Trùng Sinh: Thanh Xuân Của Tôi

Thi xong. Đi Cô...

2024-10-25 23:53:56

Tiếng chuông hết giờ vang lên, báo rằng kì thi chuyển cấp đã kết thúc.

Ra khỏi phòng thi, đi tới sân trường cô đã thấy bốn người Vương Điềm Điềm đang đứng nói chuyện, so kết quả với nhau.

" Tuyết Lan, so đáp án với chúng tớ đi. " Lâm Kiều vừa nhìn thấy cô đã kéo cô vào xem đáp án giúp bọn họ.

" Đây, các cậu so đi." Cô cười nói đưa tờ nháp mình ghi đáp án cho bốn người.

Bốn người so đáp án với nhau, lúc thì vang lên tiếng thở dài tiếc nuối, lúc thì reo lên vui mừng. Nhìn bốn người Vương Điềm Điềm, cô thấy trạng thái của họ không tệ, chắc là làm tốt đi, kiến thức cô ôn tập cho bọn họ đều nằm trong phạm vi thi hôm nay.

Bốn phía xung quanh cũng có, từng nhóm từng nhóm đang so đáp án với nhau, có người vui, có kẻ buồn.

" Thế nào rồi? OK cả chứ?" Cô hỏi bốn người Vương Điềm Điềm.

" Tớ thấy mình có thể vào được. " Vương Điềm Điềm có chút không tự tin nhẹ nhẹ nói.

" Ba người chúng tớ đều làm được. " Dương Minh lên tiếng thay cho Lâm Kiều và Thẩm Minh.

" Thế thì tốt, đi thôi bố mẹ các cậu còn đợi bên ngoài, đừng để họ đợi lâu. " Nói rồi cô nhấc chân bước đi hướng ra ngoài cổng trường đầu tiền, bốn người Lâm Kiều vội vàng theo sau.

Bước chân ra khỏi cổng trường, năm người bọn cô được bốn cặp phụ huynh vây kín.

" Thế nào các con, ổn cả chứ?" Bố Dương Minh hỏi trước.

" Dạ, ổn ạ, bọn con vừa ở trong so đáp án với Hoàng Tuyết Lan, nên mới ra muộn một chút ạ." Dương Minh trả lời lại bố mình.

" Ổn là được, vậy chúng ta đến quán cơm đằng trước ăn đi, lâu mới có dịp như này, mọi người thấy sao?" Bố Thẩm Minh đưa ra ý kiến.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


" Được đấy... được... đi thôi..." Bốn bà mẹ đều nhất trí đồng ý.

" Tuyết Lan, đi thôi nào. " Mẹ Vương Điềm Điềm kéo tay cô đi cùng, sợ cô ngại với mọi người.

Có sự thống nhất của mọi người, cả nhóm người đông đảo kéo nhau tới quán cơm gần trường.

Vào quán chọn một bàn gần cửa ra vào ngồi xuống, đợi nhân viên phục vụ mang thức đơn lên, mọi người bắt đầu gọi món.

Gọi món xong, rất nhanh phục vụ đã mang thức ăn lên.

" Ăn thôi, các con ăn nhiều vào để bù lại những ngày vất vả ôn thi nào." Mẹ Vương Điềm giục bọn cô ăn, đồng thời cũng gắp vào bát bọn cô mỗi đứa một ít thức ăn.

" Dạ, tụi con cảm ơn ạ."

" Nào chúng ta cũng ăn thôi, kệ tụi nhỏ, để cho chúng thoải mái. " Mẹ Lâm Kiều cười nói.

" Được, được,..."

Người lớn vừa ăn vừa nói chuyện với nhau, còn bên bọn cô thì lại đang bàn bạc chuyện đi chơi xả stress sau kì thi.

" Thi xong rồi, mai chúng ta đi chơi đi." Thẩm Minh hào hứng rủ mọi người.

" Ý kiến hay."

" Được. "

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


" Tớ sao cũng được."

" Đi đâu bây giờ?" Dù cho kiếp trước sống đến gần ba mươi tuổi, hay kiếp này cô cũng chưa từng đi chơi ở đâu cả, nên cô không biết chỗ nào.

" Công viên nước đi, nó có nhiều trò chơi, có bể thủy cung, đặc biệt là nó có biển nhân tạo chúng mình có thể tắm như đi biển vậy á." Lâm Kiều đưa ra đề nghị.

Nghe xong cả đám gật đầu đồng ý, cô nghe thấy thú vị cũng hùa theo, mặc dù cô là một con vịt cạn chính hiệu.

" Quyết định vậy nha, thế khi nào chúng ta đi. " Cô hỏi ngày giờ đi chơi, nãy giờ họ bàn đi chơi mà chưa có quyết định ngày giờ.

" Mai đi. "

" Mai luôn đi cho nóng. "

" Vậy mai nhé, hẹn mọi người sáu giờ sáng mai ở bến xe buýt nha. "

Cô thống nhất lại ngày giờ với địa điểm hẹn nhau, ai cũng giơ tay làm kí hiệu ok đồng ý.

Bàn xong vụ đi chơi, bọn cô mới tập trung ăn, sức thiếu niên mới lớn, chẳng mấy chốc quét sạch bàn ăn.

" Bọn con tính mai sẽ đi công viên nước chơi. " Dương Minh nói với bố mình, đồng thời cũng thông báo cho phụ huynh biết.

" Các con đi chơi đi, bố mẹ đồng ý."

Phụ huynh nào cũng đồng ý với ý tưởng của bọn cô.

Nói chuyện xong, mọi người liền đứng lên đi về, dù sao hôm nay cũng là một ngày mệt mỏi vất vả, với cả phụ huynh lẫn học sinh như bọn cô.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh: Thanh Xuân Của Tôi

Số ký tự: 0