Tỷ Phu Thành Kim Chủ

Bị Góc Bàn Cắm...

Hạ Đa

2024-08-02 00:06:06

“Ưm…”

Tần Nùng kêu rên một tiếng, miệng cô bị hai ngón tay quấy tới không thể khép lại được, đầu lưỡi bị buộc phải tiếp tục liếm láp đầu ngón tay anh, hệt như đang hôn môi, ngón tay quay tròn từng vòng từng vòng. Rất nhanh cô đã không kịp nuốt hết nước bọt trong khoang miệng, có một ít thuận theo khóe miệng cô chảy ra, thoạt nhìn cực kỳ dâm đãng.

Khó khăn lắm Tần Nùng mới thoát khỏi vòng xoáy dục vọng, lại bị hai ngón tay của anh rể dễ dàng khơi dậy. Cô chỉ thấy cả người tê dại, giữa hai chân lại ngứa ngáy khó nhịn, không kìm nổi mà vặn vẹo cọ xát trong ngực anh.

Áo ngủ rời rạc vốn đã rơi mất một bên bả vai, hiện tại cô còn vặn vẹo như vậy, bả vai còn lại cũng mau chóng chảy xuống. Vì thế, toàn bộ nửa người trên của cô đã trần trụi mà lộ rõ trong không khí.

“Ưm ưm…” Tần Nùng dựa theo bản năng không ngừng lắc mông, khiến tao huyệt của mình cách vải dệt mỏng manh mà cọ xát cự điểu của Lý Thần Niên.

Lúc này đây Lý Thần Niên cũng chỉ mặc một chiếc quần đơn giản mỏng manh, chỉ cần côn thịt của anh có biến hóa, dù là biến hóa rất nhỏ, Tần Nùng đều có thể cảm nhận được.

Bị một cô gái trần trụi nửa người trên cọ xát côn thịt, không có phản ứng mới là không bình thường. Côn thịt của Lý Thần Niên cứng lên rất nhanh, sau đó chọc thẳng vào hạ thể của Tần Nùng.

Được côn thịt đáp lại, Tần Nùng càng thêm hăng hái, thân hình như rắn nước vặn vẹo tới dâm đãng cực kỳ, trong miệng càng thêm ra sức liếm láp ngón tay anh.

Lý Thần Niên nhìn cô gái ma mị, dâm đãng, xao động trong lòng càng thêm bánh trướng. Đột nhiên anh rút ngón tay của mình về, ôm eo cô đứng lên. Anh cắn chặt răng, dùng giọng mũi nói nhỏ bên tai cô: “Tao hóa, thích ma bức như vậy? Hửm?”

Tần Nùng rên rỉ như con mèo con: “Anh rể… Mau giúp em…”



Lý Thần Niên bỗng cong khóe môi cười thành tiếng, sau đó bế cô lên, tách hai chân cô ra, khiến cô phải dùng tư thế quỷ dị mà cưỡi lên một góc bàn ăn.

“A…”

Âm đế và tao huyệt nóng bỏng dán thẳng lên góc bàn cẩm thạch lạnh lẽo, cảm giác lạnh lẽo đột ngột tập kích kia khiến Tần Nùng khó chịu mà hô lên thành tiếng.

“Anh rể…” Cô có chút mờ mịt quay đầu lại nhìn về phía Lý Thần Niên.

“Không phải em thích cọ sao? Cọ ở đây đi, cũng sẽ rất thoải mái.” Nói xong anh lại đứng phía sau cô, hơi hơi đỉnh hông mà điều khiển thân thể cô chậm rãi đong đưa.”

“A a a a…”

Mặt bàn bằng đá cẩm thạch này rất dày, nhưng bốn góc bàn lại được mài rất trơn mượt. Tao bức của Tần Nùng vừa lúc bị đặt ở góc cạnh này, cọ xát từng chút…

Trước người là mặt bàn vừa cứng vừa lạnh, sau lưng là Lý Thần Niên cao lớn, rất nhiều lần Tần Nùng muốn dịch mông lại bị người đàn ông phía sau cố định chặt ở góc bàn.

Âm đế sưng to bị đè lên mặt bàn lạnh lẽo, hệt như cán bột mà bị nghiền ép qua lại. Góc bàn mượt mà kia liên tục đánh vào giữa hai chân cô, đè ép huyệt khẩu của cô, có rất nhiều lần Tần Nùng cho rằng góc bàn kia đang cắm thẳng vào tiểu huyệt của cô.

Cô vừa rên rỉ vừa hô không cần, nhưng tao huyệt lại bị kích thích tới không ngừng chảy dâm thủy. Dịch thể trong suốt sền sệt kia rất nhanh đã thấm ướt góc bàn. Mặt bàn vốn bóng loáng cũng càng thêm trơn ướt hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tỷ Phu Thành Kim Chủ

Số ký tự: 0