Trùng Sinh: Thanh Xuân Của Tôi

Kì thi chuyển c...

2024-10-25 23:53:56

Hôm sau tới trường vừa bước chân vào lớp, cô đã nhận được bao nhiêu là lời chúc mừng đến từ bạn học cùng lớp.

Trên bảng thông báo của nhà trường, có dán kết quả và thành tích cô đạt được trong kì thi Olympic toán toàn quốc.

Giờ ra chơi cô được cô Lâm và thầy Ngô gọi lên văn phòng giáo viên để nhận phần thưởng của kì thi với khuyên cô không nên bỏ lỡ cơ hội tốt khi được tuyển thẳng.

" Thưa thầy cô, em vẫn giữ quyết định cũ ạ, em sẽ đi thi kì thi chuyển cấp như các bạn."

" Không hiểu em nữa, thầy cô chỉ muốn tốt cho em thôi. " Cô Lâm nghiêm túc lên tiếng.

" Dạ em biết ạ, nhưng em cũng không hối hận về quyết định của mình đâu ạ."

" Thầy cô biết rồi, em về đi, đã quyết định đi thi kì thi chuyển cấp, em không được lơ là đâu đây." Thầy Ngô biết không khuyên được, liền dặn dò cô.

" Dạ, em cảm ơn thầy cô ạ."

Thầy Ngô với Cô Lâm cũng chỉ đành lắc đầu, bó tay với Hoàng Tuyết Lan, nhưng cũng thập phần yên tâm đối với cô.

****************

Cứ thế, thời gian trôi qua như thoi đưa, chớp mắt đã đến kì thi chuyển cấp.

Dưới sự giúp đỡ, dạy kèm của Hoàng Tuyết Lan, lực học của Vương Điềm Điềm cũng thay đổi nhiều, được cô cổ vũ đăng kí thi vào cao trung A.

Còn Thẩm Minh, Dương Minh và Lâm Kiều tự tin hơn Vương Điềm Điềm vì ba người cậu ấy có nên tảng vững chắc hơn, nên cũng đăng kí Cao trung A theo cô.

Hôm nay đến ngày thi chuyển cấp, bốn người Vương Điềm Điềm được bố mẹ đưa đến tận Trường cao trung A trong huyện thi, cô cũng đi cùng một chuyến xe, nhìn có chút cô đơn.

" Tuyết Lan, cháu chuẩn bị đầy đủ chưa?" Mẹ Vương Điềm Điềm dịu dàng hỏi cô.

" Cháu chuẩn bị đầy đủ rồi ạ."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


" Các con lát nữa vào phòng thi nhớ bình tĩnh làm bài nha." Mẹ Lâm Kiều cũng lên tiếng.

" Con biết rồi, từ qua nay mẹ nói trăm lần rồi ấy ." Lâm Kiều cười trêu mẹ mình.

" Con nhỏ này, mẹ nói nghiêm túc đấy, con còn giỡn được, chẳng bớt lo như Tuyết Lan gì cả."

" hì hì..."

" Các con mà được một phần của Tuyết Lan, bố mẹ ngủ cũng có thể cười được. " Mẹ Thẩm Minh than thở.

Tiếp đó là những lời khen ngợi Hoàng Tuyết Lan từ các bà mẹ, cô nghe mà có chút ngượng ngùng. Còn mấy ông bố ngồi bên chỉ biết nhìn nhau cười.

Xe buýt đến trường, năm người các cô cùng các ông bố bà mẹ xuống xe, xuống xe bọn họ còn bị lôi lại dặn dò đủ thứ mới được thả vào trường thi.

Nhìn hạnh phúc thật, cô cũng mong muốn mình có một gia đình đầy đủ bố mẹ như vậy.

Cô quay người đi vào trong trường trước, phòng thi của cô cũng khác bốn người họ, nên cô đi trước một bước vậy.

" Chào em, tiểu học muội, còn nhớ anh không?"

Vừa bước chân vào cổng trường, đi được một đoạn thì có nam sinh đi đến trước mặt cô lên tiếng.

Thấy cô nhìn mình không nói gì, nam sinh giả vờ ôm ngực đau lòng nói :" Sao em có thể quên một người đẹp trai như này chứ, đau lòng quá đi. "

" Anh buồn cười quá, em nhớ, nhưng mà em không biết tên anh là gì nên mới không nói. " Cô cong mắt cười nói, anh này hài hước thật đấy.

" Quên mất, xin tự giới thiệu anh tên Hạ Tuấn Huy bạn cùng lớp với Thẩm Triết Hạo. "

" À em biết rồi, em đi trước đây. "

" Từ đã học muội, em tên gì?"

" Hoàng Tuyết Lan. "

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


" Nhớ rồi, Hoàng Tuyết Lan, để anh bảo Thẩm Triết Hạo dẫn em tới phòng thi."

Không để cô kịp từ chối, Hạ Tuấn Huy đã quay người gọi to về phía sau.

" Thẩm Triết Hạo, đến đây nhanh lên, mau đưa tiểu học muội xinh đẹp đến phòng thi này. "

Thẩm Triết Hạo đang đứng giữa đám đông, nhìn về phía bọn cô đang đứng, không biết anh cúi đầu nói gì với mọi người bên đó, nói xong liền bước chân đi về phía bọn cô.

" Giao tiểu học muội cho cậu đấy, tớ đi trước đây, tiểu học muội làm bài tốt nha." Hạ Tuấn Huy vỗ vai Thẩm Triết Hạo xong nhanh chân bước đi.

" Đi thôi, anh dẫn em đến phòng thi. " Thẩm Triết Hạo nói với cô rồi bước chân đi trước.

Lạnh lùng boy sao?

" Đợi em với. " Cô đứng im một chỗ cố tình nói với theo.

" Nhanh lên, sắp vào phòng thi rồi, em không đi nhanh là muộn đấy. " Anh quay lại nói với cô, nhưng lần này anh đã thả chậm bước chân hơn trước rất nhiều.

Hai người đi một đường đến phòng thi không nói với nhau câu gì nữa.

Đến phòng thi anh cũng như lần trước, dặn cô thi tốt xong quay người đi luôn.

Cô cũng quay vào tìm chỗ của mình ngồi xuống, ngồi xuống chưa đầy mười phút đã bắt đầu thi.

Trong phòng thi yên lặng tuyệt đối, chỉ còn nghe thấy tiếng sột soạt lật giở bài thi, tiếng bước đi của giám thị vang lên.

Không khí căng thẳng bao trùm lên tất cả các phòng thi.

Kì thi chuyển cấp kéo dài hai ngày, loáng cái hai ngày căng thẳng cũng đã kết thúc.

Một tuần sau mới có điểm, bọn cô sẽ được nghỉ cho tới khi có điểm nhập học vào cao trung. Một khoảng thời gian xả stress cho chuỗi ngày học tập vất vả.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh: Thanh Xuân Của Tôi

Số ký tự: 0