Tỷ Phu Thành Kim Chủ

Anh Rể Thật Biế...

Hạ Đa

2024-08-02 00:06:06

“A a a… A a…” Tần Nùng khó nhịn mà rên rỉ.

Cô ngửa đầu lên, dựa sát thân thể mình vào trong ngực người đàn ông. Người đàn ông cũng ôm chặt lấy cô, không ngừng đỉnh hông về phía trước đâm cô, khiến cô trong cơn mê loạn nảy sinh ảo giác, hệt như cô đang bị anh rể đè lên bàn, còn anh thì đang đứng phía sau hung hăng thao cắm thân thể cô.

Thân thể bị anh rể đâm tới không ngừng ngã trước ngã sau, cặp vú trắng nõn trước ngực cũng bị lắc lư ra từng tầng sóng gợn, góc bàn ướt át ra ra vào vào giữa hai chân cô, âm đế mẫn cảm sưng đỏ kia cũng bị mài tới không còn hình dáng.

Dưới sự tra tấn biến thái này, khoái cảm như càng tích càng nhiều, cho tới khi bộc phát hoàn toàn. Tần Nùng chỉ cảm thấy thân thể như bị điện giật, run rẩy mà đạt tới cao trào.

“Sảng?” Giọng nói của anh mang theo ý cười, kề sát tai mà hỏi cô, còn cô đã lâm vào kích thích khi cao trào, vốn không còn hơi sức trả lời anh.

Xong việc, Tần Nùng có chút không dám đối diện với chiếc bàn ăn kia.

Nhưng anh rể lại rất bình tĩnh lấy khăn trải bàn sạch sẽ tới, tỉ mỉ lau khô góc bàn, hệt như nước trên mặt bàn kia chỉ là nước máy bình thường chứ không phải tao thủy của cô.

Mãi cho tới khi lên giường đi ngủ Tần Nùng mới kịp phản ứng lại. Cô cảm thấy anh rể mình thật sự có chút biến thái!

Mặt ngoài nhìn như lãnh đạm cấm dục, nhưng khi chơi lên lại đa dạng tới đáng sợ. Cũng không biết ngày thường khi anh ấy ở chung với chị cô liệu có biến thái như vậy không?

Có điều chuyện này cô thật không dám hỏi, cô cũng sợ anh rể lại nghĩ ra chiêu mới gì tới chơi cô.

Hiện tại xem ra, tuy anh rể chỉ mới 30, còn trẻ hơn nhiều so với đám lão tổng xí nghiệp kia, nhưng luận phương diện tính ái, đoán chừng đám lão tổng kia muốn xách dép cho anh cũng không được.



Khó trách lúc trước bị bỏ thuốc mà anh còn có thể bình tĩnh như vậy. Lúc ở câu lạc bộ đêm, gặp phải cảnh dâm loạn tới thế anh vẫn bình tĩnh vô cùng. Đoán chừng trong mắt anh, mấy thứ này chỉ là trò con nít mà thôi.

Vừa phân tích như vậy, trong lòng Tần Nùng càng thấy sợ anh rể của mình hơn. Đây đúng là đại ma vương mà!

Hu hu hu…

Trước khi ngủ, Tần Nùng nhận được tin nhắn của Lâm Tiếu. Tới tận lúc này gia hỏa kia mới kịp phản ứng: “Thì ra Lý tổng là anh rể cậu? Sao cậu không nói sớm? Mình còn tưởng đó là kim chủ có thể lên giường với cậu!”

Tần Nùng bĩu môi nghĩ thầm: Cũng không khác là bao, thân thể bị anh ấy chơi cả ngày, chỉ thiếu điều chưa cắm vào, cũng chẳng khác lên giường là bao.

Cô hắng giọng đáp lại: “Có phải trong mắt cậu, chỉ cần là tổng giám đốc đều có thể thành kim chủ?”

Rất nhanh Lâm Tiếu đã gửi một tin nhắn tới: “Mình mới vừa nghĩ lại rồi, mình cảm thấy anh rể cũng không tồi. Ảnh đẹp trai như vậy, cậu có muốn thử trộm tình với ảnh không? Đừng để chị cậu biết là được.”

Không cần thử, đã trộm rồi, còn trộm cả một buổi chiều.

Cuối cùng cô chỉ có thể gửi một icon hẹn gặp lại, sau đó khóa màn hình, chuẩn bị tắt đèn đi ngủ.

Đúng lúc này, cửa phòng bị người mở ra từ bên ngoài. Rất nhanh, bóng dáng cao ráo của người đàn ông đã xuất hiện trong tầm mắt cô. Anh vẫn mặc bộ đồ ở nhà đơn giản, trên mặt có cặp mắt kính màu vàng, thoạt nhìn văn nhã trong sáng, hoàn toàn không giống đại ma vương ấn cô vào góc bàn cọ xát lúc mới rồi.

Vẻ bề ngoài này quá dễ lừa người!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tỷ Phu Thành Kim Chủ

Số ký tự: 0