậy mà cô gả cho anh. Dù không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng anh thực sự có chút vui mừng ích kỷ.

Thế nhưng, sau khi kết hôn, sự lạnh nhạt của cô như một gáo nước lạnh dập tắt mọi cảm xúc dạt dào trong anh. Anh luôn biết rằng cô không vui. Nhưng hôm nay sao lại như vậy, dường như cô đã thân thiết hơn với anh một chút...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tần Liệt nằm thẳng đơ, cảm giác như đang mơ. Anh bất động, suy nghĩ bay bổng mãi cho đến khi trời tờ mờ sáng mới thiếp đi.

...

Hứa Chi Miểu hoàn toàn không biết nỗi dằn vặt mà Tần Liệt trải qua suốt đêm. Cô ngủ rất ngon, không hề mộng mị. Mãi đến khi nghe thấy tiếng gõ cửa đều đặn, cô mới mơ màng tỉnh giấc.

“Vợ của Tần Liệt, dậy chưa? Bà nấu xong bữa sáng rồi, dậy ăn nào.” Giọng dịu dàng của bà Diệp Tú Chi vang lên ngoài cửa.

Hứa Chi Miểu vươn vai, thấy Tần Liệt vẫn còn ngủ say, cũng không đánh thức anh. Cô nhẹ nhàng đáp lại: “Cháu dậy ngay đây ạ,” rồi trở mình bước xuống giường, ra mở cửa.

“Bà dậy sớm quá,” cô nói khi vừa rửa mặt xong và cùng bà vào bếp.

Trong nhà không thấy Tần Đại Thành và Vương Xuân Phân, trên bàn ăn có hai bát cháo ngô khoai lang, một bát sánh đặc, một bát loãng lỏng.

“Người già rồi nên hay tỉnh sớm,” bà Diệp Tú Chi đáp, đẩy bát cháo đặc đến trước mặt Hứa Chi Miểu.

Cô cau mày, nghĩ rằng mình phải trò chuyện nghiêm túc với bà. Cả đời bà đã hy sinh cho gia đình, quen với việc khắt khe với bản thân, lúc nào cũng nhường phần tốt cho người khác. Không lẽ sau này khi sống cùng cô và Tần Liệt, bà cũng sẽ tiếp tục như vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Trở Về 70, Mỹ Nhân Kiều Diễm Có Một Gia Đình Sung Túc

Số ký tự: 0