Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Tông Môn (Dịch)
Dưỡng Mệnh Chú Tiên Quyết
Tâm Cảnh Vô Cực
2024-07-13 16:22:31
Vương triều Đại Lê, Huyền Dương Tông.
Cửa ải cuối cùng để vào Xông Linh Đài.
Dưới bậc thang đầy những vòng cung màu xanh lam, một thiếu niên tưởng như đã chết, bỗng nhiên cánh tay giật giật.
Hắn từ từ tỉnh dậy, chống người dựa vào bậc thềm, mở mắt có chút bối rối nhìn xung quanh. “Ta chưa chết sao? Đây là đâu...”
Lý An còn chưa kịp suy nghĩ nhiều thì thông tin tràn ngập trong đầu đã ập đến như thác lũ, khiến hắn cảm thấy vô cùng đau đớn choáng váng.
Cách đó không xa, mấy đệ tử Huyền Dương Tông cũng đang chỉ trỏ.
"Hể? Hắn ta chưa chết à?"
"Cưỡng ép xông vào Lôi Linh đại đạo còn có thể sống sót, cũng là xem như là kỳ tích... Đáng tiếc linh căn của hắn bị lôi linh khí gây thương tích, đời này khó mà đạp vào tiên đồ rồi.”
"Từ chuyện trắc đạo tâm lúc trước, kẻ này tâm chí kiên định, nhưng đến cửa ải cuối cùng lại tham lam muốn xông qua Lôi Linh đại đạo chưa từng có người đi qua được . . ."
Trên bậc thang, Lý An cảm thấy cảm giác đau đớn trong đầu rốt cục đã lắng lại, trong mắt liền hiển hiện một tia phức tạp.
"Xung kích Nguyên Anh chưa thành, không ngờ, ta lại trùng sinh rồi! . . ."
Kiếp trước hắn từ địa cầu đi đến Tu Tiên giới, tuy rằng không có bàn tay vàng trong truyền thuyết nhưng khí vận lại không tệ, xuyên vào một gia tộc tu tiên hùng mạnh.
Dựa vào nỗ lực không ngừng, rốt cục kết thành Chân Đan.
Nhưng lại không ngờ, đây đã là cực hạn của hắn, Lý An dừng ở Kết Đan kỳ mất trăm năm, thọ nguyên hao hết.
Vì để tiến thêm một bước, Lý An đã vào một bí cảnh nào đó để tìm kiếm cơ duyên, nhưng lại bị lạc rồi chết trong đó.
Không ngờ lại được trùng sinh ở đây.
Vương triều Đại Lê... Không biết là vương triều ở góc xó xỉnh nào nữa, Lý An cũng không hiểu hết, Tu Tiên giới vốn dĩ quá rộng lớn mà
Hắn nhìn lại tình hình của bản thân, không nhịn được mà cười khổ.
"Linh căn không thuộc tính Hoàng cấp hạ phẩm, quá kém so với kiếp trước rồi. . .
Ở kiếp trước, Lý An chính là linh căn Hoàng cấp thượng phẩm!
Nhưng cho dù là như thế, chuyện tu hành của hắn vẫn rất khó khăn, Kết Đan đã là giới hạn.
Lý An biết rõ, linh căn càng mạnh thì việc tu luyện lại càng dễ dàng.
Trên con đường tu tiên, đầu tiên phải xem thiên phú, tiếp đó là nhìn tài nguyên.
Thiên phú làm gốc, tài nguyên làm phụ.
Đáng tiếc, trong cả hai kiếp, hắn đều không phải người may mắn có được căn cốt tu luyện xuất chúng.
Ở kiếp này tư chất còn kém hơn, bình thường hơn, còn không có bối cảnh hỗ trợ... được Trúc Cơ đã là vọng tưởng rồi.
“May là Dưỡng Mệnh Chú Tiên quyết vẫn còn!”
Trong đầu hắn lướt sơ một lượt rồi thở phào nhẹ nhõm.
Bí thuật Dưỡng Mệnh Chú Tiên quyết chính là do Lý An đã lấy được từ bí cảnh trước đó!
"Dưỡng Mệnh Chú Tiên quyết có thể tăng thọ nguyên của tu tiên giả, ưu thế này có lẽ sẽ giúp ta dùng tư chất thấp để nhìn trộm đại đạo rồi...”
Lý An nói thầm trong lòng.
Kiếp trước lúc tuổi đã già, hắn từng nhìn lại cuộc đời mình, phát hiện mình chuyện xung kích Nguyên Anh thất bại có rất nhiều nguyên nhân.
Thứ nhất, tham niệm hồng trần, sau khi tu đạo thành công, hắn lấy vô số thê thiếp, hưởng thụ vinh hoa thiên hạ, lãng phí rất nhiều thời gian, làm tăng thêm rất nhiều trần nghiệt.
Thứ hai, hiếu chiến tàn ác, đánh giết rất nhiều người, dẫn đến thân thể tích lũy ám thương, linh căn tổn hại.
Nguyên nhân thứ ba cũng là quan trọng nhất: tuổi thọ quá ngắn.
Nếu lúc hắn kết đan có thể sống thêm 300 năm nữa chắc chắn sẽ...
Suy cho cùng, tư chất đã không bằng người thường thì chỉ có thể càng dành rất nhiều thời gian hơn mới đạt đến cấp độ với thiên tài.
"Kiếp này tư chất càng kém, ta chỉ có thể một lòng kiên định tu đạo, không luyến hồng trần, không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt không tranh đấu với người khác."
"Như vậy, dựa vào kiên trì tu luyện Dưỡng Mệnh Chú Tiên Quyết sẽ có khả năng đạt được đại đạo!"
Trong lòng hắn đã quyết định.
"Lý An, ngươi thấy đỡ hơn chưa? Còn đứng dậy được không?”
Vào lúc này, một giọng nói lo lắng truyền đến.
Theo âm thanh cách đó không xa, trên bậc thang tràn ngập ánh lửa, một người thanh niên trông như con nhà nông đang lo lắng nhìn Lý An.
Thân hình hắn nhìn rất cường tráng, da mặt ngăm đen mà thuần phác, giờ phút này bởi vì bị ngọn lửa thiêu đốt mà trên đầu đã đổ mồ hôi đầm đìa.
Vương Đại Trụ này là người đã đến Huyền Dương Tông cùng Lý An để tham gia tuyển chọn nhập môn.
Lý An và nhóm của hắn đều là những “mầm tiên" được quận Thiên Dương của vương triều Đại Lê tiến cử đến, có công tử gia tộc quyền thế, có tiểu thư khuê các, cũng có những người thuộc tầng lớp thấp nhất như Lý An và Vương Đại Trụ.
Bởi vì xuất thân giống nhau, cho nên Vương Đại Trụ và Lý An có mối quan hệ cũng tương đối tốt.
Ngoại trừ Vương Đại Trụ cùng một đám đệ tử, cũng có mấy người sau khi vượt ải cũng chú ý theo dõi Lý An bên này.
Cửa ải cuối cùng để vào Xông Linh Đài.
Dưới bậc thang đầy những vòng cung màu xanh lam, một thiếu niên tưởng như đã chết, bỗng nhiên cánh tay giật giật.
Hắn từ từ tỉnh dậy, chống người dựa vào bậc thềm, mở mắt có chút bối rối nhìn xung quanh. “Ta chưa chết sao? Đây là đâu...”
Lý An còn chưa kịp suy nghĩ nhiều thì thông tin tràn ngập trong đầu đã ập đến như thác lũ, khiến hắn cảm thấy vô cùng đau đớn choáng váng.
Cách đó không xa, mấy đệ tử Huyền Dương Tông cũng đang chỉ trỏ.
"Hể? Hắn ta chưa chết à?"
"Cưỡng ép xông vào Lôi Linh đại đạo còn có thể sống sót, cũng là xem như là kỳ tích... Đáng tiếc linh căn của hắn bị lôi linh khí gây thương tích, đời này khó mà đạp vào tiên đồ rồi.”
"Từ chuyện trắc đạo tâm lúc trước, kẻ này tâm chí kiên định, nhưng đến cửa ải cuối cùng lại tham lam muốn xông qua Lôi Linh đại đạo chưa từng có người đi qua được . . ."
Trên bậc thang, Lý An cảm thấy cảm giác đau đớn trong đầu rốt cục đã lắng lại, trong mắt liền hiển hiện một tia phức tạp.
"Xung kích Nguyên Anh chưa thành, không ngờ, ta lại trùng sinh rồi! . . ."
Kiếp trước hắn từ địa cầu đi đến Tu Tiên giới, tuy rằng không có bàn tay vàng trong truyền thuyết nhưng khí vận lại không tệ, xuyên vào một gia tộc tu tiên hùng mạnh.
Dựa vào nỗ lực không ngừng, rốt cục kết thành Chân Đan.
Nhưng lại không ngờ, đây đã là cực hạn của hắn, Lý An dừng ở Kết Đan kỳ mất trăm năm, thọ nguyên hao hết.
Vì để tiến thêm một bước, Lý An đã vào một bí cảnh nào đó để tìm kiếm cơ duyên, nhưng lại bị lạc rồi chết trong đó.
Không ngờ lại được trùng sinh ở đây.
Vương triều Đại Lê... Không biết là vương triều ở góc xó xỉnh nào nữa, Lý An cũng không hiểu hết, Tu Tiên giới vốn dĩ quá rộng lớn mà
Hắn nhìn lại tình hình của bản thân, không nhịn được mà cười khổ.
"Linh căn không thuộc tính Hoàng cấp hạ phẩm, quá kém so với kiếp trước rồi. . .
Ở kiếp trước, Lý An chính là linh căn Hoàng cấp thượng phẩm!
Nhưng cho dù là như thế, chuyện tu hành của hắn vẫn rất khó khăn, Kết Đan đã là giới hạn.
Lý An biết rõ, linh căn càng mạnh thì việc tu luyện lại càng dễ dàng.
Trên con đường tu tiên, đầu tiên phải xem thiên phú, tiếp đó là nhìn tài nguyên.
Thiên phú làm gốc, tài nguyên làm phụ.
Đáng tiếc, trong cả hai kiếp, hắn đều không phải người may mắn có được căn cốt tu luyện xuất chúng.
Ở kiếp này tư chất còn kém hơn, bình thường hơn, còn không có bối cảnh hỗ trợ... được Trúc Cơ đã là vọng tưởng rồi.
“May là Dưỡng Mệnh Chú Tiên quyết vẫn còn!”
Trong đầu hắn lướt sơ một lượt rồi thở phào nhẹ nhõm.
Bí thuật Dưỡng Mệnh Chú Tiên quyết chính là do Lý An đã lấy được từ bí cảnh trước đó!
"Dưỡng Mệnh Chú Tiên quyết có thể tăng thọ nguyên của tu tiên giả, ưu thế này có lẽ sẽ giúp ta dùng tư chất thấp để nhìn trộm đại đạo rồi...”
Lý An nói thầm trong lòng.
Kiếp trước lúc tuổi đã già, hắn từng nhìn lại cuộc đời mình, phát hiện mình chuyện xung kích Nguyên Anh thất bại có rất nhiều nguyên nhân.
Thứ nhất, tham niệm hồng trần, sau khi tu đạo thành công, hắn lấy vô số thê thiếp, hưởng thụ vinh hoa thiên hạ, lãng phí rất nhiều thời gian, làm tăng thêm rất nhiều trần nghiệt.
Thứ hai, hiếu chiến tàn ác, đánh giết rất nhiều người, dẫn đến thân thể tích lũy ám thương, linh căn tổn hại.
Nguyên nhân thứ ba cũng là quan trọng nhất: tuổi thọ quá ngắn.
Nếu lúc hắn kết đan có thể sống thêm 300 năm nữa chắc chắn sẽ...
Suy cho cùng, tư chất đã không bằng người thường thì chỉ có thể càng dành rất nhiều thời gian hơn mới đạt đến cấp độ với thiên tài.
"Kiếp này tư chất càng kém, ta chỉ có thể một lòng kiên định tu đạo, không luyến hồng trần, không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt không tranh đấu với người khác."
"Như vậy, dựa vào kiên trì tu luyện Dưỡng Mệnh Chú Tiên Quyết sẽ có khả năng đạt được đại đạo!"
Trong lòng hắn đã quyết định.
"Lý An, ngươi thấy đỡ hơn chưa? Còn đứng dậy được không?”
Vào lúc này, một giọng nói lo lắng truyền đến.
Theo âm thanh cách đó không xa, trên bậc thang tràn ngập ánh lửa, một người thanh niên trông như con nhà nông đang lo lắng nhìn Lý An.
Thân hình hắn nhìn rất cường tráng, da mặt ngăm đen mà thuần phác, giờ phút này bởi vì bị ngọn lửa thiêu đốt mà trên đầu đã đổ mồ hôi đầm đìa.
Vương Đại Trụ này là người đã đến Huyền Dương Tông cùng Lý An để tham gia tuyển chọn nhập môn.
Lý An và nhóm của hắn đều là những “mầm tiên" được quận Thiên Dương của vương triều Đại Lê tiến cử đến, có công tử gia tộc quyền thế, có tiểu thư khuê các, cũng có những người thuộc tầng lớp thấp nhất như Lý An và Vương Đại Trụ.
Bởi vì xuất thân giống nhau, cho nên Vương Đại Trụ và Lý An có mối quan hệ cũng tương đối tốt.
Ngoại trừ Vương Đại Trụ cùng một đám đệ tử, cũng có mấy người sau khi vượt ải cũng chú ý theo dõi Lý An bên này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro