Trùng Sinh: Thanh Xuân Của Tôi

Ăn mừng. Bạn mớ...

2024-10-25 23:53:56

Học nhóm buổi sáng xong.

Nhóm năm người Hoàng Tuyết Lan, liền dẫn nhau đến quán gà rán của nhà Vương Điềm Điềm ăn mừng.

Vừa đến quán, Vương Điềm Điềm đẩy cửa vào gọi mẹ:" Mẹ ơi, cho chúng con năm phần gà rán nhá, nay bọn con ăn mừng Hoàng Tuyết Lan được điểm tuyệt đối trong kì thi Olympic toàn quốc. "

" Ôi, chúc mừng cháu Tuyết Lan, giỏi lắm con gái." Mẹ Vương Điềm Điềm, Tô Thái Mẫn tươi cười thật lòng chúc mừng cô.

" Dạ, cháu cảm ơn cô."

" Chúng cháu chào cô." Ba người Lâm Kiều vào sau đồng thanh chào.

" Mấy đứa vào bàn ngồi trước đi, đợi cô một lúc nhé."

" Dạ."

Nói rồi mẹ Vương Điềm Điềm quay người trở vào trong chuẩn bị gà rán cho bọn họ.

Tụi cô có đến quán nhà Vương Điềm Điềm hai lần rồi, nên mẹ Vương Điềm Điềm cũng quen biết hết với tụi cô, lúc nào tụi cô ghé, cô ấy cũng vui vẻ, nhiệt tình, niềm nở chào đón như con cháu trong nhà.

" Điềm Điềm vào mang đồ ra con. " Mẹ Vương Điềm Điềm ở trong nói vọng ra.

" Đến liền, đợi con một chút. "

Vương Điềm Điềm đứng dậy vào trong mang đồ ra.

" Các con cứ ăn thoải mái nhé, hôm nay cô mời, thiếu gì thì gọi cô nha." Mẹ Vương Điềm Điềm theo sau ra nói với tụi cô.

" Dạ, bọn cháu cảm ơn cô."

Nói xong mẹ Vương Điềm Điềm lại vào trong, để cho bọn cô thoải mái, tự nhiên.

" Ăn thôi, ngon quá đi. " Thẩm Minh vừa ăn vừa nói.

Cả đám thấy vậy liền tập trung ăn, không nói chuyện nữa.

Ăn xong thì giải tán, ai về nhà nấy, còn Vương Điềm Điềm ở lại quán với mẹ.

Thấy bọn họ đi xa mẹ Vương Điềm Điềm mới than thở, thở dài :" Tuyết Lan là đứa trẻ ngoan, sao mệnh lại khổ vậy chứ, Điềm Điềm con nhớ phải đối xử với bạn tốt vào đấy. "

" Con biết rồi, cậu ấy là bạn con mà mẹ."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Về tới nhà không biết làm gì, cô ngồi vào máy tính đăng nhập vào tài khoản weibo, lướt xem có tin tức gì hay không. "

Lướt một hồi cũng không có gì, cô lại mở game ra chơi thử, thứ mà kiếp trước cô chưa từng động vào.

Trò chơi cô chọn là ' Game Liên Minh ' đang có độ nổi tiếng cao, được đánh giá là nhiều bạn trẻ chơi.

Cô ấn vào đăng kí, ních của cô tên là Tuyết Lan, sau một hồi mày mò, tìm hiểu thì cô cũng biết cách chơi. Mê mẩn ngồi chơi đến chiều tối, bất giác ních của cô lên một cấp mới mà cô không để ý.

' Bạn ơi, chơi cùng không?' Trên khung hình trò chơi một tin nhắn hiện lên của ních Anh Tuấn Nhất Thiên Hạ gửi tới.

Chơi một mình hơi chán cô liền nhắn lại :" Được."

' Đi theo tôi, đồng đội mới, qua bảng Phó Thần bên kia đánh quái với bọn tôi.'

' Đánh theo nhóm?'

' Đúng vậy, thêm cậu nữa là nhóm năm người, đi thôi bọn họ đang đợi. '

' Được. '

Theo tới bên Phó Thần cô liền nhìn thấy có bốn nhân vật game tên ních lần lượt là : Thẩm Hạo Tiêu Giao, Yêu Quái, Khương Thái, Nhóc Mập đang đứng với nhau.

' Giới thiệu với các cậu bạn mới của tôi, hôm nay chơi cùng nhau nha, kĩ năng tốt lắm. '

' Chào các cậu. '

' Cậu là nữ hả?' Ních Yêu Quái nhắn tin hỏi.

' Đúng vậy. Có vấn đề gì sao? '

' Không, tôi hỏi vậy thôi. '

' Đi thôi, tôi còn đi có việc, không chơi lâu được với các cậu. ' Ních Thẩm Hạo Tiêu Giao nhắn.

' Ok, đi thôi. '

Nhóm năm người đi đến khu vực gọi là U Lĩnh trong game để săn quái tìm bảo vật.

Sau một hồi vật lộn đánh quái, diệt boss, năm người bọn họ thu được khá nhiều phần thưởng, bảo vật.

' Tuyết Lan, cậu chơi lâu chưa? Đánh đẹp quá trời vậy. ' tin nhắn của Nhóc Mập hiện lên trên màn hình.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đánh đẹp sao? Cô gà mờ mới chơi mà còn được khen?

' Hôm nay tôi mới bắt đầu chơi :)))))' Cô trả lời thành thật, có sao nói vậy.

' Không tin. Có phải cậu nam giả nữ không đấy? Hoặc là cậu chơi lâu rồi lấy acc phụ lòe thiên hạ đúng không?' Khương Thái cũng gửi một tin nhắn đến kèm theo icon mặt nghi ngờ.

' Đúng vậy. Cậu khai thật đi, chúng tôi không tin đâu. ' Yêu Quái cũng tham gia vào.

' Các cậu nói chuyện đi, tôi thoát trước. ' Thẩm Hạo Tiêu Giao để lại một tin nhắn rồi thoát luôn.

Cái đám người này, thật là, trò chơi trên mạng thôi mà cần gì điều tra kĩ thế? Hoàng Tuyết Lan vừa nhìn màn hình vừa nghĩ.

' Không tin thì thôi, tùy các cậu, tôi cũng thoát đây.'

' Ở lại chơi tiếp đi, còn sớm mà.' Khương Thái nhắn.

' Ê cậu không muốn nói thì thôi, ở lại chơi cùng đi, lâu rồi không có người hợp với bọn này như vậy.' Tin nhắn của Yêu Quái cũng hiện trên màn hình.

' Không được, tôi có việc rồi, có gì mai chơi tiếp. '

Không đợi bên kia trả lời cô liền thoát luôn, tắt máy tính đứng dậy, đi vào nhà bếp tìm xem có cái gì ăn tạm được không, cô có chút đói.

Tìm một hồi cũng chỉ có mấy gói mì với gói xúc xích.

Cô thở dài chấp nhận số phận đi đun nước pha mì ăn, có khi nào cô ăn nhiều mì đến biến thành mì luôn không? Cái suy nghĩ vớ vẩn hiện lên trong đầu làm cô bật cười.

Ăn xong cô thu dọn phòng bếp lại một chút, đi lại bàn học mở sách ra đọc một hồi mới lên giường đi ngủ.

Mà Hoàng Tuyết Lan không hề hay biết sau khi cô thoát game đi ra, bên trong một phòng kí túc xá của trường cao trung A đang có ba nam sinh tụ tập với nhau bàn tán về ván game vừa rồi.

" Khương Thái Mạnh cậu nói xem tên kia là nam hay nữ?" Một nam sinh trong đó lên tiếng trước, nếu Hoàng Tuyết Lan ở đây sẽ nhận ra nam sinh này hôm thi đã trêu chọc cô và Thẩm Triết Hạo, hắn là Hạ Tuấn Huy.

" Cậu hỏi tôi thì tôi hỏi ai? Người là cậu dẫn đến mà." Nam sinh Khương Thái Mạnh ngẩng đầu khỏi máy tính trả lời lại.

" Tôi có biết đâu, hôm nay trong lúc đi dạo trong game, tôi vô tình phát hiện ra cậu ấy, theo dõi một hồi thấy cách đánh của cậu ấy hay mới với lại chơi một mình nên mới mời vào tham gia cùng chúng ta thôi."

" Tên này ai cũng có thể mời đến được, không tin tưởng được, đúng không Tưởng Gia Sinh?" Khương Thái Mạnh quay ra hỏi nam sinh có chút mập mạp bên cạnh.

" Chính xác. "

" Kệ cậu ta đi, chơi dăm trận nữa kiểu gì chẳng lộ, thôi đi ngủ thôi." Hạ Tuấn Huy nói xong, đứng dậy tắt đèn, ba người ai về giường đấy nằm xuống đi ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh: Thanh Xuân Của Tôi

Số ký tự: 0