Trương Nguyên Phàm Thành Tiên Lộ
Thoát nạn
Thành Đô Trương
2024-02-01 00:40:14
Thế giới Nguyên Linh là một thế giới tu chân, có nhiều chủng tộc khác nhau tồn tại ở trên thế giới.
Không biết từ bao giờ trên thế giới xuất hiện nền văn minh tu chân. Hậu thế chỉ biết văn minh tu chân tồn tại từ thời rất xa xưa, trải qua nhiều giai đoạn phát triển khác nhau, nhiều thời kỳ lịch sử khác nhau, tiếp tục phát triển cho đến bây giờ và trong tương lai. Những con người khi bước vào con đường tu chân thì gọi là tu sĩ, yêu tu là danh xưng của nhân tộc tu sĩ giành cho sinh linh của yêu tộc bước vào con đường tu chân,…
Trong các chủng tộc đang tồn tại ở thế giới Nguyên Linh, có sinh linh bước vào con đường tu luyện, thì nhân tộc có số lượng đông đảo nhất. Trong nhân tộc, xuất hiện nhiều tu sĩ có tư chất tu luyện tốt, trên thế giới xuất hiện nhiều cường giả có xuất thân từ nhân tộc.
Tu sĩ được chia làm bốn loại: linh tu, ma tu, thể tu và yêu tu. Linh tu là cách gọi chỉ tu luyện giả hấp thu thiên địa linh khí của đất trời để tăng cường thực lực của mình, dùng linh lực để tấn công đối thủ, bảo vệ kẻ yếu, hành nghề; linh thạch là tài nguyên tu luyện của linh tu đồng thời là tiền tệ thông dụng ở thế giới Nguyên Linh, ngoài ra còn có nhiều công dụng khác.
Trái với linh tu chính là ma tu-cũng hấp thu linh khí trong thiên địa để tăng cường thực lực, nhưng có nhiều thủ đoạn chiến đấu tà ác, thường xuyên làm nhiều chuyện xấu xa. Ma tu được coi là đối thủ truyền kiếp của linh tu, sau khi vượt qua được thành tiên kiếp thì phi thăng lên tiên ma giới; cũng có nhiều ma tu thiện lương hay giúp đỡ người khác nhưng số lương ma tu như vậy thì không có nhiều, khiến cho phần lớn linh tu không có nhiều thiện cảm với ma tu.
Yêu tu là danh xưng giành cho tu luyện giả của yêu tộc, số lượng chủng loài yêu thú đông đảo, dẫn tới có nhiều yêu tu xuất thân từ nhiều chủng loài yêu thú khác nhau. Yêu tu khi có thực lực đạt tới cảnh giới ngũ giai liền có thể hoá hình thành hình dạng của nhân tộc, hoàn toàn ở trong hình dạng của nhân tộc tu luyện, dễ dàng trở lại bản thể.
Thể tu là danh xưng giành cho tu sĩ chuyên tăng cường nhục thân. Nhục thân của thể tu càng cường đại, sự chống chịu của thể tu ngày càng lớn.
Tương truyền rằng văn minh tu luyện bùng phát ở thế giới Nguyên Linh, chính là do một số nhân tộc nhìn thấy người thân của mình chết đi; từ trong các sơn động vô danh, phát hiện ra công pháp tu luyện của các tiền nhân để lại. Sau khi trở thành cường giả, thì truyền cho mọi người, dẫn tới văn minh tu chân bùng nổ ở thế giới Nguyên Linh. Theo thời gian trôi đi, hệ thống tu luyện chính của thế giới Nguyên Linh vững chắc, trên thế giới xuất hiện nhiều cường giả, các cường giả khi đến cuối cuộc đời liền muốn truyền thừa của mình không bị mất đi dẫn tới thành lập môn phái từ đó làm cho trên thế giới xuất hiện môn phái khác nhau,…Văn minh tu chân từ đó liên tục phát triển theo thời gian.
…
Thế giới Nguyên Linh là một thế giới có nhiều đại lục khác nhau như: đại lục Thiên Linh, đại lục Hoàng Phong, đại lục Lãnh Nguyên, đại lục Vân Hải, đại lục Hoang Nguyên, đại lục Yêu Lâm. Ngoài các đại lục ra, trên thế giới còn tồn tại nhiều thế giới phụ như Ma Giới, Tinh Linh Giới, Phượng Hoàng Giới, Quỷ Giới, Minh Giới,…làm cho thế giới Nguyên Linh trở thành thế giới đặc thù ở trong chư thiên giới.
Đại lục Thiên Linh là một trong những đại lục có diện tích lớn ở thế giới Nguyên Linh, nơi sinh trưởng và phát triển của nhiều sinh linh khác nhau, đồng thời là nơi chiếm hơn năm mươi phần trăm dân số của thế giới Nguyên Linh. Đại lục Thiên Linh chia làm nhiều khu vực khác nhau như Thiên Đông vực, Tây Huyền vực, Nam Linh vực, Trung Linh vực, Bắc Nguyên vực; mỗi khu vực rộng hàng ngàn đến chục ngàn thậm chí trăm ngàn dặm vuông. Phía đông giáp với đại lục Vân Hải, phía nam giáp với Thiên Huyền đại dương, phía tây và phía bắc là giáp với Yêu Linh đại sơn lâm.
Sơn lâm Vân Nguyên là một đại sơn lâm đi qua nhiều nơi khác nhau của Thiên Đông vực, bắt nguồn từ núi Vân Nguyên, một nhánh của Yêu Linh đại sơn lâm; bên trong sơn lâm có nhiều cơ duyên đang chờ đợi người hữu duyên vào nhận nhưng cũng có nhiều nguy hiểm đang chờ đợi, nhiều loài yêu thú có thực lực từ nhất giai đến lục giai đang sinh sống ở trong Yên Nguyệt sơn lâm, nơi sinh trưởng của nhiều loài linh dược khác nhau thậm chí tồn tại cả linh dược quý hiếm.
Cách sơn lâm Vân Nguyên một trăm năm mươi dặm về phía Tây Nam là một trấn nhỏ, người dân trong trấn phần lớn là phàm nhân, thuần phác hiền hậu. Trấn này có tên là trấn Huyền Nguyên, do nằm ở bên cạnh dãy núi Huyền Nguyên, cách trấn Huyền Nguyên năm mươi dặm.
Lúc này trời đã dần tối, người dân trong trấn đang đi lại lung tung ở trên đường cái mà không hề hay biết nguy hiểm đang đến gần. Khung cảnh ở Huyền Nguyên trấn rất yên bình, tiếng cười nói vui đùa của những đứa trẻ, âm thanh liên tục phát ra ở những người đang ở khu chợ phía Bắc của trấn Huyền Nguyên.
Bỗng một làn khói màu đen từ đằng phía nam trấn xuất hiện ở trong trấn, bao phủ ở trên bầu trời của trấn Huyền Nguyên. Không lâu sau, làn khói đó xả xuống mặt đất, những con người đang di chuyển ở trên đường cái của thị trấn từ từ nằm la liệt ở trên mặt đất, miệng sủi bọt, chết không rõ nguyên nhân.
Trương Nguyên Phàm trốn ở bên trong một cái bụi rậm nằm ngoài phía tây trấn, cách trấn không xa; hắn nhìn thấy gia gia của mình giao tranh ác liệt với một tu sĩ mặc đồ đen. Đôi mắt của hắn thì lúc này đang tập trung nhìn cuộc giao tranh giữa gia gia hắn và một tu sĩ thần bí, không dám lơ là.
“Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao ngươi vi phạm quy định của tu chân giới, ngang nhiên tấn công phàm nhân bên trong trấn Huyền Nguyên. Bộ ngươi không sợ các cường giả khác của tu chân giới tiêu diệt ngươi à.” Không lâu sau Trương Nguyên Phàm nghe được giọng nói của gia gia cất lên hỏi vị tu sĩ thần bí mặc đồ đen đó.
“Ta đường đường là thiếu chủ của Ma Linh Tông, Nhiệm Hành. Ta làm gì thì kệ ta, ta không tin là cường giả chính đạo tấn công Ma Linh Tông về hành động của ta. Với lại phàm nhân chung quy chỉ là kẻ yếu, không có thực lực, những kẻ không có thực lực thì không được người khác tôn trọng. Ngươi chỉ là một tên tu sĩ Chân Cơ hậu kỳ già yếu, sao có thể ngăn cản được ta.” Nam tu sĩ mặc đồ đem hờ hững nhìn lão giả nói.
“Đúng là ta là một tên Chân Cơ hậu kỳ già yếu, mặc dù ta không gϊếŧ được ngươi nhưng ta có thể làm ngươi bị trọng thương.” Lão giả là gia gia của Trương Nguyên Phàm cất tiếng nói.
Lão giả nói xong liền rót linh lực vào bên trong thanh pháp bảo màu lam của mình, sau đó niệm pháp quyết. Không lâu sau trên không trung xuất hiện lôi vân, từng đợt lôi vân lao xuống tấn công tu sĩ mặc đồ đen.
Thần bí đồ đen tu sĩ kinh sợ nhìn lão giả màu nâu, thất thanh nói: “Ngươi là người của Nguyên Linh Tông. Không ngờ Nhiệm Hành ta gặp được môn nhân của thượng cổ môn phái Nguyên Linh Tông, thật không uổng công ta đến nơi này.”
Đồ đen tu sĩ lập tức thi triển thân pháp linh kỹ “Khinh Công Quyết” rời khỏi trấn Huyền Nguyên. Đồ đen tu sĩ vừa rời khỏi chỗ giao tranh với lão giả đến từ Nguyên Linh Tông, thì cũng là lôi điện đánh trúng vị trí vừa nãy của đồ đen tu sĩ đó.
Trương Nguyên Phàm thấy lão giả bị thương nặng, lập tức rời khỏi chỗ trốn chạy tới bên cạnh vị lão giả đó. Không lâu sau, Trương Nguyên Phàm xuất hiện ở bên cạnh lão giả mặc y phục màu nâu đó, nhìn vào vết thương ở bụng của lão giả một hồi sau đó cất tiếng nói với lão giả đó: “Gia gia, vết thương của người…”
“Phàm nhi, sợ rằng ta không thể qua khỏi tối hôm nay. Trước khi chết, ta nói cho ngươi biết một bí mật.” Lão giả hiền từ nhìn Trương Nguyên Phàm nói.
“Gia gia cứ nói đi, Nguyên Phàm nghe. “
“Ta chính là chưởng môn đời thứ sáu mươi của môn phái Nguyên Linh Tông, tên là Trương Vệ Phong. Hơn hai mươi năm trước, Nguyên Linh Tông bị Ma Linh Tông tấn công, nhiều đệ tử vì bảo vệ môn phái mà vẫn lạc, ta thật áy náy với liệt tổ liệt tông của Nguyên Linh Tông. Mong con hãy thay ta kéo dài truyền thừa của Nguyên Linh Tông, bằng cách làm chưởng môn đời thứ sáu mươi mốt của Nguyên Linh Tông, không biết con có đồng ý lời đề nghị này của ta không?”
“Gia gia yên tâm, Nguyên Phàm nhất định thay người dẫn dắt Nguyên Linh Tông phát triển, tiêu diệt môn phái Ma Linh Tông.” Nghe xong lời thỉnh cầu của gia gia Trương Vệ Phong, Trương Nguyên Phàm nói.
Trong lòng của Trương Vệ Phong mừng, sau khi nghe xong Trương Nhiệm Phàm nói. ngay sau đó lấy ra hai cái túi trữ vật, cùng với một cái không gian giới chỉ và thanh pháp bảo của mình; đưa tất cả đồ vật giao cho Trương Nguyên Phàm.
“Lãnh địa của Nguyên Linh Tông ở dãy núi Thiên Vân, cách Lạc Yên sơn lâm năm trăm ba mươi dặm, nằm ở phía nam Thiên Hà thành. Nguyên Linh Tông là một tông môn ở Trung Linh vực của Thiên Linh đại lục. Pháp bảo Nguyên Lam Trúc Kiếm này là pháp bảo tuỳ thân của ta, chưởng môn bảo kiếm Nguyên Linh Cửu Tinh Kiếm ở trong không gian giới chỉ, bên trong còn có trấn phái công pháp của môn phái ta,…”
Trương Vệ Phong nói chưa xong liền vẫn lạc. Không lâu sau Trương Nguyên Phàm quỳ xuống trước mặt Trương Vệ Phong lạy ba cái, sau đó trích huyết nhận chủ đối với hai cái túi trữ vật cùng với một cái không gian giới chỉ. Hắn nhanh chóng trở thành chủ nhân của ba chiếc túi không gian có kích thước khác nhau, sau đó cất cả ba cái túi không gian vào không gian giới chỉ của hắn; rồi nhận chủ đối với Nguyên Lam Trúc Kiếm, một lúc sau hắn cất Nguyên Lam Trúc Kiếm vào không gian giới chỉ của hắn, sau đó vác thi thể của Trương Vệ Phong gia gia đi tới nghĩa trang của trấn Huyền Nguyên.
Trương Nguyên Phàm mặc dù thoát nạn nhưng tâm trạng hôm nay rất buồn. Hắn quyết định sau khi an táng cho những người xấu số xong thì hắn rời khỏi trấn Huyền Nguyên, đi lên con đường tu chân. Vì chỉ khi nào hắn có thực lực thì hắn mới có thể trả thù cho gia gia, cho các thôn dân xấu số của trấn Huyền Nguyên; đồng thời dẫn dắt Nguyên Linh Tông phát triển và thực hiện di nguyện tiêu diệt Ma Linh Tông.
Do chỉ có một mình, cho nên hắn mất tận hơn hai canh giờ mới chôn cất được toàn bộ người dân trong trấn. Hắn quay trở về nhà của mình lấy vài món đồ, khoảng nửa tiếng sau hắn rời khỏi nhà, sau đó đi về phía xa.
Không biết từ bao giờ trên thế giới xuất hiện nền văn minh tu chân. Hậu thế chỉ biết văn minh tu chân tồn tại từ thời rất xa xưa, trải qua nhiều giai đoạn phát triển khác nhau, nhiều thời kỳ lịch sử khác nhau, tiếp tục phát triển cho đến bây giờ và trong tương lai. Những con người khi bước vào con đường tu chân thì gọi là tu sĩ, yêu tu là danh xưng của nhân tộc tu sĩ giành cho sinh linh của yêu tộc bước vào con đường tu chân,…
Trong các chủng tộc đang tồn tại ở thế giới Nguyên Linh, có sinh linh bước vào con đường tu luyện, thì nhân tộc có số lượng đông đảo nhất. Trong nhân tộc, xuất hiện nhiều tu sĩ có tư chất tu luyện tốt, trên thế giới xuất hiện nhiều cường giả có xuất thân từ nhân tộc.
Tu sĩ được chia làm bốn loại: linh tu, ma tu, thể tu và yêu tu. Linh tu là cách gọi chỉ tu luyện giả hấp thu thiên địa linh khí của đất trời để tăng cường thực lực của mình, dùng linh lực để tấn công đối thủ, bảo vệ kẻ yếu, hành nghề; linh thạch là tài nguyên tu luyện của linh tu đồng thời là tiền tệ thông dụng ở thế giới Nguyên Linh, ngoài ra còn có nhiều công dụng khác.
Trái với linh tu chính là ma tu-cũng hấp thu linh khí trong thiên địa để tăng cường thực lực, nhưng có nhiều thủ đoạn chiến đấu tà ác, thường xuyên làm nhiều chuyện xấu xa. Ma tu được coi là đối thủ truyền kiếp của linh tu, sau khi vượt qua được thành tiên kiếp thì phi thăng lên tiên ma giới; cũng có nhiều ma tu thiện lương hay giúp đỡ người khác nhưng số lương ma tu như vậy thì không có nhiều, khiến cho phần lớn linh tu không có nhiều thiện cảm với ma tu.
Yêu tu là danh xưng giành cho tu luyện giả của yêu tộc, số lượng chủng loài yêu thú đông đảo, dẫn tới có nhiều yêu tu xuất thân từ nhiều chủng loài yêu thú khác nhau. Yêu tu khi có thực lực đạt tới cảnh giới ngũ giai liền có thể hoá hình thành hình dạng của nhân tộc, hoàn toàn ở trong hình dạng của nhân tộc tu luyện, dễ dàng trở lại bản thể.
Thể tu là danh xưng giành cho tu sĩ chuyên tăng cường nhục thân. Nhục thân của thể tu càng cường đại, sự chống chịu của thể tu ngày càng lớn.
Tương truyền rằng văn minh tu luyện bùng phát ở thế giới Nguyên Linh, chính là do một số nhân tộc nhìn thấy người thân của mình chết đi; từ trong các sơn động vô danh, phát hiện ra công pháp tu luyện của các tiền nhân để lại. Sau khi trở thành cường giả, thì truyền cho mọi người, dẫn tới văn minh tu chân bùng nổ ở thế giới Nguyên Linh. Theo thời gian trôi đi, hệ thống tu luyện chính của thế giới Nguyên Linh vững chắc, trên thế giới xuất hiện nhiều cường giả, các cường giả khi đến cuối cuộc đời liền muốn truyền thừa của mình không bị mất đi dẫn tới thành lập môn phái từ đó làm cho trên thế giới xuất hiện môn phái khác nhau,…Văn minh tu chân từ đó liên tục phát triển theo thời gian.
…
Thế giới Nguyên Linh là một thế giới có nhiều đại lục khác nhau như: đại lục Thiên Linh, đại lục Hoàng Phong, đại lục Lãnh Nguyên, đại lục Vân Hải, đại lục Hoang Nguyên, đại lục Yêu Lâm. Ngoài các đại lục ra, trên thế giới còn tồn tại nhiều thế giới phụ như Ma Giới, Tinh Linh Giới, Phượng Hoàng Giới, Quỷ Giới, Minh Giới,…làm cho thế giới Nguyên Linh trở thành thế giới đặc thù ở trong chư thiên giới.
Đại lục Thiên Linh là một trong những đại lục có diện tích lớn ở thế giới Nguyên Linh, nơi sinh trưởng và phát triển của nhiều sinh linh khác nhau, đồng thời là nơi chiếm hơn năm mươi phần trăm dân số của thế giới Nguyên Linh. Đại lục Thiên Linh chia làm nhiều khu vực khác nhau như Thiên Đông vực, Tây Huyền vực, Nam Linh vực, Trung Linh vực, Bắc Nguyên vực; mỗi khu vực rộng hàng ngàn đến chục ngàn thậm chí trăm ngàn dặm vuông. Phía đông giáp với đại lục Vân Hải, phía nam giáp với Thiên Huyền đại dương, phía tây và phía bắc là giáp với Yêu Linh đại sơn lâm.
Sơn lâm Vân Nguyên là một đại sơn lâm đi qua nhiều nơi khác nhau của Thiên Đông vực, bắt nguồn từ núi Vân Nguyên, một nhánh của Yêu Linh đại sơn lâm; bên trong sơn lâm có nhiều cơ duyên đang chờ đợi người hữu duyên vào nhận nhưng cũng có nhiều nguy hiểm đang chờ đợi, nhiều loài yêu thú có thực lực từ nhất giai đến lục giai đang sinh sống ở trong Yên Nguyệt sơn lâm, nơi sinh trưởng của nhiều loài linh dược khác nhau thậm chí tồn tại cả linh dược quý hiếm.
Cách sơn lâm Vân Nguyên một trăm năm mươi dặm về phía Tây Nam là một trấn nhỏ, người dân trong trấn phần lớn là phàm nhân, thuần phác hiền hậu. Trấn này có tên là trấn Huyền Nguyên, do nằm ở bên cạnh dãy núi Huyền Nguyên, cách trấn Huyền Nguyên năm mươi dặm.
Lúc này trời đã dần tối, người dân trong trấn đang đi lại lung tung ở trên đường cái mà không hề hay biết nguy hiểm đang đến gần. Khung cảnh ở Huyền Nguyên trấn rất yên bình, tiếng cười nói vui đùa của những đứa trẻ, âm thanh liên tục phát ra ở những người đang ở khu chợ phía Bắc của trấn Huyền Nguyên.
Bỗng một làn khói màu đen từ đằng phía nam trấn xuất hiện ở trong trấn, bao phủ ở trên bầu trời của trấn Huyền Nguyên. Không lâu sau, làn khói đó xả xuống mặt đất, những con người đang di chuyển ở trên đường cái của thị trấn từ từ nằm la liệt ở trên mặt đất, miệng sủi bọt, chết không rõ nguyên nhân.
Trương Nguyên Phàm trốn ở bên trong một cái bụi rậm nằm ngoài phía tây trấn, cách trấn không xa; hắn nhìn thấy gia gia của mình giao tranh ác liệt với một tu sĩ mặc đồ đen. Đôi mắt của hắn thì lúc này đang tập trung nhìn cuộc giao tranh giữa gia gia hắn và một tu sĩ thần bí, không dám lơ là.
“Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao ngươi vi phạm quy định của tu chân giới, ngang nhiên tấn công phàm nhân bên trong trấn Huyền Nguyên. Bộ ngươi không sợ các cường giả khác của tu chân giới tiêu diệt ngươi à.” Không lâu sau Trương Nguyên Phàm nghe được giọng nói của gia gia cất lên hỏi vị tu sĩ thần bí mặc đồ đen đó.
“Ta đường đường là thiếu chủ của Ma Linh Tông, Nhiệm Hành. Ta làm gì thì kệ ta, ta không tin là cường giả chính đạo tấn công Ma Linh Tông về hành động của ta. Với lại phàm nhân chung quy chỉ là kẻ yếu, không có thực lực, những kẻ không có thực lực thì không được người khác tôn trọng. Ngươi chỉ là một tên tu sĩ Chân Cơ hậu kỳ già yếu, sao có thể ngăn cản được ta.” Nam tu sĩ mặc đồ đem hờ hững nhìn lão giả nói.
“Đúng là ta là một tên Chân Cơ hậu kỳ già yếu, mặc dù ta không gϊếŧ được ngươi nhưng ta có thể làm ngươi bị trọng thương.” Lão giả là gia gia của Trương Nguyên Phàm cất tiếng nói.
Lão giả nói xong liền rót linh lực vào bên trong thanh pháp bảo màu lam của mình, sau đó niệm pháp quyết. Không lâu sau trên không trung xuất hiện lôi vân, từng đợt lôi vân lao xuống tấn công tu sĩ mặc đồ đen.
Thần bí đồ đen tu sĩ kinh sợ nhìn lão giả màu nâu, thất thanh nói: “Ngươi là người của Nguyên Linh Tông. Không ngờ Nhiệm Hành ta gặp được môn nhân của thượng cổ môn phái Nguyên Linh Tông, thật không uổng công ta đến nơi này.”
Đồ đen tu sĩ lập tức thi triển thân pháp linh kỹ “Khinh Công Quyết” rời khỏi trấn Huyền Nguyên. Đồ đen tu sĩ vừa rời khỏi chỗ giao tranh với lão giả đến từ Nguyên Linh Tông, thì cũng là lôi điện đánh trúng vị trí vừa nãy của đồ đen tu sĩ đó.
Trương Nguyên Phàm thấy lão giả bị thương nặng, lập tức rời khỏi chỗ trốn chạy tới bên cạnh vị lão giả đó. Không lâu sau, Trương Nguyên Phàm xuất hiện ở bên cạnh lão giả mặc y phục màu nâu đó, nhìn vào vết thương ở bụng của lão giả một hồi sau đó cất tiếng nói với lão giả đó: “Gia gia, vết thương của người…”
“Phàm nhi, sợ rằng ta không thể qua khỏi tối hôm nay. Trước khi chết, ta nói cho ngươi biết một bí mật.” Lão giả hiền từ nhìn Trương Nguyên Phàm nói.
“Gia gia cứ nói đi, Nguyên Phàm nghe. “
“Ta chính là chưởng môn đời thứ sáu mươi của môn phái Nguyên Linh Tông, tên là Trương Vệ Phong. Hơn hai mươi năm trước, Nguyên Linh Tông bị Ma Linh Tông tấn công, nhiều đệ tử vì bảo vệ môn phái mà vẫn lạc, ta thật áy náy với liệt tổ liệt tông của Nguyên Linh Tông. Mong con hãy thay ta kéo dài truyền thừa của Nguyên Linh Tông, bằng cách làm chưởng môn đời thứ sáu mươi mốt của Nguyên Linh Tông, không biết con có đồng ý lời đề nghị này của ta không?”
“Gia gia yên tâm, Nguyên Phàm nhất định thay người dẫn dắt Nguyên Linh Tông phát triển, tiêu diệt môn phái Ma Linh Tông.” Nghe xong lời thỉnh cầu của gia gia Trương Vệ Phong, Trương Nguyên Phàm nói.
Trong lòng của Trương Vệ Phong mừng, sau khi nghe xong Trương Nhiệm Phàm nói. ngay sau đó lấy ra hai cái túi trữ vật, cùng với một cái không gian giới chỉ và thanh pháp bảo của mình; đưa tất cả đồ vật giao cho Trương Nguyên Phàm.
“Lãnh địa của Nguyên Linh Tông ở dãy núi Thiên Vân, cách Lạc Yên sơn lâm năm trăm ba mươi dặm, nằm ở phía nam Thiên Hà thành. Nguyên Linh Tông là một tông môn ở Trung Linh vực của Thiên Linh đại lục. Pháp bảo Nguyên Lam Trúc Kiếm này là pháp bảo tuỳ thân của ta, chưởng môn bảo kiếm Nguyên Linh Cửu Tinh Kiếm ở trong không gian giới chỉ, bên trong còn có trấn phái công pháp của môn phái ta,…”
Trương Vệ Phong nói chưa xong liền vẫn lạc. Không lâu sau Trương Nguyên Phàm quỳ xuống trước mặt Trương Vệ Phong lạy ba cái, sau đó trích huyết nhận chủ đối với hai cái túi trữ vật cùng với một cái không gian giới chỉ. Hắn nhanh chóng trở thành chủ nhân của ba chiếc túi không gian có kích thước khác nhau, sau đó cất cả ba cái túi không gian vào không gian giới chỉ của hắn; rồi nhận chủ đối với Nguyên Lam Trúc Kiếm, một lúc sau hắn cất Nguyên Lam Trúc Kiếm vào không gian giới chỉ của hắn, sau đó vác thi thể của Trương Vệ Phong gia gia đi tới nghĩa trang của trấn Huyền Nguyên.
Trương Nguyên Phàm mặc dù thoát nạn nhưng tâm trạng hôm nay rất buồn. Hắn quyết định sau khi an táng cho những người xấu số xong thì hắn rời khỏi trấn Huyền Nguyên, đi lên con đường tu chân. Vì chỉ khi nào hắn có thực lực thì hắn mới có thể trả thù cho gia gia, cho các thôn dân xấu số của trấn Huyền Nguyên; đồng thời dẫn dắt Nguyên Linh Tông phát triển và thực hiện di nguyện tiêu diệt Ma Linh Tông.
Do chỉ có một mình, cho nên hắn mất tận hơn hai canh giờ mới chôn cất được toàn bộ người dân trong trấn. Hắn quay trở về nhà của mình lấy vài món đồ, khoảng nửa tiếng sau hắn rời khỏi nhà, sau đó đi về phía xa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro