Tương Tư Như Mai
Đánh giá:
7.7
/10 từ 5 lượt
Đọc truyện Tương Tư Như Mai ra chương mới nhất Chương 33, 34, 35 - DocTruyen.Pro. Nếu bạn yêu thích thể loại truyện ngôn tình, và đặc biệt yêu thích lối viết nhẹ nhàng dung dị nhưng cứ khiến lòng mình day dứt không yên, luôn băn khoăn thì hẳn bạn sẽ không thể quên được tác giả Lâm Địch Nhi. Có lẽ độc giả không còn lạ gì với loạt truyện: Hoa Hồng Sớm Mai, Hoa Hồng Giấy, Hái Sao,... tất cả đều là những câu chuyện đi sâu vào lòng người, là những chiêm nghiệm về câu chuyện tình yêu, truyện Tương Tư Như Mai cũng là một truyện cùng thể loại này.
Tác gải cũng có lời đề tựa: Tôi thích dùng giọng văn thản nhiên để kể lại một câu chuyện xưa cũ, giống như thưởng thức một tách trà thương ngát, nhìn như vô vị, vào miệng rồi mới biết hương thơm tràn ngập đáy lòng.
Đây là câu chuyện xưa về nữ cải nam trang, miêu tả lại một đoạn tình cảm hồn nhiên, quyến luyến. Chuyện cũ không có tình tiết li kỳ, chỉ là vận mệnh của nữ chính có chút li kỳ.
Năm nàng 6 tuổi, có người từng nói: Ta muốn trồng một vườn mai, mười năm sau sẽ cùng muội đêm đêm bên nhau. Mười năm sau, người cùng nàng hàng đêm nhìn ngắm vườn mai có phải là hắn?
Không tình nguyện đi theo huynh trưởng xuống lầu, trong lòng cả hai huynh muội đều hiện lên một suy nghĩ: Không biết đến khi nào mới có thể gặp lại Liễu công tử kia? Liễu viên là khu nhà nho nhỏ, được sửa từ hậu viện của một nhà giàu có mà thành, trong lại sửa mấy gian sương phòng. Tuy nhỏ nhưng rất thanh tú, nước xanh đá trắng, cây cối xanh mơn mởn, bốn mùa hoa nở ngát hương, tinh tế và rất tiện. Đám người hầu ở sương phòng phía nam, Mạc phu nhân ở sương phòng phía Bắc có nhiều ánh sáng mặt trời. Liễu Mộ Vân ở trong một tòa tiểu lâu ở sâu nhất, bên trên là phòng ngủ, dưới là thư phòng.
Mấy năm trước, cùng một lúc phải chịu nỗi đau mất chồng mất con, Mạc phu nhân không thể chấp nhận nổi sự thật, tự biến mình thành kẻ si ngốc, suốt ngày nhìn trời chẳng nói chẳng rằng. Chạng vạng, thị nữ đã lau rửa cho Mạc phu nhân xong xuôi, cho ăn cơm rồi đỡ bà vào giường. Chăn sớm đã được ủ ấm, bên trong đốt hương, rất ấm áp, thoải mái. Liễu Mộ Vân vẫy vẫy tay bảo thị nữ rời đi, thời khắc này là của hắn. Đặt tay mình vào tay mẫu thân, dựa vào mẫu thân, hiểu rằng bà vô thức nhưng Liễu Mộ Vân vẫn làm vậy, như thể khi còn bé, mình vẫn là viên minh châu của mẫu thân.
Liệu chuyện tình này đến cuối cùng sẽ ra sao, đâu là hồi kết của truyện, mời bạn đón đọc để tìm được lời giải đáp, để cùng đồng hành với câu chuyện tình yêu của họ, để sống và trải nghiệm những điều mới mẻ.
Tác gải cũng có lời đề tựa: Tôi thích dùng giọng văn thản nhiên để kể lại một câu chuyện xưa cũ, giống như thưởng thức một tách trà thương ngát, nhìn như vô vị, vào miệng rồi mới biết hương thơm tràn ngập đáy lòng.
Đây là câu chuyện xưa về nữ cải nam trang, miêu tả lại một đoạn tình cảm hồn nhiên, quyến luyến. Chuyện cũ không có tình tiết li kỳ, chỉ là vận mệnh của nữ chính có chút li kỳ.
Năm nàng 6 tuổi, có người từng nói: Ta muốn trồng một vườn mai, mười năm sau sẽ cùng muội đêm đêm bên nhau. Mười năm sau, người cùng nàng hàng đêm nhìn ngắm vườn mai có phải là hắn?
Không tình nguyện đi theo huynh trưởng xuống lầu, trong lòng cả hai huynh muội đều hiện lên một suy nghĩ: Không biết đến khi nào mới có thể gặp lại Liễu công tử kia? Liễu viên là khu nhà nho nhỏ, được sửa từ hậu viện của một nhà giàu có mà thành, trong lại sửa mấy gian sương phòng. Tuy nhỏ nhưng rất thanh tú, nước xanh đá trắng, cây cối xanh mơn mởn, bốn mùa hoa nở ngát hương, tinh tế và rất tiện. Đám người hầu ở sương phòng phía nam, Mạc phu nhân ở sương phòng phía Bắc có nhiều ánh sáng mặt trời. Liễu Mộ Vân ở trong một tòa tiểu lâu ở sâu nhất, bên trên là phòng ngủ, dưới là thư phòng.
Mấy năm trước, cùng một lúc phải chịu nỗi đau mất chồng mất con, Mạc phu nhân không thể chấp nhận nổi sự thật, tự biến mình thành kẻ si ngốc, suốt ngày nhìn trời chẳng nói chẳng rằng. Chạng vạng, thị nữ đã lau rửa cho Mạc phu nhân xong xuôi, cho ăn cơm rồi đỡ bà vào giường. Chăn sớm đã được ủ ấm, bên trong đốt hương, rất ấm áp, thoải mái. Liễu Mộ Vân vẫy vẫy tay bảo thị nữ rời đi, thời khắc này là của hắn. Đặt tay mình vào tay mẫu thân, dựa vào mẫu thân, hiểu rằng bà vô thức nhưng Liễu Mộ Vân vẫn làm vậy, như thể khi còn bé, mình vẫn là viên minh châu của mẫu thân.
Liệu chuyện tình này đến cuối cùng sẽ ra sao, đâu là hồi kết của truyện, mời bạn đón đọc để tìm được lời giải đáp, để cùng đồng hành với câu chuyện tình yêu của họ, để sống và trải nghiệm những điều mới mẻ.