Giả định táo bạo, kiếm chứng cẩn thận
Phong Vũ
2024-04-24 18:56:38
Trên thực tế, đối với Lý Sơ Ảnh, cô đã chấp nhận việc mình sẽ kết hôn với vị hôn phu đã đính hôn với cô từ khi còn nhỏ.
Khi còn nhỏ cô thực sự không hiếu được điều đó.
Sau khi lớn lên, nếu nói Lý Sơ Ảnh cô không phản cảm là nói dối.
Suy cho cùng, vì sự tồn tại của Triệu Lâm nên cô bị hạn chế quá nhiều cảm xúc!
Mà bây giờ sau khi đã trải qua hai ngày tiếp xúc, Lý Sơ Ảnh mới phát hiện.
Vị hôn phu này của cô thực sự Tất ưu tú!
Còn tốt hơn nhiều so với trong tưởng tượng của cô.
Hơn nữa dù có nói thế nào đi nữa, cho dù Triệu Lâm không phải là người quá tài giỏi, Lý Sơ Ảnh cũng cảm thấy nên thực hiện hôn ước một cách bình thường, vì tình cảm mà đối phương đã cứu mạng em gái cô.
Triệu Lâm hoàn toàn trợn tròn mắt.
Chuyện này là sao vậy?
Làm sao ngay cả một cô gái xinh đẹp như Lý Sơ Ảnh cũng nói như vậy?
Theo kịch bản mà trên TV hay diễn, chẳng phải một người đẹp như cô sẽ rất phản kháng trước những cuộc hôn nhân sắp đặt, sau đó trốn khỏi nhà và gặp phải bạch mã hoàng tử của mình sao?
Tại sao cô lại còn đồng ý? Hơn nữa biếu hiện của cô cũng không hề miễn cưỡng?
Tất nhiên, Triệu Lâm sẽ không nghĩ rằng nhân cách của anh bùng nố sức hút, khiến đại tiếu thư nhà họ Lý ưu ái anh hơn.
Anh tự biết thân biết phận!
Anh suy nghĩ một lúc rồi nói: “Chủ tịch Lý, Cô Lý, tôi nghĩ… chuyện này không cần phải quyết đoán như vậy đâu, đây là hôn nhân, không phải cam kết.
Đây là chuyện liên quan đến chuyện lớn cả đời của cả hai chúng tôi.
Nếu như hai người còn cần trợ giúp gì nữa, thì cứ trực tiếp nói thẳng với tôi, chỉ cần tôi có thể giúp được, tôi sẽ cố gắng hết sức”.
Lý Thanh Nham nghiêm túc nhìn Triệu Lâm, ông ấy cảm thấy chàng trai trẻ này thông minh hơn những gì ông âỳ nghĩ.
Lý Sơ Ảnh mím môi không nói gì, nhìn về phía bố cô.
“Được, vậy tôi sẽ không khách khí!”, Lý
Thanh Nham nghĩ nghĩ, thành thật nói.
Vẻ mặt Triệu Lâm nghiêm túc, chăm chú lắng nghe.
Lý Thanh Nham nói: “Chuyện là như thế này, năm đó nhà họ Lý của tôi đã bị trúng một “lời nguyền”.
Thực ra khi Sơ Ảnh còn nhỏ cũng giống như Diệu Diệu, con bé cũng mắc phải căn bệnh hiếm nghèo đó và suýt chết.
Sở dĩ con bé còn sống được đến ngày hôm nay là nhờ phúc của ông nội cậu!
Trước đây tôi luôn nghĩ “lời nguyền” này đã biến mất.
Nhưng cậu cũng đã thấy tình huống của Diệu Diệu rồi.
Theo lão Bán Tiên nói, nhà họ Lý chúng tôi muốn phá bỏ hoàn toàn ‘lời nguyền’ này thì cũng rất đơn giản, đó chính là để Sơ Ảnh gả cho cậu!
Bác sĩ tiếu Triệu, tôi… nói rõ ràng chưa? Nếu còn không rõ, tôi sẽ nói lại lần nữa”.
Triệu Lâm nghe được nửa sau lời nói của Lý Thanh Nham, khóe miệng không khỏi co giật một cái.
Đây thực sự là người đứng đầu của một trong ba gia tộc lớn ở thành phố Trung Châu?
Triệu Lâm không vội trả lời, mà bắt đầu suy nghĩcấn thận.
Khi còn nhỏ cô thực sự không hiếu được điều đó.
Sau khi lớn lên, nếu nói Lý Sơ Ảnh cô không phản cảm là nói dối.
Suy cho cùng, vì sự tồn tại của Triệu Lâm nên cô bị hạn chế quá nhiều cảm xúc!
Mà bây giờ sau khi đã trải qua hai ngày tiếp xúc, Lý Sơ Ảnh mới phát hiện.
Vị hôn phu này của cô thực sự Tất ưu tú!
Còn tốt hơn nhiều so với trong tưởng tượng của cô.
Hơn nữa dù có nói thế nào đi nữa, cho dù Triệu Lâm không phải là người quá tài giỏi, Lý Sơ Ảnh cũng cảm thấy nên thực hiện hôn ước một cách bình thường, vì tình cảm mà đối phương đã cứu mạng em gái cô.
Triệu Lâm hoàn toàn trợn tròn mắt.
Chuyện này là sao vậy?
Làm sao ngay cả một cô gái xinh đẹp như Lý Sơ Ảnh cũng nói như vậy?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Theo kịch bản mà trên TV hay diễn, chẳng phải một người đẹp như cô sẽ rất phản kháng trước những cuộc hôn nhân sắp đặt, sau đó trốn khỏi nhà và gặp phải bạch mã hoàng tử của mình sao?
Tại sao cô lại còn đồng ý? Hơn nữa biếu hiện của cô cũng không hề miễn cưỡng?
Tất nhiên, Triệu Lâm sẽ không nghĩ rằng nhân cách của anh bùng nố sức hút, khiến đại tiếu thư nhà họ Lý ưu ái anh hơn.
Anh tự biết thân biết phận!
Anh suy nghĩ một lúc rồi nói: “Chủ tịch Lý, Cô Lý, tôi nghĩ… chuyện này không cần phải quyết đoán như vậy đâu, đây là hôn nhân, không phải cam kết.
Đây là chuyện liên quan đến chuyện lớn cả đời của cả hai chúng tôi.
Nếu như hai người còn cần trợ giúp gì nữa, thì cứ trực tiếp nói thẳng với tôi, chỉ cần tôi có thể giúp được, tôi sẽ cố gắng hết sức”.
Lý Thanh Nham nghiêm túc nhìn Triệu Lâm, ông ấy cảm thấy chàng trai trẻ này thông minh hơn những gì ông âỳ nghĩ.
Lý Sơ Ảnh mím môi không nói gì, nhìn về phía bố cô.
“Được, vậy tôi sẽ không khách khí!”, Lý
Thanh Nham nghĩ nghĩ, thành thật nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vẻ mặt Triệu Lâm nghiêm túc, chăm chú lắng nghe.
Lý Thanh Nham nói: “Chuyện là như thế này, năm đó nhà họ Lý của tôi đã bị trúng một “lời nguyền”.
Thực ra khi Sơ Ảnh còn nhỏ cũng giống như Diệu Diệu, con bé cũng mắc phải căn bệnh hiếm nghèo đó và suýt chết.
Sở dĩ con bé còn sống được đến ngày hôm nay là nhờ phúc của ông nội cậu!
Trước đây tôi luôn nghĩ “lời nguyền” này đã biến mất.
Nhưng cậu cũng đã thấy tình huống của Diệu Diệu rồi.
Theo lão Bán Tiên nói, nhà họ Lý chúng tôi muốn phá bỏ hoàn toàn ‘lời nguyền’ này thì cũng rất đơn giản, đó chính là để Sơ Ảnh gả cho cậu!
Bác sĩ tiếu Triệu, tôi… nói rõ ràng chưa? Nếu còn không rõ, tôi sẽ nói lại lần nữa”.
Triệu Lâm nghe được nửa sau lời nói của Lý Thanh Nham, khóe miệng không khỏi co giật một cái.
Đây thực sự là người đứng đầu của một trong ba gia tộc lớn ở thành phố Trung Châu?
Triệu Lâm không vội trả lời, mà bắt đầu suy nghĩcấn thận.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro