Tương Phùng
Đánh giá:
4.6
/10 từ 8 lượt
Đọc truyện Tương Phùng ra chương mới nhất Chương 47, 48, 49 - DocTruyen.Pro. Tương Phùng - truyện ngôn tình không thể bỏ qua của Nhi Karen:
Tại khu du lịch X
- Aaa! Anh là ai?
Bạch Vĩ Thanh nhanh chóng lùi về sau, trước mặt cô là một người đàn ông cao lớn, mặc đồ vest, gương mặt nhìn trong đêm tối không rõ, hắn lao đảo đi về hướng cô, miệng không ngừng nói lảm nhảm:
- " Tôi nóng, nóng quá! Giúp tôi!"
" Giúp anh chuyện gì chứ? Tránh ra!"
Vĩ Thanh vừa nói vừa lấy khăn tắm choàng lên người đi ngang tránh né anh ta. Nhưng do anh ta khỏe hơn nữa lại say sỉn nên đã nắm chặt tay cô lại ôm lấy người cô.
" Tôi muốn... Nóng quá... mau giúp tôi đi!.... Phù phù...."- Anh ta vừa nói vừa thở vào tai cô khiến cô tai cô đỏ cả lên. Cô liền dùng sức hất thật mạnh anh ta và nói:
- Cái gì? Muốn? Vậy anh tự làm đi! Tôi cho anh căn lều này đấy!
Vừa mới nói xong cô lại bị anh ta đè xuống, hắn thở nặng nhọc, người đầy mùi rượu.
Không lẽ anh ta bị bỏ thuốc,mất cả ý thức luôn rồi!
" Em đừng bỏ anh"- Anh ta nói thầm...
- Em nào ở đây chứ, tôi có bạn trai rồi, anh ấy đang đợi tôi ở khách sạn, anh buông tôi ra đi.!
Hắn mơ hồ nói:
- Tại sao! Em thích làm chuyện đó trong khách sạn à! Nơi đây cảnh sắc hữu tình, đã quá hợp rồi, hơn nữa, đêm khuya thanh vắng, một khắc đáng ngàn vàng... chúng ta đừng bỏ lỡ!
Trời ạ! Anh ta bị khiếm thính hả! Cô nói một đằng anh ta nghe một nẽo! Lại còn gì gì nữa chứ! Nổi cả da gà! Quả là không còn lý trí rồi!
Tại khu du lịch X
- Aaa! Anh là ai?
Bạch Vĩ Thanh nhanh chóng lùi về sau, trước mặt cô là một người đàn ông cao lớn, mặc đồ vest, gương mặt nhìn trong đêm tối không rõ, hắn lao đảo đi về hướng cô, miệng không ngừng nói lảm nhảm:
- " Tôi nóng, nóng quá! Giúp tôi!"
" Giúp anh chuyện gì chứ? Tránh ra!"
Vĩ Thanh vừa nói vừa lấy khăn tắm choàng lên người đi ngang tránh né anh ta. Nhưng do anh ta khỏe hơn nữa lại say sỉn nên đã nắm chặt tay cô lại ôm lấy người cô.
" Tôi muốn... Nóng quá... mau giúp tôi đi!.... Phù phù...."- Anh ta vừa nói vừa thở vào tai cô khiến cô tai cô đỏ cả lên. Cô liền dùng sức hất thật mạnh anh ta và nói:
- Cái gì? Muốn? Vậy anh tự làm đi! Tôi cho anh căn lều này đấy!
Vừa mới nói xong cô lại bị anh ta đè xuống, hắn thở nặng nhọc, người đầy mùi rượu.
Không lẽ anh ta bị bỏ thuốc,mất cả ý thức luôn rồi!
" Em đừng bỏ anh"- Anh ta nói thầm...
- Em nào ở đây chứ, tôi có bạn trai rồi, anh ấy đang đợi tôi ở khách sạn, anh buông tôi ra đi.!
Hắn mơ hồ nói:
- Tại sao! Em thích làm chuyện đó trong khách sạn à! Nơi đây cảnh sắc hữu tình, đã quá hợp rồi, hơn nữa, đêm khuya thanh vắng, một khắc đáng ngàn vàng... chúng ta đừng bỏ lỡ!
Trời ạ! Anh ta bị khiếm thính hả! Cô nói một đằng anh ta nghe một nẽo! Lại còn gì gì nữa chứ! Nổi cả da gà! Quả là không còn lý trí rồi!