Chương 32
2024-10-25 15:15:02
Vốn dĩ tìm người như vậy để hỏi thăm là tốt nhất, bà ta sẽ nói hết những gì bạn muốn biết hoặc là không muốn biết một cách trôi chảy như đã nắm rõ trong lòng bàn tay, đặc biệt là chuyện xấu, chuyện xui xẻo của gia đình người khác, chắc chắn sẽ nói rất tỉ mỉ cẩn thận, lại còn đơm đặt thêm vào nữa chứ.
Đầu tiên Ngũ Nha nhét một nắm quả táo chua cho người phụ nữ kia rồi thuận miệng hỏi chuyện Liễu gia, người phụ nữ kia đang lo không có ai nói chuyện phiếm với mình nên vừa nghe nàng nhắc tới đã hào hứng, nói hết tổ tông ba đời, đến cả hạt thóc hạt gạo nhà Liễu gia cũng nói ra. Ngay cả chuyện Liễu Nhị trốn vợ mình, tới nhà quả phụ ở đầu thôn cũng nói, chẳng kiêng dè chuyện Ngũ Nha mới chỉ là một cô nhóc, nói vui vẻ lên thì miệng còn tuôn ra cả những lời thô tục, nhưng khi nói tới Liễu Thanh Sơn thì lại im miệng.
Ngũ Nha hơi buồn bực nhưng cũng không lộ ra, trái lại còn hừng hực ý chí chiến đấu. Một người có thể khiến cho một người phụ nữ ba hoa cũng có thể im miệng sẽ khủng khiếp tới mức nào đây, cũng may mình đi hỏi thăm, nhỡ đầu không biết gì bị gả đi thì phải làm sao.
Không hỏi được người lớn thì chi bằng đi hỏi trẻ nhỏ. Tuy nói lời của trẻ con chưa chắc đã chính xác nhưng có chút ít còn hơn không. Nghĩ vậy, Ngũ Nha lại
móc ra hơn chục quả táo chua còn lại trong túi đi về phía con suối của thôn Liễu Gia. Trời mùa hè, trò mà trẻ con có thể chơi không phải lên núi hái quả thì là ra suối mò cá, ra suối tìm người không sai vào đâu được.
Táo chua ở chân núi Tây tuy vừa chua vừa chát, người lớn không thích ăn những trẻ con lại thích vô cùng. Mà táo chua chỉ mọc ở núi Tây, trong mấy thôn xung quanh, chỉ mình thôn Lý Gia có, bình thường trẻ con của thôn Liễu Gia không có mà ăn, dùng nó để làm mồi là thích hợp nhất.
Ngũ Nha đi tới con suối dưới chân núi, quả nhiên nhìn thấy mấy đứa nhóc choai choai đang chơi mò cá, hắt nước ở bãi đá trong góc suối. Con suối này có cá lóc nho nhỏ, thân mình trơn bóng, rất khó bắt, một đứa bé trai dẫn đầu đang chỉ huy lũ trẻ con cởi truồng nhỏ hơn mình chặn trái chặn phải, định bắt mấy con cá lóc nhỏ này.
Con suối này nhỏ, dùng cách đó không phải là không được, nhưng nếu muốn bắt thì hơi khó. Ngũ Nha nghĩ một lát bèn đi hái một ít lá non trong rừng bên cạnh suối. Kiếp trước nàng chưa từng nhìn thấy những lá non này, không biết là do khác biệt nam bắc hay đây là cây đặc biệt của khu vực này, Ngũ Nha cũng không hiểu lắm.
Chỉ biết là loại cây này dùng sức xoa một cái có thể ra nhựa trắng, xoa vào bàn tay, phơi dưới ánh mặt trời một lát thì phần nước trong lá sẽ bay hơi, để lại phần nhựa cây còn dính hơn cả 502.
Hơn nữa, lượng nước trong cành lá bị bay hơi mất thì rất khó rửa bằng nước, không ngâm hơn hai mươi phút thì sẽ không sạch nổi, làm như vậy sẽ rất dễ bắt cá.
Chờ sau khi thấy lòng bàn tay mình dính khá đủ, Ngũ Nha mới đi xuống nước. Mấy tên nhóc đang bắt cá trong suối thấy có một cô bé xa lạ tới thì hơi sửng sốt, nhưng cũng không để ý lắm, mục tiêu hàng đầu bây giờ của họ chính là bắt cá, những chuyện khác không hề quan trọng.
Ngũ Nha cũng không để ý tới họ mà đi thẳng đến thượng du, con suối này tuy nhỏ nhưng lại chảy từ trên đỉnh núi xuống, độ dốc thoai thoải, mà bây giờ là mùa hạ, thời gian trước liên tục đổ mưa, giờ nước trong suối chảy khá siết, phần lớn cá lóc nhỏ sẽ lao xuống từ trên đỉnh núi theo dòng nước, đấy chính là thời điểm bắt cá tốt nhất.
Ngũ Nha đứng ở thượng du, vị trí này tốt hơn vị trí của lũ trẻ con, nhưng họ ở người đồng thế mạnh, không chú ý tới sự tồn tại của Ngũ Nha. Ngũ Nha
cũng không thèm để ý mà cúi người, thò hai tay xuống suối, quơ trái quơ phải một lát, một tay đã ôm được bụng một con cá lóc nhỏ.
Bụng cá lóc màu vàng trắng, không giống với toàn thân. Bụng con cá này có vảy nhỏ nhưng không bị trơn tay, lại thêm trên tay Ngũ Nha có nhựa cây nên vừa bắt một cái đã trúng ngay. Nàng ném con cá lên bãi đá, rồi lại dồn hết sức lực để bắt tiếp. Chỉ một lát sau, bãi đá bên cạnh Ngũ Nha đã có hơn chục con cá lóc nhỏ nhảy tanh tách.
Lũ trẻ con ở hạ du thấy mấy người hợp lực với nhau mãi mới bắt được một con, đứa trẻ cầm đầu đương nhiên đã phát hiện Tần Ngũ Nha đang bắt được nhiều, thở hổn hển dẫn theo các tiểu đệ đến nói lý với Ngũ Nha.
Đầu tiên Ngũ Nha nhét một nắm quả táo chua cho người phụ nữ kia rồi thuận miệng hỏi chuyện Liễu gia, người phụ nữ kia đang lo không có ai nói chuyện phiếm với mình nên vừa nghe nàng nhắc tới đã hào hứng, nói hết tổ tông ba đời, đến cả hạt thóc hạt gạo nhà Liễu gia cũng nói ra. Ngay cả chuyện Liễu Nhị trốn vợ mình, tới nhà quả phụ ở đầu thôn cũng nói, chẳng kiêng dè chuyện Ngũ Nha mới chỉ là một cô nhóc, nói vui vẻ lên thì miệng còn tuôn ra cả những lời thô tục, nhưng khi nói tới Liễu Thanh Sơn thì lại im miệng.
Ngũ Nha hơi buồn bực nhưng cũng không lộ ra, trái lại còn hừng hực ý chí chiến đấu. Một người có thể khiến cho một người phụ nữ ba hoa cũng có thể im miệng sẽ khủng khiếp tới mức nào đây, cũng may mình đi hỏi thăm, nhỡ đầu không biết gì bị gả đi thì phải làm sao.
Không hỏi được người lớn thì chi bằng đi hỏi trẻ nhỏ. Tuy nói lời của trẻ con chưa chắc đã chính xác nhưng có chút ít còn hơn không. Nghĩ vậy, Ngũ Nha lại
móc ra hơn chục quả táo chua còn lại trong túi đi về phía con suối của thôn Liễu Gia. Trời mùa hè, trò mà trẻ con có thể chơi không phải lên núi hái quả thì là ra suối mò cá, ra suối tìm người không sai vào đâu được.
Táo chua ở chân núi Tây tuy vừa chua vừa chát, người lớn không thích ăn những trẻ con lại thích vô cùng. Mà táo chua chỉ mọc ở núi Tây, trong mấy thôn xung quanh, chỉ mình thôn Lý Gia có, bình thường trẻ con của thôn Liễu Gia không có mà ăn, dùng nó để làm mồi là thích hợp nhất.
Ngũ Nha đi tới con suối dưới chân núi, quả nhiên nhìn thấy mấy đứa nhóc choai choai đang chơi mò cá, hắt nước ở bãi đá trong góc suối. Con suối này có cá lóc nho nhỏ, thân mình trơn bóng, rất khó bắt, một đứa bé trai dẫn đầu đang chỉ huy lũ trẻ con cởi truồng nhỏ hơn mình chặn trái chặn phải, định bắt mấy con cá lóc nhỏ này.
Con suối này nhỏ, dùng cách đó không phải là không được, nhưng nếu muốn bắt thì hơi khó. Ngũ Nha nghĩ một lát bèn đi hái một ít lá non trong rừng bên cạnh suối. Kiếp trước nàng chưa từng nhìn thấy những lá non này, không biết là do khác biệt nam bắc hay đây là cây đặc biệt của khu vực này, Ngũ Nha cũng không hiểu lắm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ biết là loại cây này dùng sức xoa một cái có thể ra nhựa trắng, xoa vào bàn tay, phơi dưới ánh mặt trời một lát thì phần nước trong lá sẽ bay hơi, để lại phần nhựa cây còn dính hơn cả 502.
Hơn nữa, lượng nước trong cành lá bị bay hơi mất thì rất khó rửa bằng nước, không ngâm hơn hai mươi phút thì sẽ không sạch nổi, làm như vậy sẽ rất dễ bắt cá.
Chờ sau khi thấy lòng bàn tay mình dính khá đủ, Ngũ Nha mới đi xuống nước. Mấy tên nhóc đang bắt cá trong suối thấy có một cô bé xa lạ tới thì hơi sửng sốt, nhưng cũng không để ý lắm, mục tiêu hàng đầu bây giờ của họ chính là bắt cá, những chuyện khác không hề quan trọng.
Ngũ Nha cũng không để ý tới họ mà đi thẳng đến thượng du, con suối này tuy nhỏ nhưng lại chảy từ trên đỉnh núi xuống, độ dốc thoai thoải, mà bây giờ là mùa hạ, thời gian trước liên tục đổ mưa, giờ nước trong suối chảy khá siết, phần lớn cá lóc nhỏ sẽ lao xuống từ trên đỉnh núi theo dòng nước, đấy chính là thời điểm bắt cá tốt nhất.
Ngũ Nha đứng ở thượng du, vị trí này tốt hơn vị trí của lũ trẻ con, nhưng họ ở người đồng thế mạnh, không chú ý tới sự tồn tại của Ngũ Nha. Ngũ Nha
cũng không thèm để ý mà cúi người, thò hai tay xuống suối, quơ trái quơ phải một lát, một tay đã ôm được bụng một con cá lóc nhỏ.
Bụng cá lóc màu vàng trắng, không giống với toàn thân. Bụng con cá này có vảy nhỏ nhưng không bị trơn tay, lại thêm trên tay Ngũ Nha có nhựa cây nên vừa bắt một cái đã trúng ngay. Nàng ném con cá lên bãi đá, rồi lại dồn hết sức lực để bắt tiếp. Chỉ một lát sau, bãi đá bên cạnh Ngũ Nha đã có hơn chục con cá lóc nhỏ nhảy tanh tách.
Lũ trẻ con ở hạ du thấy mấy người hợp lực với nhau mãi mới bắt được một con, đứa trẻ cầm đầu đương nhiên đã phát hiện Tần Ngũ Nha đang bắt được nhiều, thở hổn hển dẫn theo các tiểu đệ đến nói lý với Ngũ Nha.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro