Tiểu Triệu
Phong Vũ
2024-04-24 18:56:38
Anh không tin vào cái gọi là kết hôn đế “xung hỉ”, từ đó chấm dứt cái gọi là “lời nguyền”.
Tất cả mọi chuyện đều có dấu vết để lại!
Triệu Lâm cau mày, trong lòng bắt đầu suy đoán.
Khi anh kết hôn với Lý Sơ Ảnh, anh chắc chân đã phát hiện ra bí mật của hôn thư.
Nếu anh phát hiện ra bí mật của hôn thư, rất có thể anh sẽ lấy được truyền thừa!
Có truyền thừa, quả thực anh có thể hóa giải lời nguyền của nhà họ Lý.
Vì thế…
Xét đến cùng, nó còn phụ thuộc vào năng lực mà anh có được.
Khi Triệu Lâm nghĩ đến điều này, trong lòng anh trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.
Nhìn thấy anh cau mày, Lý Thanh Nham không khỏi lo lắng: “Tiểu Triệu, chẳng lẽ Triệu Bán Tiên không nói cho cậu biết về chuyện của cậu và Sơ Ảnh sao?”
Ông ấy chỉ nói với tôi rằng ông ấy đã đế lại cho tôi chín người vợ!
Triệu Lâm chửi thầm trong lòng, sau đó nghiêm túc nói: “ông ấy chỉ nói với tôi, hôn ước trên hôn thư cũng không hề đơn giản như vậy”.
Câu nói đó, tất nhiên là do anh đã bịa ra.
Nếu ông nội thật sự có dặn dò, thì làm sao bây giờ anh mới biết mình có chín vị hôn thê?
Nhưng nói ra điều này thì sẽ làm tổn thương tình cảm.
Trong căn phòng rơi vào sự im lặng đáng sợ.
“Như vậy sao…”. Lý Thanh Nham cũng rơi vào trầm tư, nhất thời ba người trong phòng đều không lên tiếng nữa.
Bầu không khí nhất thời có chút vi diệu.
Ánh mât của Lý Sơ Ảnh đảo qua đảo lại giữa bổ cô và Triệu Lâm, muổn nghe ý kiến của anh.
Cô có chút không hài lòng với Triệu Lâm, dù sao cô cũng không ghét bỏ anh, nhưng anh lại ghét bỏ cô…
Tất nhiên Triệu Lâm có thể cảm nhận được sự không hài lòng của hai bổ con nhà họ Lý, nhưng anh cũng không có cách nào tốt đế giải quyết.
Hai gia đình không môn đăng hộ đối, nếu cứ cố miễn cưỡng đến với nhau, thì đâu khác gì tự chuốc lấy rắc rối?
Nhà họ Lý cũng không phải là một gia tộc
giàu có bình thường, mà là một trong ba gia tộc lớn ởthành phố Trung Châu, nhà họ Triệu và nhà họ Lý là hai thế giới cách xa nhau.
Hôn nhân không phải là chuyện đơn giản hai người lấy giấy chứng nhận, anh gọi Lý Thanh Nham là bố vợ.
Có quá nhiều thứ liên quan đằng sau chuyện này.
Đương nhiên, nguyên nhân chính là Triệu Lâm hiện tại tràn đầy chán ghét việc yêu đương và kết hôn gì đó.
Vì vậy, sau khi suy nghĩ một lúc, anh nói một cách quả quyết: “Chủ tịch Lý, tôi nghĩ chúng ta nên gác chuyện hôn nhân giữa tôi và Sơ Ảnh sang một bên, chủ tịch Lý, ông đừng hiểu lầm, không phải tôi không có hứng thú với cô Lý, chỉ là hiện tại cá nhân tôi không có mong muốn này và cũng chưa có ý định kết hôn, nên tôi mong chủ tịch Lý đừng làm tôi khó xử”.
Lý Sơ Ảnh há miệng, nhưng không nói gì, trong mắt cô tràn đầy chua xót.
Tất cả mọi chuyện đều có dấu vết để lại!
Triệu Lâm cau mày, trong lòng bắt đầu suy đoán.
Khi anh kết hôn với Lý Sơ Ảnh, anh chắc chân đã phát hiện ra bí mật của hôn thư.
Nếu anh phát hiện ra bí mật của hôn thư, rất có thể anh sẽ lấy được truyền thừa!
Có truyền thừa, quả thực anh có thể hóa giải lời nguyền của nhà họ Lý.
Vì thế…
Xét đến cùng, nó còn phụ thuộc vào năng lực mà anh có được.
Khi Triệu Lâm nghĩ đến điều này, trong lòng anh trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.
Nhìn thấy anh cau mày, Lý Thanh Nham không khỏi lo lắng: “Tiểu Triệu, chẳng lẽ Triệu Bán Tiên không nói cho cậu biết về chuyện của cậu và Sơ Ảnh sao?”
Ông ấy chỉ nói với tôi rằng ông ấy đã đế lại cho tôi chín người vợ!
Triệu Lâm chửi thầm trong lòng, sau đó nghiêm túc nói: “ông ấy chỉ nói với tôi, hôn ước trên hôn thư cũng không hề đơn giản như vậy”.
Câu nói đó, tất nhiên là do anh đã bịa ra.
Nếu ông nội thật sự có dặn dò, thì làm sao bây giờ anh mới biết mình có chín vị hôn thê?
Nhưng nói ra điều này thì sẽ làm tổn thương tình cảm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong căn phòng rơi vào sự im lặng đáng sợ.
“Như vậy sao…”. Lý Thanh Nham cũng rơi vào trầm tư, nhất thời ba người trong phòng đều không lên tiếng nữa.
Bầu không khí nhất thời có chút vi diệu.
Ánh mât của Lý Sơ Ảnh đảo qua đảo lại giữa bổ cô và Triệu Lâm, muổn nghe ý kiến của anh.
Cô có chút không hài lòng với Triệu Lâm, dù sao cô cũng không ghét bỏ anh, nhưng anh lại ghét bỏ cô…
Tất nhiên Triệu Lâm có thể cảm nhận được sự không hài lòng của hai bổ con nhà họ Lý, nhưng anh cũng không có cách nào tốt đế giải quyết.
Hai gia đình không môn đăng hộ đối, nếu cứ cố miễn cưỡng đến với nhau, thì đâu khác gì tự chuốc lấy rắc rối?
Nhà họ Lý cũng không phải là một gia tộc
giàu có bình thường, mà là một trong ba gia tộc lớn ởthành phố Trung Châu, nhà họ Triệu và nhà họ Lý là hai thế giới cách xa nhau.
Hôn nhân không phải là chuyện đơn giản hai người lấy giấy chứng nhận, anh gọi Lý Thanh Nham là bố vợ.
Có quá nhiều thứ liên quan đằng sau chuyện này.
Đương nhiên, nguyên nhân chính là Triệu Lâm hiện tại tràn đầy chán ghét việc yêu đương và kết hôn gì đó.
Vì vậy, sau khi suy nghĩ một lúc, anh nói một cách quả quyết: “Chủ tịch Lý, tôi nghĩ chúng ta nên gác chuyện hôn nhân giữa tôi và Sơ Ảnh sang một bên, chủ tịch Lý, ông đừng hiểu lầm, không phải tôi không có hứng thú với cô Lý, chỉ là hiện tại cá nhân tôi không có mong muốn này và cũng chưa có ý định kết hôn, nên tôi mong chủ tịch Lý đừng làm tôi khó xử”.
Lý Sơ Ảnh há miệng, nhưng không nói gì, trong mắt cô tràn đầy chua xót.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro