Tướng Quân Phu Nhân Chọc Không Được- Trầm Uyển, Tống Hằng

Nghi ngờ? Ngươi...

2024-11-19 19:50:48

Tại viện Thu Thạch, trong gian phòng nhỏ phía trong, Trầm Uyển đang dùng Bạch Tuyết lộ ngâm tắm. Không phải nói chứ, cái bạch tuyết lộ này đúng là đồ tốt mà, cái này chỉ nhỏ mấy giọt vào bồn tắm thôi, không những hương thơm lan tỏa bốn phía không nói, ngâm mình cũng vô cùng thoải mái nữa.

Trầm Uyển đầu dựa vào bồn tắm, nhắm mắt lại hưởng thụ. Bỗng nhiên nàng nghe thấy tiếng bước chân, liền mở mắt, chỉ thấy Tống Hằng đang đi tới chỗ nàng. Nàng vội vàng cầm lấy cái khăn vắt trên bồn tắm khoác lại che trước ngực, trừng mắt lớn tiếng trách mắng:” Ngươi vào đây làm gì vậy hả?”

Chậc, chậc, chậc, nàng thật là đã xem thường Tống Hằng này rồi, hắn không những là cái móng heo lớn, mà còn là 1 tên háo sắc nữa chứ! Vóc dáng nàng đã như vầy rồi, hắn còn muốn chạy vào nhìn nàng tắm nữa, thật là không cần thể diện nữa mà!

Tống Hằng ngây ra 1 lúc, giơ cao thùng nước đang xách trong tay lên, có chút hồ đồ trả lời:” Ta đem thêm nước nóng tới cho nàng”.

Uyển nhi chưa bao giờ nghiêm nghị to tiếng mắng hắn như thế , trong lúc nhất thời, hắn có chút bị nàng dọa. Hắn mới thấy Thu Cúc đang xách nước nóng vào phòng, hắn liền hỏi 1 chút, biết là đang mang nước nóng thêm cho nàng tắm. Thế là hắn bảo Thu Cúc đưa nước nóng cho mình, để hắn mang nước nóng vào cho nàng, để Thu Cúc còn đi chuẩn bị nước nóng cho hắn tắm nữa. Thật không nghĩ tới, hắn vừa vào tới liền bị Uyển nhi la rồi.

Hắn không phải chỉ là mang nước nóng thêm cho nàng tắm thôi sao? Sao phản ứng của nàng lại mạnh như vậy? Trước đây đừng nói là pha thêm nước nóng, hắn còn lau tắm lưng cho nàng nữa mà. Lúc vừa thành thân đó, bọn hắn còn cùng nhau tắm uyên ương nữa cơ!

Thì ra là hắn mang thêm nước nóng tới, Trầm Uyển hít 1 hơi thật sâu nói:” Ngươi đi ra ngoài đi, nước này đủ nóng rồi, không cần làm nóng thêm đâu”.

Tống Hằng vừa đi qua vừa nói:” Vẫn nên thêm 1 chút a, nàng thân thể đang yếu, đùng để bị lạnh”.

“Đứng lại”. Thấy Tống Hằng không ngừng đi tới, Trầm Uyển không khỏi gấp gáp la to 1 tiếng

Tống Hằng dừng bước, không tiếp tục đi tới nữa, nhìn Trầm Uyển chằm chằm 1 hồi lâu, lập tức cười nói:” Uyển nhi nàng không lẽ là đang xấu hổ sao?”

Trầm Uyển đỏ mặt nhìn hắn chằm chằm, không nói gì. Nhưng mà bởi vì làn da nàng quá tối, ngoại trừ nàng biết chính mình đang đỏ mặt thì người khác căn bản là nhìn không ra.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Chúng ta là vợ chồng rồi mà, nàng không cần mắc cỡ đâu, lại nói, trên người nàng còn có chỗ nào ta chưa thấy đâu”. Dù sao thì bọn họ đã cùng nhau sinh 2 đứa con rồi còn gì.

Trầm Uyển cắn răng nói:” Ngươi đi ra ngoài”. Là vợ chồng già với hắn là “ Trầm Uyển kia” chứ cũng không phải nàng mà. Nàng cũng không thể tiếp nhận 1 người đàn ông xa lạ xông vào phòng tắm của mình, cho thêm nước nóng rồi thấy hết thân thể của nàng được.

Đối với nàng mà nói, những lời nói kia của Tống Hằng hoàn toàn chính là những lời trêu ghẹo lưu manh thôi.

“Ta thêm chút nước nóng xong liền...”

“Ba...” 1 cái khăn ướt nước nóng trực tiếp dính lên mặt Tống Hằng

Trầm Uyển cả người không ngâm vào trong nước, 2 tay khoanh lại che trước ngực, mắt lạnh nhìn Tống Hằng nói:” Ra ngoài”

Tống Hằng kéo xuống cái khăn vải trên mặt, chần chờ 1 chút rồi đặt thùng nước xuống đất, quay người đi ra ngoài.

Sau khi ra khỏi phòng tắm, Tống Hằng nhìn cái khăn vải trên tay, nghĩ thầm, người trong đó có thật là Uyển nhi của hắn không?Ánh mắt của nàng vừa rồi thật lạnh như băng, vô cùng lạ lẫm.

Bởi vì sự xuất hiện của Tống Hằng làm cho tâm tình của Trầm Uyển hoàn toàn bị phá hủy. Nàng cũng không còn tâm tư nào mà ngâm mình nữa, trực tiếp ra khỏi bồn tắm, lau khô người, ăn mặc thật nghiêm chỉnh kín kẽ rồi đi ra ngoài. Vừa ra phòng ngoài, nàng thấy Tống Hằng đang ngồi ở bên cái bàn tròn ngẩn người. Nàng cũng không thèm để ý đến hắn, trực tiếp đi qua cái giá treo khăn giật xuống lấy lau tóc, ngồi trước bàn trang điểm mà lau tóc cho khô.

Xoa xoa tóc được 1 lát, nàng liền phát hiện Tống Hằng đang nhìn nàng, mới đầu nàng không thèm để ý hắn nhìn, nhưng mà bị nhìn 1 hồi nàng có chút nhịn không được.

“Ngươi cứ nhìn ta chằm chằm làm gì ?” Nàng tức giận nhìn hắn hỏi. Tống Hằng nhìn nàng chăm chú nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Uyển nhi, ngươi không giống”.

Trầm Uyển trong lòng lộp bộp 1 cái, chẳng lẽ con hàng này nhìn ra nàng không phải Trầm Uyển kia sao? Nếu hắn thật sự phát hiện nàng không phải Trầm Uyển kia, rồi coi nàng như yêu quái mà đem hỏa thiêu a. Không được, nàng cũng không muốn bị thiêu chết đâu, bị thiêu chết là cái chết thống khổ nhất, khó coi nhất đó.

Nàng buôn mi mắt xuống, che dấu sự chột dạ của mình, giọng điệu vô cùng bình thản mà nói:” Như thê nào không giống? Ta trước đây là dáng vẻ thế nào?”

“Ngươi từ đó tới giờ sẽ không bao giờ nói chuyện lớn tiếng với ta, sẽ không quát lớn với ta, cũng không dùng ánh mắt lạnh như băng đó mà nhìn ta”. Đối với nàng mà nói, hắn chính là giống như 1 người hoàn toàn xa lạ, cũng không phải người thân thuộc nhất của nàng, hắn tuyệt đối không hề thích cảm giác này chút nào.

Trầm Uyển sắp xếp lời nói trong lòng 1 chút rồi nói:” Ngươi cũng biết là ta mắc chứng mất trí nhớ, chuyện gì cũng không nhớ. Mặc dù đối với ngươi ta là thê tử của ngươi, nhưng mà đối với ta mà nói, ngươi lại là 1 người xa lạ. Ngươi bỗng nhiên xông tới trong lúc ta đang tắm, trong lòng ta đương nhiên là hoảng loạn, đây cũng chỉ là phản ứng bình thường mà thôi”.

“Ta cũng muốn nhớ lại chuyện trước đây, thế nhưng ta nghĩ mãi cũng không nhớ ra được...” Trầm Uyển thống khổ dùng 2 tay nắm lấy đầu mình, bắt đầu phát huy kĩ năng diễn xuất của mình.

“Ta cũng rất chán ghét cảm giác đầu óc trống rỗng này, vì sao chứ? Vì sao ta lại bị mất trí nhớ chứ? Nàng đỏ mắt nhìn Tống Hằng mà hỏi.

Tống Hằng liền vội vàng đứng lên, đi đến bên cạnh Trầm Uyển, đem đầu nàng đặt vào ngực mình, đau lòng nói:” Nghĩ không ra thì không cần nghĩ nữa, đều là ta sai, tất cả là lỗi của ta”

Nếu không phải bởi vì hắn, nàng cũng sẽ không nghĩ quẩn mà nhảy xuống hồ, càng sẽ không xém chút mất mạng, bây giờ còn mắc chứng mất trí nhớ.

Có lẽ, nàng không nhớ ra gì hết có khi là tốt nhất, như vậy nàng sẽ không đau khổ nữa, cũng sẽ không nghĩ không thông nữa.

Trầm Uyển trong ngực Tống Hằng trợn trắng mắt, quả nhiên cuộc đời như bộ phim mà, toàn bộ là nhờ vào khả năng diễn xuất a!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tướng Quân Phu Nhân Chọc Không Được- Trầm Uyển, Tống Hằng

Số ký tự: 0