Chương 25
2024-10-25 15:15:02
Lúc này thấy Vương Qruý vẫn không định rời đi, thầm cười lạnh, cũng không để ý mình còn chưa mặc quần áo, cứ thể xông thẳng ra ngoài phòng hô to một trận.
Chỉ chốc lát sau, cửa phòng của Thu Dung bị người ta phá ra, bốn năm người đàn ông vạm vỡ bước vào.
Nhận được ánh mắt của Thu Dung, họ hoàn toàn không để ý Vương Quý kêu la mắng mỏ, kéo ra Vương Quý vẫn trần truồng trước mặt bao nhiêu tân khách và các cô nương trong lầu Thưởng Xuân, lập tức ném ra khỏi cửa.
Đêm ấy, Vương Quý đã trần truồng đi ra khỏi nơi son phấn, trên đường trở về thôn, chỉ biết lấy trộm một bộ quần áo mà hộ nông dân phơi nắng bên ngoài mới miễn cưỡng che thân.
Với tính tình chết tiệt như Vương Quý làm sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy, nhưng lại e ngại côn đồ của lầu Thưởng Xuân nên không dám gây chuyện, chỉ có thể trút hết giận dữ lên người Tần Tam Nha còn hoàn toàn không biết gì cả.
Đêm đó, Vương Quý nổi giận vừa chửi bởi Thu Dung vừa đấm đá Tần Tam Nha, trong miệng hùng hùng hổ hổ nói ra chuyện gặp Tần Tứ Nha, đã ngủ với nàng ta một lần ở lầu Thưởng Xuân.
Dứt lời, gã còn chưa hả giận, hung tợn mắng mấy câu như “Hai tỷ muội các ngươi để tiện như nhau”, “Tất cả đều là hạng bỉ ổi, bẩn thỉu”.
Vương Quý vốn dĩ chỉ muốn đánh một trận hết giận, lại thấy Tần Tam Nha nằm trên mặt đất mặt đầy máu, sắc mặt tái nhợt giống như lệ quỷ hung hăng nhìn gã.
Tần Tam Nha xưa nay luôn ngoan ngoãn, đánh không chống đối, mắng không cãi lại, ánh mắt oán hận thê lương như vậy vẫn là lần đầu tiên Vương Quý nhìn thấy, gã run lên, muốn bỏ đi.
Nhưng sau đó lại cảm thấy mình bị chọc giận bên ngoài, sao về đến nhà mình còn phải nể vợ chứ, nhất thời cơn giận xông lên não, không quan tâm gì nữa lập tức cầm cây chổi trong nhà quất vào bụng Tần Tam Nha.
Trong lúc nhất thời, màu máu đỏ tươi bên chân Tần Tam Nha lan tràn ra, nhuộm đỏ hai mắt ông bà Vương gia vừa mới chạy tới.
Chuyện đêm đó ở Vương gia ồn ào huyên náo, ai cũng nói là vợ mới của nhà Vương Quý điên rồi, bởi vì mang thai hai tháng lại bị Vương Quý say rượu đánh sẩy thai, không chịu nổi kích thích mới bị điên.
Nương của Vương Quý lại càng bị tên tiểu tử bất hiếu này làm cho tức giận đến mức bị liệt, rốt cuộc không dậy nổi giường, nhà Vương Quý xem như hoàn toàn bị hủy hoại.
Cũng có lưu manh vốn tin tức linh thông cười đùa, nói rằng mình nghe thấy Vương Quý say rượu đi khắp nơi ồn ào nói đã ngủ hai tỷ muội xinh đẹp của Tần gia ở thôn Lý Gia bên cạnh.
Nói là Tứ nha đầu Tần gia vào lầu Thưởng Xuân trong trần, ngủ một đêm mất mười lượng bạc.
Cuối cùng còn miêu tả sinh động làn da của Tử Nha Tần gia mềm mại bao nhiêu, mới cậu đi hồn của Vương Quý.
Nói đến chỗ sung sướng là mắt ai nấy đều tỏa sáng như thể tận mắt nhìn thấy vậy.
Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm, hơn nữa thôn Lý Gia và thôn Vương Gia vốn đã gần nhau, chỉ hai ngày sau, cả thôn Lý Gia đều biết Tam nha đầu Tần gia bị nhà chồng đánh sẩy thai, điên rồi.
Tứ Nha đầu Tần gia bị bán vào lầu xanh làm nghề buôn bán da thịt.
Những chuyện về tam tỷ và tứ tỷ của mình, Tần Ngũ Nha chỉ gián tiếp nghe thấy từ miệng Lâm thị hoặc bảy cô tám dì trong thôn sau khi xuyên không tới mấy tháng, phần lớn đều tâm sao thất bản, có thật có giả, nhưng nghe đông góp tây cũng biết đại khái.
Những chuyện này cũng đã trôi qua rất lâu, ngại mặt mũi của Tần lão hán nên trong thôn rất ít người nhắc tới, nhưng bởi vì Tần Ngũ Nha bị ép phải đập đầu vào tường nên có một lần người trong thôn đã nhắc đến ba con gái của Tần gia.
Nếu như Tần Ngũ Nha đâm đầu vào tường bỏ mình khiến Tần Tiểu Ngũ bây giờ cảm thấy nàng ta yếu đuối nhát gan không dám phản kháng mới dễ dàng coi nhẹ tính mạng mình, thì chuyện của tam tỷ và tứ tỷ Tần gia mới hoàn toàn khiến Tần Tiểu Ngũ chán ghét Vương thị vô cùng, đối với Tần lão hán cũng lạnh lòng.
Tần Ngũ Nha đập đầu là xong hết mọi chuyện, nhưng mình phải làm sao bây giờ? Cứ để Vương thị và Tần lão hán bán nàng đi ư? Biến thành Tần Tam Nha hoặc là Tần Tứ Nha thứ hai?
Dựa lưng vào cánh cửa, đầu óc Tần Ngũ Nha rối loạn thành một đống, mình phải làm thế nào, phải như thế nào mới tốt. Vương thì chỉ muốn bán mình đi, cho dù mình nghĩ cách phá hỏng, nhưng chỉ cần mình chưa xuất giá thì chuyện này sẽ liên tiếp xuất hiện.
Ai cũng đều nói quan thanh liêm khó quyết việc nhà, Tần lão hán là người duy nhất làm chủ Tần gia, chỉ cần ông ta nhận lời Vương thị thì dù mình chạy đến chỗ lý chính cũng không ai có thể làm chủ cho mình.
Chỉ chốc lát sau, cửa phòng của Thu Dung bị người ta phá ra, bốn năm người đàn ông vạm vỡ bước vào.
Nhận được ánh mắt của Thu Dung, họ hoàn toàn không để ý Vương Quý kêu la mắng mỏ, kéo ra Vương Quý vẫn trần truồng trước mặt bao nhiêu tân khách và các cô nương trong lầu Thưởng Xuân, lập tức ném ra khỏi cửa.
Đêm ấy, Vương Quý đã trần truồng đi ra khỏi nơi son phấn, trên đường trở về thôn, chỉ biết lấy trộm một bộ quần áo mà hộ nông dân phơi nắng bên ngoài mới miễn cưỡng che thân.
Với tính tình chết tiệt như Vương Quý làm sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy, nhưng lại e ngại côn đồ của lầu Thưởng Xuân nên không dám gây chuyện, chỉ có thể trút hết giận dữ lên người Tần Tam Nha còn hoàn toàn không biết gì cả.
Đêm đó, Vương Quý nổi giận vừa chửi bởi Thu Dung vừa đấm đá Tần Tam Nha, trong miệng hùng hùng hổ hổ nói ra chuyện gặp Tần Tứ Nha, đã ngủ với nàng ta một lần ở lầu Thưởng Xuân.
Dứt lời, gã còn chưa hả giận, hung tợn mắng mấy câu như “Hai tỷ muội các ngươi để tiện như nhau”, “Tất cả đều là hạng bỉ ổi, bẩn thỉu”.
Vương Quý vốn dĩ chỉ muốn đánh một trận hết giận, lại thấy Tần Tam Nha nằm trên mặt đất mặt đầy máu, sắc mặt tái nhợt giống như lệ quỷ hung hăng nhìn gã.
Tần Tam Nha xưa nay luôn ngoan ngoãn, đánh không chống đối, mắng không cãi lại, ánh mắt oán hận thê lương như vậy vẫn là lần đầu tiên Vương Quý nhìn thấy, gã run lên, muốn bỏ đi.
Nhưng sau đó lại cảm thấy mình bị chọc giận bên ngoài, sao về đến nhà mình còn phải nể vợ chứ, nhất thời cơn giận xông lên não, không quan tâm gì nữa lập tức cầm cây chổi trong nhà quất vào bụng Tần Tam Nha.
Trong lúc nhất thời, màu máu đỏ tươi bên chân Tần Tam Nha lan tràn ra, nhuộm đỏ hai mắt ông bà Vương gia vừa mới chạy tới.
Chuyện đêm đó ở Vương gia ồn ào huyên náo, ai cũng nói là vợ mới của nhà Vương Quý điên rồi, bởi vì mang thai hai tháng lại bị Vương Quý say rượu đánh sẩy thai, không chịu nổi kích thích mới bị điên.
Nương của Vương Quý lại càng bị tên tiểu tử bất hiếu này làm cho tức giận đến mức bị liệt, rốt cuộc không dậy nổi giường, nhà Vương Quý xem như hoàn toàn bị hủy hoại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cũng có lưu manh vốn tin tức linh thông cười đùa, nói rằng mình nghe thấy Vương Quý say rượu đi khắp nơi ồn ào nói đã ngủ hai tỷ muội xinh đẹp của Tần gia ở thôn Lý Gia bên cạnh.
Nói là Tứ nha đầu Tần gia vào lầu Thưởng Xuân trong trần, ngủ một đêm mất mười lượng bạc.
Cuối cùng còn miêu tả sinh động làn da của Tử Nha Tần gia mềm mại bao nhiêu, mới cậu đi hồn của Vương Quý.
Nói đến chỗ sung sướng là mắt ai nấy đều tỏa sáng như thể tận mắt nhìn thấy vậy.
Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm, hơn nữa thôn Lý Gia và thôn Vương Gia vốn đã gần nhau, chỉ hai ngày sau, cả thôn Lý Gia đều biết Tam nha đầu Tần gia bị nhà chồng đánh sẩy thai, điên rồi.
Tứ Nha đầu Tần gia bị bán vào lầu xanh làm nghề buôn bán da thịt.
Những chuyện về tam tỷ và tứ tỷ của mình, Tần Ngũ Nha chỉ gián tiếp nghe thấy từ miệng Lâm thị hoặc bảy cô tám dì trong thôn sau khi xuyên không tới mấy tháng, phần lớn đều tâm sao thất bản, có thật có giả, nhưng nghe đông góp tây cũng biết đại khái.
Những chuyện này cũng đã trôi qua rất lâu, ngại mặt mũi của Tần lão hán nên trong thôn rất ít người nhắc tới, nhưng bởi vì Tần Ngũ Nha bị ép phải đập đầu vào tường nên có một lần người trong thôn đã nhắc đến ba con gái của Tần gia.
Nếu như Tần Ngũ Nha đâm đầu vào tường bỏ mình khiến Tần Tiểu Ngũ bây giờ cảm thấy nàng ta yếu đuối nhát gan không dám phản kháng mới dễ dàng coi nhẹ tính mạng mình, thì chuyện của tam tỷ và tứ tỷ Tần gia mới hoàn toàn khiến Tần Tiểu Ngũ chán ghét Vương thị vô cùng, đối với Tần lão hán cũng lạnh lòng.
Tần Ngũ Nha đập đầu là xong hết mọi chuyện, nhưng mình phải làm sao bây giờ? Cứ để Vương thị và Tần lão hán bán nàng đi ư? Biến thành Tần Tam Nha hoặc là Tần Tứ Nha thứ hai?
Dựa lưng vào cánh cửa, đầu óc Tần Ngũ Nha rối loạn thành một đống, mình phải làm thế nào, phải như thế nào mới tốt. Vương thì chỉ muốn bán mình đi, cho dù mình nghĩ cách phá hỏng, nhưng chỉ cần mình chưa xuất giá thì chuyện này sẽ liên tiếp xuất hiện.
Ai cũng đều nói quan thanh liêm khó quyết việc nhà, Tần lão hán là người duy nhất làm chủ Tần gia, chỉ cần ông ta nhận lời Vương thị thì dù mình chạy đến chỗ lý chính cũng không ai có thể làm chủ cho mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro