Trọng Sinh Trở Về: Tôi Quyến Rũ Anh Trai Của Kẻ Thù!
Tưởng Thiên Dịch thừa biết cái miệng dẻo quẹo của cô...
Thanh Tuyên
2024-07-15 07:04:42
Đến tối,thời tiết chuyển lạnh khiến cơ thể Cố Tuyết Nhi không thể thích nghi được.Cô ngồi đọc sách đợi Tưởng Thiên Dịch tắm ra rồi mới ngủ.
Một lúc sau tiếng nước cuối cùng cũng dừng lại.Tưởng Thiên Dịch thong thả bước ra,trên người là bộ đồ ngủ màu xám.
Dáng người anh rất đẹp nhất là đôi chân dài của anh khiến người khác không khỏi cảm thán.Khuôn mặt lạnh lùng vô cảm.Khi mặc vest nhìn anh rất trưởng thành lịch lãm tuy vậy thay đồ ở nhà nhìn anh vẫn lạnh lùng như thường.
Có điều vừa chạm mắt đến chỗ Cố Tuyết Nhi thì ánh mắt lạnh lùng đó đã trở nên dịu dàng từ lúc nào.
Cố Tuyết Nhi nhìn anh,khóe mắt như có ý cười cất lời" Ông xã, lại đây!"
Tưởng Thiên Dịch làm theo ý cô nhanh chóng đi lại giường.
" Hửm? Sao giờ vậy chưa ngủ?"
Cố Tuyết Nhi ánh mắt sáng ngời đáp" Đợi anh"
Tưởng Thiên Dịch ôm lấy Cố Tuyết Nhi vào lòng,cẩn thận đắp chăn cho cô.Anh hôn nhẹ lên mái tóc cô nói vào tai cô:" Đợi anh?Đợi anh làm gì à?"
Cố Tuyết Nhi ôm lấy cổ Tưởng Thiên Dịch,khuôn mặt quyến rũ cùng với hơi thở nòng ấm:" Không lẽ anh không biết đợi anh để làm gì à?"
" Không biết.Em nói đi anh mới biết được..." khóe môi Tưởng Thiên Dịch tràn ngập ý cười đáp lại.
Cố Tuyết Nhi vỗ nhẹ lên vai Tưởng Thiên Dịch cười khẽ" Ông xã,anh chẳng biết đùa giỡn gì hết!"
Tưởng Thiên Dịch cười khẽ lại ôm lấy cô vào lòng,chạm vào chiếc bụng nhỏ của cô,nhỏ giọng nói" Vài ngày nữa anh phải đi tình nguyện trên núi.Em ở nhà phải biết giữ gìn sức khỏe đấy,nếu muốn ăn gì thì nói với cô giúp việc.Còn cần gì thì kêu vệ sĩ đi mua cho em còn không nữa thì Vãn Vãn qua đây ở với em,muốn gì thì dùng nó làm sai vặt cũng được"
Cố Tuyết Nhi bật cười,ôm lấy mặt Tưởng Thiên Dịch" Ông xã của em quả thật rất chu đáo à nhoa.Nhưng mà em cũng muốn đi tình nguyện cùng anh"
Tưởng Thiên Dịch hơi ngạc nhiên,nhướng mày nói" Em cũng muốn đi à?"
Cố Tuyết Nhi gật gật đầu" Ừm,ở nhà một mình sẽ chán lắm.Vả lại thiếu chồng thì em làm sao sống được chứ!"
Tưởng Thiên Dịch thừa biết cái miệng dẻo quẹo của cô.Nếu anh mà không cho đi chắc cũng sẽ khó bước được một bước ra khỏi phòng này.
"Em đang mang thai vậy nên cần ở nhà dưỡng thai.Vả lại trên đó cũng không có gì vui để em khai thác đâu.Ngoan ngoãn ở nhà đi mai mốt anh dẫn đi chơi sau"
Cố Tuyết Nhi biết chắc Tưởng Thiên Dịch sẽ không đồng ý nhưng cô là ai chứ?
Người đàn ông họ Tưởng này làm sao có cửa bì với trình độ của cô được chứ!
Cố Tuyết Nhi nhìn anh với ánh mắt long lanh như muốn khóc,nũng nịu dựa vào lòng anh" Ông xã,em cũng muốn đi nữa"
"..."
....
Như những gì Cố Tuyết Nhi muốn Tưởng Thiên Dịch đã thỏa hiệp như cô muốn.Quả thật người đi theo tư bản như Tưởng Thiên Dịch cũng chẳng thể nào thương lượng được với kiểu người như Cố Tuyết Nhi.
Vùng núi phía Bắc nơi thiếu hụt kinh tế nhất là thiết bị y tế khiến vùng này ngày càng nghèo nàn.Thật ra lĩnh vực của Tưởng Thiên Dịch là về bất động sản không liên quan đến tình nguyện này.Nhưng sắp tới đây khoảng chừng nửa năm đổ lại đây cuộc bầu cử những doanh nhân trẻ xuất sắc nhất năm sẽ được tổ chức lại lần nữa.Vì như thế để ghi điểm trong mắt chính phủ anh phải làm nhiều việc thiện cũng như quyến góp giúp đỡ những vùng núi mới dễ dàng lọt vào top 10.
Nói là như vậy nhưng thật ra năm nào Tưởng Thiên Dịch cũng luôn có tên trong top những doanh nhân đó.
Quả thật ông xã của cô rất giỏi à nha!
Khoan đã!
Hình như cô thấy cái gì đó sai sai ở đây.Ông xã của cô? Không phải! Là Tưởng Thiên Dịch kẻ thù của cô mới đúng!
Cô là trẻ mồ côi nên nhìn thấy Tưởng Thiên Dịch cũng muốn đi theo là chuyện bình thường.Dù gì vừa làm việc thiện lên đó vừa tìm cách mất đứa bé luôn thì càng tốt.
Mang theo cô theo đối với Tưởng Thiên Dịch là một chuyện rất dễ dàng nhưng đầu tiên phải qua cửa ải của Mộ Du Tuyết- mẹ chồng quyền lực nhất trong nhà họ Tưởng.
Không biết có phải kẻ nào mách lẻo hay không mà trưa hôm sau Mộ Du Tuyết đã xuất hiện ở cửa nhà cô.
Khuôn mặt vẫn là chất phu nhân hàng thật giá thật đó bước vào.
Mộ Du Tuyết ngồi trên ghế uống một ngụm nhỏ rồi đặt xuống nhìn Cố Tuyết Nhi ở đối diện.
Tưởng Thiên Dịch đã đi làm từ sớm nên chỉ còn mỗi Cố Tuyết Nhi ở nhà.Biết vậy lúc nãy đã gọi Tưởng Thiên Dịch về để còn có bia đỡ đạn.
Cố Tuyết Nhi nháy mắt với người giúp việc.Dường như dì Lan đã nhận được tín hiệu nhanh chóng lấy điện thoại gọi điện cho Tưởng Thiên Dịch về giải cứu bà chủ.
Thấy không khí ngày càng trầm xuống như ngưng trệ,Cố Tuyết Nhi cười cười xoa xoa bụng bầu lên tiếng" Mẹ,không biết có việc gì quan trọng mà trưa nắng mẹ lại đến đây ạ?"
Mộ Du Tuyết nhìn Cố Tuyết Nhi rồi liếc xuống bụng cô đáp" Cũng không có việc quan trọng,chỉ có điều lâu rồi không qua thăm con.Sợ lâu quá không qua con không biết chăm sóc bản thân lại ảnh hưởng đến huyết thống nhà họ Tưởng"
"..."
Không biết là ai bấm nút của Mộ Du Tuyết mà cô cảm thấy bà ta đang sắp nổ tới rồi.Nhưng tại sao lại không trút giận chỗ khác mà lại đến chỗ cô vậy.Dù sao cô cũng đang mang thai mà nỡ lòng nào đến đây phát tiết.
Cố Tuyết Nhi vẫn giữ khuôn mặt cười cười như lúc nãy đáp lại" Mẹ ơi,mẹ nghĩ nhiều rồi.Dù cho lần đầu làm mẹ nhưng con cũng biết chăm sóc bản thân mà mẹ.Mẹ yên tâm,đứa bé trong bụng con không chỉ cháu đích tôn nhà họ Tưởng mà còn là con ruột của con nữa"
Mộ Du Tuyết hài lòng gật gật đầu" Được,nếu con nói vậy thì mẹ cũng yên tâm.Có điều này mẹ muốn nói với con trước,Thiên Dịch thằng bé không phải chỉ có mỗi việc lo cho con mà còn lo cho sản nghiệp nhà họ Tưởng.Sắp tới nó phải đi lên núi làm cuộc tình nguyện thì con cứ ngoan ngoãn ở nhà đi.Đây là cơ hội cho nó thăng tiến cũng như sự nghiệp danh tiếng nhà họ Tưởng lại lên thêm một bước nữa.Dù gì đến đó con cũng không làm gì được.Lại mất thời gian cho Thiên Dịch chăm sóc.Cực kì phí thời gian."
Mộ Du Tuyết nói một tràn vào mặt Cố Tuyết Nhi khiến cô á khẩu.Mấy hôm trước còn đến đây dẫn cô đi mua sắm bây giờ lại nói kiểu như cô là mầm móng nguy hiểm sẽ ảnh hưởng đến tương lai sự nghiệp của Tưởng Thiên Dịch không bằng.Có điều đúng là được có tên trong danh sách top những doanh nhân xuất sắc thì sự nghiệp của Tưởng Thiên Dịch và nhà họ Tưởng sẽ lên như diều gặp gió.Rồi đừng nói là mười năm chỉ khoảng năm năm nữa thôi cơ nghiệp nhà họ Tưởng sẽ thâu tóm ngành bất động sản trong và ngoài nước cũng như những lĩnh vực khác.
Mà...chỉ khoảng mấy tháng nữa thôi đừng nói là chỗ đứng không chừng nhà họ Tưởng sẽ biến mất không một dấu vết.
" Sao không nói gì hết vậy? Mẹ nói rồi đấy nhé con nên ở nhà đi.Trên đó thời tiết cũng chẳng ấm áp được như ở đây đâu.Đang mang thai nên ở nhà kiêng cữ đừng đi đây đi đó nữa.Nếu đứa bé có bị gì thì đừng trách mẹ không nói trước"
Cố Tuyết Nhi vẫn chưa biết trả lời gì thì đã nghe giọng nói lạnh lùng của người đàn ông vang lên" Con là người muốn đưa Tuyết Nhi theo,không liên quan gì đến cô ấy"
Một lúc sau tiếng nước cuối cùng cũng dừng lại.Tưởng Thiên Dịch thong thả bước ra,trên người là bộ đồ ngủ màu xám.
Dáng người anh rất đẹp nhất là đôi chân dài của anh khiến người khác không khỏi cảm thán.Khuôn mặt lạnh lùng vô cảm.Khi mặc vest nhìn anh rất trưởng thành lịch lãm tuy vậy thay đồ ở nhà nhìn anh vẫn lạnh lùng như thường.
Có điều vừa chạm mắt đến chỗ Cố Tuyết Nhi thì ánh mắt lạnh lùng đó đã trở nên dịu dàng từ lúc nào.
Cố Tuyết Nhi nhìn anh,khóe mắt như có ý cười cất lời" Ông xã, lại đây!"
Tưởng Thiên Dịch làm theo ý cô nhanh chóng đi lại giường.
" Hửm? Sao giờ vậy chưa ngủ?"
Cố Tuyết Nhi ánh mắt sáng ngời đáp" Đợi anh"
Tưởng Thiên Dịch ôm lấy Cố Tuyết Nhi vào lòng,cẩn thận đắp chăn cho cô.Anh hôn nhẹ lên mái tóc cô nói vào tai cô:" Đợi anh?Đợi anh làm gì à?"
Cố Tuyết Nhi ôm lấy cổ Tưởng Thiên Dịch,khuôn mặt quyến rũ cùng với hơi thở nòng ấm:" Không lẽ anh không biết đợi anh để làm gì à?"
" Không biết.Em nói đi anh mới biết được..." khóe môi Tưởng Thiên Dịch tràn ngập ý cười đáp lại.
Cố Tuyết Nhi vỗ nhẹ lên vai Tưởng Thiên Dịch cười khẽ" Ông xã,anh chẳng biết đùa giỡn gì hết!"
Tưởng Thiên Dịch cười khẽ lại ôm lấy cô vào lòng,chạm vào chiếc bụng nhỏ của cô,nhỏ giọng nói" Vài ngày nữa anh phải đi tình nguyện trên núi.Em ở nhà phải biết giữ gìn sức khỏe đấy,nếu muốn ăn gì thì nói với cô giúp việc.Còn cần gì thì kêu vệ sĩ đi mua cho em còn không nữa thì Vãn Vãn qua đây ở với em,muốn gì thì dùng nó làm sai vặt cũng được"
Cố Tuyết Nhi bật cười,ôm lấy mặt Tưởng Thiên Dịch" Ông xã của em quả thật rất chu đáo à nhoa.Nhưng mà em cũng muốn đi tình nguyện cùng anh"
Tưởng Thiên Dịch hơi ngạc nhiên,nhướng mày nói" Em cũng muốn đi à?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Tuyết Nhi gật gật đầu" Ừm,ở nhà một mình sẽ chán lắm.Vả lại thiếu chồng thì em làm sao sống được chứ!"
Tưởng Thiên Dịch thừa biết cái miệng dẻo quẹo của cô.Nếu anh mà không cho đi chắc cũng sẽ khó bước được một bước ra khỏi phòng này.
"Em đang mang thai vậy nên cần ở nhà dưỡng thai.Vả lại trên đó cũng không có gì vui để em khai thác đâu.Ngoan ngoãn ở nhà đi mai mốt anh dẫn đi chơi sau"
Cố Tuyết Nhi biết chắc Tưởng Thiên Dịch sẽ không đồng ý nhưng cô là ai chứ?
Người đàn ông họ Tưởng này làm sao có cửa bì với trình độ của cô được chứ!
Cố Tuyết Nhi nhìn anh với ánh mắt long lanh như muốn khóc,nũng nịu dựa vào lòng anh" Ông xã,em cũng muốn đi nữa"
"..."
....
Như những gì Cố Tuyết Nhi muốn Tưởng Thiên Dịch đã thỏa hiệp như cô muốn.Quả thật người đi theo tư bản như Tưởng Thiên Dịch cũng chẳng thể nào thương lượng được với kiểu người như Cố Tuyết Nhi.
Vùng núi phía Bắc nơi thiếu hụt kinh tế nhất là thiết bị y tế khiến vùng này ngày càng nghèo nàn.Thật ra lĩnh vực của Tưởng Thiên Dịch là về bất động sản không liên quan đến tình nguyện này.Nhưng sắp tới đây khoảng chừng nửa năm đổ lại đây cuộc bầu cử những doanh nhân trẻ xuất sắc nhất năm sẽ được tổ chức lại lần nữa.Vì như thế để ghi điểm trong mắt chính phủ anh phải làm nhiều việc thiện cũng như quyến góp giúp đỡ những vùng núi mới dễ dàng lọt vào top 10.
Nói là như vậy nhưng thật ra năm nào Tưởng Thiên Dịch cũng luôn có tên trong top những doanh nhân đó.
Quả thật ông xã của cô rất giỏi à nha!
Khoan đã!
Hình như cô thấy cái gì đó sai sai ở đây.Ông xã của cô? Không phải! Là Tưởng Thiên Dịch kẻ thù của cô mới đúng!
Cô là trẻ mồ côi nên nhìn thấy Tưởng Thiên Dịch cũng muốn đi theo là chuyện bình thường.Dù gì vừa làm việc thiện lên đó vừa tìm cách mất đứa bé luôn thì càng tốt.
Mang theo cô theo đối với Tưởng Thiên Dịch là một chuyện rất dễ dàng nhưng đầu tiên phải qua cửa ải của Mộ Du Tuyết- mẹ chồng quyền lực nhất trong nhà họ Tưởng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không biết có phải kẻ nào mách lẻo hay không mà trưa hôm sau Mộ Du Tuyết đã xuất hiện ở cửa nhà cô.
Khuôn mặt vẫn là chất phu nhân hàng thật giá thật đó bước vào.
Mộ Du Tuyết ngồi trên ghế uống một ngụm nhỏ rồi đặt xuống nhìn Cố Tuyết Nhi ở đối diện.
Tưởng Thiên Dịch đã đi làm từ sớm nên chỉ còn mỗi Cố Tuyết Nhi ở nhà.Biết vậy lúc nãy đã gọi Tưởng Thiên Dịch về để còn có bia đỡ đạn.
Cố Tuyết Nhi nháy mắt với người giúp việc.Dường như dì Lan đã nhận được tín hiệu nhanh chóng lấy điện thoại gọi điện cho Tưởng Thiên Dịch về giải cứu bà chủ.
Thấy không khí ngày càng trầm xuống như ngưng trệ,Cố Tuyết Nhi cười cười xoa xoa bụng bầu lên tiếng" Mẹ,không biết có việc gì quan trọng mà trưa nắng mẹ lại đến đây ạ?"
Mộ Du Tuyết nhìn Cố Tuyết Nhi rồi liếc xuống bụng cô đáp" Cũng không có việc quan trọng,chỉ có điều lâu rồi không qua thăm con.Sợ lâu quá không qua con không biết chăm sóc bản thân lại ảnh hưởng đến huyết thống nhà họ Tưởng"
"..."
Không biết là ai bấm nút của Mộ Du Tuyết mà cô cảm thấy bà ta đang sắp nổ tới rồi.Nhưng tại sao lại không trút giận chỗ khác mà lại đến chỗ cô vậy.Dù sao cô cũng đang mang thai mà nỡ lòng nào đến đây phát tiết.
Cố Tuyết Nhi vẫn giữ khuôn mặt cười cười như lúc nãy đáp lại" Mẹ ơi,mẹ nghĩ nhiều rồi.Dù cho lần đầu làm mẹ nhưng con cũng biết chăm sóc bản thân mà mẹ.Mẹ yên tâm,đứa bé trong bụng con không chỉ cháu đích tôn nhà họ Tưởng mà còn là con ruột của con nữa"
Mộ Du Tuyết hài lòng gật gật đầu" Được,nếu con nói vậy thì mẹ cũng yên tâm.Có điều này mẹ muốn nói với con trước,Thiên Dịch thằng bé không phải chỉ có mỗi việc lo cho con mà còn lo cho sản nghiệp nhà họ Tưởng.Sắp tới nó phải đi lên núi làm cuộc tình nguyện thì con cứ ngoan ngoãn ở nhà đi.Đây là cơ hội cho nó thăng tiến cũng như sự nghiệp danh tiếng nhà họ Tưởng lại lên thêm một bước nữa.Dù gì đến đó con cũng không làm gì được.Lại mất thời gian cho Thiên Dịch chăm sóc.Cực kì phí thời gian."
Mộ Du Tuyết nói một tràn vào mặt Cố Tuyết Nhi khiến cô á khẩu.Mấy hôm trước còn đến đây dẫn cô đi mua sắm bây giờ lại nói kiểu như cô là mầm móng nguy hiểm sẽ ảnh hưởng đến tương lai sự nghiệp của Tưởng Thiên Dịch không bằng.Có điều đúng là được có tên trong danh sách top những doanh nhân xuất sắc thì sự nghiệp của Tưởng Thiên Dịch và nhà họ Tưởng sẽ lên như diều gặp gió.Rồi đừng nói là mười năm chỉ khoảng năm năm nữa thôi cơ nghiệp nhà họ Tưởng sẽ thâu tóm ngành bất động sản trong và ngoài nước cũng như những lĩnh vực khác.
Mà...chỉ khoảng mấy tháng nữa thôi đừng nói là chỗ đứng không chừng nhà họ Tưởng sẽ biến mất không một dấu vết.
" Sao không nói gì hết vậy? Mẹ nói rồi đấy nhé con nên ở nhà đi.Trên đó thời tiết cũng chẳng ấm áp được như ở đây đâu.Đang mang thai nên ở nhà kiêng cữ đừng đi đây đi đó nữa.Nếu đứa bé có bị gì thì đừng trách mẹ không nói trước"
Cố Tuyết Nhi vẫn chưa biết trả lời gì thì đã nghe giọng nói lạnh lùng của người đàn ông vang lên" Con là người muốn đưa Tuyết Nhi theo,không liên quan gì đến cô ấy"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro