Trùng Sinh: Thanh Xuân Của Tôi

Chuyện trong ph...

2024-10-25 23:53:56

Thời gian cứ thế trôi, ngày thi tháng cũng như là cuộc thi đầu tiên ở cao trung của bọn cô cũng bắt đầu.

Sáng nay đám người Hoàng Tuyết Lan sẽ bắt đầu thi môn toán trước, ở cao trung cũng phân chia phòng thi lộn xộn các lớp với nhau.

Hoàng Tuyết Lan cô thi phòng đầu tiên, theo số báo danh cô tìm được bàn mình ngồi, cô ngồi ngay cuối lớp bên cạnh cửa sổ, một vị trí được bao học sinh ước ao được ngồi khi vào phòng thi.

Đợi Hoàng Tuyết Lan ngồi xuống ổn định chỗ ngồi, chưa đầy mười phút đã bắt đầu vào thi.

Mỗi phòng thi sẽ có một thầy cô giám thị, lúc thì ngồi trên bục giảng, lúc thì ngồi dưới cuối lớp, lâu lâu lại đi vài vòng xung quanh phòng thi.

Thầy giám thị phát đề thi cho các bạn bàn trên, đề thi được chuyền tay nhau xuống dưới cuối lớp.

Đề thi tới tay, theo thói quen, Hoàng Tuyết Lan trước tiên ngồi xem đề từ đầu tới cuối, đọc xong mới cầm bút lên bắt đầu làm bài.

Đề này bình thường cũng không đến nỗi là khó, chắc đám người Vương Điểm Điểm cũng sẽ làm được.

Hoàng Tuyết Lan tập trung làm bài thi, chưa đầy hai mươi phút đã làm xong.

Cô nhìn đồng hồ còn một khoảng thời gian dài mới hết giờ thi, thì dứt khoát gấp bài thi lại nằm ra bàn muốn ngủ một giấc đến hết giờ.

Nằm chưa được năm phút thì tiếng gõ bàn 'cộc cộc' vang lên bên tai, đang mơ màng nên cô có chút khó chịu ngồi dậy, tưởng bạn cùng bàn thi làm phiền đến cô.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


" Làm sao?" Hoàng Tuyết Lan nhỏ giọng hỏi.

" Tỉnh táo lại cho thầy, mau tập trung làm bài đi. "

Hoàng Tuyết Lan giật mình nhận ra, không phải bạn cùng phòng thi, hóa ra là thầy giám thị.

Thôi xong lần này cụ đi chân lạnh toát rồi!

"Dạ, em làm xong rồi ạ."

" Thầy để ý em nãy giờ toàn ngủ, lấy thời gian đâu làm bài? Mới vào năm học thì chịu khó vào, đừng có lười biếng.

" Thầy giám thị Thẩm ngồi ở cuối lớp gần chỗ Hoàng Tuyết Lan ngồi nhìn rõ nhất cử nhất động của cô, nên giọng điệu có chút chắc chẳn cô không tập trung vào bài thi.

" Thưa thầy, bài thi của em ạ." Biết rõ giờ có giải thích gì đi nữa thì thầy giám thị cũng không tin, cô liền dứt khoát đưa bài thi của mình cho thấy giám thị xem.

Thầy giám thị đưa tay nhận lấy bài thi của Hoàng Tuyết Lan, nhưng trong lòng lại nghĩ.

Mới hơn hai mươi phút thì làm được bao nhiêu đề thi chứ? Hay là không biết làm, viết lung tung cho xong rồi nộp đây?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Em đừng hối hận, đã đưa bài thi cho thầy rồi thì sẽ không lấy lại để làm tiếp được đâu. Em có suy nghĩ lại không?"

" Dạ không, em chắc chắn ạ."

"Được rồi, em ngồi xuống đi, đừng làm ồn đến các bạn khác biết chưa?"

"Dạ, em biết rồi ạ."

Nãy giờ em rất yên lặng mà thẩy, em không hề gầy ồn ào hay làm ảnh hưởng đến các bạn khác, từ lúc thầy đến luôn ấy. Hoàng Tuyết Lan nghĩ thầm trong lòng.

" Các em tập trung làm bài cho thầy đi." Thầy Thẩm quay qua nói mấy bạn xung quanh đang nhìn về phía cô với vẻ mặt hóng hớt.

Nhận lấy bài thi của Hoàng Tuyết Lan, thầy Thẩm cũng không vội mở ra xem mà đi một vòng xung quanh lớp, thấy toàn bộ học sinh trong phòng lại tập trung vào bài thi không bị chuyện vừa rồi ảnh, mới trở lại chỗ ngồi của mình từ từ mở bài thi của Hoàng Tuyết Lan ra xem.

Lại nói đến, trùng hợp thẩy Thẩm cũng là một thầy dạy toán, càng xem bài thi của Hoàng Tuyết Lan thầy Thẩm càng kinh ngạc.

Đúng toàn bộ, mà cách giải lại ngắn gọn nhanh chóng, rất giống phong cách giải bài của học trò cưng của ông.

Mất chưa đầy hai mươi phút làm bài thi, mà cho ra kết quả đúng tuyệt đối, chắc chắn em ấy cũng là học sinh tốp

ดลิ่น vao trudng di.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh: Thanh Xuân Của Tôi

Số ký tự: 0