Trọng Sinh Trước Lúc Mạt Thế: Ta Ở Mạt Thế Làm Xây Dựng
Chương 48
2024-11-21 22:15:42
"Đi thôi, bỏ xe lại." - Đường Thi liếc nhìn chiếc xe đã bị đập phá móp méo và con đường đầy tang thi phía trước, rồi quay lại nói với những người còn đang ngơ ngác sững sờ trong xe.
Ném xuống câu này, cô bắt đầu tiến lên phía trước, tang thi dường như không thể nhìn thấy cô, thậm chí chúng tự động tránh xa cô một mét. Không gian quanh Đường Thi nháy mắt như trở thành một vùng chân không.
Cô nhẹ nhàng vỗ đầu Tiểu Phong: "Tiểu Phong, đến lúc làm việc rồi, đừng lười biếng nữa!"
Tiểu Phong ngẩng đầu lên, đôi mắt ngập nước long lanh nhìn cô như muốn làm nũng, ăn vạ mong cô mềm lòng cho nó tiếp tục nằm trong lòng cô. Tuy có chút mủi lòng nhưng Đường Thi vẫn lạnh lùng nhìn nó mà không thay đổi ý định.
Tiểu Phong mất mát nhìn cô một cái, thất vọng cúi đầu xuống, như đang trách móc rằng cô đã nói dối, chẳng phải chỉ cần làm nũng dễ thương là được sao? Đường Thi bật cười trước vẻ mặt tội nghiệp của nó. "Được rồi, nhanh lên, sau khi xong việc Lạc đại ca sẽ tắm thơm tho cho ngươi a."
Tiểu Phong nghe vậy, buồn bã rời khỏi vòng tay cô và bắt đầu tấn công những tang thi xấu số cản đường nó.
Lạc Trần cùng mọi người lần lượt bước xuống xe, vừa quan sát Tiểu Phong chiến đấu dũng mãnh vừa kết hợp dị năng của mình để tiêu diệt lũ tang thi.
Những làn sóng tang thi liên tiếp cuồn cuộn tấn công họ, khiến Lạc Trần và Diệp Hoài Viễn không còn thời gian để ghê tởm, phải sử dụng tổ hợp dị năng mạnh mẽ để tiêu diệt chúng. Dù mùi xú uế kinh tởm, nhưng không thể phủ nhận rằng, chiêu thức đó có lực sát thương rất cao.
Chẳng mấy chốc, họ đã thoát khỏi vòng vây của lũ tang thi và tiến đến chỗ Đường Thi. Tiểu Phong sau khi hoàn thành nhiệm vụ, mắt đầy mong chờ nhìn Lạc Trần.
"Phụt!" - Đường Thi bật cười khi nhìn thấy bộ dạng đáng yêu của Tiểu Phong: "Lạc đại ca, giúp Tiểu Phong rửa sạch một chút đi."
Lạc Trần cũng cười, đáp lại: "Được thôi."
Anh nhanh chóng tạo ra một quả cầu nước bao quanh Tiểu Phong, để dòng nước làm sạch bụi bẩn bám trên cơ thể nó. Chỉ trong chốc lát, Tiểu Phong lại trở thành một con tiểu bạch hổ sạch sẽ, thơm tho. Vui vẻ, nó nhảy lên vòng tay Đường Thi, quay trở lại vị trí quen thuộc của mình.
Sau đó, đoàn người tiếp tục di chuyển qua những đoạn đường ít bị cản trở hơn. Đường Thi lấy ra từ không gian một chiếc xe khác để cả nhóm tiếp tục hành trình. Họ tiến thẳng về phía biển Mây Cư, nhưng khi đến con đường Phồn Hưng, đoàn người phải dừng lại và xuống xe.
Con đường Phồn Hưng trước khi mạt thế bùng nổ từng là một trong những khu vực sầm uất nhất của thành phố S. Mặc dù thảm họa diễn ra vào lúc rạng sáng, trên đường vẫn còn rất nhiều xe và người đi bộ, khiến cho con đường này trở nên hỗn loạn và bị chắn kín bởi các phương tiện đổ nát.
Kinh nghiệm từ lần trước khi xe bị tang thi bao vây, Lạc Trần đã dừng xe từ xa khi thấy đường bị lấp kín. Sau khi cả nhóm xuống xe, Đường Thi thu hồi chiếc xe vào không gian của mình, chuẩn bị sẵn sàng tiếp tục hành trình bằng cách đi bộ.
Lúc này, mặt trời đã lên cao, nhiệt độ ngoài trời không ngừng tăng, khiến không khí trở nên oi bức và ngột ngạt.
Dù chỉ mới tháng 5, nhiệt độ đã chạm ngưỡng 30°C, khiến mọi người không khỏi lo lắng liệu mùa hè có thể vượt qua 40°C, thậm chí 50°C hay không.
Sự oi bức càng làm mùi hôi thối từ xác tang thi trở nên nồng nặc hơn, pha lẫn với mùi máu tươi tanh tưởi, khiến những chiếc khẩu trang dường như trở nên vô dụng. Cả nhóm đều bị mùi hôi xộc lên làm cho chóng mặt, chỉ mong nhanh chóng giải quyết xong công việc để tìm một chỗ có thể nghỉ ngơi và ăn trưa.
May mắn thay, đoạn đường bị chắn không dài lắm và cách xa khu dân cư, nên số lượng tang thi không quá nhiều. Lạc Trần và Diệp Hoài Viễn dẫn đầu mở đường, trong khi Hàn Nhất Hiên đảm nhận nhiệm vụ xử lý những tang thi lọt lưới, còn Lâm Mạt ở bên trong ngẫu nhiên hỗ trợ đánh tang thi.
Đường Thi và Tiểu Phong thì đứng bên cạnh nghiên cứu cách kết hợp dị năng để tấn công, tạo thành hai phân cảnh đối nghịch, một bên cần cù chăm chỉ giết tang thi, còn một bên như đang thảnh thơi "ngắm cảnh". Dù có vẻ thư giãn, nhưng họ lại tiêu diệt được nhiều tang thi hơn nhóm còn lại, khiến những người kia không khỏi tức tối.
Chẳng bao lâu, đoàn người đến được một cửa hàng tiện lợi. Sau khi quét sạch tang thi trong tiệm, họ quyết định dừng lại nghỉ ngơi và chuẩn bị ăn trưa trước khi tiếp tục hành trình.
Cả nhóm đã tiêu hao khá nhiều dị năng từ sáng đến giờ, vì thế Đường Thi lấy ra chè đậu xanh giải nhiệt và cơm nắm mà Diệp Dung đã chuẩn bị sẵn để phân phát cho mọi người. Riêng Tiểu Phong thì được Diệp Dung đặc biệt chuẩn bị một con gà quay thơm lừng, cơm nắm trong tay mọi người tức khắc không còn thơm ngon nữa. Mùi thơm từ con gà quay làm cả nhóm, đặc biệt là Lâm Mạt, không thể không thèm thuồng trông mong nhìn chằm chằm Đường Thi.
Ném xuống câu này, cô bắt đầu tiến lên phía trước, tang thi dường như không thể nhìn thấy cô, thậm chí chúng tự động tránh xa cô một mét. Không gian quanh Đường Thi nháy mắt như trở thành một vùng chân không.
Cô nhẹ nhàng vỗ đầu Tiểu Phong: "Tiểu Phong, đến lúc làm việc rồi, đừng lười biếng nữa!"
Tiểu Phong ngẩng đầu lên, đôi mắt ngập nước long lanh nhìn cô như muốn làm nũng, ăn vạ mong cô mềm lòng cho nó tiếp tục nằm trong lòng cô. Tuy có chút mủi lòng nhưng Đường Thi vẫn lạnh lùng nhìn nó mà không thay đổi ý định.
Tiểu Phong mất mát nhìn cô một cái, thất vọng cúi đầu xuống, như đang trách móc rằng cô đã nói dối, chẳng phải chỉ cần làm nũng dễ thương là được sao? Đường Thi bật cười trước vẻ mặt tội nghiệp của nó. "Được rồi, nhanh lên, sau khi xong việc Lạc đại ca sẽ tắm thơm tho cho ngươi a."
Tiểu Phong nghe vậy, buồn bã rời khỏi vòng tay cô và bắt đầu tấn công những tang thi xấu số cản đường nó.
Lạc Trần cùng mọi người lần lượt bước xuống xe, vừa quan sát Tiểu Phong chiến đấu dũng mãnh vừa kết hợp dị năng của mình để tiêu diệt lũ tang thi.
Những làn sóng tang thi liên tiếp cuồn cuộn tấn công họ, khiến Lạc Trần và Diệp Hoài Viễn không còn thời gian để ghê tởm, phải sử dụng tổ hợp dị năng mạnh mẽ để tiêu diệt chúng. Dù mùi xú uế kinh tởm, nhưng không thể phủ nhận rằng, chiêu thức đó có lực sát thương rất cao.
Chẳng mấy chốc, họ đã thoát khỏi vòng vây của lũ tang thi và tiến đến chỗ Đường Thi. Tiểu Phong sau khi hoàn thành nhiệm vụ, mắt đầy mong chờ nhìn Lạc Trần.
"Phụt!" - Đường Thi bật cười khi nhìn thấy bộ dạng đáng yêu của Tiểu Phong: "Lạc đại ca, giúp Tiểu Phong rửa sạch một chút đi."
Lạc Trần cũng cười, đáp lại: "Được thôi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh nhanh chóng tạo ra một quả cầu nước bao quanh Tiểu Phong, để dòng nước làm sạch bụi bẩn bám trên cơ thể nó. Chỉ trong chốc lát, Tiểu Phong lại trở thành một con tiểu bạch hổ sạch sẽ, thơm tho. Vui vẻ, nó nhảy lên vòng tay Đường Thi, quay trở lại vị trí quen thuộc của mình.
Sau đó, đoàn người tiếp tục di chuyển qua những đoạn đường ít bị cản trở hơn. Đường Thi lấy ra từ không gian một chiếc xe khác để cả nhóm tiếp tục hành trình. Họ tiến thẳng về phía biển Mây Cư, nhưng khi đến con đường Phồn Hưng, đoàn người phải dừng lại và xuống xe.
Con đường Phồn Hưng trước khi mạt thế bùng nổ từng là một trong những khu vực sầm uất nhất của thành phố S. Mặc dù thảm họa diễn ra vào lúc rạng sáng, trên đường vẫn còn rất nhiều xe và người đi bộ, khiến cho con đường này trở nên hỗn loạn và bị chắn kín bởi các phương tiện đổ nát.
Kinh nghiệm từ lần trước khi xe bị tang thi bao vây, Lạc Trần đã dừng xe từ xa khi thấy đường bị lấp kín. Sau khi cả nhóm xuống xe, Đường Thi thu hồi chiếc xe vào không gian của mình, chuẩn bị sẵn sàng tiếp tục hành trình bằng cách đi bộ.
Lúc này, mặt trời đã lên cao, nhiệt độ ngoài trời không ngừng tăng, khiến không khí trở nên oi bức và ngột ngạt.
Dù chỉ mới tháng 5, nhiệt độ đã chạm ngưỡng 30°C, khiến mọi người không khỏi lo lắng liệu mùa hè có thể vượt qua 40°C, thậm chí 50°C hay không.
Sự oi bức càng làm mùi hôi thối từ xác tang thi trở nên nồng nặc hơn, pha lẫn với mùi máu tươi tanh tưởi, khiến những chiếc khẩu trang dường như trở nên vô dụng. Cả nhóm đều bị mùi hôi xộc lên làm cho chóng mặt, chỉ mong nhanh chóng giải quyết xong công việc để tìm một chỗ có thể nghỉ ngơi và ăn trưa.
May mắn thay, đoạn đường bị chắn không dài lắm và cách xa khu dân cư, nên số lượng tang thi không quá nhiều. Lạc Trần và Diệp Hoài Viễn dẫn đầu mở đường, trong khi Hàn Nhất Hiên đảm nhận nhiệm vụ xử lý những tang thi lọt lưới, còn Lâm Mạt ở bên trong ngẫu nhiên hỗ trợ đánh tang thi.
Đường Thi và Tiểu Phong thì đứng bên cạnh nghiên cứu cách kết hợp dị năng để tấn công, tạo thành hai phân cảnh đối nghịch, một bên cần cù chăm chỉ giết tang thi, còn một bên như đang thảnh thơi "ngắm cảnh". Dù có vẻ thư giãn, nhưng họ lại tiêu diệt được nhiều tang thi hơn nhóm còn lại, khiến những người kia không khỏi tức tối.
Chẳng bao lâu, đoàn người đến được một cửa hàng tiện lợi. Sau khi quét sạch tang thi trong tiệm, họ quyết định dừng lại nghỉ ngơi và chuẩn bị ăn trưa trước khi tiếp tục hành trình.
Cả nhóm đã tiêu hao khá nhiều dị năng từ sáng đến giờ, vì thế Đường Thi lấy ra chè đậu xanh giải nhiệt và cơm nắm mà Diệp Dung đã chuẩn bị sẵn để phân phát cho mọi người. Riêng Tiểu Phong thì được Diệp Dung đặc biệt chuẩn bị một con gà quay thơm lừng, cơm nắm trong tay mọi người tức khắc không còn thơm ngon nữa. Mùi thơm từ con gà quay làm cả nhóm, đặc biệt là Lâm Mạt, không thể không thèm thuồng trông mong nhìn chằm chằm Đường Thi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro